Vay nóng Tima

Truyện:Đạo Tâm Chủng Ma - Chương 0424

Đạo Tâm Chủng Ma
Trọn bộ 1216 chương
Chương 0424: Chỉ mành treo chuông
0.00
(0 votes)


Chương (1-1216)

Siêu sale Shopee


Tần Thiếu Phong thi triển ra thiên diễn cửu đạp ngang nhiên đánh chết man tộc Ba Lỗ đó, tuy rằng lấy được một dòng Hồng Mông tử khí cho Oa Hoàng, nhưng cũng đã chọc giận nam tử áo trắng đó, mà lúc này nam tử áo trắng đã thích phóng ra khí tức của mình, chính là một cường giả đã vượt qua cảnh giới Thánh Hoàng, khiến cho bọn người Tần Thiếu Phong cả kinh, có điều lại không có bất kỳ ý sợ hãi nào.

Bởi vì nam tử áo trắng này tuy rằng vượt qua cảnh giới Thánh Hoàng, nhưng uy thế phát ra cũng chỉ là khiến cho bọn họ cảm thấy một chút áp lực mà thôi, chứ không khiến cho bọn họ có bất kỳ cảm giác không thể chống lại nào, cho nên bọn người Ngọc Hoàng minh bạch, nam tử áo trắng này cũng chỉ là cảnh giới Thần Đồ, hơn nữa phẩm cấp cũng không cao lắm.

Cho dù biết cảnh giới Thần Đồ có bất đồng về bản chất với cảnh giới Thánh Hoàng, những Thánh Hoàng bọn họ cũng không phải là đối thủ của nam tử áo trắng, nhưng sau lưng bọn họ có núi lớn, Tổ Hoàng đó chính là cao thủ cảnh giới Thần Đế, một Thần Đồ nho nhỏ có năng lực nhảy ra khỏi sóng lớn ư.

Đương nhiên, bọn người Ngọc Hoàng cũng minh bạch, đây là khảo nghiệm mà Tổ Hoàng đã nói với bọn họ, tất nhiên là không thể dựa vào Tổ Hoàng, chỉ có thể là dựa vào lực lượng của mình để chiến thắng nam tử áo trắng này, nếu không thì bọn họ không thể hoàn thành được nhiệm vụ này, Tổ Hoàng cũng không cho phép họ rời khỏi Bàn Cổ tinh vực.

Điều này tất nhiên là khiến Ngọc Hoàng, Thích Hoàng, Bồ Hoàng và Tần Thiếu Dương Tần Thiếu Phong Tần Thiếu Phong bọn họ có chút khó xử, nghĩ phải như thế nào để chiến thắng áo trắng này, mà hiện tại cơ hội duy nhất để có thể chiến thắng nam tử áo trắng này chính là Thái Hoàng, Thượng Hoàng và Oa Hoàng có thể tấn thăng đến cảnh giới Thần Đồ, chỉ có, bọn họ mới có cơ hội, cho nên bọn họ hiện tại muốn tận lực kéo dài thời gian, chờ đợi thời khắc Thái Hoàng bọn họ thành thần.

Mà trừ nam tử áo trắng ra, nữ tử xinh đẹp đó cũng khiến Ngọc Hoàng bọn họ có chút kiêng kị, bởi vì tu vi của nữ tử xinh đẹp này bọn họ đồng dạng cũng không nhìn thấu, mà nhìn quan hệ của nữ tử xinh đẹp này và nam tử áo trắng đó, Ngọc Hoàng bọn họ tất nhiên là đoán ra được cảnh giới của nữ tử xinh đẹp này chắc cũng đạt tới cảnh giới Thần Đồ.

Đúng vậy, Ngọc Hoàng bọn họ đoán cũng không, nam tử áo trắng đó tên là Liễu Vân Phi, thực lực chỉ có cảnh giới tam thập phẩm Thần Đồ, mà nữ tử xinh đẹp đó tên là Tiểu Điệp, cũng có cảnh giới tam thập phẩm Thần Đồ, hai người bọn họ là đến từ một vương triều cấp thấp của tinh hệ Thánh Hỏa, chỉ là vì tư sắc của Tiểu Điệp bị hoàng thất của vương triều cấp thấp đó nhìn trúng, cho nên bị buộc rơi vào đường cùng, bọn họ mới trốn thoát khỏi vương triều cấp thấp đó, dọc theo đường đi lại gặp ba người Ba Lỗ, Tất Nhĩ và Đồ Thản.

Tuy rằng nói nơi này là chiến khu phía đông, nhưng cũng không có nghĩa là không có người của chủng tộc khác, có một số dị tộc đi lịch lãm để đoạt lấy Hồng Mông tử khí, đôi khi cũng sẽ tới vương triều cấp thấp của chiến khu phía đông săn bắn, mà Liễu Vân Phi cũng nhân cơ hội này để thu phục ba người, sở dĩ không giết bọn họ để cướp lấy Hồng Mông tử khí, là vì Liễu Vân Phi bị vương triều cấp thấp truy nã, tuần tra vệ cũng đang truy bắt bọn họ, vì chạy trối chết, lúc này mới thu phục đám người Ba Lỗ, như vậy, gặp tuần tra vệ cũng có thể ngăn cản một chút cho hắn.

Cứ như vậy, bọn họ hữu kinh vô hiểm trốn ra khỏi tinh hệ Thánh Hỏa chiến khu phía đông, tiến vào Bàn Cổ tinh vực nhỏ yếu nhất ở nơi hẻo lánh nhất trong tinh hệ Đỉnh Thiên, cho rằng đối mặt với Tần Thiếu Phong bọn họ có thể dễ như trở bàn tay, không ngờ lại mất cả đám người Ba Lỗ, điều này khiến cho Liễu Vân Phi rất phẫn nộ, quyết định nhất định phải triệt để hủy diệt Tần Thiếu Phong bọn họ, cướp lấy linh bảo trong tay bọn họ.

Đám người Ngọc Hoàng nghe thấy lời nói của Liễu Vân Phi thì trong lòng đều nghĩ đến nên như thế nào để đối phó với Liễu Vân Phi này, mà Tần Thiếu Phong cũng đang dùng Thiên Diễn Bát Quái để không ngừng suy tính, khi thấy Liễu Vân Phi đi tới, Tần Thiếu Phong hét lớn một tiếng, Thích Hoàng sư huynh, Bồ Hoàng sư huynh, các ngươi bố trí đại trận vạn phật triêu tông, bảo hộ Thái Hoàng sư huynh bọn họ, Ngọc Hoàng sư huynh, Thiểu Dương, chúng ta lên! Nói xong, Tần Thiếu Dương trực tiếp rút ra Toái Tinh Thần Thương rồi đâm tới Liễu Vân Phi.

Thích Hoàng, Bồ Hoàng nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong cũng không do dự, trực tiếp bắt đầu bố trí vạn phật triêu tông đại trận, chỉ thấy trên đỉnh đầu hai người dâng lên cực lớn chữ vạn cực lớn, lập tức Tu Di sơn vô cùng khổng lồ bỗng dưng xuất hiện dưới thân bọn họ, mà vô số Phật Đà trên Tu Di sơn thấy chữ vạn cực lớn cùng với Thích Hoàng và Bồ Hoàng thì đều bắt đầu niệm kinh Phật, từng đạo kim quang phóng lên cao, tụ tập về phía chữ vạn cực lớn đó.

Phạm âm từ trên trời giáng xuống, từng đạo thân ảnh Phật Đà dần hiện ra, mà chữ vạn cực lớn cực lớn cũng rải xuống từng đạo thần quang, bao phủ lấy Thái Hoàng, Thượng Hoàng và Oa Hoàng đang luyện hóa Hồng Mông tử khí, để tránh cho bọn họ bị thương.

Ngọc Hoàng nghe thấy lời nói của Tần Thiếu Phong thì trực tiếp lật tay, lập tức triệu Bàn Cổ Phiến, đây là linh bảo mà Tổ Hoàng ban cho Ngọc Hoàng, lực công kích chính là cường đại nhất trong các tiên thiên linh bảo, chỉ thấy Ngọc Hoàng lay động Bàn Cổ Phiến, từng đạo thần quang bắn tới Liễu Vân Phi đó.

Tần Thiếu Dương nhìn thấy Tần Thiếu Phong hành động thì cũng rút ra huyết đao, sau đó thì trực tiếp bổ ra một đạo đao khí về phía Liễu Vân Phi. Nhìn thấy Tần Thiếu Phong, Ngọc Hoàng và Tần Thiếu Dương công kích, Liễu Vân Phi hừ lạnh một tiếng rồi lập tức nói: Các ngươi ngu dốt như vậy thì chớ có trách ta.

Liễu Vân Phi nói xong thì một chưởng đánh về phía trước, thần lực trong cơ thể bừng lên, lập tức ngưng tụ ra một bàn tay to, tóm về phía Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Dương và Ngọc Hoàng! Từ cảnh giới Thánh Hoàng đột phá đến cảnh giới Thần Đồ, pháp lực trong cơ thể có thể hóa thành thần lực, mà chất lượng của thần lực so với pháp lực thì cường đại hơn không biết bao nhiêu, lúc trước Tần Thiếu Phong bọn họ cảm thấy năng lượng ba động trong cơ thể Liễu Vân Phi rất mờ mịt cũng chính là vì nguyên nhân này.

Bởi vì Liễu Vân Phi chỉ là một tam thập phẩm Thần Đồ, cho nên thần lực trong cơ thể vốn không nhiều, tất nhiên ba động không phải đặc biệt rõ ràng, nhưng mà thần lực ít đến mấy thì cũng vẫn hơn pháp lực rất nhiều! Chỉ thấy bàn tay ngưng tụ từ thần lực tóm về phía trước, tóm lấy chùm tia sáng do Tần Thiếu Phong dùng Toái Tinh Thần Thương bắn ra, sau đó thì trực tiếp hút lấy rồi cắn nuốt.

Toái Tinh Thần Thương của Tần Thiếu Phong trải qua sự luyện chế của Tổ Hoàng, phẩm cấp đã không thua kém bất kỳ một tiên thiên linh bảo đỉnh cấp nào, uy lực lại càng không cần phải nói, hiện giờ đã đủ để một thương đánh nát một viên tinh thần, nhưng mà một thương với uy lực như vậy lại bị bàn tay cực lớn đó trực tiếp tóm lấy, hơn nữa còn cắn nuốt, không tạo thành bất kỳ thương tổn gì cho Liễu Vân Phi đó.

*****

Mà phá được một kích này của Tần Thiếu Phong, bàn tay cực lớn đó lại quấn một cái, lập tức cuốn vào thần quang do Bàn Cổ Phiến của Ngọc Hoàng phát ra, cắn nuốt lực lượng ẩn chứa trong đó, bàn tay cũng rất thoải mái, mà đối với đao khí của Tần Thiếu Dương, bàn tay cực lớn đó chỉ nhẹ nhàng búng một cái, đã hóa giải công kích của Tần Thiếu Dương.

Ha ha, bổn tọa đã nói rồi, các ngươi ở trước mặt bổn tọa không có bất kỳ lực lượng phản kháng nào cả đâu, bổn tọa đã cho các ngươi cơ hội mà các ngươi không biết không biết quý trọng, hiện tại cho dù là các ngươi xin bổn tọa thì bổn tọa cũng phải cho các ngươi thưởng thức hết khổ hình rồi mới được chết! Liễu Vân Phi cười ha ha nói.

Từ lúc bị ép cho phải bất đắc dĩ chạy trối chết tới nay, trong lòng Liễu Vân Phi vẫn nghẹn một đoàn lửa giận, mãi vẫn không có cách nào phát tiết, cái này đã khiến tâm lý của hắn có chút biến thái, hiện tại đã có đối tượng để phát tiết, vì thế liền bạo phát ra, hiện giờ giống như là mèo vờn chuột trêu đùa đám người Tần Thiếu Phong, hơn nữa chuẩn bị hành hạ Tần Thiếu Phong bọn họ đến chết.

Tần Thiếu Phong, Ngọc Hoàng và Tần Thiếu Dương thấy công kích của mình không ngờ bị hóa giải dễ dàng như vậy, cũng đều rất kinh ngạc, có điều để đột phá tới cảnh giới Thần Đồ, để có thể hoàn thành nguyện vọng của Tổ Hoàng, bọn họ không có vẫn không lùi bước, Tần Thiếu Phong hét lớn một tiếng: Ngọc Hoàng sư huynh, Thiểu Dương giúp ta!

Sau khi Hét lớn, Tần Thiếu Phong bắt đầu thi triển ra ra đại chiêu ngũ hành phong thiên, lập tức âm dương hỗn động đại chiêu này, mà nhìn động tác của Tần Thiếu Phong, Ngọc Hoàng và Tần Thiếu Dương tất nhiên là minh bạch dụng ý của Tần Thiếu Phong, lập tức Ngọc Hoàng cũng hét lớn một tiếng: Vô thủy nguyên thủy, vạn vật chi thủy, chúa tể Càn Khôn, nắm thiên địa trong tay!

Theo một tiếng hét lớn này của Ngọc Hoàng, Ngọc Hoàng đã thi triển ra một chiêu có uy lực lớn nhất của hắn, chỉ thấy một mảng khối không khí giống như là tinh vân từ trên đỉnh đầu Ngọc Hoàng dâng lên, lập tức khối không khí đó diễn hóa ra cảnh tượng khai thiên tích địa, thiên địa chi thủy, từng cỗ ý cảnh huyền ảo và năng lượng khổng lồ từ trong đó từ trong đó phóng xuất ra.

Tần Thiếu Dương cũng đồng dạng thi triển ra một chiêu cường đại nhất, chỉ thấy hắn hét lớn một tiếng: Huyết chi quy tắc, lực lượng chi nguyên, cắn nuốt thiên địa, nắm giữ Càn Khôn! Theo một tiếng hét lớn này, trên đỉnh đầu Tần Thiếu Dương xuất hiện một đóa huyết vân, huyết vân đó lập tức xoay tròn, từng cỗ lực cắn nuốt khổng lồ từ từ trong đó phóng ra, cắn nuốt tất cả trong thiên địa!

Đối mặt với sự tiến công của Liễu Vân Phi, trong thời khắc chỉ mành treo chuông này, Tần Thiếu Phong, Ngọc Hoàng và Tần Thiếu Dương đều thi triển ra một chiêu cường đại nhất của mình để ngăn cản Liễu Vân Phi, tranh thủ thời gian cho Thái Hoàng, Thượng Hoàng và Oa Hoàng, chỉ có để bọn họ tấn thăng tới cảnh giới Thần Đồ mới có thể giúp chiến cuộc hôm nay có được chuyển cơ, thời gian đã cực kỳ gấp gáp!

Đại chiêu của Ngọc Hoàng và Tần Thiếu Dương đều bao phủ tới Liễu Vân Phi, nhưng mà bất kể là đại chiêu gì, ở trước mặt bàn tay cực lớn do thần lực ngưng tụ đó đều không có bất kỳ tác dụng gì, toàn bộ đều bị lập tức đánh tan, năng lượng ẩn chứa bên trong hai đại chiêu đều bị cắn nuốt, trở thành năng lượng của bàn tay cực lớn đó.

Lúc này, đại chiêu Lục đạo luân hồi của Tần Thiếu Phong cũng dã hoàn thành, Lục Đạo Thiên Luân hiện ra, lập tức phóng xuất ra từng cỗ luân hồi chi lực khổng lồ, bao phủ về phía bàn tay cực lớn đó.

Tần Thiếu Phong hiện giờ đã là cảnh giới thập ngũ phẩm Thánh Hoàng, thúc dục ra uy lực của Lục Đạo Thiên Luân càng thêm cực lớn.

Đại chiêu Lục đạo luân hồi mà Tần Thiếu Phong suy tính ra chỉ từng thi triển một lần trong lúc đại chiến với Tần Thiếu Dương, uy lực của một lần đó đã kinh thiên động địa, nhưng mà lần này Tần Thiếu Phong đã là cảnh giới thập ngũ phẩm Thánh Hoàng, lại thi triển Lục đạo luân hồi này, tất nhiên là uy lực cực lớn, luân hồi chi lực trực tiếp bao phủ trên người Liễu Vân Phi đó.

Kỳ thật pháp lực hiện tại Tần Thiếu Phong biểu hiện ra ngoài là thập ngũ phẩm Thánh Hoàng, nhưng Tần Thiếu Phong tu luyện nhiều huyền công vô thượng như vậy, trong cơ thể có thiên tinh nhiều như cát sông Hằng, pháp lực thực sự đã đủ để chống lại nhất phẩm Thánh Hoàng, cũng chính vì vậy, Tần Thiếu Phong lại thi triển ra đại chiêu Lục đạo luân hồi này, đối mặt với Liễu Vân Phi cảnh giới cảnh giới vẫn có sức đánh một trận.

Luân hồi chi lực trực tiếp bao phủ Liễu Vân Phi, Liễu Vân Phi tuy rằng là cảnh giới Thần Đồ, nhưng đối mặt với luân hồi chi lực như vậy cũng hoảng sợ, lập tức cảm giác được thần lực trong cơ thể mình đang nhanh chóng tan rã, mà khí tức trên người hắn cũng trở nên yếu đi.

Điều này khiến cho Liễu Vân Phi lập tức hoảng, hắn vốn cho rằng mình đối phó với Tần Thiếu Phong bọn họ tuyệt đối là dễ như trở bàn tay, còn nghĩ làm thể nào để hành hạ Tần Thiếu Phong bọn họ đến chết, không ngờ Tần Thiếu Phong có đại chiêu như vậy, không chỉ là khiến thần lực của hắn tan rã, ngay cả thân thể cũng trở nên vô cùng suy nhược, Liễu Vân Phi trong lòng thực sự đã rát hoảng, trực tiếp hô với Tiểu Điệp ở phía sau: Tiểu Điệp, mau tới cứu ta!

Tiểu Điệp ở phía sau cũng cho rằng Liễu Vân Phi đối phó với bọn họ tuyệt đối không có vấn đề, không ngờ lại xuất hiện tình trạng như vậy, cảm giác được khí tức trong cơ thể Liễu Vân Phi đang suy yếu, cũng lập tức bay lên, thi triển ra thần lực, một chưởng vỗ về phía Tần Thiếu Phong bọn họ.

Nhìn thấy tình huống như vậy, Tần Thiếu Phong trực tiếp thúc dục Lục Đạo Thiên Luân, luân hồi chi lực lại ùa tới Tiểu Điệp đó, trực tiếp bao phủ cả Tiểu Điệp, khiến cho khí tức trên người Tiểu Điệp cũng nhanh chóng suy yếu, thần lực trong cơ thể cũng không ngừng tan rã.

Liễu Vân Phi nhìn thấy một màn như vậy thì lập tức rống lớn, hai mắt trở nên đỏ như máu, lập tức quyết tâm, vốn hắn cho rằng Tần Thiếu Phong không thể thi triển ra luân hồi chi lực nữa, lúc này mới gọi Tiểu Điệp tới cứu hắn, không ngờ Tần Thiếu Phong vẫn có thể thi triển tiếp, khiến cho Tiểu Điệp cũng gặp nguy cơ, mà Tiểu Điệp đối với hắn mà nói thì cực kỳ trọng yếu, nhìn thấy Tiểu Điệp cũng lâm vào nguy hiểm, lập tức bạo nộ rồi.

Chỉ thấy đó gầm lên một tiếng: Thánh Hừng hực, đốt thân hình ta, ma diễm ngút trời, luyện thiên hủy địa! Theo một tiếng gầm lên này, Liễu Vân Phi không ngờ trực tiếp kéo đứt một ngón tay trái, sau đó thì đốt cháy ngón tay này, mà hỏa diễm đó không ngờ là màu tím, hơn nữa từ trong đó phóng xuất ra năng lượng vô cùng khổng lồ, trực tiếp tách chi lực ra!

Tiếng nổ ầm ầm truyền tới, luân hồi chi lực đang bao phủ Liễu Vân Phi bị một chiêu này của hắn phá nát, lập tức thần lực của Liễu Vân Phi tuôn ra, vung tay lên hóa giải luân hồi chi lực đang bao phủ Tiểu Điệp, sau đó Liễu Vân Phi hai mắt đỏ rực nhìn chằm chằm vào Tần Thiếu Phong bọn họ, nói với Tần Thiếu Phong bọn họ: Bổn tọa hôm nay muốn toàn bộ cho các ngươi không được chết yên lành!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1216)