← Ch.0813 | Ch.0815 → |
Thần cấp, Tần Thiếu Phong vẫn chưa dám tin võ hoàng kiếm và tru tiên bào này là thần cấp, cho dù là trong Đại Tiên Thế Giới này, thần cấp linh bảo vẫn là thứ cực kì hiếm gặp, võ hoàng kiếm, trư tiên bào đặt trên Chứng Võ Nham không ai đoái hoài là thần cấp, thực sự khiến người ta khó có thể tin được.
Võ Cửu Thông nhìn bộ dạng Tần Thiếu Phong, đương nhiên đoán ra Tần Thiếu Phong đang nghĩ gì, nói với Tần Thiếu Phong, "Ài, truyền thuyết là vậy, thật giả hay thế nào ta cũng không biết, bởi vì võ hoàng kiếm và tru tiên bào đặt ở đây không biết bao nhiêu lâu, trên cơ bản con dân Võ Tiên Đại Lục, chỉ có những kẻ tin rằng mình có cơ duyên mới đến thử vận khí, nhưng chưa ai có thể lấy được võ hoàng kiếm và tru tiên bào, đến lão tổ tông của Võ Tiên hoàng triều ta cũng không thành công."
Lão tổ tông Võ Tiên hoàng triều đương nhiên là võ thánh sáng lập Võ tiên hoàng triều, đến nhân vật đó cũng không thể lấy được võ hoàng kiếm và tru tiên bào, khiến Tần Thiếu Phong rất kinh ngạc, nói với Võ Cửu Thông, "Tiền bối, ta có thể thử không?" Bất luận võ hoàng kiếm và tru tiên bào có phải thần cấp linh bảo thật hay không, Tần Thiếu Phong đều muốn thử, vào bảo sơn mà không lấy gì, đó không phải tính cách của Tần Thiếu Phong.
Cửu Võ Thông nghe Tần Thiếu Phong nói gật gật đầu, hắn từng thử qua, nhưng cũng không thể thành công, võ hoàng kiếm và tru tiên bào thực sự quá nặng, cho dù là thực lực cảnh giới hiện tại cũng không thể nhấc lên, đương nhiên, hắn cũng biết thần vật có thể tự động chọn chủ, nếu bản thân đã không thể nhấc lên, đương nhiên là nó vô duyên với mình.
Tần Thiếu Phong đã muốn thử, vậy thì cứ để Tần Thiếu Phong thử, nếu thành công, võ hoàng kiếm và tru tiên bào coi như quay về với chủ nhân đích thực của nó, đỡ phải ở đây phung phí của trời, nếu không thành công, cũng chẳng có tổn thất gì, cho nên Võ Cửu Thông không ngăn cản Tần Thiếu Phong đi thử.
Thần cấp linh vật, Võ Cửu Thông mặc dù cũng muốn có, nhưng thứ không có duyên phận với mình, hắn cũng không miễn cưỡng, huống hồ võ đạo của Võ Cửu Thông cũng không liên quan gì đến kiếm đạo, cho nên cho dù có được võ hoàng kiếm cũng không thích hợp, lấy được ngược lại còn làm ảnh hưởng tiến độ tu luyện của bản thân, cho nên cho bằng để cho người khác.
Nhìn thấy Võ Cửu Thông gật đầu, Tần Thiếu Phong đi về phía võ hoàng kiếm, tru tiên bào, khoảng khắc đó, Võ Cửu Thông đột nhiên có cảm giác, Tần Thiếu Phong có lẽ có thể lấy được võ hoàng kiếm và tru tiên bào thật, cảm giác đó khiến Võ Cửu Thông càng thêm hồi hộp, nếu Tần Thiếu Phong lấy được thật, vậy thì cho dù không phải là dành cho bản thân, hắn vẫn có thể được tận mắt chứng kiếm sự cường hãn trong truyền thuyết của võ hoàng kiếm và tru tiên bào.
Tần Thiếu Phong từng bước đi về phía thạch đài, đứng trước thạch đài, nhìn võ hoàng kiếm và tru tiên bào, thân kiếm của võ hoàng kiếm màu ánh vàng, lấp lánh quang mang nhàn nhạt, lưỡi kiếm lấp lánh hàn quang, cực kì sắc bén, thân kiếm dài ba thước ba, bên trên khắc những quang điểm chi chít như sao trời, hình thành nên một bức tranh cực kì huyền ảo.
Nhìn quang điểm như sao trời trên thân kiếm, Tần Thiếu Phong thi triển năng lực kiến dục ma vương, nhìn lên những quang điểm, nhất thời, Tần Thiếu Phong cảm thấy ý thức của mình như tiến nhập vào trong một không gian dị độ, trong không gian dị độ đó có một thân ảnh kim sắc mơ hồ, đang tu luyện một môn võ học vô cùng cường đại, cảnh tượng này giống hệt như trên các bậc thang của Chứng Võ Nham.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Tần Thiếu Phong trong lòng thoáng động, rút lại ý thức của mình, sau đó nhìn vào một quang điểm khác, phát hiện tình huống vẫn như vậy, bên trong mỗi một quang đều ẩn hàm một không gian dị độ, bên trong có dấu ấn võ đạo, hơn nữa số lượng quang điểm trên thân kiếm chẳng thua kém gì số bậc thang trên Chứng Võ Nham.
Không chỉ có vậy, dấu ấn võ đạo bên trong mỗi một bậc thang giống hệt như trong võ hoàng kiếm, điều này khiến sắc mặt Tần Thiếu Phong trở nên vô cùng cổ quái, hắn không ngờ lại có những chuyện như vậy, không lẽ nhân phẩm của mình lại tốt như vậy? Người được võ hoàng kiếm chính là mình?
Từ dưới chân núi Chứng Võ Nham lên được đến đây, giữa đường, tất cả dấu ấn võ đạo ẩn hàm trong các bậc thang đều bị Tần Thiếu Phong lấy hết, bây giờ dấu ấn võ đạo ẩn hàm trong võ hoàng kiếm giống hệt như dấu ấn võ đạo trên Chứng Võ Nham, Tần Thiếu Phong có được võ đạo truyền thừa của Chứng Võ Nham, không phải cũng tương đương có được truyền thừa của võ hoàng kiếm sao?
Nghĩ đến đây, Tần Thiếu Phong giơ tay, cầm lấy võ hoàng kiếm, khoảng khắc tay Tần Thiếu Phong chạm vào võ hoàng kiếm, vô số quang điểm trên võ hoàng kiếm đột nhiên tán phát kim quang chói mắt, vô số võ đạo chí lý ẩn hàm trong thần hồn của Tần Thiếu Phong cũng bắt đầu rung động, cùng võ hoàng kiếm sản sinh cộng minh, liền sau đó người ta nhìn thấy Tần Thiếu Phong dễ dàng nhấc được võ hoàng kiếm lên.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Võ Cửu Thông nhất thời trợn tròn mắt, lộ thần sắc khó tin, hắn mặc dù cảm thấy Tần Thiếu Phong có thể thành công, nhưng cũng nghĩ Tần Thiếu Phong phải trải qua một quá trình nỗ lực mới có thể thành công được, nhưng Tần Thiếu Phong chỉ chạm vào võ hoàng kiếm, thân kiếm phóng kiem quang, sau đó Tần Thiếu Phong nhấc võ hoàng kiếm lên, mọi chuyện hình như quá đơn giản.
Võ Cửu Thông lắc lắc đầu, bây giờ thì hắn đã có thể khẳng định Tần Thiếu Phong là một quái vật, một quái vật không hơn không kém! Vô số người thử vô số cách đều không thành công, còn Tần Thiếu Phong lại thành công một cách dễ dàng, thực sự khiến người ta quá tức giận, nhưng Võ Cửu Thông cũng rõ, điều này thể hiện vận số của Tần Thiếu Phong vô cùng cường đại, thậm chí còn cường hãn hơn chủ nhân hoàng triều là hắn, nếu không, thứ Võ Cửu Thông hắn không thể lấy được, Tần Thiếu Phong càng không thể.
Nhìn võ hoàng kiếm trong tay Tần Thiếu Phong, trong lòng Võ Cửu Thông không có một chút cảm xúc đố kị nào, người tu luyện võ đạo nếu như không có một trái tim rộng lượng, thì sao có thể nâng cao cảnh giới bản thân? Cho nên Tần Thiếu Phong lấy được võ hoàng kiếm, đối với Võ Cửu Thông mà nói không có ảnh hưởng gì, hắn bây giờ đang muốn xem võ hoàng kiếm rốt cục có những uy lực gì, còn cả tru tiên bào nữa, chúng đều là linh bảo thần cấp trong truyền thuyết, uy lực chắc phải lớn lắm.
Tần Thiếu Phong cầm võ hoàng kiếm trong tay, võ đạo chí lý mà hắn lĩnh ngộ lập tức sản sinh cộng minh với dấu ấn võ đạo bên trong võ hoàng kiếm, giúp Tần Thiếu Phong có được sự chấp nhận của võ hoàng kiếm, nhấc võ hoàng kiếm lên, hơn nữa nhận được tin tức bên trong võ hoàng kiếm, khiến Tần Thiếu Phong rất là chấn động.
Võ hoàng kiếm và tru tiên vào đúng là chí bảo của Võ Tiên Đại Lục, bởi vì cả hai thứ này đều được sinh ra trên Võ Tiên Đại Lục, một công một thủ, đều là linh bảo thần cấp, trong đó bất luận là võ hoàng kiếm hay tru tiên bào đều có liên hệ mật thiết với Võ Tiên Đại Lục, gần như dung thành một thể với Võ Tiên Đại Lục.
Bên trong võ hoàng kiếm ẩn hàm vô số dấu ấn võ đạo, bên trong tru tiên bào cũng có vô số dấu ấn võ đạo, những dấu ấn võ đạo này giống hệt như dấy ấn võ đạo trên cả Võ Tiên Đại Lục, đương nhiên, cũng tương thông với dấu ấn võ đạo lưu lại trên Chứng Võ Nham, linh bảo thế này đương nhiên là đạt đến cảnh giới thần cấp.
Hơn nữa bởi vì võ hoàng kiếm và tru tiên bào đều đã dung hợp với Võ Tiên Đại Lục, cho nên khi tu sĩ trong Võ Tiên Đại Lục lĩnh ngộ ra võ đạo chí lý mới, khắc ấn vào trong thiên địa Võ Tiên Đại Lục, vậy thì bên trong võ hoàng kiếm và tru tiên bào cũng sẽ sản sinh ra võ đạo chí lý tương ứng.
Chính vì nguyên nhân này, Tần Thiếu Phong mới cảm thấy chấn động, bởi nếu như vậy, võ hoàng kiếm và tru tiên vào chính là võ khố di động, hơn nữa võ khố này còn có thể tự động bổ sung võ đạo chí lý và võ học mới, cũng chính là nói từ nay bất luận là võ sĩ nào trên Võ Tiên Đại Lục, chỉ cần có được lĩnh ngộ, Tần Thiếu Phong đều có thể sở hữu lĩnh ngộ đó, tăng gia võ đạo lĩnh ngộ của mình, đúng là một việc quá sức nghịch thiên.
Tần Thiếu Phong không ngờ võ hoàng kiếm lại có tác dụng như vậy, trong lòng đương nhiên vui mừng. Tâm thần thoáng động, Tần Thiếu Phong đem tinh thần dị lực của mình rót toàn bộ vào trong, đồng thời rót luôn cả đạo lực trong cơ thể, bắt đầu luyện hóa, Tần Thiếu Phong luyện hóa đến đâu, kim quang trên võ hoàng kiếm thu liễm đến đó, hóa thành một thanh trường kiếm bình thường, nhưng vẫn là một linh bảo thần cấp thực tại, có thể phát huy uy lực đương nhiên là không thể coi thường.
Đương nhiên, võ hoàng kiếm bây giờ mặc dù đã bị Tần Thiếu Phong luyện hóa, trở thành linh bảo của Tần Thiếu Phong, nhưng Tần Thiếu Phong muốn phát huy toàn bộ uy lực của nó thì vẫn còn thua xa, hơn nữa trên Võ Tiên Đại Lục, uy lực của võ hoàng kiếm mà Tần Thiếu Phong phát huy có thể lớn một chút, nhưng chỉ cần rời khỏi Võ Tiên Đại Lục, uy lực sẽ không còn lớn như thế nữa.
Cũng giống như thương khung nhãn, Tần Thiếu Phong mặc dù luyện hóa nó, nhưng không có thực lực phát huy sức mạnh của thương khung nhãn đến cực hạn, chỉ có thể phát huy một phần uy lực rất nhỏ. Võ hoàng kiếm là linh bảo thần cấp, với thực lực hiện tại của Tần Thiếu Phong, đương nhiên không có cách nào phóng thích toàn bộ uy lực của võ hoàng kiếm, chỉ có điều như vậy cũng đã đủ rồi.
Nếu là linh bảo thần cấp, uy lực của nó đương nhiên khó có thể tưởng tượng, tâm thần thoáng động, Tần Thiếu Phong thu hồi võ hoàng kiếm, võ hoàng kiếm trực tiếp tiến nhập vào trong không gian tồn tại của Tiên vương Tần Thiếu Phong, treo bên hông Tiên vương Tần Thiếu Phong, khiến Tiên vương Tần Thiếu Phong càng thêm uy phong lẫm liệt.
Sau khi triệt để luyện hóa võ hoàng kiếm, Tần Thiếu Phong hướng ánh mắt sang phía tru tiên bào, đây cũng là linh bảo thần cấp như võ hoàng kiếm, cũng không biết tấm trường bào trắng tinh không tì vết này được làm bằng chất liệu gì, nhưng từ những luồng khí tức thần thánh tán phát từ nó, xem ra nó giống như y phục của thánh nhân hơn.
Điều này khiến cho Tần Thiếu Phong vừa nhìn đã thấy thích ngay, giơ tay cầm lấy tru tiên bào.
← Ch. 0813 | Ch. 0815 → |