← Ch.0459 | Ch.0461 → |
Đất của tinh vực Đỉnh Thiên cứng rắn cỡ nào chứ, mà một cước này của Tần Thiếu Phong lại trực tiếp đá cho con của Lại bộ thượng thư cắm xuống đất, lập tức máu tươi bắn ra, hình ảnh đó có thể nói là cực kỳ đặc sắc, ở đây có chừng ngàn người, đều bị một màn này khiến cho chấn động.
Con của Lại bộ thượng thư tốt xấu gì cũng có cảnh giới tam thập nhị phẩm Thần Tôn, cho dù chưa trải qua đại chiến sinh tử, nhưng công lực còn đó, sao lại bị Tần Thiếu Phong từ trên trời giáng xuống đá cho một cước cắm vào đất? Tất cả mọi người Ở đây đều không hiểu tại sao lại vậy.
Chỉ có điều nhìn Tần Thiếu Phong mặt mày tươi cười đứng trên đầu của con Lại bộ thượng thư, hơn một ngàn người ở đây đều cả người phát lạnh, cho dù là anh hùng hào kiệt và bảy đại cẩu hùng cũng bất giác rùng mình, bọn họ bình thường chỉ thấy Tần Thiếu Phong luôn tươi cười, không ngờ lúc tức lên lại bạo lực như vậy.
Một tiếng kêu thảm thiết từ dưới chân Tần Thiếu Phong truyền ra, từng cỗ năng lượng ba động năng lượng không ngừng phóng xuất ra, con của Lại bộ thượng thư đã bao giờ phải chịu khuất nhục như vậy đâu, lửa giận trong lòng tất nhiên là không thể kìm nén, liều mạng phản kháng.
Hai chân Tần Thiếu Phong đứng trên đầu hắn, giống như mọc rễ, mặc cho người trẻ tuổi này giãy dụa như thế nào cũng vô dụng, mà lúc này, Tần Thiếu Phong nhấc một chân lên, sau đó thì rầm một cái hạ xuống, một cước này lại giẫm cho mặt của con Lại bộ thượng thư nở hoa.
Chỉ có điều thế vẫn chưa hết, đó con của Lại bộ thượng thư vẫn liều mạng giãy dụa, Tần Thiếu Phong lại một cước hạ xuống, lại là hình ảnh máu tươi văng khắp nơi, các tướng sĩ của đệ nhất doanh chữ thiên nhìn thấy cảnh này thì lại run lẩy bẩy.
Mà theo cước thứ tư của Tần Thiếu Phong hạ xuống, đầu của con Lại bộ thượng thư đã không còn nguyên trạng, lúc này, Tần Thiếu Phong vung tay lên, một đạo lục quang bắn ra, sinh mệnh lực khổng lồ trực tiếp quán chú vào trong cơ thể của con Lại bộ thượng thư, khiến cho mặt hắn nhanh chóng phục hồi như cũ.
Chỉ là trong nháy mắt mặt của con Lại bộ thượng thư phục hồi như cũ, chân của Tần Thiếu Phong lại nâng lên, hạ xuống, hình ảnh máu tươi bắn ra bốn phía lại hiện ra, mà nhìn thấy một màn này tất cả mọi người đã mất đi năng lực suy nghĩ, nhìn Tần Thiếu Phong như nhìn ác ma, ai nấy đều cả người phát run.
Con của Lại bộ thượng thư trong đệ nhất doanh chữ thiên này có tu vi cao nhất, nhưng lại bị Tần Thiếu Phong chà đạp như vậy, những người khác tất nhiên là không dám phản kháng, mà Trường Tôn Anh thấy một màn này thấy một màn này thì gầm lên: Con mẹ nó, các ngươi còn ngây ra đó làm gì, còn không mau tập hợp!
Trường Tôn Anh cũng bị thủ đoạn sắc bén của Tần Thiếu Phong dọa cho sợ rồi, có điều cũng may Tần Thiếu Phong không gây ra tai nạn chết người, nếu không thì thật đúng là khó xử lý. Tướng sĩ nghe thấy mệnh lệnh của Trường Tôn Anh thì toàn bộ tập hợp, tuy rằng đứng không quy củ lắm, nhưng cũng vẫn ra đội ngũ, nhưng ai nấy đều đứng thẳng tắp, sợ bị Tần Thiếu Phong bới móc, bọn họ cũng không muốn bị Tần Thiếu Phong chà đạp giống như con của Lại bộ thượng thư.
Lại phát ra một cỗ sinh mệnh lực khổng lồ, Tần Thiếu Phong lại khôi phục khuôn mặt của con Lại bộ thượng thư, chỉ có điều lúc này con của Lại bộ thượng thư đã cực kỳ hư nhược rồi, ngay cả khí lực đứng lên cũng không có, Tần Thiếu Phong ngồi xuống, nhìn hắn rồi hỏi: Hiện tại đã biết ta là ai chưa?
Con của thượng thư thượng thư đang hấp hối cố mở mắt, nhìn Tần Thiếu Phong gần trong gang tấc, lửa giận trong lòng tất nhiên là hừng hực thiêu đốt, chỉ là thực lực của Tần Thiếu Phong mạnh hơn hắn, thủ đoạn lại bạo lực, vào lúc này sính cường tuyệt đối không phải là lựa chọn sáng suốt, cho nên hắn rất lý trí gật đầu.
Nhìn thấy hắn gật đầu, Tần Thiếu Phong nói với hắn: Nói ra tên của ngươi đi, sau đó nói tư liệu của mọi người trong đệ nhất doanh chữ thiên cho ta, tin rằng ngươi là con của Lại bộ thượng thư, chắc rất thạo chuyện này. Nói xong Tần Thiếu Phong đứng lên, nhìn về phía đệ nhất doanh chữ thiên đã tập hợp xong.
Con của Lại bộ thượng thư gian nan đứng lên rồi nói với Tần Thiếu Phong: Vương Bác! Đây là tên của hắn, Tần Thiếu Phong nghe thấy thì gật gật đầu, rồi sau đó Vương Bác đi lên trước, tiếp theo là bắt đầu điểm danh, cứ mỗi lần nhắc đến tên ai, hắn đều sẽ nói ra đó là con ai, tu vi như thế nào, có năng lực ra sao.
Sau khi nói hết người cuối cùng Vương Bác lui về phía sau một bước, đến phía sau Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Phong thấy thế thì gật đầu, lập tức nói: Ngươi làm không tồi, cho nên chuyện của ta ngươi mạo phạm ta sẽ cho qua, về sau nếu tái phạm thì cứ theo quân pháp.
Nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, Vương Bác thiếu chút nữa muốn bùng nổ, rõ ràng là hắn bị Tần Thiếu Phong chà đạp, nhưng lại bị Tần Thiếu Phong nói thành hắn mạo phạm Tần Thiếu Phong, người này vô sỉ đến cảnh giới như vậy, đúng là vô địch! Tất cả tướng sĩ của đệ nhất doanh chữ thiên cũng đều nghĩ là như vậy.
Có điều trong lòng tuy rằng vô cùng tức giận, nhưng Vương Bác không tỏ vẻ gì, chỉ lẳng lặng đứng đó, mà Tần Thiếu Phong lúc này lại nói với mọi người: Từ nay về sau, lão tử là tướng quân của các ngươi, bất kể các ngươi phục cũng được, không phục cũng được, đều không liên quan gì tới ta, dù sao mệnh lệnh của ta nếu ai dám không nghe thì những gì Vương Bác phải chịu lúc trước các ngươi sẽ phải chịu gấp mười lần!
Nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, tướng sĩ ở đây đều rùng mình, bọn họ biết Tần Thiếu Phong không phải đang nói đùa, Lại bộ thượng thư đã là chức quan lớn nhất dưới tả hữu Tể tướng, mà Tần Thiếu Phong không ngờ không chút cố kỵ xuất thủ với Vương Bác, như vậy như vậy đám người bọn họ càng thêm sẽ không nương tay.
Tần Thiếu Phong nhìn phản ứng của mọi người rồi nói: Không ngại nói với các ngươi, lão tử bị hãm hại, bắt lão tử dẫn theo các ngươi lên chiến trường, thế cũng chắng khác gì chịu chết, có điều lão tử không sợ, cùng lắm thì lão tử sau khi đưa tất cả các ngươi vào chỗ chết thì trực tiếp xa chạy cao bay, sau lưng lão tử có Thần Đế làm chỗ dựa, các ngươi có không?
Cho dù là gia tộc của Vương Bác cũng chỉ có một lão tổ tông cảnh giới Thần Quân, chỉ có tam đại gia tộc mới có cường giả cảnh giới Thần Đế, cho nên những đệ tử nhà quan biết sau lưng Tần Thiếu Phong có Thiên Hương mỗ mỗ làm chỗ dựa thì đều phẫn nộ không thôi, đương nhiên, bọn họ cũng không dám tức giận với Tần Thiếu Phong, mà tức giận người tuyên bố mệnh lệnh.
Đương nhiên, người tuyên bố mệnh lệnh tất nhiên là Đỉnh Thiên hoàng, chuyện này bọn họ cũng rất rõ ràng, chính là vì như vậy bọn họ mới phẫn nộ, bọn họ đều là con của vương công đại thần, tương lai cũng là lương đống của vương triều Đỉnh Thiên này, Đỉnh Thiên chủ vì sao muốn đưa bọn họ đi tìm chết? Bọn họ không rõ, nhưng cũng không ảnh hưởng tới sự phẫn nộ trong lòng bọn họ.
Tần Thiếu Phong nói không sai, Tần Thiếu Phong dẫn theo bọn họ lên chiến trường thì đó chính là chịu chết, mà sau khi đưa bọn họ toàn bộ vào chỗ chết, Tần Thiếu Phong thực sự có thể bỏ đi, sau lưng người ta có Thần Đến, hơn nữa còn không phải một, chỉ cần Thần Thánh không ra mặt thì như vậy chẳng ai làm gì được Tần Thiếu Phong, mà bọn họ thì cũng chỉ có chịu chết vô ích.
Trong nhà Những người này đều làm quan ở vương triều Đỉnh Thiên, đối với chuyện của phương diện này tất nhiên là phi thường quen thuộc, Tần Thiếu Phong nói hắn là bị hãm hại, đã khiến cho bọn họ minh bạch tất cả, đây nhất định là âm mưu của Đỉnh Thiên Thái tử!
Ngay cả Vương Bác đó nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì nắm chặt quyền đầu, trong lòng cũng có oán hận đối với Đỉnh Thiên Thái tử, mà Tần Thiếu Phong nhìn thấy những phản ứng này, lại mỉm cười, mục đích hắn nói những lời này tất nhiên là để những người này sinh ra oán hận với Đỉnh Thiên, hiện tại mục đích của hắn đã đạt được rồi.
Khi tiến vào đệ nhất doanh chữ thiên này, Tần Thiếu Phong đã gieo ma chủng, chỉ cần Tần Thiếu Phong nguyện ý thì hoàn toàn có thể trực tiếp thao túng tất cả suy nghĩ của những người này, chỉ là hiệu quả như vậy sẽ không tốt lắm, cho nên Tần Thiếu Phong sử ra thủ đoạn như vậy.
Có lẽ các ngươi đã nghe nói, hoặc có thể là chưa nghe, lão tử rất có tiền, Hồng Mông đan của lão tử nhiều đến nỗi các ngươi không thể tưởng tượng được, các ngươi có muốn không? Tần Thiếu Phong nói với những tướng sĩ ở đây, mà nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, những người này đều không tự chủ được mà gật đầu, ngay cả Vương Bác cũng thế, Hồng Mông đan ai mà không muốn?
Tần Thiếu Phong nhìn mọi người gật đầu thì sau đó nói: Các ngươi muốn, nhưng ta không cho các ngươi! Hồng Mông đan của ta là cho người nghe lời lão tử, là cho người lập được công lao cho lão tử, cho nên các ngươi muốn thì nhất định phải nghe lời lão tử, phải lập công cho lão tử, như vậy mới có thể có được Hồng Mông đan!
Ngươi có thể bảo đảm cho chúng ta sẽ không chết trên chiến trường không? Vương Bác sau khi nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì hỏi, đây là chuyện hiện tại hắn quan tâm nhất, phải biết rằng cho dù là có được Hồng Mông đan, nhưng không có mạng mà hưởng thụ thì cũng vô dụng.
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Vương Bác thì gật đầu, sau đó tự tin nói với mọi người: Chỉ cần các ngươi nghe lời lão tử thì bao nhiêu người ở nơi này cùng lão tử ra chiến trường, lão tử sẽ dẫn từng ấy người về, tuyệt đối không thiếu đi một ai!
Mọi người cảm thụ được sự tự tin của Tần Thiếu Phong, cũng đều nhiệt huyết sôi trào, ai nấy hai mắt nở rộ thần quang.
← Ch. 0459 | Ch. 0461 → |