Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đạo Tâm Chủng Ma - Chương 0163

Đạo Tâm Chủng Ma
Trọn bộ 1216 chương
Chương 0163: Một chưởng vỗ chết
0.00
(0 votes)


Chương (1-1216)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Thấy tiểu hồ ly hình như căn bản không nghe thấy những lời Vương Khôn nói, rất nhanh ăn hết một con gà quay, sau đó nói với Tần Thiếu Phong, "Thiếu Phong ca ca, ta còn muốn ăn nữa, gà quay ở đây ngon quá." Nói xong, miệng còn chảy nước miếng, khiến Vương Khôn đang ngồi đối diện một lần nữa ngỡ ngàng.

Tần Thiếu Phong cũng coi như không hề nhìn thấy Vương Khôn, nghe tiểu hồ ly nói xong giơ tay gọi, nói với tiểu nhị bên ngoài: "Tiểu nhị, cho thêm một con gà quay nữa."

Nhưng bởi vì Vương Khôn đang ở đây, tiểu nhị bên ngoài nghe thấy Tần Thiếu Phong gọi là không dám đi vào, rụt cổ đứng bên ngoài nhìn, rõ ràng đây là lần đầu tiên hắn gặp phải chuyện như vậy.

Vương Khôn lúc này nghe Tần Thiếu Phong nói, mới chuyển sự chú ý lên người Tần Thiếu Phong, sau đó lông mày hơi nhíu lại, bởi vì trên người Tần Thiếu Phong chẳng có một chút sóng pháp lực naog, cho nên khiến Vương Xán rất nghi hoặc, không hiểu một người bình thường như Tần Thiếu Phong sao có thể đi cùng tiểu hồ ly.

"Ném người này ra ngoài cho ta." Vương Khôn không nghĩ Tần Thiếu Phong là tuyệt thế cao thủ gì, trực tiếp căn dặn thuộc hạ ném Tần Thiếu Phong và Vương Hổ ra ngoài, mà thuộc hạ của Vương Khôn cũng không phải lần đầu tiên làm việc này, cho nên đương nhiên cực kì thuần thục, vừa xông vào, lập tức giơ tay tóm lấy Tần Thiếu Phong và Vương Hổ.

Vương Hổ sớm đã không kìm được muốn động thủ, nhưng không có mệnh lệnh của Tần Thiếu Phong nên có nín nhị, bây giờ thủ hạ của Vương Khôn xông đến, Tần Thiếu Phong liếc nhìn Vương Hổ, thản nhiên nói:

"Ra tay nhẹ một chút, đừng làm phiền tâm trạng ăn gà của Mị Nhi."

Nghe Tần Thiếu Phong nói, Vương Hổ nhất thời như mãnh hổ xuất lâm, khí tức hung hãn trên người bạo phát, vốn dĩ cơ bắp trên người Vương Hổ đã như kim tiên, cộng thêm tu luyện Chiến vương thất thức của Tần Thiếu Phong, bây giờ nhất phẩm Thái Ất kim tiên cũng không phải đối thủ của Vương Hổ, mà đám thủ hạ của Vương Khôn, thực lực cao lắm cũng chỉ là thất phẩm Thái Ất kim tiên.

Khí tức hung hãn mà Vương Hổ tán phát trực tiếp trấn áp thủ hạ Vương Khôn, tên nào tên ấy đứng im tại chỗ, toàn thân run rẩy, không dám động đậy dù chỉ một ly, Vương Hổ vung cây Lang nha bổng cự đại sau lưng, đi về phía đám người trước mặt, trực tiếp vụt bay cả đám.

Bức tường xung quanh phòng bị đám thủ hạ của Vương Khôn đụng vỡ, kẻ nào thiếu may mắn bay ra ngoài thì bang bang toàn bộ thân thể nổ tung giữa không tung, chết không toàn thây. Cảnh tượng thảm thiết đó khiến đám người sau lưng Tần Thiếu Phong không khỏi trợn mắt há mồm, đến Vương Khôn cũng đứng ngây tại chỗ.

Toàn thân run rẩy kịch liệt, Vương Khôn lắp bắp giơ tay chỉ Vương Hổ nói: "Ngươi muốn làm gì? Ngươi biết ta là ai không? Cha ta là..."

"Cha ngươi cho dù là Lý Cương cũng đều không được! A Hổ, đánh gãy hai chân, ném ra ngoài." Tần Thiếu Phong trực tiếp ra lệnh đánh gãy chân Vương Khôn, "Lý Cương" mà hắn vừa nói là một đại danh từ rất có tiếng mà Tần Thiếu Phong ghi chép được trong tòng thiên bát quái, bây giờ nói ra cũng cảm thấy thú vị.

Nhìn Vương Hổ vẫn đang tiếp tục bước về phía mình, Vương Khôn hét lớn: "Cha không phải Lý Cương, không phải Lý Cương, cha ta là..."

Ban đầu, Vương Khôn không coi Tần Thiếu Phong, Vương Hổ ra gì, dù sao trong một mẫu ba phân Thâm Châu Thành này Vương Khôn hắn vẫn là nhất, chỉ không ngờ con cừu non đột nhiên biến thành mãnh hổ, nhìn Vương Hổ một gậy đánh nát từng lần lượt từng thủ hạ, Vương Khôn thực sự cảm thấy sợ hãi.

Thân là con trai thành chủ Thâm Châu Thành, Vương Khôn từ xưa đến nay vẫn luôn huênh hoang hống hách, không chỉ vì Vương Khôn có một người cha làm thành chủ, mà còn vì Vương Khôn có một người mẹ rất tốt. Mẹ Vương Khôn nghe nói là đệ tử Lôi Đình Tông, hơn nữa còn là con gái một vị trưởng lão quyền cao chức trọng, rất có địa vị trong Lôi Đình Tông.

Chính vì hai phương diện này, mới dưỡng thành tính cách huênh hoang hống hách của Vương Khôn, hơn nữa Vương Khôn còn là một kẻ cực kì háo sắc, đừng thấy hắn tuổi tác chưa lớn, nhưng đã là một tay chơi sành sỏi, nếu không phải dựa vào mối quan hệ của phụ mẫu, cùng đại lượng thiên tài địa bảo tiến bổ, Vương Khôn sớm đã bị tửu sắc moi rỗng.

Ở Thâm Châu Thành này, chỉ cần Vương Khôn chấm ai, người đó đừng hòng thoát khỏi lòng bàn tay hắn, hành động tranh giành mỹ nữ này, không phải lần đầu tiên phát sinh, chỉ có điều trước giờ đều thành công, nhưng lần này lại đá phải thiết bản. Hơn nữa Vương Khôn vốn định lấy cha mình ra hù dọa bọn Tần Thiếu Phong, Vương Hổ, ai ngờ bọn Tần Thiếu Phong căn bản không quan tâm!

"Cha ta thực sự không phải Lý Cương, thực sự không phải, ta cha là Vương Thành, là thành chủ Thâm Châu Thành, các ngươi không thể giết ta, không thể giết ta!" Vương Khôn nhìn Vương Hổ từng bước từng bước tiến về phía mình, hét lên sợ hãi, một mùi khai khai thum thủm truyền đến từ giữa hai chân Vương Khôn, liền sau đó là một dòng nước vàng vàng thuận theo quần hắn chảy xuống.

Tiểu hồ ly đang ăn gà quay ngon lành, ngửi thấy mùi khai, nhất thời nét mặt sầm lại, đứng bật dậy, nhìn Vương Khôn đang mềm nhũn dưới đất, nói, "Làm phiền ta ăn gà, ngươi đáng chết!" Nói xong một chưởng đánh về phía Vương Khôn.

Bản thân Vương Khôn cũng có chút thực lực, nhưng gần đây tiểu hồ ly và Tần Thiếu Phong song tu đến cực đại, bây giờ đã là nhất phẩm Thái Ất kim tiên đỉnh phong cảnh giới, cho nên đối phó một Vương Khôn thập ngũ phẩm Thái Ất kim tiên cảnh giới không có bất cứ vấn đề gì.

Vương Khôn nhìn tiểu hồ ly giơ cánh tay ngọc, cảm thấy một luồng áp lực cuồn cuộn ập lên người mình, hắn muốn phản kháng nhưng pháp lực trong cơ thể không thể vận chuyển, chỉ có thể trơ mắt đừng nhìn cánh tay ngọc ngà đáp xuống người mình, sau đó Vương Khôn không biết gì nữa.

Binh một tiếng, thân thể Vương Khôn bị tiểu hồ ly đập nát, làm xong mọi chuyện, tiểu hồ ly bĩu môi, bất mãn bước ra ngoài, tâm trạng đang vui vẻ thì bị phá hỏng, bảo tiểu hồ ly không giận sao được? Tần Thiếu Phong nhìn bộ dạng giận dỗi của tiểu hồ ly, chỉ có thể lắc lắc đầu, theo nàng đi ra ngoài.

Đúng lúc Tần Thiếu Phong, tiểu hồ ly và Vương Hổ đi ra ngoài, hai luồng khí tức cường đại nhanh chóng bay thẳng về phía họ, đương nhiên, cường đại chỉ là với người thường, đối với Tần Thiếu Phong mà nói căn bản không có gì, bởi vì hai người này chỉ có nhất phẩm Thái Ất kim tiên cảnh giới, thực lực này, Tần Thiếu Phong tùy tùy tiện tiện cũng có thể giết hết cả đám.

*****

Thành Thâm Châu ở Thanh khâu Quốc thực lực tuy rằng rất không tệ, nhưng so với đế quốc bàng đại chân chính, cũng chỉ là một thôn làng nhỏ. Cho nên có một hai nhất phẩm Thái Ất kim tiên tồn tại đã là rất không tệ, về phần cao thủ đột phá Thái Ất kim tiên cảnh giới, đạt đến đại la chân tiên cảnh giới thì không có.

Người đến không phải ai khác, chính là phụ mẫu Vương Khôn, một người là đệ đệ quốc chủ Thanh Khâu Quốc, người còn lại là đệ tử Lôi Đình Tông.

Phụ thân Vương Khôn là một người trung niên thân thể cao lớn, bởi vì cũng là thành viên hoàng thất, nên cũng có một chút khí độ, nhưng mẫu thân Vương Khôn thì hoàn toàn phát điên, đương nhiên, bất cứ ai cảm nhận khí tức con trai mình biến mất cũng sẽ phát điên.

"Ai! Là ai giết Khôn Nhi? Tiểu tặc nhân, có phải ngươi không?" Mẫu thân Vương Khôn sau khi đến nơi, nhìn thấy ba người Tần Thiếu Phong đi ra, lập tức quay sang nhìn tiểu hồ ly, với tính cách của Vương Khôn, đương nhiên bà có thể lập tức nhận ra tiểu hồ ly có liên quan đến cái chết của con trai mình.

Tần Thiếu Phong vôn dĩ rất thông cảm cho cảm giác của một người mẹ vừa mới mất con, nhưng mẫu thân Vương Khôn nói tiểu hồ ly như vậy, Tần Thiếu Phong không thể nhẫn nhịn.

"Oáp!" Tần Thiếu Phong hừ lạnh một tiếng, một bàn tay kim sắc cự đại xuất hiện trong thiên không, trực tiếp đập mẫu thân Vương Khôn rơi xuống đất, mặt đất thậm chí còn in rõ hình dấu tay.

Những vết nứt như mạng nhện không ngừng lan rộng, dưới một chưởng của Tần Thiếu Phong, mặt đất lõm sâu hơn mười mét, đấy mới chỉ là một chưởng tùy ý của Tần Thiếu Phong, không dùng lực khí quá lớn, với sức mạnh nhục thân hiện tại cộng thêm sức mạnh pháp tắc của Tần Thiếu Phong, một chưởng phá hủy cả Thâm Châu Thành cũng không phải không có khả năng.

Đương nhiên, dưới một chưởng của Tần Thiếu Phong, mẫu thân Vương Khôn chưa kịp kêu lên tiếng nào đã bị đập chết, thân tử đạo tiêu, hồn phi phách tán, không để lại bất cứ dấu vết nào. Người trong Thâm Châu Thành nhìn thấy cảnh tượng này, đều phải hít ngược một hơi lãnh khí, họ biết thành chủ phu nhân lợi hại thế nào, cả Thâm Châu Thành này, chẳng ai xứng làm đối thủ của thành chủ phu nhân, vậy mà lại bị người này dễ dàng đánh chết.

Đến Vương Thành cũng phải ngỡ ngàng, đứng ngây tại chỗ đúng ba hơi thở rồi mới hô lớn: "Phu nhân!" Nhưng dù hắn có la hét thế nào cũng vô dụng, phu nhân và con trai hắn không thể quay lại được nữa. Vương Thành rống lên một tiếng lớn, nhìn Tần Thiếu Phong, biểu tình thập phần dữ tợn, nói với Tần Thiếu Phong: "Ngươi là ai? Bổn vương không có thâm thù đại hận gì với ngươi, sao lại giết chết vợ con ta?"

"Ta là ai không quan trọng, quan trọng là ngươi có làm được gì ta hay không? Nếu như ngươi cảm thấy không làm được, thì hãy lập tức tránh được, bổn tôn hôm nay không muốn giết người nữa. Nếu như ngươi không biết điều, bổn tôn cũng không ngại giết chết ngươi." Tần Thiếu Phong nghe Vương Thành nói xong, thản nhiên nói.

Có thể nói, bây giờ cả Thanh Khâu Quốc đều đã nằm trong tầm kiểm soát của Tần Thiếu Phong, hơn nữa Tần Thiếu Phong đi đến đâu đều có thể đem ma chủng truyền bá đến đó, nếu Tần Thiếu Phong muốn, thi triển đạo tâm chủng ma đại pháp, trực tiếp khống chế con dân Thanh Khâu Quốc, lật đổ quốc chủ Thanh Khâu Quốc.

Quốc chủ Thanh Khâu Quốc là ai, Tần Thiếu Phong không quan tâm, quan trọng là phải nghe lời, nếu như Vương Thành không nghe lời, Tần Thiếu Phong không ngại cho Thâm Châu Thành đổi thành chủ. Tần Thiếu Phong thấy Vương Hổ rất thích hợp, cho hắn ở lại đây, càng đỡ đi theo làm kì đà cản mũi.

Vương Thành nghe Tần Thiếu Phong nói xong, thoáng ngây người, hắn không ngờ Tần Thiếu Phong lại nói như vậy, nhìn cảnh giới của mình, phu nhân thực lực tương đương còn bị Tần Thiếu Phong một chưởng đánh chết, Vương Thành tự hỏi đúng là mình không thể làm được gì Tần Thiếu Phong, nhưng vợ và con trai mình đều bị Tần Thiếu Phong giết chết, Vương Thành đương nhiên không cam tâm để Tần Thiếu Phong rời đi.

"Thành vệ quân chuẩn bị, giết chết đám đại nghịch bất đạo chi đồ này cho bổn vương!" Vương Thành nghe Tần Thiếu Phong nói xong rống lên một tiếng giận dữ, sau đó lùi lại phía sau, kéo giãn khoảng cách với Tần Thiếu Phong, để Tần Thiếu Phong không thể chạm tới mình.

Vương Thành vừa ra lệnh, thành vệ quân trên những bức tường xung quanh Thâm Châu Thành lập tức hành động, những cỗ tài xa nỗ bàng đại được vận chuyển đến, nhắm chuẩn Tần Thiếu Phong, những mũi trường tiễn thon dài bên trên dán đầy các loại bùa chú nhắm chuẩn vào va người Tần Thiếu Phong.

Nhìn thấy quyết định của Vương Thành, Tần Thiếu Phong trong lòng cười lạnh một tiếng, đạo tâm chủng ma đại pháp lập tức vận chuyển, liền sau đó, con ngươi của tất cả thành vệ quân đột nhiên trở nên đen xì, xa nỗ vốn dĩ đang nhắm vào Tần Thiếu Phong trong nháy mắt chuyển sang phía Vương Thành, thi nhau bắn ra.

Uy lực của những cỗ xa nỗ này cực kì lớn, cho dù là nhất phẩm Thái Ất kim tiên bình thường cũng không dám phản kháng qua loa, huống hồ ở đây có hơn trăm cỗ xa nỗ, Vương Thành ngay lập tức rống lên sợ hãi, nói: "Các ngươi muốn làm gì vậy? Tạo phản à? Ta là thành chủ, các ngươi..."

Vương Thành chưa kịp nói xong, những mũi trường tiễn thon dài đã bắn về phía hắn, sau đó nổ tung, chỉ thấy thân thể Vương Thành vỡ thành muôn vàn những mảnh nhỏ xíu, tiêu tán khắp thiên địa, cũng không để lại bất cứ dấu vết nào.

Con dân Thâm Châu Thành đều ngơ ngác, họ không hiểu tại sao thành vệ quân lại đột nhiên động thủ với thành chủ, nhưng nhìn thành chủ tan thành mây khói, con dân Thâm Châu Thành không hiểu vì sao lại cảm thấy vui mừng, dù sao, những năm tháng bị Vương Khôn chèn ép luôn là những năm tháng phẫn uất nhất trong đời họ.

Bây giờ có người tiêu diệt cả nhà Vương Khôn, con dân Thâm Châu Thành đương nhiên cực kì vui mừng, đợi thành chủ Vương Thành thân tử đạo tiêu xong, mọi người thi nhau vỗ tay reo hò, ánh mắt nhìn bọn Tần Thiếu Phong càng thêm sợ hãi xen lẫn cảm kích. Bản thân Tần Thiếu Phong thì không quan tâm đến những việc này, để Vương Hổ (rất không cam tâm tình nguyện) ở lại, sau đó dẫn tiểu hồ ly lên đường.

"Mị Nhi, sau này ở những chỗ đông người nên kín đáo một chút, Mị Nhi của chúng ta quá xinh đẹp, trừ chính nhân quân tử như ta, ai nhìn thấy nàng cũng phải động tâm!" Tần Thiếu Phong ôm tiểu hồ ly vào lòng, mặt dày nói, đương nhiên, lúc này trong lòng Tần Thiếu Phong đang nghĩ cuối cùng cũng bỏ được cái đuôi Vương Hổ rồi, sau này có "tẩu hỏa nhập ma" cũng không còn phải lo lắng gì.

Mục tiêu Thanh Khâu Thành, Tần Thiếu Phong một lần nữa lên đường chinh phạt, con đường trở thành cường giả, vừa mới bắt đầu!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1216)