Vay nóng Homecredit

Truyện:Đấu Phá Thương Khung - Chương 0720

Đấu Phá Thương Khung
Trọn bộ 1639 chương
Chương 0720: Tông môn đại hội
0.00
(0 votes)


Chương (1-1639)

Siêu sale Lazada


"Ha ha, tiểu tử kia, xương cốt của ngươi còn khá cứng rắn a! Ta còn tưởng rằng ngươi ít nhất cũng phải tĩnh dưỡng một tháng mới có khí lực để nói chứ. Không ngờ hiện tại qua nửa tháng đã khôi phục một ít lực lượng, thật làm cho người khác kinh ngạc a!"

Trong đại sảnh rộng rãi, một tiếng cười già nua đột nhiên truyền tới, thân hình của Hải Ba Động chợt chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Nhìn thấy Hải Ba Đông đi vào, Tiêu Viêm cũng mỉm cười, đứng dậy tự mình nghênh đón, sau đó trở về ngồi xuống.

Ngồi trên ghế, ánh mắt của Hải Ba Đông cẩn thận quét qua người của Tiêu Viêm, trong mắt đột nhiên xẹt qua một tia kinh ngạc, giật mình nói: "Khí tức của ngươi ... " Ở Hải Ba Đông xem xét, lúc này khí tức của Tiêu Viêm thoáng có chút cao thấp lên xuống không ổn định, nhìn qua có điểm giống như với tình huống sắp tấn giai.

Nhìn thấy trên khuôn mặt Hải Ba Đông vô cùng kinh ngạc, Tiêu Viêm cười cười, gật đầu nhẹ giọng nói: "Lần này tuy rằng thụ thương rất nặng, nhưng cũng có thu hoạch. Ta dường như mơ hồ chạm tới tấm chắn của Đấu Hoàng cấp bậc. Nếu như may mắn mà nói, có lẽ không lâu sau có thể thử đánh sâu vào Đấu Hoàng cấp bậc."

Nghe vậy, sắc mặt Hải Ba Đông vui mừng, chợt chép miệng kinh thán, thở dài nói: "Ngươi tiểu tử này! Tuy nói đại chiến cùng Vân Sơn bậc là cường giả này đối với ngươi có lợi ích không nhỏ, nhưng mà không nghĩ được rằng lại có thể khiến ngươi đụng chạm đến bình chướng Đấu Hoàng." Thân là Đấu Hoàng cường giả, hắn tự nhiên cực kỳ rõ ràng đẳng cấp chênh lệch giữa Đấu Vương cùng Đấu Hoàng là to lớn khó có thể vượt qua. Năm đó, hắn chính là dừng lại tại Đấu Vương đỉnh phong gần mười năm thời gian rồi mới nhờ vào cơ duyên may mắn để đột phá. Mà hiện tại nhìn tốc độ tu luyện của Tiêu Viêm như vậy, thật sự khiến hắn có chút không nói được gì.

Đối với sự cảm thán của Hải Ba Đông, Tiêu Viêm cười cười nhưng không có nói cái gì. Dựa theo tình huống ban đầu, nguyên nhân bởi vì thực lực của hắn ở trong lòng đất tăng vọt dẫn đến độ khó của việc hắn muốn từ Đấu Vương đỉnh phong tiến thêm một bước cũng tăng mạnh. Bởi vậy từ sau khi đi ra khỏi lòng đất, mặc kệ là hắn tu luyện như thế nào thì thực lực trong cơ thể vẫn đình trệ không tiến lên được. Ngoại trừ thao tác điều khiển đấu khí trong cơ thể càng trở nên thông thạo hơn, thì không có chút động tĩnh nào cả. Dựa theo dự liệu của hắn, không có thời gian hai năm chỉ sợ là khó có thể chân chính tiến vào cấp bậc Đấu Hoàng.

Nhưng mà trận đại chiến cận kề sinh tử kia ở Vân Lam Tông, tuy rằng khiến hắn quanh quẩn vài lần ở ranh giới sống chết nhưng cũng vì vậy mà lưu lại vô cùng chỗ tốt. Mà tiến bộ này mơ hồ đã chạm đến cấp bậc Đấu Hoàng lại là chỗ tốt lớn nhất.

Nếu không phải nguyên nhân vì trận sinh tử đại chiến này, Tiêu Viêm muốn ở thời gian này chạm đến cấp bậc Đấu Hoàng rõ ràng là một việc không có khả năng. Mà đây cũng chỉ có thể nói là cơ duyên thôi.

Ở trong Sinh tử chiến đấu thì có khả năng đem tiềm lực ẩn tàng trong cơ thể con người bạo phát ra. Bởi vậy, chiến đấu vĩnh viễn là con đường ngắn nhất để đề thăng thực lực. Đương nhiên, đầu tiên chính là ngươi có thể đảm bảo được bản thân sẽ không biến thành một bộ thi thể lạnh băng ở trong sinh tử chiến đấu này. Nói vậy, cho dù có đột phá như thế nào đi nữa thì cũng chẳng làm nên chuyện gì.

"Chờ sau khi thương thế của ngươi khỏi hẳn, hảo hảo bế quan một lần, nhìn xem có thể thuận lợi đột phá tới Đấu Hoàng hay không?" Hải Ba Đông cười nhắc nhở một chút, bỗng nhiên chuyển lời, cười nói: "Đúng rồi! Ngươi phái người báo cho ta biết lại đây là có việc gì thế?"

Nhắc tới chính sự, vẻ mặt tươi cười của Tiêu Viêm cũng thu liễm lại, ngón tay khẽ gõ lên mặt bàn, chậm rãi nói: "Không biết Hải lão đã từng nghe qua thế lực Hồn Điện không?"

"Hồn Điện?" Nghe vậy Hải Ba Đông ngẩn ra, trong mắt lộ vẻ trầm ngâm, một lát sau mới nói: "Thần bí cường giả xuất hiện ở trong Vân Lam Tông kia chính là cường giả của thế lực này sao?"

"Ân!"

"Cái thế lực này trước đây ta thật sự chưa từng nghe qua. Nhưng nguyên do bởi vì thần bí cường giả kia cho nên ở trong lúc ngươi dưỡng thương, ta có góp nhặt một ít tình báo về cái thế lực này. Tuy rằng không nhiều lắm, nhưng cũng có thể biết được, thực lực của cái thế lực này phi thường lớn mạnh, hơn nữa lại thần bí quỷ dị, chuyên môn săn bắt một ít linh hồn thể cường đại đã bị mất đi thân thể ở trên toàn bộ đại lục." Hải Ba Đông cau mày nói.

"Hiện giờ cha ta cùng với lão sư đều rơi vào trong tay bọn họ. Hơn nữa nghe ý tứ của bọn hắn, dường như đối với Tiêu gia ta cảm thấy rất hứng thú. Ngày sau có lẽ sẽ còn phái cường giả đến đây a." Trong mắt Tiêu Viêm lóe ra ánh sáng lạnh, nhẹ giọng nói.

Hải Ba Đông khẽ gật đầu. Hiện giờ tuy rằng trừ bỏ được Vân Lam Tông là thế lực mạnh mẽ, nhưng mà có một thế lực Hồn Điện kinh khủng cùng lớn mạnh hơn lại một lần nữa đặt trên đầu bọn họ, khiến bọn họ khó có thể tạm nghỉ. Ngày đó, đối chiếu với thực lực của vị cường giả tự xưng là Vụ hộ pháp kia thì rõ ràng cái thế lực thần bí này rất cường đại, không phải Vân Lam Tông có thể sánh bằng.

"Hồn Điện thần bí khó lường, rất ít người có thể biết chỗ của bọn họ. Lấy thực lực của Gia Mã đế quốc chúng ta cũng còn xa xa không đủ tư cách tiếp xúc với bọn họ. Dựa theo suy đoán của ta, sợ rằng đưa mắt nhìn toàn bộ Đấu Khí đại lục, thì Hồn Điện này cũng có thể được tính là thế lực cực mạnh. Mà Gia Mã đế quốc của chúng ta, coi như là Vân Lam Tông ngày trước cũng chỉ có thể ở bên trong đế quốc tác uy tác phúc. Đừng nói là bỏ vào Đấu Khí đại lục vô biên vô tận, coi như là trong vùng Tây Bắc đại lục là chỗ của chúng ta đây, cũng chỉ có thể tính là thế lực nhị lưu mà thôi.". Hải Ba Đông cười khổ một tiếng, than thở: "Đừng xem Vân Lam Tông ở trong đế quốc thế mạnh như vậy, nhưng tại Đại hội tông phái năm năm một lần ở vùng Tây Bắc đại lục, đãi ngộ cũng chẳng tốt lắm, xem thường cùng cười nhạo thật ra có không ít."

"Đại hội tông phái?" Nghe vậy, Tiêu Viêm ngẩn người. Hắn chưa từng nghe qua có một Đại hội như vậy.

"Phạm vi của Gia Mã đế quốc chúng ta vừa vặn nằm trong phạm vi của Tây Bắc đại lục. Mà ở trong vùng đất to lớn này, ít nhất có gần trăm quốc gia lớn nhỏ, mà Gia Mã đế quốc chỉ là một trong số đó. Trong từng đế quốc đều có ít hoặc nhiều một số tông môn thế lực có thực lực không kém, cộng vào cũng là nhiều vô số không đếm được." Nhìn thấy thần sắc nghi hoặc của Tiêu Viêm, Hải Ba Đông cười một tiếng, giải thích: "Mà Đại hội tông phái này là từ một số thế lực cực mạnh của vùng Tây Bắc Địa Ngục tổ chức. Mục đích cũng không phải hảo tâm gì! Chính là một số người có dã tâm lớn muốn đem tất cả các thế lực trong vùng Tây Bắc thống nhất lại, sau đó trở thành một tồn tại đủ để so sánh với các thế lực đỉnh cấp khác ở trên đại lục."

"Nhưng mà cho tới bây giờ vẫn không có người đạt được dã tâm này. Vùng Tây Bắc này quá mức mênh mông, trong đó thế lực đông đảo, quan hệ rắc rối phức tạp. Muốn hoàn toàn đưa vào một tông môn, có thể dễ dàng được sao? Cho nên đến tận bây giờ, vùng Tây Bắc này cũng chưa từng xuất hiện qua bá chủ chân chính mà chỉ có những thế lực mạnh ngang hàng. Đương nhiên, thế lực ở nơi này cũng không bao gồm Vân Lam Tông. Lấy tư cách của Vân Lam Tông chỉ có thể xếp vào hàng nhị lưu ở khu vực Tây Bắc này." Hải Ba Đông cười nói tiếp: "Nhưng đây là địa vị của Vân Lam Tông tại thời điểm trước khi Vân Sơn không ở. Mấy năm nay được lão gia hỏa kia phát triển, thực lực của Vân Lam Tông cũng coi như đột nhiên tăng mạnh. Ta nghĩ đã có thể miễn cưỡng được xếp vào hàng ngũ nhất lưu. Nếu như Đại hội tông môn cử hành, hẳn là sẽ khiến cho không ít thế lực năm đó cười nhạo Vân Lam Tông phải câm miệng. Ha ha, đáng tiếc! Nguyện vọng này đã bị tiểu tử ngươi phá vỡ."

Từ Hải Ba Đông nói ra mà nghe được tin tức trước đây hắn không hề biết, vẻ mặt Tiêu Viêm cũng là kinh ngạc không thôi. Không nghĩ tới Vân Lam Tông này ở Gia Mã đế quốc giễu võ dương oai lại chỉ có địa vị như vậy ở vùng Tây Bắc này.

"Ha ha, được rồi! Năm đó chúng ta ở Mặc gia gặp phải hai vị Đấu Hoàng cường giả kia chính là thuộc về Thiên Xà phủ. Mà Thiên Xà phủ này lại là chân chính nhất lưu thế lực của vùng Tây Bắc, thực lực hơn xa Vân Lam Tông. Năm đó thậm chí còn kém chút nữa ở ngay trên Đại hội đánh bại môn chủ của các tông phái, trở thành bá chủ Tây Bắc." Hải Ba Đông làm như đột nhiên nhớ tới cái gì liền nói.

"Thiên Xà phủ?" Nghe vậy, Tiêu Viêm sửng sốt, chợt nhớ lại thời điểm đi Mặc gia giải cứu Thanh Lân năm đó, cuối cùng gặp phải hai vị cường giả thần bí. Không nghĩ tới thế lực này cư nhiên còn mạnh hơn so với Vân Lam Tông. Thảo nào tay chân còn có thể duỗi đến Hắc Giác Vực. Ít nhất là Vân Lam Tông cũng không có bản lĩnh sinh tồn tại nơi hỗn loạn loại này như vậy.

"Thiên Xà phủ ở trong Thiên Xà quốc nằm ở trung tâm vùng Tây Bắc. Trong đế quốc có địa vị cao cả, so với Vân Lam Tông ở Gia Mã đế quốc chỉ có hơn chứ không kém. Thậm chí, ngay cả Hoàng thất nơi đó thay đổi cũng đều do bọn họ âm thầm thao túng. Quốc gia kia cũng còn có một ít thế lực khác, nhưng mà đều phụng Thiên Xà phủ dẫn đầu. Hàng năm cần giao nộp không ít cung phụng." Hải Ba Đông cười nhạt nói: "Nguyên nhân bởi vì thời gian lập quốc không tính là lâu, lại thêm việc lãnh thổ hướng về phía Tây nên Gia Mã đế quốc rất ít có cường giả nước khác tiến nhập. Trừ các đại thế lực lớn được dựng lên trong đế quốc cùng với Hoàng thất ra thì người bình thường rất khó biết được đến điều này. Lần đó nếu không bởi vì cái tiểu cô nương Thanh Lân kia, người của Thiên Xà phủ cũng sẽ không tới nơi này."

Lần đầu nghe được những điều bí mật này, không chỉ có Tiêu Viêm vẻ mặt kinh ngạc mà hai người Tiêu Lệ, Tiêu Đỉnh ở một bên cũng tấm tắc xưng thán. Bọn họ lăn lội trong đế quốc nhiều năm như vậy lại không chút nào biết được mấy tin tức này. Nhìn bộ dạng kinh ngạc của mấy người, Hải Ba Đông cười một tiếng, chợt mắt liếc qua Tiêu Viêm, chậm rãi nói: "Hiện giờ Vân Lam Tông giải tán, e là Gia Mã đế quốc không thể xuất ra một thế lực tông phái."

Nhìn thần sắc của Hải Ba Đông, Tiêu Viêm hơi nhíu máy, khẽ nói: "Hải lão nói thế là có ý gì?"

"Ha ha! Tiểu tử kia, hiện giờ Tiêu gia của ngươi bị Hồn điện kia nhớ. Dù sao ngươi cũng không có khả năng làm cho toàn bộ Tiêu gia trốn vào rừng sâu mai danh ẩn tích đi?" Hải lão cười nói.

Tiêu Viêm liền trầm ngâm. Hắn đã đáp ứng phụ thân phải chấn hưng Tiêu gia, tất nhiên là không có khả năng để cho người trong tộc đều đi làm tiều phu nơi rừng núi.

"Nếu không thể mai danh ẩn tích, vậy thì phải bảo vệ tộc nhân cho tốt. Bằng vào năng lực của một mình ngươi đương nhiên là có chút yếu ớt. Bởi vậy, chính là cần có một cái thế lực đủ cường đại." Ánh mắt Hải Ba Đông chớp động, mỉm cười nói: "Hiện giờ Vân Lam Tông giải tán chính là lúc có cơ hội tốt nhất. Ngày sau dần dần phát triển lên. Nếu là có thể vào được danh sách các thế lực mạnh của vùng Tây Bắc. Mặc dù là Hồn Điện, muốn động đến Tiêu gia các ngươi cũng không có khả năng tùy ý tàn sát giống như trong dĩ vãng. Thậm chí, sau này nếu ngươi có thể trở thành bá chủ của vùng Tây Bắc thì cho dù Hồn Điện có mạnh thì cũng phải có nhiều kiêng kị. Hơn nữa ngươi muốn cứu Lão sư cùng phụ thân của ngươi, để một mình ngươi tìm kiếm loạn lên tại đại lục thì tìm đến năm nào?"

Trên mặt Tiêu Viêm lộ vẻ trầm ngâm, một hồi lâu sau khẽ gật đầu, nói: "Hải lão nói thế quả thật có lý! Nhưng mà muốn từ hai bàn tay trắng thành lập một thế lực có thể đi vào hàng ngũ những thế lực mạnh mẽ của vùng Tây Bắc có dễ dàng như vậy sao? Tính cách của ta trời sinh không thích hợp khai tông lập phái. Nếu phân tâm tại loại chuyện này nói không chừng còn quấy nhiễu đến sự tu luyện của ta."

"Ha ha! Có vài thứ cũng không cần ngươi tự mình làm, tự nhiên sẽ có người càng thích hợp hơn giúp ngươi để ý. Đến lúc đó phủi tay làm chưởng quỹ, an tâm tu luyện là được." Hải Ba Đông cười một tiếng, nhìn Tiêu Lệ cùng Tiêu Đỉnh bên cạnh Tiêu Viêm, cười nói: "Về phần dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng thì không đến mức ấy. Lấy danh vọng hiện giờ của ngươi tại Gia Mã đế quốc, chỉ cần vung tay lên tự nhiên sẽ có vô số cường giả các nước phụ cận đến đây. Hơn nữa, lúc này vài cái đại gia tộc của đế quốc đều đang nhìn động tác của ngươi đâu. Theo ngươi, bọn họ sẽ thu được lợi ích lớn hơn nữa."

Nhìn thấy bộ dạng mỉm cười kia của Hải lão, ánh mắt Tiêu Viêm lóe ra một hồi. Một lát sau, đôi mắt híp lại, khẽ gật đầu, trầm giọng nói: "Đã như thế, đợi sau khi thương thế khỏi hẳn, làm phiền Hải lão giúp ta liên hệ một chút với hội trưởng Pháp Mã cùng với vài vị tộc trưởng của mấy đại gia tộc. Bầu trời của Gia Mã đế quốc này cũng nên thay đổi rồi!"

Nghe vậy, Hải Ba Đông mỉm cười gật đầu. Hắn từ trước đến giờ vẫn tin tưởng, bước chân của Tiêu Viêm không chỉ dừng lại trong một cái Gia Mã đế quốc. Đấu Khí đại lục rộng lớn mới là địa phương để hắn phát huy.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1639)