Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đạo Tâm Chủng Ma - Chương 0403

Đạo Tâm Chủng Ma
Trọn bộ 1216 chương
Chương 0403: Thần uy của Thiếu Dương
0.00
(0 votes)


Chương (1-1216)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Khổng Tuyên trời sanh tính tình bướng bỉnh bất tuân không ngờ là nói ra ba chữ ta thua rồi, đây chính là chuyện rất không dễ dàng, nhưng mà lần này Khổng Tuyên lại tâm phục khẩu phục, bởi vì Tần Thiếu Phong chỉ một chiêu đã triệt để đả bại, nếu không phải thủ hạ lưu tình thì Khổng Tuyên chỉ sợ cũng đã vẫn lạc rồi, cho nên cho dù Khổng Tuyên không cam lòng thất bại, nhưng vẫn nhận thua với Tần Thiếu Phong.

Khổng Tuyên sau khi nói xong thì xoay người phi thân rời khỏi lôi đài, có điều Tần Thiếu Phong lại nói với Khổng Tuyên: Đợi đã. Khổng Tuyên nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì quay người lại, có chút nghi hoặc nhìn Tần Thiếu Phong, không rõ Tần Thiếu Phong gọi hắn lại làm gì, mà Tần Thiếu Phong sau khi gọi Khổng Tuyên lại thì cũng không nói gì, trực tiếp chỉ về phía Khổng Tuyên, một đạo hào quang trực tiếp phi vào mi tâm của Khổng Tuyên.

Nhìn Tần Thiếu Phong xuất thủ, trên mặt Khổng Tuyên lập tức lộ ra thần sắc phẫn nộ, có điều lập tức Khổng Tuyên bình tĩnh lại, bởi vì hắn biết Tần Thiếu Phong không phải muốn giết mình, bởi vì nếu Tần Thiếu Phong thật sự muốn giết mình thì lúc trước căn bản là không cần thủ hạ lưu tình, vì thế để mặc cho đạo hào quang đó chiếu vào mi tâm của mình.

Tần Thiếu Phong bắn vào mi tâm của Khổng Tuyên tất nhiên là phương pháp tu luyện đại chiêu ngũ hành phong thiên, phải biết rằng gặp được một người ngũ hành câu toàn rất không dễ dàng, đại chiêu của ngũ hành phong thiên này rất thích hợp cho Khổng Tuyên thi triển, Tần Thiếu Phong cũng thuận tiện truyền cho Khổng Tuyên, đương nhiên, cũng thuận tiện gieo mầm trong cơ thể Khổng Tuyên.

Khổng Tuyên nhìn thấy Tần Thiếu Phong không ngờ đem đại chiêu ngũ hành phong thiên này truyền thụ cho mình, tất nhiên là cực kỳ cao hứng, Khổng Tuyên có ấn tượng cực kỳ sâu sắc với đại chiêu này, tất nhiên là biết sự trân quý của chiêu này, mà Tần Thiếu Phong không ngờ lại truyền thụ mình, điều này khiến cho Khổng Tuyên rất cảm kích, chắp tay hành lễ với Tần Thiếu Phong: Đa tạ.

Tần Thiếu Phong nghe thấy lời nói của Khổng Tuyên thì gật đầu, sau đó bay về vị trí của mình, hướng ánh mắt về phía chỗ Tần Thiếu Dương, lần này Tần Thiếu Phong một chiêu triệt để đánh bại Khổng Tuyên, hơn nữa còn không sử dụng toàn lực, tất nhiên là vì thị uy với Tần Thiếu Dương, mục đích tất nhiên là khiến Tần Thiếu Dương rửa cổ chờ mình tới chém.

Đối mặt với ánh mắt của Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Dương ở bên kia lại cười cười, không chút để ý, mà lúc này, Thái Bạch Kim Tinh lại tuyên bố Tần Thiếu Phong là người thắng trong cuộc tỷ thí này, tiến vào vòng tiếp theo, hiện tại tiếp tục bắt đầu tỷ thí, tên trên kính chiếu yêu cực lớn đó lại bắt đầu xoay tròn, cuối cùng sau khi dừng lại thì xuất hiện hai cái tên, là Tần Thiếu Dương và Ân Giao!

Tần Thiếu Dương không ngờ mình xếp hạng phía sau Tần Thiếu Phong cũng lên đài, không chút do dự, cũng phi thân lên lôi đài tỷ thí, mà đối thủ của hắn Ân Giao cũng phi thân lên lôi đài, mà Ân Giao này cũng là một người mạnh, bài danh trên Tiềm hoàng thần bảng trên cả Khổng Tuyên, thứ bốn mươi lăm, hơn nữa một thân pháp lực đã đạt tới cảnh giới thập cửu phẩm bán thập cửu phẩm bán bộ thánh hoàng.

Ân Giao này cũng từng có uy danh hiển hách, hơn nữa Ân Giao còn là đệ tử của Quảng Thành tiên sư, một thân thần thông tất nhiên là biến hóa khó đoán, nhất là trong tay có vài món linh bảo không tồi, vốn Quảng Thành tiên sư trong phong thần chi chiến cũng đã truyền Phiên Thiên ấn cho Ân Giao, có điều sau phong thần chi chiến chấm dứt thì thu lại Phiên Thiên ấn.

Có điều trong tay Ân Giao hiện tại còn có vài kiện tiên thiên linh bảo không tồi, uy lực cũng đều khá lớn, nhất là một kiện Lạc Hồn Chung trong đó, chỉ cần nhẹ nhàng lay động là có thể hấp thu hồn phách của đối thủ, khiến cho đối thủ thân chết đạo tiêu, cực kỳ lợi hại, trong phong thần chi chiến cũng có không ít cường giả đều chết dưới Lạc Hồn Chung này.

Ân Giao nhìn Tần Thiếu Dương ở đối diện, tất nhiên là không để Tần Thiếu Dương ở trong lòng, bởi vì Tần Thiếu Dương ở trên Tiềm hoàng thần bảng cũng không xếp hạng cao như Ân Giao, ngoài mặt cũng không có pháp lực cao như Ân Giao, mà Ân Giao luôn luôn cao ngạo tất nhiên là không để Tần Thiếu Dương ở trong lòng, vì thế sau khi nhìn thoáng qua Tần Thiếu Dương thì nói: Ngươi nhận thua đi, bằng không ta vừa ra tay, ngươi sẽ mất mạng.

Tần Thiếu Dương nghe thấy lời nói của Ân Giao thì cười lạnh lùng, lập tức nói với Ân Giao: Những lời này vừa hay ta cũng muốn nói với ngươi. Nói xong, Tần Thiếu Dương lẳng lặng nhìn Ân Giao ở đối diện, mà Ân Giao nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Dương thì lập tức nhướng mày, tức giận nói với Tần Thiếu Dương: Được, ngươi đã không biết tốt xấu thì đừng oán ta.

Sau khi Ân Giao nói xong, trực tiếp lật tay, một cái chung xuất hiện trong tay hắn, tất nhiên đó là Lạc Hồn Chung, lập tức lay động về phía Tần Thiếu Dương, một tiếng ma âm giống như câu hồn từ trên Lạc Hồn Chung đó phát ra, bao phủ về phía Tần Thiếu Dương, mà Tần Thiếu Dương thì lại đứng đó, một chút động tĩnh cũng không có.

Có điều chút động tĩnh này cũng không phải là bình thường, nếu là bình thường thì Tần Thiếu Dương phải kêu thảm thiết a một tiếng rồi sau đó ngã xuống đất bỏ mình mới đúng, nhưng mà Tần Thiếu Dương không như vậy, hắn giống như không nghe thấy thanh âm của Lạc Hồn Chung đó, chỉ lẳng lặng đứng đó, trên mặt nở nụ cười, đối diện Ân Giao đối diện.

Mà Ân Giao nhìn mình lay động Lạc Hồn Chung, không ngờ không có tác dụng đối với Tần Thiếu Dương, lập tức trong lòng cả kinh, bởi vì này Lạc Hồn Chung cho tới bây giờ chưa từng thất thủ, trừ phi là người không có linh hồn huyết nhục, nếu không thì tuyệt đối không thể một chút cũng không chịu ảnh hưởng, cho dù là người pháp lực so với Ân Giao thì cao thâm hơn rất nhiều cũng phải bị một chút ảnh hưởng, thất thần một lát, mà người pháp lực thấp thì tất nhiên là trực tiếp hồn phi phách tán.

Nhưng mà ma âm của Lạc Hồn Chung không ngờ vô dụng đối với Tần Thiếu Dương, điều này khiến trong lòng Ân Giao lập tức cảnh giác, điều này chứng minh Tần Thiếu Dương hoặc là pháp lực cao hơn hắn rất nhiều, hoặc là có thần thông bất thường. Mà trên thực tế, pháp lực của Tần Thiếu Dương tất nhiên là cường đại hơn so với Ân Giao, chỉ có điều là không chênh lệch lớn như trong không tưởng tượng mà thôi.

Tần Thiếu Dương hiện tại ngoài mặt thì coi như là cảnh giới nhị thập phẩm bán bộ thánh hoàng, nhưng trong cơ thể cũng có thiên tinh nhiều như cát sông Hằng, cho nên dưới tình huống như vậy, pháp lực tất nhiên là là mạnh hơn Ân Giao rất nhiều, chỉ là chênh lệch vẫn chưa đạt tới mức cách biệt một trời một vực, mà Tần Thiếu Dương sở dĩ không chịu ảnh hưởng của Lạc Hồn Chung, đó là bởi vì toàn bộ nguyên linh của Tần Thiếu Dương đều dùng để ngưng tụ huyết thần tử, hiện giờ nguyên linh còn lại trong cơ thể đã rất ít.

Như vậy, Tần Thiếu Dương tất nhiên không sợ ma âm của Lạc Hồn Chung này, mà Ân Giao nhìn thấy một màn này, tuy rằng trong lòng kinh ngạc, nhưng cũng không do dự trực tiếp người nhoáng lên một cái, trực tiếp biến hóa ra thân ba đầu sáu tay.

*****

Hai tay phía trước cầm một thanh phương thiên họa kích, hai tay bên trái phân biệt cầm bảo kiếm sống mái, mà hai sau lưng thì tiếp tục cầm lấy Lạc Hồn Chung, lay động về phía Tần Thiếu Dương.

Đây là hình thái chiến đấu cường đại nhất của Ân Giao, thi triển ra hình thái này, cũng nói rõ Ân Giao đã coi trọng Tần Thiếu Dương tới cao điểm, chỉ thấy Ân Giao cầm phương thiên họa kích bổ tới Tần Thiếu Dương, đồng thời song kiếm sống mái cũng đâm ra từng đạo bóng kiếm bao phủ Tần Thiếu Dương.

Đối mặt với công kích của Ân Giao, Tần Thiếu Dương lật tay, một thanh trường đao màu máu xuất hiện trong tay hắn, trường đao màu máu này mỏng như cánh ve, toàn bộ cả vật thể đều dùng máu trong u minh huyết hải tạo thành, tất nhiên là vô cùng sắc bén, nhìn Ân Giao đang xông tới, Tần Thiếu Dương trực tiếp lắc mình, cầm trường đao bổ về phía trước.

Một tia huyết tuyến xẹt qua không trung, trực tiếp cắt hư không thành từng sợ nhỏ, mà theo hư không bị cắt nhỏ còn có cả phương thiên họa kích, song kiếm sống mái, phương thiên họa kích trong tay Ân Giao, tất cả đều bị cắt thành hai nửa, không có ngoại lệ!

Mọi người thấy thấy một màn này lập tức sửng sốt, bọn họ không ngờ Ân Giao có tiên thiên linh bảo trong tay cũng bị dễ dàng đả bại như vậy, ai nấy đều cảm thấy phi thường bất khả tư nghị, không thể tin được chuyện mà mắt mình nhìn thấy, nhưng mà phương thiên họa kích, song kiếm sống mái và Lạc Hồn Chung vỡ vụn đều nằm dưới đất, phát ra tiếng leng keng, nói cho bọn họ biết tất cả những điều này đều là sự thực.

Tần Thiếu Dương thu đao lại, thân hình của Ân Giao cũng lập tức hóa thành bột mịn, phiêu tán trong không trung, lập tức một đạo nguyên linh bay lên hư không, trong nháy mắt đã biến mất, giữa sân chỉ còn lại có một mình Tần Thiếu Dương đứng đó, Thái Bạch Kim Tinh đi lên tuyên bố Tần Thiếu Dương giành thắng lợi.

Mà sau khi Thái Bạch Kim Tinh tuyên bố, một đạo thân ảnh xuất hiện trên lôi đài, chính là Ân Giao lúc trước bị trảm sát thân hình! Mà sau khi Ân Giao này xuất hiện, chỉ nhặt lên phương thiên họa kích, Lạc Hồn Chung và song kiếm sống mái bị chém nát, cũng không nói gì thêm, trực tiếp trở về chỗ ngồi của mình.

Phúc lợi của chính thần trên thiên đình là chỉ cần nguyên linh không bị hủy, nhục thân dù bị hủy diệt, vẫn có thể một lần nữa tạo lại, chỉ cần trở lại trong Phong Thần bảng một thời gian ngắn là được. Bởi vì thân hình của bọn họ vốn chính là trong Phong Thần bảng tạo ra, đắp nặn lại một lần nữa cũng không có vấn đề gì.

Chỉ có điều bị đả bại như vậy, Ân Giao cũng mất hết mặt mũi, cho nên tất nhiên là không nói gì, trực tiếp về chỗ ngồi, mà thần uy của một đao đó của Tần Thiếu Dương lại khiến tất cả mọi người nhớ kỹ, một đao đó có thể chém đứt tiên thiên linh bảo, tu sĩ ở đây đều xếp Tần Thiếu Dương vào hàng ngũ nguy hiểm, hy vọng mình không đụng phải Tần Thiếu Dương.

Đương nhiên, người hữu tâm cũng bởi vì cái tên của Tần Thiếu Dương, Tần Thiếu Phong mà liên hệ hai người lại với nhau, tên gần giống nhau như vậy, giữa bọn họ liệu có quan hệ thế nào? Mà các đại năng đều đi lôi kéo Tần Thiếu Phong, vì sao không ai đi lôi kéo Tần Thiếu Dương? Mấy vấn đề này cứ quanh quẩn trong đầu mọi người.

Có điều thiên đạo đại hội vẫn phải tiếp tục, tên trên kính chiếu yêu đó lại nhanh chóng xoay tròn, bắt đầu tiếp tục chọn lựa nhân tuyển của trường tỷ thí tiếp theo, mọi người tất nhiên là lại khẩn trương, đều nhìn chằm chằm vào kính chiếu yêu cực lớn đó.

Tần Thiếu Dương đả bại Ân Giao một cách nhanh chóng, thể hiện ra thần uy của hắn, mà sau đó thiên đạo đại hội tiếp tục, tên trên kính chiếu yêu cực lớn đó tiếp tục xoay tròn, cuối cùng dưng lại ở hai cái tên, một Bích Tiêu, cái tên còn lại thì rất khiến cho người ta bất ngờ, tên là Nam Cung Tiêu Diêu, bởi vì cái tên này ở tiên giới một chút danh khí cũng không có, không ai biết người này rốt cuộc là ai.

Nhưng mà khi Nam Cung Tiêu Diêu xuất hiện, sau lưng Tần Thiếu Phong lại hiện ra một thân ảnh, trực tiếp hạ xuống võ dài, là một nam tử diện mạo anh tuấn mà cho dù là nữ nhân thấy cũng phải ghen tị, mặc một than áo trắng, thoạt nhìn bộ dạng hơn ba mươi tuổi, mị lực anh tuấn thành thục tất nhiên là không ai có thể chịu nổi, sau khi đứng đó thì bắt đầu liếc mắt đưa tình với Bích Tiêu, bộ dạng rất không biết sống chết.

Mà vào lúc này, Thái Bạch Kim Tinh lại nói với Nam Cung Tiêu Diêu: Xin dùng chân diện mục đê tham gia tỷ thí. Thái Bạch Kim Tinh đây là cắn răng mà nói, nếu không phải thấy Nam Cung Tiêu Diêu là từ sau lưng Tần Thiếu Phong đi ra, Thái Bạch Kim Tinh thực sự muốn tát chết hắn, người này thật sự là rất khiến cho người ta tức giận, dám trắng trợn đùa giỡn Bích Tiêu nương nương, đây không phải là muốn chết ư?

Nam Cung Tiêu Diêu nghe thấy lời nói của Thái Bạch Kim Tinh, không ngờ là ngượng ngùng gãi gãi đầu, sau đó nói với Thái Bạch Kim Tinh: ngại qua, gần đây tu luyện thuật biến hóa rất khắc khổ, trong nhất thời quên mất, để ta biến lại. Nói xong xoay người một cái, một hình tượng nam tử càng anh tuấn và mị lực hơn xuất hiện trước mặt mọi người, liếc mắt với mọi người một cái, đây chính là tu sĩ nữ tính.

Nhưng mà sắc mặt của Thái Bạch Kim Tinh càng thêm âm trầm, cố nén lửa giận trong lòng, đối với nói với Nam Cung Tiêu Diêu: Xin dùng chân diện mục để tham gia tỷ thí, bằng không sẽ hủy bỏ tư cách tỷ thí của ngươi! Thái Bạch Kim Tinh thật sự tức giận rồi, bởi vì cải tên không biết xấu hổ này không ngờ không nghe lời lão, còn biến hóa thành càng anh tuấn hơn.

Ngọc Đế vì sao để kính chiếu yêu bồng bềnh trên lôi đài tỷ thí? Đó là để phòng ngừa có người dùng thuật biến hóa tham gia tỷ thí, chỉ cần là bị kính chiếu yêu này chiếu xuống, bất kể là ai thi triển thuật biến hóa, đều có thể bị phát hiện, đây cũng là để phòng ngừa có một số cường giả mạo danh môn nhân đệ tử thế thân tham gia tỷ thí, kiếm chút danh lợi, không ngờ người đầu tiên bị tóm là Nam Cung Tiêu Diêu xuất hiện ở bên cạnh Tần Thiếu Phong.

Nam Cung Tiêu Diêu nghe thấy lời nói của Thái Bạch Kim Tinh thì bất đắc dĩ nhún vai, lập tức xoay người, cuối cùng khôi phục chân diện mục, chính là Tiêu Diêu Ma Tôn, mà Nam Cung Tiêu Diêu là tên thật của hắn. Thuật biến hóa này tất nhiên là học được từ chỗ Tần Thiếu Phong, mà Tiêu Diêu Ma Tôn chỉ học để làm như thế nào khiến mình trở nên anh tuấn hơn, không học cái gì khác, vì mục tiêu vĩ đại nhất của tên không biết xấu hổ này chính là tán gái!

Tuy rằng khôi phục tướng mạo vốn có, nhưng tướng mạo sẵn có của Tiêu Diêu Ma Tôn vẫn rất anh tuấn, hơn nữa càng thêm thành thục mị lực, lập tức nói với Bích Tiêu nương nương ở đối diện: Ái chà, tiểu cô nương, bộ dạng của ngươi cũng thật đáng yêu, là đệ tử của vị Thánh Hoàng nào vậy? Ta nói với ngươi nhé, ta là sư phụ của Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Phong Tần Thiếu Phong là ai, là con nuôi của Oa Hoàng, là đệ tử của Thánh Hoàng Thánh Hoàng khác, cho nên, bối phận của ta là ngang với các Thánh Hoàng, vậy ngươi nên gọi ta là sư thúc? Hay là muốn gọi sư thúc tổ?

Crypto.com Exchange

Chương (1-1216)