← Ch.0432 | Ch.0434 → |
Vốn tưởng Tần Thiểu Phong là một tiểu tử không biết từ nơi nào kiểm được một miếng Hồng Mông Đan, nhưng mà chớp mắt đã biến thành cự phú, chuyển biến như vậy có đả kích với bọn hắn rất lớn. Mà hành vi Tần Thiểu Phong dùng mười miếng Hồng Mông Đan thưởng cho người hầu, cũng càng làm bọn hắn thêm căm hận Tần Thiểu Phong, bởi vì Tần Thiểu Phong đây là đang khoe của, cái hành vi này chính là cực kỳ đáng xấu hổ.
Lão giả, cửu sư đệ cùng với những Thánh Hoàng khác nhìn Tần Thiểu Phong cùng với mười miếng Hồng Mông Đan trong tay người hầu, trong mắt đều có thần sắc tham lam lóe ra, nhưng rất nhanh đều trở nên thu liễm, lão giả và cửu sư đệ cùng với những Thánh Hoàng kia liếc nhìn nhau, tựa như là đã quyết định gì đó.
Mà lúc này, người hầu rốt cuộc đã phản ứng lại, vội vàng nói với Tần Thiểu Phong: Đa tạ đạo hữu. Mặc dù Tần Thiểu Phong có thể xuất ra này nhiều Hồng Mông Đan như vậy, nhưng tu vi vẫn duy trì ở cảnh giới nửa bước Thánh Hoàng ba mươi sáu phẩm, cho người hầu này chỉ là tưởng Tần Thiểu Phong được cái gì kỳ ngộ, mới có nhiều tài phú như vậy, mà bọn người lão giả cũng nghĩ như vậy.
Lấy được Thổ Nguyên Thần Tinh, Tần Thiểu Phong nhìn nhìn, cảm thụ lấy thổ quy tắc bao hàm trong đó, phát hiện Thổ Nguyên Thần Tinh này do đại địa nguyên tố cực kỳ đậm đặc dựng dục ra, mặc dù không tệ, nhưng mà xa xa không có giá trị năm mươi miếng Hồng Mông Đan, chỉ bất quá Tần Thiểu Phong lại không thèm để ý, bởi vì thần thụ trong huyệt khiếu Tần Thiểu Phong chỉ cần vẫy một vẫy là có thể tạo ra hơn một trăm khỏa Hồng Mông Đan, mà ở đoạn thời gian này Tần Thiểu Phong cũng không biết lay động bao nhiêu lần, hôm nay Tần Thiểu Phong chính là có mười vạn Hồng Mông Đan!
Nhìn Thổ Nguyên Thần Tinh này một hồi, Tần Thiểu Phong lập tức vẫy vẫy tay với tiểu cô nương, mà tiểu cô nương nhìn thấy Tần Thiểu Phong hướng nàng ngoắc, mặc dù rất ngại, khuôn mặt xấu hổ hồng lên. Nhưng vẫn đi qua chỗ Tần Thiểu Phong, lão giả kia và cửu sư đệ nhìn thấy một màn như vậy, trong mắt đều lộ ra một tia âm tàn hung ác, bất quá lại không có lên tiếng ngăn cản.
Tiểu cô nương đi tới phía trước Tần Thiểu Phong, nhìn Tần Thiểu Phong cùng với Thổ Nguyên Thần Tinh trong tay Tần Thiểu Phong, nói với Tần Thiểu Phong: Ngươi bảo ta lại đây có chuyện gì? Bởi vì Tần Thiểu Phong không ngừng dùng Thất Tình Lục Dục ma đầu ảnh hưởng tiểu cô nương, khiến cho tiểu cô nương này đối với Tần Thiểu Phong có cảm giác thân cận càng lúc càng mãnh liệt.
Nghe tiểu cô nương nói, Tần Thiểu Phong chính là nói với nàng: Ngươi tên là gì? Nếu ngươi cho ta biết tên của ngươi, ta ta liền đem thứ này đưa cho ngươi. Tần Thiểu Phong trên khuôn mặt nở một nụ cười, bất quá nụ cười kia giống như là một con sói câu dẫn thỏ nhỏ, chỉ có tiểu cô nương đơn thuần như nàng mới sinh hảo cảm với bộ dáng tươi cười của Tần Thiểu Phong.
Tiểu cô nương nghe Tần Thiểu Phong nói xong lập tức hai mắt tỏa ánh sáng, nhìn Tần Thiểu Phong nói: Thật sao? Ta chỉ cần cho biết ngươi tên của ta, ngươi sẽ đem cái này cho ta sao? Ta cho biết ngươi ồ, tên của ta gọi là Mộc Linh Nhi, ngươi cần phải nhớ tốt, nếu quên mất, ta sẽ tới đánh ngươi. Mộc Linh Nhi là Thánh Hoàng mười phẩm, tự nhiên là cảm thất mình lợi hại hơn Tần Thiểu Phong rất nhiều.
Mà nói xong, Mộc Linh Nhi cũng lập tức đem Thổ Nguyên Thần Tinh trong tay Tần Thiểu Phong cầm qua, như sợ Tần Thiểu Phong sẽ đổi ý, sau khi cầm vào trong tay cũng lật qua lật lại xem, một bộ dáng rất vui vẻ. Tần Thiểu Phong chứng kiến Mộc Linh Nhi này cao hứng như thế, tự nhiên là cảm thấy mình tốn mất năm mươi miếng Hồng Mông Đan vẫn rất đáng!
Nhìn một hồi, Mộc Linh Nhi trực tiếp đem Thổ Nguyên Thần Tinh cất vào, lập tức hướng Tần Thiểu Phong cười cười, rồi quay trở về chỗ cũ. Có vẻ Mộc Linh Nhi vẫn muốn cùng Tần Thiểu Phong nói chút nữa, bất quá có nhiều sư huynh ở đây như vậy, Mộc Linh Nhi cũng là rất ngại, chỉ có thể về trước. Đợi đấu giá hội kết thúc sẽ đi qua tìm tìm Tần Thiểu Phong nữa, hỏi Tần Thiểu Phong, vì sao mình lại có hảo cảm với hắn.
Đợi Mộc Linh Nhi về tới chỗ ngồi của mình, đấu giá hội lại tiếp tục được cử hành. ở trong quá trình này, người hầu được Tần Thiểu Phong thưởng người một mực chờ đợi, vốn đây cũng không hợp quy củ. Bình thường thân làm người hầu Đỉnh Thiên Thương Hành tuyệt đối sẽ không làm ra cử động như vậy, nhưng bởi vì Tần Thiểu Phong thưởng cho nàng, nên nàng mới đợi Tần Thiểu Phong làm xong việc rồi mới tiếp tục tiến hành đấu giá.
Vật đấu giá thứ hai được bưng lên là một cành cây dài hai thước, lớn cỡ cánh tay con nít, người hầu nói: "Lục Khỉ Mộc, mang theo nó bên người có thể gia tăng tốc độ hấp thu Hồng Mông nguyên khí, giá khởi điểm mười lăm miếng Hồng Mông Đan. Bởi vì được chỗ tốt, cho nên người hầu này cũng bắt đầu giới thiệu công dụng mỗi một dạng vật phẩm.
Tần Thiểu Phong khi nhìn thấy cành cây này, đã biết rõ nó là cành cây trên Thông Thiên Thần Mộc, mà nghe công dụng của nó xong, Tần Thiểu Phong lại cảm thấy nghi ngờ, vốn là hắn tưởng thần thụ trong thân thể huyệt khiếu mình có thể ngưng tụ Hồng Mông Đan là do Thông Thiên Thần Mộc, bởi vì thôn phệ một cái cành cây mà phát sinh biến dị, chỉ là cành cây Thông Thiên Thần Mộc này được gọi là Lục Khỉ Mộc chỉ có năng lực đề cao tốc độ hấp thu Hồng Mông nguyên khí, cũng không thể ngưng tụ Hồng Mông Đan.
Làm cho Tần Thiểu Phong cảm thấy năng lực ngưng tụ Hồng Mông Đan là năng lực của thần thụ trong cơ thể mình, sau khi thôn phệ Lục Khỉ Mộc, cái năng lực này mới bị kích thích ra, bất quá để có thể nghiệm chứng ý nghĩ của mình, Tần Thiểu Phong quyết định vẫn đem cành cây Lục Khỉ Mộc này mua xuống.
Nhưng Tần Thiểu Phong cũng không có gọi giá, mà là đợi bọn người lão giả kia bắt đầu trước, bất quá đợi thật lâu, cũng không có người nào lên tiếng, mà ánh mắt ai cũng có ý vô tình hướng về Tần Thiểu Phong. Để cho Tần Thiểu Phong thoáng cái minh bạch dụng ý của bọn hắn, có thể Lục Khỉ Mộc này chính là do bọn hắn cầm đến bán đấu giá, cho nên bọn hắn sẽ không ra giá, đều đang chờ đợi Tần Thiểu Phong bắt đầu.
Ba mươi Hồng Mông Đan. Tần Thiểu Phong rốt cuộc lên tiếng, hắn tự nhiên là không thể để bọn lão giả thất vọng. Mà đợi được Tần Thiểu Phong hô lên ba mươi miếng Hồng Mông Đan, cửu sư đệ lập tức trở nên hưng phấn, không có một chút do dự, trực tiếp ra giá: Năm mươi Hồng Mông Đan!
Đây là mục đích của bọn hắn khi đợi Tần Thiếu Phong ra giá trước, lúc trước bọn hắn cũng từng dùng một cành cây bù vào Hồng Mông Đàn để đấu giá. Sau đó thỉnh thoảng cũng đem Lục Khí Mộc tới, cho dù không thể bán đấu giá, cũng có thể bán cho Đỉnh Thiên Thương Hành thu hoạch một chút Hồng Mông Đan.
Chỉ là một lần này bọn hắn vận khí rất tốt, gặp được tài chủ Tần Thiểu Phong, cho nên tự nhiên là muốn hung hăng hút máu của Tần Thiểu Phong một trận, nhìn Tần Thiểu Phong cạnh giá, cửu sư đệ trực tiếp đẩy giá lên, giá hắn ra tự nhiên là rất cao, như vậy bọn hắn cói thể kiếm được một mớ.
Tần Thiểu Phong nghe thấy cửu sư đệ hô năm mươi miếng Hồng Mông Đan, trong lòng cười lạnh một tiếng, không để ý hô: Một trăm miếng Hồng Mông Đan. Mà cửu sư đệ nghe vậy lập tức trở nên kích động, nhanh chóng hô: "Hai trăm miếng Hồng Mông Đan! Thuận theo tiếng hô hai trăm miếng, cửu sư đệ quay đầu nhìn về phía Tần Thiểu Phong, hai con ngươi hết sức là khiêu khích thần sắc, phảng phất như mình thật sự có nhiều Hồng Mông Đan như vậy!
Bốn trăm miếng Hồng Mông Đan! Tần Thiểu Phong lại nhẹ nhàng tùy ý ra giá lần nữa, dường như đối với sự khiêu khích của cửu sư đệ không có để trong lòng. Mà như vậy làm cho cửu sư đệ yên tâm xuống, hắn chính là lo lắng Tần Thiểu Phong không có nhiều Hồng Mông Đan như vậy, chừng kiến dáng vẻ Tần Thiểu Phong một bộ không quan tâm, can đảm trở nên lớn hơn, sự tham lam trong lòng cũng càng thêm bành trướng!
Cửu sư đệ cổ họng nghẹn lại, vô cùng kích động hô: Năm trăm Hồng Mông Đan! Lập tức lại quay đầu nhìn về phía Tần Thiểu Phong, vẫn một bộ dáng vẻ khiêu khích, hắn tự nhiên là hy vọng Tần Thiểu Phong có thể hô lên một cái giá cực cao, nhưng mà tiếp được đến Tần Thiểu Phong lại để cho hắn hoàn toàn trợn tròn mắt.
Chỉ thấy Tần Thiểu Phong hoàn toàn không đếm xỉa đến ánh mắt cửu sư đệ, chỉ là nhìn chòng chọc vào Lục Khỉ Mộc, tựa như đang cân nhắc cái gì đó, cuối cùng nói: Một cành cây như vậy khẳng định không đáng năm trăm Hồng Mông Đan, ta từ bỏ, nếu không đằng sau có thứ gì tốt ta lại không có tiền mua."
Nói xong, Tần Thiểu Phong vẫn thản nhiên ngồi ở trên vị trí của mình, mà nghe Tần Thiểu Phong nói, bọn người lão giả ngây ngẩn cả người, mà cửu sư đệ thoáng cái cả hai má cũng đen lại, cả người trở nên run rẩy, nhìn Tần Thiểu Phong, rống giận: Tiểu tử, ngươi đùa bỡn ta!
Cửu sư đệ hô giá năm trăm miếng Hồng Mông Đan, vốn tưởng Tần Thiểu Phong sẽ hô giá tiếp theo, nhưng mà Tần Thiểu Phong lại không hô, nếu như vậy, tự nhiên là cửu sư đệ chiếm được đoạn Lục Khỉ Mộc này, cho nên cửu sư đệ cũng phải giao năm trăm miếng Hồng Mông Đan, mà trong tay hắn tổng cộng mới không tới năm mươi miếng, coi như là đem lão giả và mấy sư huynh đệ khác tập hợp lại, Hồng Mông Đan cũng không vượt qua một trăm miếng!
Cho nên khi nghe Tần Thiểu Phong, cửu sư đệ cổ và má không phải hồng, mà là biến thành màu đen! Bởi vì nếu hắn không cầm ra năm trăm miếng Hồng Mông Đan, thì chính là đắc tội Đỉnh Thiên Thương Hành, mà đắc tội Đỉnh Thiên Thương Hành hậu quả cũng không phải là hắn có thể thừa nhận, coi như là phụ thân hắn cũng không chịu nổi!
Cửu sư đệ trong lòng đầy lửa giận, tức tối rít gào với Tần Thiểu Phong, nhưng mà Tần Thiểu Phong lại làm ra một bộ dáng vẻ không hiểu, nói với cửu sư đệ: Ngươi đang nói cái gì vậy? Sao ta lại không hiểu? Rõ ràng là ngươi có tiền hơn ta, ta cạnh tranh không lại ngươi, lúc này mới bỏ cuộc, sao có thể nói ta đùa giỡn ngươi? Khi phụ người cũng không thể như vậy chứ?
Tần Thiểu Phong trong lời nói đầy sự ủy khuất, tay nắm lại, nhìn cửu sư đệ, phảng phất là mình bị thiên đại oan uổng, mà hắn lại là một tiểu nhân vật không cam lòng bị khi phụ, đem nhân vật bị khi phụ diễn ra vô cùng xuất sắc, khiến cho Mộc Linh Nhi cũng đồng tình với hắn.
← Ch. 0432 | Ch. 0434 → |