← Ch.1471 | Ch.1473 → |
"Oành!"
Trường thương màu vàng nhạt giống như một con rồng giận dữ rít gào, vẽ nên một đường cong rực rỡ trong không gian hư vô, cuối cùng hung hăng đánh lên cánh tay đã hóa thành vuốt rồng của một gã trung niên nam tử đầu đội vương miện. Lực đạo đáng sợ làm lớp vảy trên vuốt rồng đều bị rách tả tơi.
Khi thanh trường thương trên tay bóng hình yểu điệu xinh đẹp rời khỏi, một bóng người khác giống như quỷ mị bỗng lướt đến gần, chưởng phong sắc bén cùng cực không chút lưu tình đánh về phía người trước mặt.
"Hừ!"
Quay mắt nhìn về phía người đánh lén, chủ nhân của bóng hình xinh đẹp kia hơi nhíu lại đôi mắt đẹp, từ trong mũi ngọc truyền ra một tiếng hừ lạnh. Cánh tay tợ ngó sen đột nhiên rung lên, trường thương liền giống như xiềng xích, trong nháy mắt gấp khúc thành một độ cong kinh tâm động phách trong không gian, tạo thành một nửa vòng cung rồi sau đó đâm mạnh lên luồng chưởng phong sắc bén đó. Lực đạo mạnh mẽ trong nháy mắt bộc phát, hai người đều bị chấn đến phải lùi về phía sau vài bước để ổn định thân hình.
"Ha ha! Không hổ là thể chất Long Hoàng, lực lượng lại có thể mạnh mẽ đến như vậy!"
Tập kích bất ngờ như vậy, nhưng cũng không thể làm được gì, nam tử kia không khỏi tán thưởng một tiếng, cười nói: "Tử Nghiên chất nữ, ngươi cần gì phải tiếp tục ngoan cố chống đối? Mặc dù ngươi có được thể chất Long Hoàng vạn năm khó gặp, nhưng cũng chưa phải là thành thục. Muốn dùng lực lượng bản thân để ngăn chăn ba người chúng ta, không khỏi có chút quá mức dị tưởng!"
"Tây Long Vương, chớ giả vờ giả vịt ở trước mặt bổn hoàng! Năm xưa các ngươi thừa dịp Phụ hoàng ta mất tích, làm cho Thái Hư Cổ Long bộ tộc bị chia cắt, từ đó khiến cho Cổ Long bộ tộc lưu lạc đến mức này. Nói các ngươi là tội nhân bộ tộc cũng không đủ!" Tử Nghiên cười lạnh lẽo, hai tròng mắt màu tím nhạt tràn ngập hàn ý.
"Hắc hắc, ba người chúng ta cũng đều mang huyết mạch Vương tộc, xưng Vương là chuyện đương nhiên, đâu đến lượt một tên tiểu bối như ngươi lên mặt ý kiến!" Một trung niên nam tử sắc mặt âm trầm dùng âm thanh lạnh lùng nói.
"Tử Nghiên chất nữ! Nội đấu của Cổ Long bộ tộc đã tổn thất quá mức thảm trọng, tại sao ngươi không thể nhượng bộ một bước, để khỏi phải rơi vào cảnh phân tranh này?" Trong ba người này, có một nam tử thân mặc long bào, trên mặt cuối cùng cũng mang vẻ tươi cười khiến người ta như cây ngọc đón gió, có vẻ cực kì hiền lành. Nhưng chỉ có những người quen thuộc mới biết, Bắc Long Vương kì thật chính là nhân vật đáng sợ nhất trong Tam đại Long Vương. Người này không chỉ quỷ kế đa đoan, mà còn làm việc không từ thủ đoạn. Đề nghị liên hợp cùng Thiên Yêu Hoàng Tộc lần này, chính là do hắn ta đưa ra đầu tiên.
Tử Nghiên chán ghét liếc nhìn Bắc Long Vương. Người này lúc nào cũng là nhân vật thủ đoạn mềm dẻo mà chuyên đâm sau lưng người khác. Năm xưa, khi chia rẽ bộ tộc Cổ Long, hai đại Long Vương cũng đều do hắn dụ dỗ nên cuối cùng khiến cho Thái Hư Cổ Long bộ tộc nguyên khí đại thương.
"Các ngươi cũng xứng là huyết mạch Cổ Long Vương tộc sao? Cổ Long bộ tộc nếu thật sự bị các ngươi nắm trong tay, chỉ sợ lúc đó đúng là xong rồi!" Tử Nghiên liễu mi dựng thẳng ẩn hiện sát khí, quát lạnh.
Nghe vậy, Bắc Long Vương cũng chỉ cười, nhẹ giọng nói: "Nếu Tử Nghiên chất nữ ngu xuẩn như vậy, bổn vương cũng chỉ có thể cứng rắn bắt lấy ngươi. Về sau ngươi nhìn thấy Cổ Long bộ tộc chúng ta thịnh vượng thì mới hiểu được, điều hiện tại bổn vương làm đều là chính xác!"
"Hai vị, động thủ thôi! Không cần kéo dài nữa, chậm sẽ sinh biến!"
Nghe thấy lời Bắc Long Vương, Tây Long Vương cùng Nam Long Vương đều chần chờ một chút, sau đó đều hăng hái gật đầu.
"Thật đúng là cứ tưởng dựa vào người đông thế mạnh thì bổn hoàng sẽ sợ các ngươi sao?"
Nhìn thấy ba người lại chuẩn bị liên thủ tiến công, khuôn mặt Tử Nghiên cũng hoàn toàn âm trầm. Thân hình chợt động, nhẹ nhàng lui về phía sau. Một đôi hoàng dực khổng lồ dài chừng năm trượng nhanh chóng bung ra. Hoàng dực hơi vỗ, một luồng lực lượng đáng sợ liền nhộn nhạo xuất hiện.
"Động thủ!"
Một màn này làm cho Bắc Long Vương khẽ nhíu mày, quát lạnh một tiếng, thân hình dẫn đầu dữ dội lưới đi. Ở phía sau, Tây Long Vương cùng Nam Long Vương theo sát mà đến.
"Hoàng Tuyền Chỉ! Hoàng Tuyền Chưởng!"
Thân hình ba người vừa động, một thanh âm lớn thét lên, đột nhiên vang lên trong hư vô không gian. Chợt một ngón tay rồi đến bàn tay khổng lồ lần lượt xuất hiện, như trên trời giáng xuống, hung hăng công kích về phía ba người.
"Trộm cướp phương nào cũng dám nhúng tay vào việc của Cổ Long bộ tộc!"
Công kích đột ngột xuất hiện làm cho ba người Bắc Long Vương cả kinh. Ba người phất tay áo lên, kình khí đáng sợ mạnh mẽ khuếch tán, trực tiếp đánh vỡ Hoàng Tuyền Chỉ lẫn Hoàng Tuyền Chưởng.
Làm vỡ nát ngón tay cùng bàn tay, ánh mắt lạnh băng của ba người nhất thời dời đi, cuối cùng dừng lại trên một thân ảnh cao gầy trôi nổi cách đó không xa, một đôi thanh hồng cốt dực khẽ rung lên.
"Tiểu tử, ngươi muốn chết phải không?" Nhìn thấy người vừa xuất thủ, ánh mắt Nam Long Vương nhất thời phát lạnh, quát lên.
"Tiêu Viêm?" Tử Nghiên đang phe phẩy hoàng dực khổng lồ, cũng bị viện trợ bất thình lình làm cho sửng sốt, mỹ mâu dời đi, trong mắt hiện lên một chút mừng rỡ. Nhưng ngay sau đó, vui sướng liền biến thành lo lắng, lớn tiếng nói:
"Tiêu Viêm, huynh ở chỗ này làm gì? Huynh không phải là đối thủ của bọn họ, mau rời khỏi đi!"
Lấy thực lực của Tử Nghiên hiện tại, đương nhiên nhìn một phát là thấu thực lực Tiêu Viêm. Nhất tinh Đấu Thánh hậu kì! Mặc dù tốc độ tiến triển này đã khiến cho người ta tương đối sợ hãi, nhưng đối thủ lần này của nàng lại là Tam đại Long Vương tiếng tăm lừng lẫy của bộ tộc Thái Hư Cổ Long.
"Cần mất bao lâu thời gian?" Tiêu Viêm lại không hề để ý đến tiếng quát của Tử Nghiên, chỉ trầm giọng hỏi. Hắn có thể thấy được Tử Nghiên chuẩn bị thi triển một đại sát chiêu nào đó, nhưng hiển nhiên không phải trong ngắn ngủi thời gian có thể tung ra.
Nghe vậy, Tử Nghiên ngẩn ra, chợt khẽ cắn môi, truyền âm nói: "Mười phút!"
"Giao cho ta!" Tiêu Viêm nhổ một bãi nước bọt, nhẹ giọng nói.
"Huynh..." Chân mày Tử Nghiên cau lại, nhìn bóng lưng hơi gầy. Tam đại Long Vương đều là cường giả đỉnh cao trên đại lục, trong đó Tây Long Vương và Nam Long Vương đều đạt đến cấp độ Đấu Thánh Tam tinh hậu kì. Còn Bắc Long Vương lại càng mạnh hơn, đã mơ hồ bước một chân vào Tứ tinh Đấu Thánh. Ba người liên thủ, cho dù là thực lực Đấu Thánh Tứ tinh sơ kì như nàng cũng không thể chống đỡ, huống chi hiện tại Tiêu Viêm chỉ là Đấu Thánh Nhất tinh hậu kì!
"Khoác loác!" Tây Long Vương hừ lạnh một tiếng. Một cường giả Nhất tinh hậu kì Đấu Thánh, trong mắt người khác có lẽ là rất mạnh, nhưng trước mặt ba người bọn họ lại không thể tạo ra chút sóng gió nào.
Tiêu Viêm mặt không đổi sắc, cũng không để ý đối phương châm chọc cười lạnh, hai tay nhanh chóng chụm lại, sau đó thay đổi thành rất nhiều thủ ấn phức tạp. Mà cùng lúc đó, linh hồn lực lượng trong mi tâm cũng đã bắt đầu muốn động.
"Không cần dây dưa cùng hắn, cả ba đồng loạt ra tay!" Bắc Long Vương mày rậm hơi nhíu, hắn vốn cẩn thận nên không muốn xảy ra bất kì nguy hiểm nào. Mặc dù đối phương chỉ là một Nhất tinh Đấu Thánh nhưng hắn vẫn cố ý ba người toàn lực ra tay như trước, sau đó lại đối phó với Tử Nghiên.
Nghe được lời này, Tây Long Vương cùng Nam Long Vương bĩu môi, rõ ràng khinh thường tính tỉ mỉ cẩn thận của Bắc Long Vương. Nhưng giờ phút này cũng không dám nói thêm cái gì để tránh xảy ra tranh chấp. Lập tức thân hình ba người đồng thời dữ dội lướt tới, sát chiêu sắc bén trực tiếp bắn mạnh về phía Tiêu Viêm.
"Vù... Vù..."
Thủ ấn Tiêu Viêm biến ảo nhanh như thiểm điện. Giữa lông mày, linh hồn lực lượng đột nhiên bùng phát hóa thành một hư ảnh khổng lồ lớn ít nhất cũng hơn trăm trượng, vây kín mít thân thể. Mà hư ảnh kia trong thủ ấn khác mà mạnh mẽ mở to mồm. Nhất thời, một luồng dao động đáng sợ kì dị từ trong miệng ào ra như gió bão.
"Hoàng Tuyền Thiên Nộ!"
"Gràooooooo ...!"
Tiêu Viêm phi thường rõ ràng sự chênh lệch giữa hắn và Tam Đại Long Vương. Nếu như cứng đối cứng, hắn căn bản không có khả năng kiên trì được năm phút trong tay ba người. Bởi vậy, vừa ra tay hắn liền thi triển ra Thiên giai cao cấp đấu kĩ duy nhất hắn đã tu luyện thành công – Hoàng Tuyền Thiên Nộ!
Từ sau khi âm tiết kì dị truyền ra từ miệng hư ảnh khổng lồ, vùng thiên địa này giống như đều yên tĩnh trong chốc lát. Ngay lập tức, sắc mặt Tam đại Long Vương đều thay đổi. Giờ khắc này, bọn họ đã nhận ra sự đáng sợ của sóng âm kia!
"Linh hồn trùng kích! Cẩn thận!"
Sắc mặt Bắc Long Vương trở nên sầm xuống. Hắn không hề nghĩ đến Tiêu Viêm lại biết dùng linh hồn trùng kích! Thải Hư Cổ Long mặc dù vô cùng cường hãn, nhưng dù sao cũng chỉ là ma thú. Mà linh hồn lực lại là yếu điểm trí mạng của cường giả loài ma thú! Nhưng cũng may mắn, cường giả biết được công kích linh hồn trên đại lục giờ đây đã không nhiều lắm. Nhưng điều đó cũng không thể kết luận là không có, ví dụ như Tiêu Viêm lúc này...
"Ông... Ông...!"
Giờ khắc này, hư vô không gian đều run rẩy.
"Liên thủ!" Bị sóng âm kì quái truyền vào tai, Bắc Long Vương liền cảm giác được trong đầu trở nên mê muội liền thét lớn một tiếng, ba người lại tụ cùng một chỗ. Nhưng không chờ cho bọn hắn vận chuyển đấu khí triệt để, sóng âm đáng sợ vừa đánh vào người lại đến nữa!
Tốc độ công kích đã từng khiến Tiêu Viêm giảm được biết bao phiền toái, lúc này đây lại một lần nữa khiến cho ba người Bắc Long Vương không kịp trở tay.
Tốc độ khủng khiếp cỡ này, bọn họ ai cũng không có nhiều thời gian phòng ngự!
"Đùng đùng!"
Linh hồn trùng kích, tới nhanh mà đi còn nhanh hơn. Thân thể ba người Bắc Long Vương cũng trong khoảnh khắc bị sóng âm xuyên qua, truyền ra một tiếng động trầm đục.
"Phụt!"
Ba người cứng ngắc trong chốc lát, sắc mặt Tây Long Vương lẫn Nam Long Vương đều nháy mắt đã tái nhợt, cùng phun ra một ngụm máu tươi, trong đầu không ngừng truyền ra những cảm giác đau nhức như bị dao cứa, khiến cho bọn họ có xúc động muốn xé rách.
"Tiểu tạp toái! Ta muốn xé nát ngươi ra!" Bắc Long Vương đỡ hơn, nhưng sắc mặt cũng trắng bệch vài phần. Ánh mắt của hắn cực kì dữ tợn nhìn Tiêu Viêm cách đó không xa, bên trong tràn ngập sát ý bạo ngược.
Nhìn ánh mắt oán độc dữ tợn của ba người, trên khuôn mặt nghiêm túc của Tiêu Viêm cũng lộ ra nụ cười lạnh. Thủ ấn hơi đổi, miệng mở ra, một thanh âm rất nhỏ chậm rãi truyền ra.
"Phát...!"
Khi thanh âm vừa truyền ra, trong chốc lát đồng tử Bắc Long Vương đột nhiên co rụt lại, phảng phất như phát hiện ra điều gì đó, mạnh quay đầu lại, lập tức nhìn thấy ở nơi phía sau bọn hắn vài thước, một Tiêu Viêm khác chậm rãi hiện lên.
Lúc này, trong tay "Tiêu Viêm kia" hiện ra một đóa hỏa liên ngũ sắc chậm rãi xoay tròn.
Khi bọn hắn quay đầu, "Tiêu Viêm kia" cũng chậm rãi ngẩng đầu, nở một nụ cười quỷ dị với bọn họ. Ngũ sắc hỏa liên đẹp đẽ tinh xảo vô cùng ở trong tay hắn giống như một loại pháo hoa cực kì tráng lệ, nổ mạnh bùng ra...
← Ch. 1471 | Ch. 1473 → |