← Ch.0627 | Ch.0629 → |
Hiện giờ, Phong Thành, chỉ trong hai năm ngăn ngủi, đã biến đổi hoàn toàn, bởi vì Hàn Phong thành lập "Hắc Minh ", đồng thời vì nguyên nhân mang tổng bộ thiết lập ở chỗ này, nhờ vậy mà đã biến một thành nho nhỏ trỏe nên thành thị nổi tiếng khắp Hắc Giác Vực. Phong Thành hiện này, trình độ quy mô phồn hoa của nó không phải là cách đây hai năm là có thể sánh bằng.
Tại một không gian rộng ngay tại trung ương thành, một toàn trang viên rộng lớn đừng sừng sững ở đây, cổ khí thể bàng bạc bá đạo, trong thành không có bất luận một kiến trúc này có thể siêu việt hơn. Đương nhiên với tư các là nơi nghị sự của Hắc Minh các cường giả cùng là nơi cư trú của Hàn Phong, thì trong thành thị cũng không có một người nào có cái gan này.
Hiện giờ Hàn Phong đã hoàn toàn lam bá chủ ở nơi đây, địa vị tại Hắc Minh cùng thanh thế, như là bàn thạch vững chắc, toàn bộ Hắc Giác Vực, không người nào dám khiêu khích.
Trong trang viên, ở một đại sảnh đang rộng mở, có không ít người đang ngồi ở đó, mà ở vị trí tối cao, người chủ vị chính là Hắc Minh Minh chủ hiện nay, Dược hoàng Hàn Phong!
Hai bên cách Hàn Phong không xa, đó là Hắc Giác Vực Kim Ngân nhị lão hai người mạnh nhất, dưới nữa, đó là thủ lĩnh các thế lực tham gia Hắc Minh...Các thủ lĩnh của các thế lực này, tùy tiện lấy một người đều là hạng cường giả chỉ cần giậm 1 chân thì cũng khiến cho toàn bộ Hắc Giác Vực cũng phải run rẩy lên, bất quá, ở trong trường hợp này, những cường giả như bọn họ cũng chỉ có thể bồi ngồi mà ngồi giữa, có thể tưởng tượng, trong Hắc Minh này, địa vị phân hóa ra tương đối nghiêm ngặt.
Trong đại sảnh, bầu không khí nghị sự thoáng có chút áp lực, cổ áp lực khắp bầu không khí này đều là đến từ người ở vị trí thủ tọa, sắc mặc thoáng có chút âm trầm Hàn Phong.
"Các vị..." Ánh mắt chậm rãi tại nét mặt mọi người phòng khách đảo qua, Hàn Phong nhàn nhạt nói: "Nói vậy, các ngươi trong hai ngày này cũng đã nghe không được ít tin tức, cái tên tiểu tử Tiêu Viêm đệ tử nội viện vẫn như cũ tồn tại ở hậu thế."
Trong đại sảnh thoáng có chút gây rối, cho dù người ngồi ở đây không phải là người thường nhưng khi nghe đến cái tên cực kỳ quen tai thì vẫn như cũ có chút động dung, có thể đánh bại cường giả như Hàn Phong, không bất luận kẻ nào được phép có chút khinh thường.
"Huyết Minh Phạm Lao tông chủ đã chết ở trong tay tiểu tử này" Hàn Phong ngón tay nhẹ nhàng gõ lưng ghế dựa, nói ra một lời, cũng giống như là mang quả bom làm cho mọi người trong đại sảnh vô cùng sửng sốt. Hai ngày này, tuy rằng họ cũng đã thu được một ít tin tức, bất quá lại không có một người nào dám xác định sinh tử của Phạm Lao, nhưng mà hiện giờ Hàn Phong nói ra lời này, không thể nghi ngờ đó là công khai kết cục cuối cùng của Phạm Lao.
Tuy rằng "Hắc Minh" cũng không phải là bền chắc như thép, bất quá Phạm Lao chết, cũng làm cho bọn họ khó tránh khỏi có một cảm giác bi thương, đường nhiên, bên cạnh đó lại là cảm giác lo lắng cùng bất an. Năm đó Tiêu Viêm thiếu chút nữa là chết ở dị hỏa thôn phệ, bọn chúng đều có trực tiếp hoặc gián tiếp một ít tới việc đó, hiện giờ tiểu tử đó lại là ngoài dự đoán của mọi người mà còn sống, nói vậy sẽ không đem chuyện năm đó tùy tiện mà bỏ qua, từ việc hắn đánh chết Phạm Lao, đó là cực kỳ rõ ràng.
"Tuy rằng ta cùng với tiểu tử kia tiếp xúc không lâu, nhưng có thể nhận thấy tiểu tử này là người có thù tất báo, các vị đang ngồi đây đều là người năm đó đã tham dự trận tập kích năm xưa, nói vậy hắn cũng sẽ không tùy tiện bỏ qua" Hàn Phong khẽ cau mày nói: "Thực lực của Phạm Lao, coi như là phóng nhãn khắp Hắc Giác Vực đều có thể xếp trong mười người đầu, mà hắn cuối cùng lại vẫn thua trong tay của Tiêu Viêm, đã nói lên người này sợ rằng so với năm xưa còn lợi hại hơn."
"Ta nghĩ, nếu hắn thật sự là tới báo thù, mấy vị đang ngồi đây, có mấy người có thể nắm chắc là trốn thoát."
Hàn Phong ánh mắt nhìn chung quang toàn trường, âm thanh có chút trầm xuống.
Mọi người trong sảnh đều là hai mặt nhìn nhau, ngoại trừ hai vị Kim Ngân nhị lão kia, còn tất cả mọi người còn lại đều là khẽ nhíu mày, sắc mặt là không đẹp lắm, trong số bọn họ có lẽ có một số người thực lực so với Phạm Lao mạnh hơn một ít. Bất quá, so sánh với việc Tiêu Viêm có thể đánh chết Phạm Lao, không thể nghi ngờ là chênh lệch không nhỏ, nếu như quả thật là đơn độc gặp mặt, có thể sống sót hay không quả thật đúng là một vấn đề trọng yếu. Dù sao bọn họ đối với thủ đoạn của lão gia hỏa Phạm Lao cũng là cực kỳ rõ ràng, cho dù là không đánh lại người, thì biện pháp chạy trốn cũng là có không ít, nhưng mà hắn vẫn như cũ là thua trong tay của Tiêu Viêm, huống chi là bọn họ?
"Ha hả, Hàn huynh, hắn một người đích thật là rất mạnh, bất quá, năm đó chúng ta thành lập "Hắc Minh", không phải là vì ngăn chặn tình huống này sao? Hắn nếu thật là muốn tới trả thù, cường giả của Hắc Minh chúng ta liên hợp lại, không tin hắn có thể lật trời được không?" Trầm mặc chỉ trong chốc lát, một gã lão giả mặc áo bào tro, khuôn mặt có chút âm độc hướng về phía Hàn Phong, dẫn đầu cười nói. Có thể tại địa phương hỗn loạn như Hắc Giác Vực này, chính mình nhỏ nhoi, ngoại trừ cần phải có những thủ đoạn độc ác, thì gian xảo cũng là một điều kiện cần có, bởi vậy, lời nói này của lão gia hỏa vừa ra, đó là mang cả Hắc Minh đều trói lại.
Nghe được lời nói của Hôi Bào lão giả, mọi người trong đại sảnh mới hồi phục tinh thần lại, cười hưởng ứng.
Nói.
Đối với lời nói của Hôi bào lão giả này, Hàn Phong cũng là mỉm cười, gật đầu nói: "Trước đây thành lập Hắc Minh, đích thật là vì ứng phó với sự trả thù của Già Nam học viện, mà loại trả thù này cũng là nằm trong đó.
"Ta đã phái ra nhân thủ, tìm kiếm hành tung của Tiêu Viêm, nếu như mà có tin tức, thì sẽ thông tri cho các vị, đến lúc đó, không cần hắn tìm tới cửa, chúng ta cũng có thể động thủ trước." Hàn Phong cười dài nói, chỉ là trong tiếng tươi cười lại ẩn chứa vài phần âm độc.
Nghe được lời nói của Hàn Phong, trong đại sảnh mọi người cũng là thở dài một hơi, Tiêu Viêm thủy chung là một thứ trong lòng bọn hắn, nếu có thể nhổ được, bọn họ sẽ không quan tâm cái gì gọi là ác danh người đông thế mạnh, thân ở địa phương như Hắc Giác Vực này, vài thứ gọi là công bình, đã sớm bị vứt xuống khe cống thối mà trôi đi.
Đối với việc mọi người không có dị nghị gì, Hàn Phong ngồi ở ghế chủ vị cũng là khóe miệng khẽ nhúc nhích, trong mắt lại là hiện lên một nụ cười giả tạo: "Nếu như đến lúc đó thực sự bắt được Tiêu Viêm, ta hi vọng chư vị có thể đem hắn giao cho ta xử lý, với tư cách là trao đổi, ta sẽ dành cho mọi người thù lão thỏa đáng.
Nghe vậy, mọi người trong đại sảnh đều là có chút chần chờ, xong rồi lại gật đầu, bọn họ biết, đối với dị hỏa của Tiêu Viêm, Hàn Phong vẫn là tâm động muốn có được, tuy nói là Dị Hỏa vô cùng mạnh mẽ lại rất ít, nhưng người thường nào lại dám mang đi luyện hóa, nếu như vô ý, thì bị phản phệ biến thành tro tàn cũng là việc dễ dàng, cho nên mọi người tuy là đối với Dị hỏa thèm nhỏ dãi nhưng lại không có người dám chân chính lấy đồ vật đó.
Nhìn thấy mọi người gật đầu Hàn Phong cũng là biết suy nghĩ trong lòng bọn họ, nhưng lại vẫn chưa mở miệng phản bác, đích thật là hắn rất mơ ước dị hỏa Của Tiêu Viêm, thế nhưng, để cho hắn phải lưu ý, kỳ thật chính là công pháp "Phần quyết" hoàn chỉnh mà Tiêu Viêm đang sở hữu!
Với tư cách là người tu luyện tàn quyển "Phần quyết", Hàn Phong phi thường rõ ràng năng lực đáng sợ của công pháp này, chỉ cần tu luyện nó, như vậy có thể nắm trong tay nhiều loại dị hỏa!
Một loại dị hỏa đã làm cho hắn thân thực lực là Đấu Hoàng đỉnh miễn cưỡng cùng với cường giả đấu tông đánh một trận, nếu là dung hợp nhiều loại di hỏa, sợ rằng trên đại lục cũng không có mấy người có thể đấu lại.
Tàn quyển "Phần Quyết" tuy rằng đã được Hàn Phong mấy năm nay nghiên cứu, bất quá, chỉ có khống chế một loại "Hải Tâm Diễm" đã làm cho hắn có chút miễn cưỡng khống chế, nếu như lại là thôn phệ loại dị hỏa thứ hai, sợ rằng, tỷ lệ bị phản phệ là không nhỏ.
Đối với điểm ấy, trong lòng Hàn Phong so với bất cứ kẻ nào đều rõ ràng hơn, cho nên đối với công pháp "Phần Quyết" hoàn chỉnh, hắn là điên cuồng muốn nắm giữ, chỉ cần từ trên người Tiêu Viêm mà lấy được nó, như vậy hẳn là có đủ tư cách lẫn tiềm lực để đứng ở đỉnh phong đại lục!
Đương nhiên, việc "Phần quyết" quá mức trọng đại, bỏi vậy Hàn Phong cũng chẳng bao giờ cùng bất luận kẻ nào bàn luận chuyện này, dù sao công pháp này không chỉ là luyện dược sư mới có thể tu tập được, chỉ cần bản thân là người có hỏa thuộc tính, thì đã có đủ điều kiện lẫn tư cách để tập, ngày sau luyện hóa dung hợp dị hỏa, thành tựu là không thể đo được, bực đại sự này, hắn sao có thể tùy tiện nói cho người bên ngoài biết được?
Thường nhân đều chỉ nói hắn đối với Tiêu Viêm cực kỳ coi trọng cũng là bỏi vig nguyên nhân dị hỏa của người đó, lại là không biết, mục đích chân chính của hắn chính là công pháp Phần quyết hoàn chính mà Tiêu Viêm đang sở hữu!
Ngay trong đại sảnh, mọi người bắt đầu thương lượng như thế nào để có thể có kế hoạch bắt được Tiêu Viêm, hại vị Kim Ngân Nhị lão vẫn ở hai bên luôn nhắm mở hai mắt ngủ như không ngủ, lại là bỗng nhiên mở hai mắt, sắc mặt khẽ biến mang ánh mắt hướng về phía nam góc chân trời.
Khi nét mặt già nua của Kim Ngân Nhị lão biến sắc lên thì Hàn Phong cũng là có chút cảm ứng, ánh mắt liền từ trong đại sảnh mà chuyển hướng sang phía nam bầu trời, rất nhiều cỗ khí tức mạnh mẽ đang cấp tốc lại gần, mà đối với những cổ khí tức này, Hàn Phong cũng không xa lạ, trong hai năm này, những cỗ khí tức đó đều là thường xuyên đến đây quấy rầy, mà mỗi lần qua, đều là biến thành mặt xám mày tro không công mà lui.
Trong đại sảnh, các vị cường giả nhìn vẻ mặt biến hóa của Kim Ngân Nhị lão cùng Hàn Phong đều là ngẩn ra, bỏi vì nguyên nhân thực lực nên bọn họ không có giống ba người kia mà có sự cảm nhận sắc bén.
"Hàn huynh, Kim Ngân nhị lão, làm sao vậy?" tên hắc bào lão giả âm độc lúc trước, lại cẩn thận hỏi
"Khặc khặc, lão bằng hữu của chúng ta lại đến nữa rồi.", lão giả mặc áo kim quang, cười một tiếng quái dị, từ trên ghế mà đứng lên, cười nói. -
Nghe vậy, mọi người chợt sửng sốt, rồi sau đó cười vang dội cả lên
"Già Nam Học Viện những lão gia hỏa kia, thật đúng là nén mà không được, mỗi lần đều là hùng hổ mà đến,
Bất quá cuối cùng cũng là cúp đuôi chạy trốn.."
Đối mặt với tiếng cười đầy tràn, lông mày của Hàn Phong lại là nhíu lại, lấy dị hỏa trong cơ thể của hắn cảm ứng, có thể thấy được, trong nhiều cỗ khí tức kia, có một đạo khí tức, nóng cháy rất quen thuộc.
Hơn nữa, không biết vì sao, lúc dựa vào "Hải Tâm Diễm" của mình vào thời điểm cảm giác được cổ khí tức nóng cháy kia, dị hỏa trong cơ thể lại bốc lên, dĩ nhiên có điểm cảm giác trì trệ, loại tình huống này giống như là một thứ kiêng kị gì đó..
Hàn Phong sắc mặt chậm rãi ngưng trọng, cuối cùng thậm chí có một nét hoảng sợ, có thể làm cho dị hỏa xếp hạng 15 trên dị hỏa bảng "Hải Tâm Diễm" kiêng kị như vậy... vậy cỗ khí tức nóng cháy kia, đến tột cùng là hạng đáng sợ nào?
← Ch. 0627 | Ch. 0629 → |