← Ch.0379 | Ch.0381 → |
Mẫu thân của Tần Thiểu Phong bởi vì người yếu lắm bệnh, cho nên khi sinh Tần Thiểu Phong bị khó sinh, cuối cùng sinh ra được Tần Thiểu Phong thì cưỡi hạc về tây, tuổi thơ của Tần Thiểu Phong không có sự yêu thương của mẫu thân cùng với phải chịu đựng những tao ngộ này, khiến cho những chuyện này luôn trở thành một khúc mắc trong lòng Tần Thiểu Phong, mà hiện giờ khúc mắc này đã được chém đứt.
Khúc mắc cũng không phải là tâm ma, chỉ là tâm kết của Tần Thiểu Phong có một chấp niệm, có sự tồn tại của ma chủng và ma đầu thất tình lục dục, bất kể tâm ma nào cũng không thể tiếp tục sinh tồn trong cơ thể của Tần Thiểu Phong, nhưng một tia chấp này lại không có biện pháp trừ tận gốc, mặc dù cũng không ảnh hưởng lớn tới Tần Thiểu Phong, nhưng vẫn có ảnh hưởng tới tu vi của Tần Thiểu Phong trên trình độ nhất định.
Hiện tạ một tia chấp niệm này bị chém đứt, nhất thời Tần Thiểu Phong chỉ cảm thấy cả người trên dưới nhẹ nhõm, thoải mái như được uống nước Cam Lộ, lại phát sinh biến hóa không thể tưởng tượng được, trở nên càng thêm viên nhuận, thiên địa pháp tắc diễn sinh càng nhanh và mạnh hơn, mà pháp lực của Tần Thiểu Phong lập tức nhận được đột phá, trực tiếp từ tam thập lục phẩm bán bộ Thánh Hoàng nhảy lên tới tam thập ngũ phẩm bán bộ Thánh Hoàng.
Sau khi đạt tới cảnh giới này, cả người Tần Thiểu Phong run run, lập tức tỉnh táo lại, tất cả những gì vừa rồi đều là phát sinh dưới tình huống Tần Thiểu Phong không có ý thức, nếu lúc này có địch nhân của Tần Thiểu Phong ở đây, Tần Thiểu Phong hoàn toàn không có năng lực chống cự, có điều chỗ này có Đấu Chiến Thánh Phật và Oa Hoàng, cho nên sự an toàn của Tần Thiểu Phong tất nhiên là là không cần phải lo lắng.
Oa Hoàng nhìn Tần Thiểu Phong đột phá một tầng, trên khuôn mặt lộ ra lộ ra nụ cười, cũng không nói gì cả, có điều Đấu Chiến Thánh Phật nhìn thấy Tần Thiểu Phong không ngờ dưới tình huống như vậy mà đột phá, hai mắt lóe lên vẻ kinh ngạc, hắn cũng không ngờ Tần Thiểu Phong có thể dưới tình huống như vậy mà đột phá, điều này thật sự là khó bề tưởng tượng.
Đấu Chiến Thánh Phật hiện giờ là cảnh giới Thánh Hoàng thập phẩm bán bộ, trong tiên giới này, trừ lục đại Thánh Hoàng ra, có thể lợi hại ngang Đấu Chiến Thánh Phật cũng không có được mấy ai, nhưng một thân pháp lực này của Đấu Chiến Thánh Phật chính là trải qua rất nhiều kỷ nguyên mới tu luyện được, mà Tần Thiểu Phong mới từng đây tuổi đã đạt tới cảnh giới này, tất nhiên là khiến người ta kinh ngạc.
Chỉ là độ trưởng thành của Tần Thiểu Phong đã khiến Đấu Chiến Thánh Phật phải nhìn với cặp mắt khác xưa, càng thêm tin những lời mà Oa Hoàng đã nói. Mà lúc này Tần Thiểu Phong vừa tỉnh táo lại trên mặt cũng nở nụ cười, lập tức nói với Oa Hoàng: Mẫu thân đại nhân, hài nhi lần này tới là muốn giúp người một việc, nhục thân của mấy tức phụ của người đã bị hủy rồi, cần ngũ sắc thổ và ngũ hành thủy mới có thể ngưng tụ lại được nhục thân.
Tâm kết đã phá, tâm tình của Tần Thiếu Phong trở nên nhẹ nhõm hơn nhiều, đối với Oa Hoàng cũng không còn sự gò bó rụt rè như lúc ban đầu, trực tiếp nói ra mục đích lần này tới của mình, trong mắt Tần Thiểu Phong, với mẫu thân của mình không cần khách khí làm gì? Mà Oa Hoàng nghe Tần Thiếu Phong nói vậy thì cũng gật đầu, sau đó vẫy tay một cái, ngũ sắc thổ trong hoa viên liền bay ra một khối rồi rơi vào tay Oa Hoàng.
Sau đó Oa Hoàng nói với Tần Thiếu Phong: Ngũ sắc thổ này chính là chư thiên thần vật, năm ấy sau khi bổn tọa vá trời, liền còn lại một khối rất nhỏ, vốn là ngũ sắc thạch, hiện lại hóa thành ngũ sắc thổ, có điều ngũ hành thủy thì chỗ bổn tọa không có, mà ở chính chỗ của ngươi, tự ngươi phải đi lấy thôi.
Tần Thiếu Phong nghe xong lời nói của Oa Hoàng thì lập tức sửng sốt, ngũ hành thủy ở trên người mình ư, sao lại vậy được? Ngũ hành thủy mà hắn tìm kiếm lâu như vậy vẫn không có bất kỳ manh mối gì lại ở trên người mình, nói đùa thế này thì cũng hơi quá rồi, có điều Tần Thiếu Phong vẫn vội vàng dùng Thiên Diễn Bát Quái để tính toán.
Ngũ hành thủy phân biệt là kim trung thủy, mộc trung thủy, thủy trung thủy, hỏa trung thủy, thổ trung thủy, Tần Thiếu Phong vẫn luôn không có tin tức của ngũ hành thủy, không ngờ lại ở trên người mình, mà kết quả Tần Thiếu Phong dùng Thiên Diễn Bát Quái để tính toán ra là trong năm kiện thần vật ở trong khiếu huyệt của mình ẩn chứa ngũ hành thủy này.
Thần kiếm, thần thụ, thần hỏa, thần, thần sơn, năm kiện thần vật này đều là ngũ hành huyền công mà Tần Thiếu Phong tu luyện diễn sinh ra. Tần Thiếu Phong tất nhiên là rất tinh tường, chỉ là Tần Thiếu Phong không ngờ bên trong năm kiện thần vật này ẩn chứa ngũ hành thủy, tinh thần dị lực khổng lồ xâm nhập vào trong, không ngừng tìm tòi, quả nhiên là bị Tần Thiếu Phong tìm được.
Bên trong năm kiện thần vật quả thật ẩn chứa từng giọt chất lỏng trong suốt, chính là ngũ hành tinh hoa, Tần Thiếu Phong thật cẩn thận lấy ra ngũ hành thủy từ bên trong năm kiện thần vật, lập tức, khí tức của năm kiện thần vật đó trở nên suy nhược đi không ít, có điều để có thể cứu sống nữ nhân, phụ thân và sư phụ của mình, Tần Thiếu Phong tất nhiên là sẽ không để ý.
Sau khi lấy ra ngũ hành thủy, Tần Thiếu Phong như muốn giao cho Oa Hoàng, có điều Oa Hoàng lại lắc đầu, lập tức đưa ngũ sắc cho Tần Thiếu Phong, sau đó lại truyền thụ kinh nghiệm nặn đất tạo người của Oa Hoàng cho Tần Thiếu Phong, lại bảo Tần Thiếu Phong tự đi khôi phục nhục thân cho mọi người.
Tần Thiếu Phong nghe xong lời nói của Oa Hoàng thì tất nhiên là không có ý kiến gì, lập tức mượn Oa Hoàng một gian tĩnh thất, bắt đầu làm việc, sau khi dung hợp ngũ sắc thổ và ngũ hành thủy, Tần Thiếu Phong niết thủ ấn, pháp lực trong cơ thể trào ra, hét lớn một tiếng: Thiên địa Càn Khôn, chủ của tạo vật, vô lượng tạo hóa, nặn đất tạo người!
Theo một tiếng hét lớn của Tần Thiếu Phong, lập tức bùn đất do ngũ sắc thổ và ngũ hành thủy dung hợp lại bắt đầu lúc nhúc, lập tức một tượng đất nhỏ từ bên trên đứng dậy, sau đó thì thoáng cái nhảy xuống, xuất hiện phía trước Tần Thiếu Phong, chính là bộ dạng của Tiêu Diêu Ma Tôn, đây là người có đại ân đối với Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Phong tất nhiên là phải nặn lại trước, hơn nữa dựa theo yêu cầu của người nào đó, nặn một linh kiện đặc biệt lớn.
Tượng đất sau khi nhảy xuống thì chậm rãi nhô lên, hơn nữa bộ dạng cũng trở nên giống hệt như thân thể máu thịt của người bình thường, Tần Thiếu Phong nhìn thấy vậy thì lật tay, nguyên linh của Tiêu Diêu Ma Tôn xuất hiện trong tay hắn, nhất chỉ vào tượng đất đó, nguyên linh của Tiêu Diêu Ma Tôn bắn tới tượng đất, lập tức dung hợp với tượng đất.
Chỉ thấy trong quá trình dung hợp, tượng đất đó không ngừng rung động, mà trên mặt tượng đất cũng hiện ra vẻ thống khổ, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong rất lo lắng, có điều cuối cùng tượng đất đó cũng bình tĩnh lại, sau đó mở mắt, trừng mắt nhìn Tần Thiếu Phong, lập tức chửi Tần Thiếu Phong: Nghiệt đồ này, không ngờ lấy sư phụ ngươi ra làm thí nghiệm? Ngươi sao nhẫn tâm thế hả? Trời ơi, đất ơi, lão tử đã tạo nghiệt gì, sao lại đi thu nhận một tên nghiệt đồ như ngươi!
*****
Tần Thiếu Phong nghe Tiêu Diêu Ma Tôn chửi mắng thì cảm thấy vô cùng thân thiết, sau đó cười hắc hắc nói với Tiêu Diêu Ma Tôn: Sư phụ, ngài đừng vội chửi ta, nhìn xem thân thể này thế nào?Có hợp với tâm ý của người không? Nếu không được thì đệ tử đổi lại cho ngài?
Tiêu Diêu Ma Tôn nghe xong lời nói của Tần Thiếu Phong thì cúi đầu nhìn xuống háng, còn lúc lắc mấy cái, lúc này mới hài lòng gật gật đầu với Tần Thiếu Phong: Ừ, tuy rằng không tính là quá vẹn toàn vẹn ý, nhưng cũng có thể dùng được, chuyện này tiểu tử ngươi vẫn khiến ta rất hài lòng, con mẹ nó, còn không mau đi tìm quần áo cho lão tử!
Tần Thiếu Phong nghe xong lời nói của Tiêu Diêu Ma Tôn thì trực tiếp ném ra một kiện quần áo cho Tiêu Diêu Ma Tôn, cũng dựa theo yêu cầu của Tiêu Diêu Ma Tôn luyện chế ra một kiện tiên, rặt một màu trắng, mặc vào trông rất tiêu sái, Tiêu Diêu Ma Tôn sau khi mặc vào, nhìn trái nhìn phải rồi cuối cùng vuốt mặt mình nói: Con mẹ nó, nhiều năm như vậy trôi qua rồi mà vẫn đẹp trai vãi đái!
Tần Thiếu Phong không để ý đến Tiêu Diêu Ma Tôn ở đó tự sướng nữa, lại bắt đầu nặn đất tạo người, mà lần này hắn nặn phụ thân của hắn Tần Chiến, đối với Tần Chiến, Tần Thiếu Phong có cảm tình phức tạp, có điều bất kể là thế nào, đó cũng là phụ thân của hắn, nên tận đạo hiếu, Tần Thiếu Phong không thể quên được.
Khi Tần Thiếu Phong nặn nhục thân của Tần Chiến, Tiêu Diêu Ma Tôn ra khỏi tĩnh thất, ra tới bên ngoài, nhìn thấy Đấu Chiến Thánh Phật và Oa Hoàng, cũng chạy nhanh tới chào hỏi. Tiêu Diêu Ma Tôn ở trong thức hải của Tần Thiếu Phong có thể nhìn thấy tất cả những gì mà Tần Thiếu Phong trải qua, tất nhiên là biết lưỡng tôn trước mắt là đại năng thế nào, có điều Tiêu Diêu Ma Tôn không có một chút vẻ khẩn trương nào, đi tới ôm quyền hành lễ với Oa Hoàng và Đấu Chiến Thánh Phật, sau đó nói một câu như thiên lôi cuồn cuộn.
Đại thánh huynh đệ, Oa Hoàng tỷ tỷ, chào các ngươi! Tiêu Diêu Ma Tôn nói với Đấu Chiến Thánh Phật và Oa Hoàng, một câu này trực tiếp khiến Thanh Loan giật nảy mình, Tiêu Diêu Ma Tôn này quả nhiên là vô địch, không ngờ trực tiếp kêu huynh gọi đệ với Đấu Chiến Thánh Phật, còn gọi Oa Hoàng là tỷ tỷ!
Đấu Chiến Thánh Phật nghe xong lời nói của Tiêu Diêu Ma Tôn thì lập tức mở to hai mắt nhìn, có điều lại không nói gì, dù sao đây là Oa Hoàng cung, không phải là Hoa Quả sơn, nếu ở ở Hoa Quả sơn, hắn đã trực tiếp cho lão tiểu tử này một gậy, đánh cho hắn sau này không thể tự lo sinh hoạt, không ngờ dám xưng huynh gọi đệ với Tôn đại thánh hắn, gan lớn quá rồi.
Càng thêm đáng giận là lão tiểu tử này không ngờ còn dám xưng hô với Oa Hoàng là tỷ tỷ, đây không không chỉ là lớn gan, mà là muốn chết! Ngay cả Đấu Chiến Thánh Phật cũng cảm thấy Tiêu Diêu Ma Tôn này vô địch, đương nhiên, là vô địch về khoản mặt dày.
Có điều Oa Hoàng nghe thấy lời nói của Tiêu Diêu Ma Tôn thì chỉ cười cười, không nói gì, mà sau đó, Tiêu Diêu Ma Tôn lại nói với Oa Hoàng: Oa Hoàng tỷ tỷ, ngươi nhìn xem, Tần Thiếu Phong là đệ tử của ta, nói như vậy, ta là cùng bối phận với ngài? Ta gọi ngài là tỷ tỷ thì nghe ngài có vẻ già quá? hay là ta gọi ngài là Oa Hoàng muội tử nhé?
Nghe thấy những lời này của Tiêu Diêu Ma Tôn, Đấu Chiến Thánh Phật chỉ muốn một chưởng đập chết hắn, tiểu tử này con mẹ nó cũng quá là vô địch.
Đấu Chiến Thánh Phật cũng bị Tiêu Diêu Ma Tôn làm cho tức giận đến hộc máu, thật sự là hận không thể một chưởng đập chết Tiêu Diêu Ma Tôn, lão tiểu tử ngươi gọi Oa Hoàng là tỷ tỷ còn chưa đủ, không ngờ còn được một tấc lại muốn tiến một thước, muốn gọi Oa Hoàng là muội tử, cái này thật sự là đại thúc hầu tử hắn có thể nhịn, nhưng đại thẩm hầu tử lại không thể.
Có điều Đấu Chiến Thánh Phật vẫn cố nhịn, một là vì Oa Hoàng không tỏ thái độ gì, hắn tất nhiên là không tiện vượt quyền, thứ hai Tiêu Diêu Ma Tôn này dù sao cũng là sư phụ của Tần Thiếu Phong, nể mặt mũi Tần Thiếu Phong, Đấu Chiến Thánh Phật mới đành nhịn, có điều vẻ mặt nhìn Tiêu Diêu Ma Tôn cực kỳ bất thiện.
Tiêu Diêu Ma Tôn tất nhiên là không quan tâm tới thần sắc của Đấu Chiến Thánh Phật, vẫn nhìn Oa Hoàng phía trước, mà Oa Hoàng nghe thấy lời nói của Tiêu Diêu Ma Tôn thì chỉ cười cười, cứ như đang nhìn một đứa con đang làm nũng, lập tức Oa Hoàng nói với Tiêu Diêu Ma Tôn: Xưng hô thế nào cũng được, không quan trọng.
Đấu Chiến Thánh Phật nghe thấy lời nói của Oa Hoàng thì trực tiếp trợn mắt, nếu Oa Hoàng khoan dung đối với Tần Thiếu Phong thì đó là vì kết thiện duyên, nhưng đối với lão tiểu tử Tiêu Diêu Ma Tôn này cũng khoan dung như vậy là vì cái gì? Mà lúc này, Tiêu Diêu Ma Tôn nghe thấy lời nói của Oa Hoàng thì lại nói: Vậy ta gọi ngài là Oa Hoàng tỷ tỷ đi. Ài, Oa Hoàng tỷ tỷ à, người xem ta hiện tại vừa mới khôi phục nhục thân, một chút pháp lực cũng không có, người làm sư phụ như vậy cũng quá thiếu thốn rồi, hay là cho ta quán đỉnh công lực cho ta đi, không cần nhiều lắm đâu, cao hơn tên tiểu tử kia một phẩm cấp là được rồi.
Nghe thấy những lời này của Tiêu Diêu Ma Tôn, Đấu Chiến Thánh Phật thực sự không nhịn được muốn hộc máu, còn không nhiều lắm ư, chỉ cao hơn Tần Thiếu Phong một phẩm cấp là được rồi, con mẹ nó, thế còn chưa tính là nhiều à? Một phàm nhân trực tiếp muốn có tu vi Thánh Hoàng tam thập tứ phẩm bán bộ, thế cũng quá tham rồi?
Đấu Chiến Thánh Phật cẩn thận nhìn Tiêu Diêu Ma Tôn, muốn xem lão tiểu tử này rốt cuộc là gì biến thành mà sao da mặt lại dầy như vậy? Mà Oa Hoàng nghe thấy lời nói của Tiêu Diêu Ma Tôn thì hỏi Tiêu Diêu Ma Tôn: Quán đỉnh cho ngươi cũng không sao cả, chỉ là ngươi có tâm cảnh tương ứng không? Nếu không thì sẽ tẩu hỏa nhập ma đó.
Tiêu Diêu Ma Tôn nghe thấy lời nói của Oa Hoàng thì trực tiếp bảo: Oa Hoàng tỷ tỷ, ngài cứ yên tâm đi! Nói xong liền khoanh chân ngồi xuống, đợi Oa Hoàng đỉnh. Oa Hoàng nghe thấy Tiêu Diêu Ma Tôn nói vậy thì trực tiếp vung tay lên, tiếp theo một cỗ hỗn độn nguyên khí từ trên trời giáng xuống, rơi xuống đỉnh đầu Tiêu Diêu Ma Tôn, có điều trong quá trình này lại không ngừng phân tán, đầu tiên là hóa thành huyền hoàng nguyên khí, tiếp theo hóa thành thiên mạch nguyên khí, sau đó là vô thủy nguyên khí, cuối cùng là ngũ hành nguyên khí.
Đương nhiên, theo từng lần phân giải đó một cỗ hỗn độn nguyên khí đó tất nhiên là trở nên cực kỳ khổng lồ, sau đó thì bị quán nhập vào trong cơ thể của Tiêu Diêu Ma Tôn, mà Tiêu Diêu Ma Tôn thì giống như là một cái động không đáy hấp thu nguyên khí này, hơn nữa vận chuyển huyền công, luyện hóa nguyên khí, khiến cho pháp lực trong cơ thể không ngừng đề thăng, phẩm cấp của bản thân tất nhiên là không ngừng đề thăng.
Cứ như vậy, Tiêu Diêu Ma Tôn dưới sự quán của Oa Hoàng, phẩm cấp không ngừng đề thăng, trong nháy mắt đã khôi phục tu vi vốn có, cũng chính là cảnh giới nhất phẩm la kim tiên, có điều vẫn không ngừng, vẫn tiếp tục đề thăng, tiếp theo chính là đột phá đến cảnh giới cửu thiên huyền tiên, sau đó chính là cảnh giới la thiên thượng tiên.
← Ch. 0379 | Ch. 0381 → |