← Ch.0685 | Ch.0687 → |
Gia tốc gấp đôi đã làm cho Tần Thiếu Phong chiếm được nhiều chỗ tốt như vậy, gấp năm lần, gấp mười lần? Tần Thiếu Phong là một người vĩnh viễn không thỏa mãn, nếu như hắn đã biết được, thì, tự nhiên phải mưu đồ một phen. Mà Hải Nguyên chính là bước đầu tiên trong kế hoạch khổng lồ của Tần Thiếu Phong, mà một bước này đã hoàn thành.
Từ khi Tần Thiếu Phong biết tác dụng của vận số, đã bắt đầu thực hiện kế hoạch của hắn, bước đầu tiên của kế hoạch này chính là bồi dưỡng Hải Nguyên trở thành Thái Tử Lạc Nhật vương triều, sau này kế thừa Lạc Nhật Hoàng Triều. Mà Tần Thiếu Phong ở Hải Nguyên trên người gieo xuống Ma chủng, như vậy đợi Hải Nguyên leo lên ngôi vị hoàng đế, như vậy còn không phải muốn cái chức quan gì cũng có sao.
Bước đầu tiên tự nhiên đã hoàn thành, chỉ còn chờ sau này thu hoạch là được rồi, về phần kế hoạch sau này cần tiến hành một chút rồi. Tần Thiếu Phong chậm rãi mở mắt, đình chỉ tu luyện, lúc này đây không chỉ có thánh lực gia tăng không ít, mà còn có lực lượng ma chủng, thần hồn gia tăng, cũng làm cho thực lực Tần Thiếu Phong tăng không ít.
Kế tiếp Tần Thiếu Phong dừng lại ở chỗ Hải Nguyên một đoạn thời gian rồi quyết định ly khai, hắn đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, chuyện bên này đã giải quyết, Tần Thiếu Phong tự nhiên là không cần lưu lại. Mặc dù Hải Nguyên sắc phong Tần Thiếu Phong là quân sư của hắn, nhưng Tần Thiếu Phong chưa từng đáp ứng sẽ lưu lại giúp hắn.
Hải Nguyên tự nhiên là không hy vọng Tần Thiếu Phong rời đi, bởi vì Tần Thiếu Phong ở lại nơi này có thể trợ giúp hắn rất nhiều, tối thiểu là có thể luyện chế thêm một ít đan dược, đề thăng thực lực của thuộc hạ dưới tay mình. Nhưng mà Tần Thiếu Phong muốn đi, Hải Nguyên cũng không có cách nào ngăn cản, chỉ có thể tùy ý để Tần Thiếu Phong ly khai.
Trong đoạn thời gian ở chỗ Hải Nguyên này, Tần Thiếu Phong cũng mang tình huống Lạc Nhật Hải tìm hiểu kỹ càng. Trong lãnh thổ Lạc Nhật Hoàng Triều rộng lớn, ngoại trừ tối hải vực phương bắc vô cùng nguy hiểm ra, các địa phương khác của Lạc Nhật Hải cũng rất bình tĩnh, không có gì nguy hiểm, mà chỗ Tần Thiếu Phong muốn đi chính khu vực nguy hiểm phía bắc Lạc Nhật Hải.
Nguy hiểm luôn nương theo kỳ ngộ, Tần Thiếu Phong mang Tần Thiên Quyến ngồi ở trên người một con rùa biển cực lớn một mực hướng về Lạc Nhật Hải phương bắc hải vực bơi đi. Lạc Nhật Hoàng Triều gọi khu hải vực bắc bộ này là U Minh hải, bởi vì hải vực bắc bộ này rất giống U Minh, thật sự là quá nguy hiểm, không chỉ có rất nhiều hung mãnh hải thú, mà còn có thêm các loại nguy hiểm khác, dù cho là hải tộc cũng không thế nào nguyện ý đi hải vực bắc bộ.
Nhưng mà Tần Thiếu Phong không có để ý những thứ này, dù sao hắn đi ra ngoài lịch lãm rèn luyện, hơn nữa lấy lực lượng Tần Thiếu Phong hiện tại, chỉ cần không phải cường giả cảnh giới Thánh Quân đến đây, tuyệt đối sẽ không có chuyện gì. Mà nếu thật sự gặp cường giả cảnh giới Thánh Quân cũng không có vấn đề gì quá nguy hiểm, bản lãnh chạy trốn của Tần Thiếu Phong cũng không tệ lắm.
Tốc độ rùa biển vốn không nhanh, nhưng mà được Tần Thiếu Phong tưới không ít linh đan, thực lực con rùa biển này tăng mạnh, hiện tại tốc độ tự nhiên là cực kỳ nhanh, rất nhanh tiếp cận bắc bộ hải vực, dọc theo con đường này cũng đi ngang qua không ít vương triều hải vực, nhưng mà không gặp được sự tình gì.
Rốt cục, Tần Thiếu Phong mang theo Tần Thiên Quyến đi tới biên giới bắc bộ hải vực, mà vừa đến nơi đây Tần Thiếu Phong đã cảm giác được hàn khí vô tận từ bắc bộ hải vực hướng về nam bộ hải vực quán chú tới, mà rùa biển kia đã chống cự không được giá lạnh như vậy, vì vậy Tần Thiếu Phong để cho rùa biển rời đi.
Ở chung quanh Tần Thiếu Phong một mực có một màn hào quang trong suốt, mang Tần Thiếu Phong và Tần Thiên Quyến bảo vệ ở bên trong, không bị nước biển ảnh hưởng, Tần Thiên Quyến cưỡi trên cổ Tần Thiếu Phong, cầm lấy Tần Thiếu Phong tóc, hướng về Tần Thiếu Phong nói: Phụ thân, nơi này lạnh quá, con không thích nơi này.
Tần Thiên Quyến mặc dù là Thiên Quyến Chi Nữ, ai cũng không thể khi dễ nàng, nhưng mà tu vi cũng cần tu luyện một chút, mà bây giờ Tần Thiên Quyến mới là Thần Đồ cấp ba, thực lực như vậy rõ ràng còn không chống cự được hàn khí vô cùng vô tận này. Tuy nhiên thiên phú tu luyện của Tần Thiên Quyến lại vô cùng tốt, nàng cơ hồ không có tu luyện qua, cũng đã là Thần Đồ cấp ba, huống hồ đối tượng tu luyện chủ yếu của Tần Thiên Quyến là Huyết Chú Đại Pháp, không có bao nhiêu quan hệ với thánh lực.
Tần Thiếu Phong nghe Tần Thiên Quyến nói lạnh, lập tức mang thánh lực trong cơ thể tuôn ra, sưởi ấm cho Tần Thiên Quyến, mà bản thân Tần Thiếu Phong thì dùng thần hồn không ngừng dò xét, theo thần hồn lại tấn chức một lần, hôm nay thần hồn Tần Thiếu Phong trong đại thế giới này tăng mạnh, bây giờ phạm vi dò xét càng thêm rộng lớn.
Mà sau một khoảng thời gian dò xét, trên mặt Tần Thiếu Phong nở một nụ cười, hắn lúc trước đã nghe Hải Nguyên miêu tả cái hải vực bắc bộ Lạc Nhật Hải này, nói bên trong thường xuyên có ma vật xuất hiện, rất nhiều tu sĩ đi qua nơi này đều gặp phải. Tần Thiếu Phong dự đoán bắc bộ hải vực này nhất định là có cái gì đó tà ác, nếu không, không thể nào sinh ra ma vật được.
Tần Thiếu Phong dò xét xong, lại càng chứng thật điểm ấy, ở chỗ sâu trong hải vực bắc bộ đích thật là ẩn chứa lực lượng tà ác cực kỳ cường đại, nếu không phải thần hồn Tần Thiếu Phong nhạy cảm, Ma chủng cường đại, thì căn bản không phát hiện được. Mà phát hiện ra nơi này ẩn chứa năng lượng tà ác khổng lồ, Tần Thiếu Phong tự nhiên là không thể không vào, nhất định phải dò xét một phen. Nói không chừng còn có thể làm cho Ma chủng và thần hồn tăng mạnh lần nữa.
Nghĩ đến có thể cho Ma chủng và thần hồn tấn chức, tâm tư Tần Thiếu Phong cũng nóng bỏng lên, thân hình chợt lóe hướng về chỗ sâu trong hải vực bắc bộ đi vào, mặc dù là ở đáy biển, nhưng mà tốc độ Tần Thiếu Phong so với hải quy kia cao hơn rất nhiều, vài cái nháy mắt đã xâm nhập vào trong, thân hình biến mất không thấy.
Bắc bộ hải vực này không chỉ có nhiệt độ lạnh hơn nam bộ hải vực rất nhiều, mà ngay cả màu sắc nước biển cũng tái đi, mặc dù hàn khí vô cùng vô tận tràn ngập, nhưng bắc bộ hải vực lại không có chỗ kết băng. Tần Thiếu Phong hướng về chỗ sâu bên trong không ngừng đi tới, dần dần thâm nhập vào, cảm giác được năng lượng tà ác càng ngày càng mãnh liệt lên.
Điều này làm cho Tần Thiếu Phong càng thêm hưng phấn, Ma chủng không ngừng vận chuyển Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp, thôn phệ và hấp thu năng lượng tà ác, mà ngay tại thời điểm Tần Thiếu Phong tiếp tục đi tới phía trước, đã bắt đầu xuất hiện một ít ma vật, đúng như lời Hải Nguyên nói, những ma vật này nhìn thấy tu sĩ lập tức bắt đầu công kích.
Chỉ là ma vật như vậy đối với Tần Thiếu Phong hoàn toàn chính là thuốc bổ, thân hình Tần Thiếu Phong không giảm, không ngừng hướng về phía trước phóng đi. Nhưng mà huyệt khiếu quanh thân thần quang lập loè, mang toàn bộ ma vật tới gần Tần Thiếu Phong đều thôn phệ vào, luyện hóa thành năng lượng Ma chủng, lớn mạnh Ma chủng của Tần Thiếu Phong.
Tiếp tục xâm nhập, thực lực ma vật càng ngày càng tăng, bắt đầu xuất hiện ma đầu cảnh giới Thánh Đồ, đương nhiên, ma đầu như vậy vẫn không thể ngăn cản bước chân Tần Thiếu Phong đi tới, nhưng mà theo Tần Thiếu Phong tiếp tục phi hành về phía trước, ma vật cảnh giới Thánh Sĩ, Thánh Sư cũng đều xuất hiện.
Cái này làm cho Tần Thiếu Phong có chút kinh ngạc, chỗ sâu trong hải vực bắc bộ Lạc Nhật Hải này rốt cuộc là có cái gì, có thể làm cho những ma vật này đạt đến cảnh giới như thế, cũng may số lượng cũng không quá nhiều, bằng không Tần Thiếu Phong cũng không dám xâm nhập. Hiện giờ càng làm cho Tần Thiếu Phong hiếu kỳ trong chuyện này có cái gì.
Sau khi thôn phệ mấy ma vật Thánh Sư cửu giai, Tần Thiếu Phong gặp được một ma vật cảnh giới Thánh Tông. Con ma vật này toàn thân ma khí quay cuồng, một đôi mắt màu đỏ như máu, mặt mũi tràn đầy dữ tợn hung ác, mà đối mặt ma vật có thực lực như vậy, Tần Thiếu Phong lại không thể chỉ dùng huyệt khiếu để thôn phệ nữa.
Tâm thần Tần Thiếu Phong vừa động, lấy thánh lực ngưng tụ Tru Tiên Kiếm, Lục Tiên Kiếm, Hãm Tiên Kiếm, Tuyệt Tiên Kiếm xuất hiện ở bốn phương quanh Tần Thiếu Phong, hợp thành Tru Tiên Kiếm Trận, phóng xuất ra một thanh kiếm khí, mang toàn bộ ma vật tới gần Tần Thiếu Phong giảo sát, hơn nữa thôn phệ chúng, đề thăng lực lượng bản thân Ma Chủng.
Bởi vì ở thời điểm ngưng tụ thánh binh, Tần Thiếu Phong đã mang toàn bộ Linh Bảo có danh tiếng ở tiẻu htiên thế giới đều ngưng tụ một lần. Hơn nữa một mực dùng thánh lực ngưng luyện, nhưng mà lại có rất ít cơ hội thi triển ra, hôm nay gặp nhiều ma vật như vậy, vừa lúc có thể thử xem uy lực những thánh binh này.
Ở thời điểm Tần Thiếu Phong ngưng tụ thánh binh, chính là căn cứ theo năng lực và thuộc tính của các Linh Bảo ở tiểu thiên thế giới, trong đó cũng khắc không ít trận pháp, hơn nữa lấy thánh lực Tần Thiếu Phong không ngừng ngưng tụ, cho nên uy lực tự nhiên mạnh mẽ hơn những Linh Bảo kia.
Một đường đi tới, Tần Thiếu Phong càng lúc càng thâm nhập vào sâu trong bắc bộ hải vực, rốt cục, một tồn tại cường hãn xuất hiện ở trước mặt Tần Thiếu Phong, đây là một Quỷ Vương cảnh giới Thánh Tôn, chỉ thấy Quỷ Vương này đã cực kỳ cô đọng, không còn là bộ dáng toàn thân ma khí. Dáng người khôi ngô, một thân hắc giáp, nắm lấy một thanh quỷ đầu đao, mặt xanh nanh vàng, bộ dạng cực kỳ hung ác, hơn nữa trên đầu còn một đôi hắc giác.
Ha ha, lão tử rất lâu không có ăn huyết thực, hôm nay lại có thể gặp vận khí như vậy, có huyết thực đưa tới cửa. Hắc Giác Quỷ Vương này nắm đại đao xuất hiện ở trước mặt Tần Thiếu Phong và Tần Thiên Quyến cười ha ha nói, ở phía sau của hắn đi theo không ít ma đầu, theo lời của Hắc Giác Quỷ Vương rơi xuống phát ra từng đợt quỷ khóc thần gào.
Tần Thiếu Phong trông thấy Quỷ Vương này ngược lại không có quá để ý, chỉ Quỷ Vương này lại có thể nói chuyện, như thế làm cho Tần Thiếu Phong rất bất ngờ. Phía trước đụng phải nhiều ma vật như vậy nhưng không có một tên nào có thể nói chuyện, thậm chí không có bao nhiêu linh trí, Làm cho Tần Thiếu Phong muốn tìm hiểu bắc bộ hải vực này cũng không có cách nào, nhưng mà thoạt nhìn Hắc Giác Quỷ Vương này linh trí không thấp.
Mà vừa lúc này, Hắc Giác Quỷ Vương lại nói với hai người Tần Thiếu Phong: Hắc hắc, cái tiểu nữ oa này da mịn thịt mềm, lão tử thích, hôm nay lão tử cũng chỉ ăn nó, tên còn lại chúng tiểu nhân phân ra. Mà theo âm thanh của Hắc Giác Quỷ Vương rơi xuống, những ma vật đằng sau lại gào khóc thảm thiết một hồi.
Ài, Tần Thiếu Phong trong lòng thở dài một hơi, Quỷ Vương này chính là muốn chết, Tần Thiếu Phong coi như là muốn ngăn cũng con mẹ nó không ngăn được!
← Ch. 0685 | Ch. 0687 → |