← Ch.0872 | Ch.0874 → |
Môn thần thông Tiên Ngục này là thần thông tiên vương đời thứ nhất của tiên vương hoàng triều lĩnh ngộ ra, uy lực vô cùng cường hãn, nhất là kẻ địch bị nhốt trong Tiên Ngục, muốn bỏ chạy ra tuyệt đối là không thể, chỉ có chờ vẫn lạc, hiện giờ Tiên Vương Lục Dật trực tiếp thi triển ra thần thông cường đại nhất này, có thể thấy được hắn đã động sát tâm với Tần Thiếu Phong, Tiên Hậu Cam Tiểu Tiểu.
Vốn bọn Tần Thiếu Phong nếu đồng ý với yêu cầu của Lục Dật, có lẽ hắn sẽ cho thả bọn họ một con đường sống, nhưng kết quả khiến Tiên Vương Lục Dật rất thất vọng, nếu bọn Tần Thiếu Phong không biết phân biệt như vậy, thì không thể trách hắn tâm ngoan thủ lạt, nhìn đám người Tần Thiếu Phong bị nhốt trong Tiên Ngục, Tiên Vương Lục Dật cười to một tiếng, sau đó nói với bọn Tần Thiếu Phong: "Trẫm vốn không muốn giết các ngươi, nhưng các ngươi khiến trẫm quá thất vọng rồi, cho nên hôm nay chính là tử kỳ của các ngươi."
Đám người Tiên Hậu Cam Tiểu Tiểu, Tuyệt Tình, Chu Tâm Tiên Vương Lục Dật thi triển ra thần thông Tiên Ngục, sắc mặt cũng trở nên ngưng trọng, mà Tần Thiên Quyến và Vũ Tiểu Tiên thì đứng bên cạnh Tần Thiếu Phong, bộ dạng nóng lòng muốn thử, chỉ còn chờ Tần Thiếu Phong nói động thủ, hai tiểu nha đầu này sẽ triển khai Tuyệt Sát với Tiên Vương Lục Dật, chỉ là Tần Thiếu Phong vẫn không có bất kỳ động tác gì.
Tiên Vương Lục Dật nhìn thấy đối với lời nói của mình, đối phương không ngờ không trả lời của sắc mặt càng thêm khó coi, lập tức tâm thần khẽ động, trên Tiên Ngục khổng lồ phóng xuất ra từng dòng lôi quang bao phủ về phía bọn Tần Thiếu Phong, những lôi quang này tuy rằng không lợi hại bằng kiếp lôi, nhưng uy lực cũng rất không tồi, chỉ là vào lúc này, Tần Thiếu Phong lại lắc đầu, nói với Tiên Vương Lục Dật: "Trẫm cũng cho ngươi cơ hội, chỉ tiếc ngươi không nắm lấy."
Nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, Tiên Vương Lục Dật nhướng mày, lập tức mở to hai mắt nhìn Tần Thiếu Phong, bởi vì hắn nghe thấy Tần Thiếu Phong cũng tự xưng "Trẫm", sắc mặt lập tức càng thêm âm trầm, nói: "Ngươi rốt cuộc là ai?" Mà vào lúc này, trong lòng Tiên Vương Lục Dật bỗng nhiên trào ra cả giác cực kỳ bất an, tựa hồ là có chuyện không tốt sắp xảy ra.
Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Tiên Vương Lục Dật, nhìn Tiên Vương Lục Dật, sau đó bình tĩnh nói: "Trẫm chính là Thánh Thượng của Đại Tần hoàng triều." Khi Tần Thiếu Phong nói ra bốn chữ Đại Tần hoàng triều, Tiên Vương Lục Dật lập tức ngây ngẩn cả người, kết quả này hắn cho tới bây giờ cũng không ngờ tới, hắn cho rằng, Tần Thiếu Phong chính là một thiên tài tuyệt thế của Tiên Vương đại lục, mặc dù có dã tâm, nhưng vẫn có thể khống chế được.
Chỉ là hiện tại Tần Thiếu Phong lại còn nói mình là Thánh Thượng của Đại Tần hoàng triều, đây không còn là chuyện Tiên Vương Lục Dật có thể khống chế, chỉ là nhìn Tần Thiếu Phong đang bị nhốt trong Tiên Ngục, Tiên Vương Lục Dật phá lên cười: "Ha ha, Thánh Thượng của Đại Tần hoàng triều? Thật là nực cười, có điều cho dù ngươi thật sự là vậy thì sao? Ngươi hiện tại đã trở thành tù nhân của trẫm, trẫm muốn ngươi chết như thế nào thì ngươi phải chết như thế!"
Nghe thấy lời nói của Tiên Vương Lục Dật, Tần Thiếu Phong lại lắc đầu, vốn hắn chuẩn bị tiến từng bước một, thông qua phương thức khiêu chiến này chiếm lấy Tiên Vương hoàng triều, chỉ không ngờ Tiên Vương Lục Dật này lại tự muốn chết, vậy thì không trách được Tần Thiếu Phong, cùng lắm thì gieo ma chủng cho hm để hắn trở thành khôi lỗi của mình, như vậy vẫn có thể có được vận số của Tiên Vương hoàng triều.
"Tiên Ngục? Ngươi cho rằng chỉ bằng vào cái này thì có thể khống chế được trẫm ư?" Tần Thiếu Phong nói với Tiên Vương Lục Dật, mà đồng thời, chỉ thấy huyệt khiếu trên người Tần Thiếu Phong lấp lánh hào quang, hấp thu toàn bộ lôi quang đang ập về phía mấy người bọn họ, tiếp theo vươn tay ra chỉ về phía trước, điểm lên cột sáng trên Tiên Ngục.
Thanh âm răng rắc từ trên cột sáng phóng ra, tiếp theo liền thấy cột sáng nhanh chóng sụp đổ, và theo đó, toàn bộ cột sáng của Tiên Ngục cũng sụp đổ theo, hóa thành nhiều điểm tinh quang rồi biến mất, thần thông Tiên Ngục này không ngờ là bị phá một cách đơn giản như vậy, nhìn thấy một màn này, Tiên Vương Lục Dật hoàn toàn ngây ngốc, hắn không rõ vì sao lại phát sinh chuyện như vậy.
Thần thông Tiên Ngục này là thủ đoạn cường đại nhất của Tiên Vương Lục Dật, chính là bằng vào thần thông Tiên Ngục này hắn mới có thể duy trì vinh quang cao thủ đệ nhất của Tiên Vương đại lục, cho dù là bọn Tiên Hậu Cam Tiểu Tiểu, Tuyệt Tình, Chu Tâm cũng không phải là đối thủ của hắn, nhưng mà hiện tại không ngờ bị Tần Thiếu Phong phá dễ dàng như vậy, thật sự là khiến hắn khó có thể chấp nhận.
Có điều đây là chuyện rất bình thường, bởi vì Tần Thiếu Phong dù sao cũng là khi nhập đạo ở Tiên Vương đại lục này đã được truyền thừa tất cả pháp thuật thần thông của Tiên Vương đại lục, trong đó tất nhiên là bao gồm cả thần thông Tiên Ngục này, cho nên Tần Thiếu Phong tất nhiên là rất quen thuộc với thần thông Tiên Ngục này, biết phương thức vận chuyển của thần thông Tiên Ngục này, tất nhiên có thể dễ dàng phá giải.
Thần thông Tiên Ngục bị Tần Thiếu Phong phá giải, điều này khiến cho tâm thần của Tiên Vương Lục Dật chịu đả kích cực lớn, có điều hắn dù sao cũng là Thánh Thượng của Tiên Vương hoàng triều, sóng to gió lớn gì cũng đã trải qua không ít, nhanh chóng trấn định tâm thần, nhìn Tiên Ngục đang thoát phá, thần quang quanh người chợt lóe, thân ảnh của đám người Tần Thiếu Phong, Tiên Hậu Cam Tiểu Tiểu và Tiên Vương Lục Dật toàn bộ biến mất.
Mà ngay sau đó, bọn họ xuất hiện trong không gian rộng lớn, đây tất nhiên là thế giới lĩnh vực của Tiên Vương Lục Dật, thế giới lĩnh vực này cũng rất khổng lồ, khoảng chín ngàn dặm, so với thế giới lĩnh vực của Tần Thiếu Phong thì lớn hơn không ít, cho nên có thể nói thực lực của Tiên Vương Lục Dật quả thật rất cường đại.
Nhìn thế giới lĩnh vực này, minh bạch, nếu mình đơn đả độc đấu với Tiên Vương Lục Dật, tuy rằng đối phương khẳng định không thể trảm sát mình, nhưng mình cũng tuyệt đối không thể chiến thắng đối phương, đương nhiên, đây là dưới tình huống Tần Thiếu Phong không dùng đại chiêu bảo mệnh nào, nếu vận dụng thì có lẽ cũng sẽ có một chút cơ hội.
Nhìn bọn Tần Thiếu Phong bị thu vào thế giới lĩnh vực của mình, Tiên Vương Lục Dật mỉm cười, nói với Tần Thiếu Phong: "Trẫm thừa nhận quả thật đã xem thường ngươi, có điều trong thế giới lĩnh vực của trẫm, trẫm chính là trời, trẫm chính là đất, không ai lớn hơn ta, sinh tử của các ngươi đều ở trong lòng bàn tay trẫm, trẫm muốn giết các ngươi thì quả thực rất dễ dàng, cho nên trẫm cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, thần phục hay là chết, các ngươi tự mình lựa chọn đi."
Nghe thấy lời nói của Tiên Vương Lục Dật, Tần Thiên Quyến lại hưng phấn nói với Tần Thiếu Phong: "Phụ thân, ngươi cho ta xuất thủ một lần đi, ta đã lâu rồi chưa xuất thủ." Vũ Tiểu Tiên ở bên cạnh cũng là bộ dạng cực kỳ tha thiết được xuất thủ, , điều này khiến cho Tần Thiếu Phong cực kỳ bất đắc dĩ, thầm nghĩ hai tiểu nha đầu này có phải được mình chiều hư không, sao bạo lực thế?
Tần Thiếu Phong Bất đắc dĩ gật đầu, rồi nói với Tần Thiên Quyến: "Nữ nhi Ngoan, đừng nặng tay quá, ta còn cần dùng hắn." Mà Tần Thiên Quyến nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong, lập tức vẻ mặt hưng phấn gật đầu, nói: "Phụ thân, ngươi cứ yên tâm đi, ta tự có chừng mực." Sau khi Nói xong còn nhìn thoáng qua Vũ Tiểu Tiên, tựa hồ là đang nói nàng ta thắng rồi.
Nhìn thấy dáng vẻ đắc ý của Tần Thiên Quyến, Vũ Tiểu Tiên vẻ mặt mất hứng, hung hăng nhìn Tần Thiếu Phong, trách Tần Thiếu Phong không cho nàng ta xuất thủ, chỉ là Vũ Tiểu Tiên tuy rằng lợi hại, nhưng cũng chỉ là sơ thánh lục trọng thiên, so với Tiên Vương Lục Dật thì còn kém rất nhiều, tuyệt đối không phải là đối thủ của Tiên Vương Lục Dật, tất nhiên là không thể để nàng ta đi mạo hiểm.
Nhìn Tần Thiếu Phong không ngờ để một tiểu nha đầu đến đối phó mình, điều này khiến cho Tiên Vương Lục Dật trong lòng lửa giận càng thêm nồng đậm, mất đi vẻ thong dong bình tĩnh của người đứng đầu hoàng triều, nhìn Tần Thiếu Phong, như là một con sư tử đang tức giận, gầm lên: "Trẫm muốn ngươi chết, trẫm muốn toàn bộ các ngươi đều phải chết."
Có điều nghe thấy Tiên Vương Lục Dật gầm lên, Tần Thiên Quyến lại vẫn đi tới, nói: "Gào cái gì, ta nguyền rủa ngươi sau này không thể nói được." Mà những lời này của Tần Thiên Quyến vừa dứt, miệng Tiên Vương Lục Dật tuôn ra một đoàn huyết vụ, đầu lưỡi hắn tự bạo, cơn đau kịch liệt khiến cho Tiên Vương Lục Dật trợn tròn cả mắt, muốn gầm lên nhưng căn bản là không thể phát ra tiếng.
Bọn Tiên Hậu Cam Tiểu Tiểu, Tuyệt Tình, Chu Tâm Thấy một màn này cũng đều trợn tròn cả mắt, bọn họ lần đầu tiên thấy Tần Thiên Quyến xuất thủ, Tần Thiên Quyến này chỉ là tiểu nha đầu sơ thánh lục trọng thiên, vì sao chỉ nói một câu đã có thể khiến Tiên Vương Lục Dật sơ thánh bát trọng thiên đầu lưỡi tự bạo? Thật sự là quá hoang đường, cũng rất đáng sợ.
Đây tất nhiên là bởi vì bọn họ không biết Tần Thiên Quyến là Thiên quyến chi nữ, nếu biết, khẳng định sẽ không giật mình như vậy, hơn nữa Tần Thiên Quyến tu luyện Thiên chú đại pháp, hình thành Thiên quyến lĩnh vực, hiện giờ thuật nguyền rủa có thể nói đã đăng phong tạo cực, cho dù không thể nguyền rủa người thực lực hơn nàng ta quá nhiều, nhưng đối phó với Tiên Vương Lục Dật cũng đủ rồi.
Đầu lưỡi Tiên Vương Lục Dật tự bạo, hóa thành huyết vụ, cơn đau kịch liệt khiến hai mắt hắn lòi ra, nhìn Tần Thiên Quyến đứng phía trước hắn, bên trong hai mắt xuất hiện vẻ sợ hãi, đúng vậy đối mặt với một tiểu nha đầu sơ thánh lục trọng thiên, Tiên Vương Lục Dật đã sợ hãi, loại lực lượng đáng sợ nhưng không nắm rõ này mới khiến cho người ta bất an nhất.
Tần Thiên Quyến nhìn Tiên Vương Lục Dật, lập tức nói: "Nhìn cái gì, ta nguyền rủa ngươi từ nay về sau không nhìn thấy bất kỳ thứ gì." Mà theo một câu này của Tần Thiên Quyến, lập tức, hai mắt Tiên Vương Lục Dật cũng tự bạo, hóa thành hai luồng huyết vụ, chậm rãi tiêu tán, đám người Tiên Hậu Cam Tiểu Tiểu thấy một màn này lại chấn kinh, Tần Thiên Quyến hiện tại trong mắt bọn họ quả thực chẳng khác gì ma quỷ.
Đương nhiên, Tần Thiên Quyến thực sự là một tiểu ma nữ, phải biết rằng nàng ta là Cửu Thế Oán Nữ chuyển thế, chính là từ ma thai chí âm chí tà dựng dục ra, từ lúc xuất thế tới nay, chỉ nghe mỗi lời nói của Tần Thiếu Phong, tính mạng và an nguy của những người khác căn bản không được Tần Thiên Quyến để ý và thương tiếc.
← Ch. 0872 | Ch. 0874 → |