Vay nóng Tinvay

Truyện:Đấu Phá Thương Khung - Chương 1574

Đấu Phá Thương Khung
Trọn bộ 1639 chương
Chương 1574: Đánh lui
0.00
(0 votes)


Chương (1-1639)

Siêu sale Lazada


Trước mặt Tiêu Viêm lóe lên, một thân ảnh mặc trường bào màu xanh, hạc phát đồng nhan hiện ra. Trên khuôn mặt hồng hào ấy nở một nụ cười hiền hòa, rất có dáng vẻ đạo cốt tiên phong.

"Hồn Sát, truy sát lâu như vậy, đến địa phận Cổ Tộc ta cũng nên thu liễm một chút đi.." Thanh bào lão giả mỉm cười nhìn Hồn Sát nói. Nghe lời này giống như lão đã sớm cảm ứng được việc Tiêu Viêm chật vật chạy trốn sự truy sát của lão quỷ này.

"Cổ Đạo – Cổ tộc tam tiên!" Bộ mặt Hồn Sát âm trầm nhìn thanh bào lão giả, trên khuôn mặt băng lãnh cũng hiện lên vẻ ngưng trọng, hắn cũng không nghĩ đến việc sẽ đụng phải hòn đá tảng này.

"Mục tiêu của ta chính là hắn! Vốn không liên quan đến Cổ Tộc!"

Nghe vậy, thanh bào lão giả được gọi là Cổ Đạo kia cũng cười, lắc lắc đầu, nói: "Ha ha, không thể được à, Tiêu Viêm cũng coi như là một nửa tộc nhân của Cổ tộc, giao hắn cho ngươi? Làm gì có chuyện ấy chứ? Hồn Sát à, tốt hơn là ngươi nên biến nhanh đi, giao thủ ở chỗ này không có lợi với ngươi đâu!"

Nghe được Cổ Đạo liếc mắt đã nhận ra mình, Tiêu Viêm cũng ngẩn ra, lão nói một nửa tộc nhân Cổ tộc là sao chứ?

"Tên tiểu tử này, khi ở trong không gian Yêu Hỏa ngươi đã lấy đi tấm thân xử nữ của Huân Nhi, chuyện xấu xa như vậy ngươi còn nghĩ có thể giấu được?" Làm như biết được sự khó hiểu của Tiêu Viêm, Cồ Đạo liếc mắt sang, thản nhiên nói. -

Tiêu Viêm trợn mắt, khuôn mặt vốn tĩnh lặng như nước có chút xao động. Tuy nhiên hắn cũng nhanh chóng nghiêm nghị trở lại, trầm giọng nói: "Tiền bối, lần này ta tiến vào quý tộc là muốn thông báo rằng Dược Tộc đã bị Hồn Tộc tiêu diệt, mà thủ phạm diệt Linh tộc cùng Thạch tộc cũng chính là bọn hắn!"

Khuôn mặt đang tươi cười của Cổ Đạo rốt cục trầm xuống, ánh mắt chuyển hướng sang Hồn Sát, nhẹ giọng nói: "Quả nhiên là các ngươi làm..."

Tin tức này đối với hắn mà nói cũng có sức chấn động không nhỏ, chẳng qua vẫn không khiến hắn quá bất ngờ. Dù sao sau khi sự tình kia phát sinh, bọn họ cũng có dự đoán, chẳng qua không có chứng cứ nên không thể trực tiếp vạch mặt mà thôi. Quan trọng điều làm cho hắn thấy tức giận là bọn người kia dám ngang nhiên xuống tay với các bộ tộc viễn cổ, bất chấp giao ước giữa các bên. Thật vô sỉ!

"Nói nhiều vô nghĩa, yên tâm sớm muộn thì Cổ tộc các ngươi cũng chung số phận giống mấy tộc kia mà thôi!" Hồn Sát nhìn vẻ mặt âm trầm của Cổ Đạo mà cười lạnh nói, cũng không thèm giải thích.

"Chỉ sợ các ngươi còn chưa có cái gan đấy!" Cổ Đạo nhíu mày, ngữ khí đã có phần lạnh lẽo.

"Có gan hay không rồi ngươi sẽ biết, không cần lảm nhảm nhiều lời!" Hồn Sát cười to một tiếng, cánh dơi sau lưng đập mạnh, thân hình chợt lóe lên, trực tiếp xuyên không gian hiện ra trước mặt Cổ Đạo, huyết đao cũng nhanh chóng bổ xuống. Đao mang màu máu phá nát hư không, bao phủ toàn thân Cổ Đạo.

"Hồn Sát, mấy trăm năm nay không giao thủ, dường như ngươi cũng chẳng có bao nhiêu tiến bộ. Nếu không phải Tứ Ma Thánh các ngươi ỷ vào nhân số, Cổ Tộc Tam Tiên bọn ta cũng không kém chút nào đâu!" Đối mặt với thế công sắc bén dị thường của Hồn Sát, Cổ Đạo nhếch miệng cười, bàn tay nắm chặt lại, một thanh trượng bổng rất dài liền hiện ra, côn ảnh vũ động, năng lượng thiên địa xung quanh cũng bị dẫn động, hóa thành vô cùng vô tận côn ảnh hung hãn lao vào đao mang của Hồn Sát.

"Đinh đinh, đang đang!"

Côn đao chạm nhau, nhìn qua thì nhẹ nhàng nhưng kình phong sắc bén khủng khiếp bắn ra liên tục, trong vòng mấy ngàn trượng, không gian bị chấn động đến mức vặn vẹo, cả mảnh bình nguyên cuồng phong ì ùng gào thét, cát bay đá chạy.

Tiêu Viêm ôm Dược Linh nhanh chóng lui về sau, dừng ở trên một ngọn núi, sau đó nhanh chóng ngồi xếp bằng. Năng lượng của Cửu Phẩm Huyền Đan đã tràn đầy trong cơ thể hắn. Nếu không nghĩ biện pháp luyện hóa, sớm muộn gì hắn cũng bạo thể mà chết.

"Cửu Phẩm Huyền Đan quả nhiên không thể dùng tùy tiện.." Tiêu Viêm thầm cười khổ, đây là lần đầu tiên hắn phục dụng đan dược mà khổ sở, chật vật như vậy. Hơn nữa, cũng là lần đầu tiên vì năng lượng trong cơ thể quá nhiều mà đau đầu.

Ngồi xếp bằng xuống, thủ ấn Tiêu Viêm biến ảo, Tiểu Y nhất thời xuất hiện từ trong cơ thể, nhanh chóng hóa thành một hỏa đỉnh, vừa vặn đem thân thể Tiêu Viêm bao bọc lại. Tịnh Liên Yêu Hỏa rốt cuộc cũng triệt để bùng nổ, lực lượng hỏa diễm như hồng thủy tràn vào trong cơ thể Tiêu Viêm, nhanh chóng luyện hóa năng lượng đang bắt đầu kết thành từng khối bên trong cơ thể hắn.

Đã không có địch nhân chặn giết, Tiêu Viêm có thể hoàn toàn ngưng thần, toàn lực luyện hóa tất cả năng lượng đã kết tinh thành khối trong cơ thể mình.

Toàn lực luyện hóa thì tất nhiên hiệu quả sẽ hơn xa lúc trước. Uy lực tịnh hóa đáng sợ của Tịnh Liên Yêu Hỏa một lần nữa được thể hiện ra, năng lượng tinh thể tràn ngập trong kinh mạch của hắn đang không ngừng bị luyện hóa, nhanh chóng hóa thành thủy dịch. Năng lượng cuộn trào như hồng thủy, kinh mạch hắn vốn ứ trệ, căng cứng rốt cục đã dần buông lỏng, thông thoáng.

"Ào, ào!"

Năng lượng mênh mông vô cùng vô tận chậm rãi chảy xuôi bên trong kinh mạch Tiêu Viêm, cuối cùng hóa thành đấu khí hùng hồn, dung nhập vào tứ chi bách hài. Nhất thời, cảm giác thư thái, tràn đầy năng lượng chợt xuất hiện trong lòng, hơn nữa, đấu khí trong cơ thể cũng bắt đầu có dấu hiệu tăng trưởng. Công hiệu của Cửu Phẩm Huyền Đan giờ khắc này mới chậm rãi phát tán ra.

Trong thời gian Tiêu Viêm luyện hóa dược lực khủng khiếp của Cửu Phẩm Huyền Đan, trận chiến trên bầu trời cũng diễn ra càng lúc càng kịch liệt. Cổ Đạo cùng Hồn Sát ở trong Cổ, Hổn hai tộc đều là cường giả đứng đầu, hơn nữa cảnh giới của cả hai đều là thất tinh Đấu Thánh, một khi giao thủ, lực phá hoại tự nhiên là kinh thiên động địa, chẳng qua cũng rất khó để phân ra thắng bại.

"Chết tiệt, sao lại gặp phải lão quỷ này ngáng đường chứ. Nơi này là địa bàn của Cổ Tộc, cứ thế này sẽ khiến bọn họ chú ý, đến lúc đó hai tên khác trong Cổ Tộc Tam Tiên cũng ra mặt thì ngay cả ta cũng khó mà toàn thân trở ra!" Nhìn đao mang huyết sắc khổng lồ bắn ra từ quỷ đầu đao trên tay lại bị Cổ Đạo nhẹ nhàng hóa giải, Hồn Sát cũng nhíu mày lại.

"Phải tốc chiến tốc thắng!"

Trong mắt Hồn Sát lóe lên sát khí, thủ ấn mạnh mẽ biến đổi, huyết đao cũng rời tay bay lên, nhanh chóng hóa lớn, chớp mắt đã phóng đại hơn nghìn trượng. Một thanh huyết đao khổng lồ huyền phù ở phía chân trời, sát khí ngưng tụ bên trên đao phong như thực chất, huyết quang trên thân đao cũng bắt đầu phát sáng, linh hồn mọi người cũng phải run rẩy dưới uy áp của một đao này.

"Huyết Thần Lệ Thiên!"

Huyết đao huyền phù trên không, sát khí ngưng tụ càng lúc càng thực chất, ánh mắt Hồn Sát lạnh lẽo, quát lớn một tiếng. Huyết đao chém xuống, âm thanh chói tai rít lên ầm ầm, không gian vạn trượng xung quanh đều vỡ vụn thành những khe không gian đen nhánh, khiến người ta hít thở không thông.

Huyết đao chém xuống, sắc mặt Cổ Đạo cũng trở nên ngưng trọng, thanh trượng bổng trong tay nhanh chóng hóa lớn, sau đó mạnh mẽ va chạm với huyết đao.

"Oành, ùng!"

Dư ba đáng sợ không cách nào hình dung thổi quét ra từ chỗ va chạm, mấy vạn trượng trên bình nguyên tức khắc sụp đổ, tất cả núi non đều vỡ vụn. Cường giả Thất tinh Đấu Thánh giao thủ, lực phá hoại lại khủng bố như vậy.

"Đang, đinh!"

Huyết đao bay ngược ra sau, thể tích cũng nhanh chóng thu nhỏ lại, bay ngược về phía Hồn Sát. Nhưng không ngờ rằng thanh huyết đao bay xuyên qua thân ảnh hắn.

"Tàn ảnh!"

Đồng tử hai mắt Cổ Đạo co rút lại, nhanh chóng xoay người, nhìn thấy trên đỉnh núi mà Tiêu Viêm đang ngồi xếp bằng, thẩn ảnh của Hồn Sát cũng hiện ra. Một kích kinh thiên lúc trước thế mà lại là hư chiêu, mục đích thực sự của hắn là bắt lấy Tiêu Viêm!

"Tiểu tử, ta nói rồi, ngươi trốn không thoát đâu!"

Thân hình Hồn Sát xuất hiện trên đầu Tiêu Viêm như quỷ mị, một trảo nhanh như chớp hạ xuống, dễ dàng xé rách hỏa đỉnh, chẳng qua ngay khi một trảo này sắp sửa đập vào thiên linh cái của Tiêu Viêm thì hai mắt vốn nhắm chặt của Tiêu Viêm đột nhiên mở ra, một cỗ khí tức cường hãn hơn trước gấp mấy lần chợt bùng phát. Phía chân trời, phong khởi vân dũng, mơ hồ có tiếng sấm vang vọng.

"Lục tinh Đấu Thánh?! Ngươi đã luyện hóa xong Cửu Phẩm Huyền Đan?"

Cảm ứng được khí tức của Tiêu Viêm biến đổi, trở nên mạnh mẽ hơn. Sắc mặt Hồn Sát cũng biến đổi, sát ý trong mắt lóe lên, tốc độ không những không giảm, ngược lại càng nhanh hơn.

"Ăn thử chiêu này xem!"

Đối mặt với công kích trí mạng của Hồn Sát, Tiêu Viêm vẫn bình tĩnh, cười lạnh một tiếng, trên cánh tay đột ngột xuất hiện long văn màu vàng rồi đẩy mạnh lên. Mà khi long văn này xuất hiện, lôi vân trên bầu trời nhất thời ảm đạm thất sắc, vô số lôi quang lóe lên rồi chợt tắt giống như gặp phải thứ gì đó đáng sợ.

"Không ổn!"

Ánh mắt liếc qua cánh tay hiện lên long văn màu vàng kim, trong lòng Hồn Sát mơ hồ cảm thấy bất an. Chẳng qua lúc này cũng không thể thu tay, hắn mạnh mẽ đánh xuống thiên linh cái của Tiêu Viêm.

"Đi!"

Nhìn thấy một trảo tử thần như chớp chụp xuống, cánh tay Tiêu Viêm cũng rung lên, long văn vàng kim phát ra ánh sáng rực rỡ, cuối cùng hóa thành một đạo cột sáng màu vàng kim, nhanh hơn chớp bắn ra từ đầu ngón tay Tiêu Viêm.

Cột sáng bắn ra mạnh mẽ va chạm cùng một trảo của Hồn Sát. Trảo phong sắc bén dễ dàng bị xé tan, mạnh mẽ xuyên thủng bàn tay hắn.

"Phanh!"

Sau khi đánh trúng bàn tay, một cỗ lực đạo khủng khiếp cũng trực tiếp phát ra, thân thể Hồn Sát cũng bay ngược ra sau, một ngụm tiên huyết phun ra như mưa.

"Sặc..."

Cổ Đạo đang nhanh chóng lao đến, nhìn thấy một màn này cũng trợn tròn mắt. Trên đầu ngón tay của Tiêu Viêm chợt lóe lên một cột sáng màu vàng, năng lượng cuồng bạo của nó khiến lão cũng giật mình.

"Khốn kiếp! Đó là cái gì vậy!"

Thân hình Hồn Sát lơ lửng trên bầu trời, đang chật vật ổn định lại, nhìn bàn tay cháy đen thành một lỗ máu, mặc dù hắn đã dùng đấu khí phòng ngự nhưng không chút tác dụng. Nếu một chiêu kia trực tiếp oanh kích lên người hắn, chỉ sợ hắn đã trọng thương rồi.

"Vút!"

Trong lúc sắc mặt Hồn Sát đang kịch biến thì không gian cách đó không xa, đột nhiên truyền đến tiếng phá gió kịch liệt. Hiển nhiên lại có thêm một số người đang nhanh chóng đến đây.

"Tiêu Viêm, thù này ta nhớ kỹ, nhất định ta sẽ đòi lại gấp mười!"

Không cam lòng nghiến chặt răng, Hồn Sát cũng hiểu được hắn đã mất đi cơ hội cuối cùng, lập tức nhìn về phía Tiêu Viêm đầy oán độc rồi gầm nhẹ một tiếng, thân hình liền hóa thành hắc mang hướng phía chân trời xa xa bay đi.

Tiêu Viêm hờ hững nhìn Hồn Sát ở xa, chậm rãi nâng cánh tay vốn đã không còn nửa điểm cảm giác, lẩm bẩm: "Ta cũng chỉ miễn cưỡng khống chế được lực lượng của Cửu Huyền Kim Lôi mà thôi..."

Tối 2c nữa nha:min:


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1639)