Vay nóng Tinvay

Truyện:Đấu Phá Thương Khung - Chương 0902

Đấu Phá Thương Khung
Trọn bộ 1639 chương
Chương 0902: Liên Minh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1639)

Siêu sale Lazada


Trên quảng trường, đã không còn ghế trống (lệ vô hư tịch). Có thể được ngồi ở chỗ này, phần lớn đều là các cường giả có danh trong Hắc Giác Vực, mà ở cái chỗ lấy thực lực vi tôn này, ngay cả chỗ ngồi cũng là theo thực lực mà phân chia.

Hai bên Hàn Phong ước chừng chính là Hắc Hoàng tông Mạc Thiên Hành cùng với người trước kia tranh đoạt Bồ Đề Hóa Thể Tiên với Tiêu Viêm - Ưng Sơn lão nhân, giờ phút này hai người đều khép hờ hai mắt, không thèm để ý đến ánh mắt quanh mình, bộ dáng bình thản mà kỳ bí, làm cho người khác không dám tự tiện đến gần.

Lấy thực lực của hai người này ngồi vào vị trí trên đó thật ra không có ai có dị nghị gì, ngoại trừ Địa Ma lão quỷ đã chết kia chỉ sợ trong Hắc Giác Vực hai lão già này có thể coi là mạnh nhất rồi. Đương nhiên Hắc Giác Vực cũng không nhỏ, cũng không ai biết ở những nơi thâm sơn cùng cốc còn bao nhiêu lão quái vật từ lâu chưa xuất thế, dù sao trên thế giới này những cường giả chân chính, đều thích sống như vậy.

Ngoại trừ Mạc Thiên Hành và Ưng Sơn lão nhân, thì còn có một ít thế lực đầu não trong Hắc Giác Vực, những kẻ này có quan hệ không tệ với Hàn Phong, còn có một ít thế lực vẫn duy trì trung lập, nhưng lại ngại ảnh hưởng cùng thực lực của Hàn Phong nên cũng không tránh khỏi phải đến tham gia cái gọi là Thịnh Đại Tụ Hội.

Bên cạnh chỗ ngồi của Hàn Phong, ngoại trừ một ít cường giả Ma Viêm cốc, thì cũng có không ít gương mặt quen thuộc, kẻ kia là Kim Ngân Nhị Lão, cũng có thể tính là cường giả. Hai lão già này năm đó vì Hàn Phong nên cũng có dây dưa một ít với Tiêu Viêm, lần này được Hàn Phong ra mặt mời đến, tất nhiên rất vui vẻ gia nhập vào Ma Viêm cốc, bọn họ đối với Hàn Phong có biết chút ít, hắn mặc dù ra tay ác độc, nhưng một tay chế thuốc thì đúng là không sai, đi theo hắn cũng coi như không tệ, hơn nữa hiện giờ Hàn Phong đã là một gã Đấu Tông cường giả, thực lực cũng cách xa bọn họ. Sở dĩ hai lão này với việc đầu quân cho hắn cũng không có nhiều do dự, ngược lại trong lòng còn có chút đắc chí lần này tìm được một chỗ dựa vững chắc.

"Ha hả, lần này mời tất cả mọi người đến, nếu có chi mạo muội, xin mọi người thứ lỗi!" Sau khi nói chuyện với một ít người quen, Hàn Phong ngẩng đầu nhìn sắc trời, sau đó ánh mắt lướt qua một lượt khắp quảng trường, mở miệng nói.

Nghe thấy Hàn Phong động khẩu, quảng trường đang ầm ĩ nhất thời yên tĩnh lại, tất cả ánh mắt đều nhìn về phía nhân vật chính của ngày hôm nay - Hàn Phong.

Bị toàn trường nhìn vào, Hàn Phong tựa hồ có chút hưởng thụ, trên gương mặt mang theo một chút tươi cười, một lát sau mới chậm rãi nói: "Lần này mời chư vị đến, chủ yếu là có một việc muốn cùng mọi người thương lượng. Nói như vậy chắc chư vị cũng minh bạch, Hắc Giác vực xưa nay cùng Già Nam Học Viện không hợp, hàng năm số người Hắc Giác Vực bị chấp pháp đội Già Nam Học Viện giết cũng không ít, cho nên song phương cũng có không ít cừu hận."

"Trước đó vài ngày, mọi người cũng có nghe nói, Ma Viêm cốc Địa Ma tiền bối đã bị Già Nam Học Viện giết chết!" Hàn Phong nói đến đây sắc mặt có chút u buồn, trên mặt một ít cường giả Ma Viêm cốc cũng âm trầm lửa giận. Hiện giờ Ma Viêm cốc cùng Già Nam Học Viện dường như cừu hận càng ngày càng tăng, song phương đều muốn dồn đối phương vào chỗ chết.

Trong quảng trường, sắc mặt mọi người đều có chút biến hóa, người của bọn họ cũng nghe qua tin tức này, nhưng hiện tại nghe Hàn Phong nói vẫn như trước cảm thấy rung động. Địa Ma lão quỷ, đây chính là Thất Tinh Đấu Tông cường giả a! Nhìn khắp Hắc Giác vực, cơ hồ tìm không thấy đối thủ, thật không nghĩ tới lại chết ở trong tay Già Nam Học Viện.

Một ít người sắc mặt không chút thay đổi, Mạc Thiên Hành cùng Ưng Sơn lão nhân đối với cái gì cũng thời ơ, nghe được tin tức thì hai bàn tay trong tay áo cũng nhịn không được mà run rẩy. Tình báo của bọn họ có linh mẫn hơn một chút nên cũng hiểu được ngày đó đã phát sinh ra chuyện gì.

Không nghĩ tới Thiên Bách nhị lão hai lão yêu quái đều sống ở trong Nội viện. Địa Ma lão quỷ, lần này coi như đụng vào họng súng đã lên nòng, bất quá nghe nói lão gia hỏa này, đầu tiên bị Tiêu Viêm thi triển một loại đấu kĩ khủng bố đánh cho trọng thương. Nếu không, lấy thực lực của hắn cho dù đánh không lại Thiên Bách nhị lão, thì muốn chạy trốn giữ mạng hẳn là không thành vấn đề. Xem ra tên tiểu tử kia ẩn giấu thật sâu a. Bàn tay Mạc Thiên Hành đặt trên chén trà nóng ma sát một chút, trong lòng thì thào lẩm bẩm.

Nếu không phải là bởi vì Bồ Đề Hóa Thể Tiên, lão phu cũng không nguyện ý đặt chủ ý lên tên tiểu tử kia. Tên kia rõ ràng là một tên giả trư ăn thịt hổ. Ưng Sơn lão nhân cũng hơi cau mày, cúi đầu thở dài nói cho mình nghe.

"Thực lực Già Nam Học Viện, không phải chúng ta biết. Bọn họ đối với Hắc Giác Vực xưa nay vốn không thích, hiện giờ Ma Viêm cốc đã bị bọn họ làm cho nguyên khí đại thương. Nếu sau này bọn họ đối với các thế lực ở đây khai đao, nói lời khó nghe, chỉ sợ không người nào có thể ngăn cản được cái gọi là Tiêu Môn do Tiêu Viêm sáng lập. Hắn là người của nội viện, thế lực này rõ ràng là cùng một nhà với Già Nam Học Viện, được Già Nam học viện ủng hộ. Thế lực Tiêu Môn khuếch trương cực kỳ lợi hại, trước kia nếu không phải là Ma Viêm cốc động thân ngăn cản, hiện tại chỉ sợ tay chân của Tiêu Môn, cũng đã cắm vào trong nội bộ của các vị rồi." Thanh âm của Hàn Phong âm trầm vang lên khắp quảng trường.

"Hiện tại Ma Viêm cốc nguyên khí đại thương sau này khó mà địch nổi Tiêu Môn, mất đi sự kiềm chế của Ma Viêm cốc, Tiêu Môn tất nhiên sẽ cực tốc khuếch trương, đến lúc đó, kẻ chịu thiệt cũng không phải ít người." Hàn Phong cười ảm đạm nói: "Đương nhiên nếu các ngươi cho rằng trong tông môn có ai bằng Địa Ma tiền bối, hoặc có thể cùng hai vị cường giả Thiên Bách nhị lão, hai lão yêu quái trong nội viện chống đỡ được, thì không cần để ý đến những việc này, nếu không chỉ còn hai con đường ... Quy thuận Tiêu Môn hoặc bị đồ sát mà thôi!"

Hàn Phong nói chuyện đe dọa như vậy, khiến cho trên quảng trường xôn xao một trận, Tiêu Môn là thế lực mới quật khởi mấy năm nay. Đối với thế lực mới quật khởi này, các thế lực lâu đời trong lòng đều có chút không phục, khiến cho bọn họ quy thuận chính là việc làm cực kì khó khăn.

"Không biết Hàn tiên sinh có kế sách gì ứng phó?" Khi mọi người đang xôn xao, một thân ảnh đứng dậy, mở miệng nói.

Nghe thấy người này nói như vậy, mọi người chuyển ánh mắt về phía Hàn Phong, việc này do hắn nói ra, chắc hẳn sẽ có đối sách, người nào có thể xông pha tại Hắc Giác Vực, đều không phải kẻ ngu, tự nhiên hiểu được Hàn Phong hao hết tâm tư mời bọn họ đến, cũng không phải chỉ hù dọa bọn họ mà thôi.

Mạc Thiên Hành cùng Ưng Sơn lão nhân liếc mắt nhìn đạo thân ảnh kia, trong mắt lóe ra một tia trào phúng, Hàn Phong lần này vừa hát vừa diễn cũng không phải dễ dàng nha!

Nhìn thấy ánh mọi người lại một lần nữa tụ trên người mình, Hàn Phong mỉm cười, sau đó nhìn đạo thân ảnh kia bằng một ánh mắt tán thưởng, sửa lại áo bào, mỉm cười nói: "Lấy thực lực của Già Nam Học Viện cùng Tiêu Môn bên trong Hắc Giác Vực, chỉ sợ không có bất kỳ thế lực nào có thể chống lại, sở dĩ muốn tự bảo vệ vệ bản thân, phải vứt bỏ thành kiến, hình thành Liên Minh, cộng đồng kháng địch!"

"Liên Minh?" Vừa nghe từ này đại đa số người ở đây đều biết chủ ý của Hàn Phong, ai cũng biết, Ma Viêm cốc cùng Già Nam Học Viện, Tiêu Môn thù hận rất lớn. Hiện giờ Ma Viêm cốc nguyên khí đại thương, nếu bị đối phương xâm phạm, chỉ sợ Ma Viêm cốc sẽ bị xóa tên trong Hắc Giác vực, nhưng nếu như Ma Viêm cốc cùng các thế lực Hắc Giác Vực hình thành Liên Minh liên hiệp cùng một chỗ thì gần như hơn phân nửa Hắc Giác Vực liên kết lại với nhau, như vậy cho dù là Tiêu Môn hay Già Nam Học Viện cũng không dám có hành động gì quá mức.

"Việc tạo thành Liên Minh, Mạc tông chủ cho đến Ưng Sơn lão nhân đều đồng ý, đó cũng là sự bảo đảm an toàn cho mọi người, dù sao có Tiêu Môn ở một bên như hổ rình mồi, sau này ai mà không lo lắng hãi hùng." Nhìn trong quảng trường rất an tĩnh, Hàn Phong thản nhiên nói.

Nghe thế, tất cả ánh mắt lại chuyển về phía Mạc Thiên Hành cùng Ưng Sơn lão nhân, hai người này trong Hắc Giác Vực có thanh danh rất lớn, là Đấu Tông cường giả hàng thật giá thật. Nếu hai người cũng đồng ý gia nhập Liên Minh, thì thực lực của Liên Minh cũng có chút khủng bố. Sau này cũng không phải sợ Già Nam Học Viện hay Tiêu Môn.

Đương nhiên, lời nói tuy là như vậy, nhưng những người ở đây không phải là hạng vô dụng, có thể đi đến bậc này, không có thủ đoạn thật là không thể làm được. Hắc Giác Vực thành phần rất hỗn loạn, cho dù là những kẻ đang ngồi, hiện giờ đang uống rượu mua vui, chỉ sợ vừa quay người, lại đem toàn bộ tông phái người ta ra mà diệt, tất cả mọi người đều không ai phục ai, như vậy làm sao tạo thành Liên Minh? Hay là Liên Minh nội bộ tự giết nhau?

Lại nói, có Liên Minh như vậy tất sẽ có minh chủ, mà vị nào chỉ huy đây, đây là vấn đề cũng không phải dễ như vậy! Dù sao ai mà chả nuốn làm?

"Ha hả, việc Liên Minh tại hạ chỉ là đề nghị một chút mà thôi, thành hay không thành, đều phải xem ở mọi người". Hàn Phong xoay xoay chén trà trong tay nhẹ nhàng cười: "Bất quá đến lúc đó Tiêu Môn tìm đến tận cửa rồi, nếu không muốn chết mọi người hẳn là mau quy thuận đi thôi!"

Hàn Phong vừa nói ra lời này, mọi người đều biến sắc, mày nhíu lại, Tiêu Môn quả thật phát triển ngày càng mạnh, quả thật là cái gai trong lòng mọi người.

"Bành Bạch!"

Trong khi mọi người đang cân nhắc, một âm thanh vỗ tay thanh thúy vang lên giữa quảng trường đột ngột, rồi một tiếng cười cũng theo đó truyền vào."Hàn minh chủ thật là tức thời, chiếu theo lời nói của ngươi có phải hay không bây giờ nên quỳ xuống đầu hàng?"

Tiếng cười đột ngột làm cho mọi người cả kinh, lập tức quay đầu nhìn về phía cửa quảng trường, ở nơi đó một đoàn người tràn ngập hung khí đang từ tiến vào, một hắc bào thanh niên giữa đám người đó đang mỉm cười tiến vào.

"Tiêu Viêm!"

Nhìn thấy vị hắc bào thanh niên, những người đang ngồi ở đây, đều nhận ra người này chính là thiếu niên trẻ tuổi đang rất có danh tiếng tại Hắc Giác Vực, lập tức vang lên một tiếng kinh hô, mang theo một chút kinh hoảng. Mà bây giờ Hàn Phong đang tươi cười, khuôn mặt cũng lập tức hóa thành oán độc âm trầm.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1639)