← Ch.0553 | Ch.0555 → |
Tư chất và thiên phú trên tu luyện của Thiên nhi cực tốt, cho nên rất được Thiên Ma Đại Thánh sủng ái, mà đại hoàng tử này tuy rằng có chút biến thái, nhưng tư chất và thiên phú cũng không kém Thiên nhi chút nào, hơn nữa thân là đại hoàng tử, rất có thể tương lai sẽ kế thừa tất cả của Thiên Ma tộc, chỉ bởi vì sự tồn tại của Thiên nhi khiến cho khả năng này trở nên nhỏ đi.
Cũng chính vì vậy, giữa đại hoàng tử và Thiên nhi cũng không hòa thuận, về sau Thiên nhi biến mất, điều này tất nhiên là khiến đại hoàng tử cực kỳ cao hứng, cho rằng về sau sẽ không ai tranh ngôi vị hoàng đế của Thiên Ma tộc với hắn, chỉ là không ngờ rằng Thiên nhi lại về, lúc này mới lúc này mới khiến hắn bối rối, trực tiếp tìm tới đây.
Khi nhìn thấy Thiên nhi chỉ là tu vi nhất phẩm Thần Đế đỉnh phong, đại hoàng tử yên tâm, như vậy như vậy không thể tranh với hắn, mà dưới tình huống như vậy, đại hoàng tử của Thiên Ma tộc chính là muốn khoe khoang một phen, nhưng không ngờ bị Tần Thiếu Phong khống chế bắt nhảy thoát y vũ.
Thiên nhi khi đại hoàng tử bắt đầu nhảy thì trợn tròn mắt, đại hoàng tử tuy rằng biến thái, nhưng chưa bao giờ làm chuyện như vậy, đây chính là phía trước hoàng cung, hắn không ngờ làm ra chuyện như vậy. Thiên nhi đã hoàn toàn choáng váng rồi, cho tới lúc bị Tần Thiếu Phong kéo đi mới phản ứng lại, có điều mặt lập tức xấu hổ.
Nghĩ tới một đại nam nhân ở đó nhảy thoát y vũ, điều này khiến cho Thiên nhi rất xấu hổ, có điều ngẫm lại cũng thấy buồn cười, quay đầu lại nhìn nhìn đại hoàng tử đang đứng múa ở đó, Thiên nhi lại đỏ mặt, đi theo Tần Thiếu Phong, mà Tần Thiếu Phong thì vừa đi vừa dừng vận chuyển thất tình lục dục ma vương.
Đại hoàng tử đang vũ động phong tao bỗng nhiên ngừng lại, hai mắt khôi phục tỉnh táo, lập tức phát hiện bộ dạng trần truồng của mình, lập tức một tiếng hét thảm kinh thiên địa quỷ thần khiếp từ trong miệng đại hoàng tử phát ra, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong trong lòng vô cùng sảng khoái.
Tần Thiếu Phong đi theo Thiên nhi về trong phủ công chúa, tuy rằng Thiên nhi đã rất nhiều kỷ nguyên không trở lại, nhưng hiện tại trở về, nô bộc trong phủ công chúa vẫn vô cùng cung kính Thiên nhi, mà Tần Thiếu Phong thì ở luôn chỗ của Thiên nhi, bôn ba một đoạn thời gian rồi, cũng nên nghỉ ngơi một chút.
Đương nhiên, đến thần thành của Thiên Ma tộc này, Tần Thiếu Phong cũng không quên truyền bá ma chủng, có điều chỉ truyền bá một bộ phận, sau đó thì tùy ý để ma chủng tự do truyền bá. Có điều lực lượng tà ác ẩn chứa trong cơ thể của Thiên Ma tộc cũng khiến Tần Thiếu Phong thập phần ngạc nhiên, không ngờ hơn chủng tộc khác mấy lần, chẳng trách Thiên Ma tộc là chủng tộc cường đại nhất.
TRong những ngày kế tiếp, Tần Thiếu Phong và Thiên nhi đi dạo chung quanh, hiện giờ nhiệm vụ chính yếu của Tần Thiếu Phong chính là lĩnh ngộ tâm cảnh Thần Thánh, phương diện khác đều có thể tạm thời để đó, có điều thời gian còn sớm, hiện giờ cách hẹn ước trăm năm còn bảy mươi lăm năm.
Đợi cho Tần Thiếu Phong đi gần hết thần thành của Thiên Ma tộc rồi, Tần Thiếu Phong lại hướng ánh mắt về phía Thiên Ma Sơn, bởi vì có Thiên nhi, Tần Thiếu Phong muốn lên Thiên Ma Sơn tất nhiên là không có vấn đề, vì thế Tần Thiếu Phong bay tới Thiên Ma Sơn.
Thiên Ma Sơn ở trung ương của toàn bộ chiến khu phía nam, phạm vi cực kỳ rộng lớn, giống như là một thái cổ cự nhân, chung quanh có ma khí vô cùng vô tận bao phủ Thiên Ma Sơn này, mà từ trong Thiên Ma Sơn lại phóng xuất ra từng cỗ năng lượng ba động khổng lồ, hiển nhiên có tồn tại cực kỳ cường đại.
Tần Thiếu Phong và Thiên nhi đi tới dưới Thiên Ma Sơn, nhìn Thiên Ma Sơn đang muốn đi vào thì lại Thiên nhi ngăn cản, chỉ thấy Thiên nhi nói: Ngươi hay là đừng vào, ngươi không phải nói ngươi chỉ muốn lĩnh ngộ cảnh giới Thần Thánh ư? Vậy không cần vào, ngươi thấy tảng đá đó không, ngươi ngồi trên đó là được rồi.
Ở chân núi Thiên Ma Sơn này có một tảng đá cao ba trượng, nằm ngang trên đất, thoạt nhìn cực kỳ thê lương cổ xưa, không có năng lượng ba động, chắc chỉ là một tảng đá bình thường. Tần Thiếu Phong lúc trước đã thấy, chỉ là không chú ý thôi, hiện tại Thiên nhi lại nhắc tới.
Chỉ thấy bên trên tảng đá bóng loáng, xem ra có rất nhiều người ngồi trên đó rồi, như vậy cho thấy tảng đá này hẳn là bất phàm, Tần Thiếu Phong hỏi: Thiên nhi, tảng đá này có chỗ nào đặc thù? Tần Thiếu Phong đã dùng thất tình lục dục ma vương tra xét, chỉ là vẫn không có phát hiện gì.
Tảng đá này tên là Ngộ Đạo Thạch, là từ trên Thiên Ma Sơn rơi xuống, nghe nói ngồi trên đó có thể ngộ đạo, có điều đến nay chỉ có phụ hoàng ngồi bên trên là có thu hoạch, những người khác đều không thành công, có điều ta tin ngươi có thể! Thiên nhi nói.
Ngộ Đạo Thạch? Tần Thiếu Phong nghe thấy vậy thì trong lòng vừa động, hơn nữa còn là từ trên Thiên Ma Sơn rơi xuống, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong rất hứng thú, gật gật đầu với Thiên nhi, Tần Thiếu Phong trực tiếp ngồi lên đó, sau đó thì tĩnh hạ tâm dùng thất tình lục dục ma vương bắt đầu cẩn thận tra xét.
trong thiên địa có một số thứ đặc thù có thể khắc vào dấu vết của thiên địa đại đạo, chỉ cần có cơ duyên, thì có thể từ trong đó có được lạc ấn này, đây tất nhiên là một loại kỳ ngộ. Tần Thiếu Phong tin số mệnh của mình chắc có thể có được một số lợi ích từ trên Ngộ Đạo Thạch này.
Tinh thần dị lực Khổng lồ thẩm thấu vào Ngộ Đạo Thạch, tìm kiếm bí mật, đương nhiên, Tần Thiếu Phong đồng thời cũng vận chuyển đạo tâm chủng ma đại pháp và chiến thiên đấu địa đại pháp, ma khí trên Thiên Ma đại lục vô cùng nồng đậm, nhất là phụ cận Thiên Ma Sơn, lại ngưng tụ ma khí thành thể lỏng, tu luyện trong hoàn cảnh như vậy, Tần Thiếu Phong tất nhiên là sẽ không bỏ qua.
Tần Thiếu Phong dần dần tiến vào trạng thái tu luyện, toàn bộ tâm thần đặt ở trên Ngộ Đạo Thạch, bắt đầu từ lúc Ngộ Đạo Thạch từ trên Thiên Ma Sơn lăn xuống cũng chỉ có Thiên Ma Đại Thánh có được lợi ích từ trong đó, có thể thấy được muốn có được lợi ích từ trong đó cũng không phải dễ dàng, cho nên Tần Thiếu Phong biết mình không thể cấp tiến, cứ từ từ.
Thời gian qua đi, tinh thần dị lực của Tần Thiếu Phong không có lúc nào là không thẩm thấu vào Ngộ Đạo Thạch, có điều Tần Thiếu Phong lại thủy chung không có được lạc ấn gì từ bên trong, có điều Tần Thiếu Phong không bỏ cuộc, đương nhiên, Tần Thiếu Phong cũng không phải một chút thu hoạch cũng không có, tối thiểu cũng xác nhận được Ngộ Đạo Thạch này không tầm thường.
Tinh thần dị lực của Tần Thiếu Phong khổng lồ cỡ nào, nhưng muốn thẩm thấu vào Ngộ Đạo Thạch lại cực kỳ khó khăn, cho dù dùng hết toàn lực cũng chỉ là có thể thẩm thấu vào một tầng mặt ngoài, mà địa phương trung tâm nhất của Ngộ Đạo Thạch thì lại có một cỗ năng lượng khổng lồ ngăn cản tinh thần dị lực của Tần Thiếu Phong thẩm thấu.
Hơn nữa thất tình lục dục ma vương cũng phát hiện trung tâm Ngộ Đạo Thạch có sinh mệnh ba động, sinh mệnh ba động này không cùng loại với nguyên linh, điều này khiến cho Tần Thiếu Phong rất bất ngờ, chẳng lẽ Ngộ Đạo Thạch có ý thức ư? Có điều như vậy, Tần Thiếu Phong lại có phương pháp câu thông với Ngộ Đạo Thạch.
Tinh thần dị lực không ngừng phóng thích, Tần Thiếu Phong không có lúc nào là không truyền tới nguyên linh của Ngộ Đạo Thạch: Ngươi là ai?Kết giao bằng hữu đi Những lời này được lặp lại liên tục, có điều nguyên linh trong Ngộ Đạo Thạch căn bản là không đáp lại, mà Tần Thiếu Phong thì không bỏ cuộc, vẫn kiên trì.
Cứ như vậy, Tần Thiếu Phong ngồi trên Ngộ Đạo Thạch ước chừng năm năm thời gian, mà trong năm năm này Tần Thiếu Phong lợi dụng tinh thần dị lực quán chú vào một câu đó, khiến cho nguyên linh trong Ngộ Đạo Thạch cuối cùng sau năm năm thì không chịu nổi, truyền đến ý thức với Tần Thiếu Phong: Ngươi con mẹ nó cút đi cho lão tử, lão tử chỉ muốn ngủ một giấc mà ngươi lại làm phiền lão tử năm năm!
Theo tiếng rít của Ngộ Đạo Thạch, từng cỗ lạc ấn đại đạo ùa tới Tần Thiếu Phong, nguyên linh trong Ngộ Đạo Thạch thật sự sợ Tần Thiếu Phong rồi, hắn biết nếu mình không giao mấy thứ này cho Tần Thiếu Phong thì tên gia hỏa vô sỉ này nhất định sẽ tiếp tục làm phiền hắn, cho nên chỉ có thể giao cho Tần Thiếu Phong.
Mà lạc ấn đó là những hình ảnh, những hình ảnh này ghi lại sự sinh ra và hủy diệt của tinh vực nào đó, ngoài ra không có gì. Mà Tần Thiếu Phong nhìn thấy những hình ảnh này thì lâm vào trầm tư, trầm xuống hai mươi năm.
Năm nay Tần Thiếu Phong đã năm trăm năm mươi tuổi, cách ước định của hắn và Ma Cực Đại Thánh còn có năm mươi năm, mà Tần Thiếu Phong trong hai mươi năm này cuối cùng cũng lĩnh ngộ được cảnh giới Thần Thánh! Một ngày sau hai mươi năm, Tần Thiếu Phong chậm rãi mở mắt, sau đó nói: Vạn vật sinh diệt, thiên địa thay đổi, thời gian mục rữa, chỉ có ta là bất hủ, thành thần hóa thánh, vô lượng tự tại!
Theo những lời này của Tần Thiếu Phong, Tần Thiếu Phong đã lĩnh ngộ được tâm cảnh Thần Thánh, muốn tấn thăng tới cảnh giới Thần Thánh thì nhất định phải có ý niệm thiên địa diệt mà ta thì bất diệt, cho dù là thời gian mục rữa thì ta vẫn bất hủ, lấy thân thể Thần Thánh tiêu dao tự tại trong vũ trụ vô cùng.
Theo lĩnh ngộ này của Tần Thiếu Phong, huyệt khiếu quanh người Tần Thiếu Phong nở rộ ra thần quang vô cùng, Hồng Mông nguyên khí, ma khí trong thiên địa toàn bộ chen chúc ùa về phía Tần Thiếu Phong, tấn thăng cảnh giới Thần Thánh cần nguyên khí cực kỳ khổng lồ, Tần Thiếu Phong tuy rằng có Hồng Mông đan vô cùng vô tận, nhưng vẫn chưa đủ.
Còn có một điểm rất trọng yếu, chính là lĩnh ngộ tâm cảnh Thần Thánh thì có lực lượng Thần Thánh, vậy thì phải nghênh đón thánh kiếp thành tựu Thần Thánh.
← Ch. 0553 | Ch. 0555 → |