← Ch.0078 | Ch.0080 → |
Nghe vậy, trên mặt Diệp Thanh Mã hiện ra vẽ khó tin, tiếng cười thấp thoáng dưới chiếc mủ trùm của Lý Dật khiến hắn lạnh buốt cả người.
- Diệp thiếu gia cứ yên tâm, đêm nay quả thực ta rất vội, không có thời gian chơi trò hành hạ ngươi. Nếu so với Lý Tiều, vận may của ngươi không biết tốt hơn hắn bao nhiêu lần rồi. Vì vậy, ngươi cứ yên tâm lên đường cho ta đi.
Dứt lời, Lý Dật tiện tay vổ một cái, một chưởng ấn đã đánh vào ngực của Diệp Thanh Mã. Hắn lại thổ máu ra lần nữa, đòn tấn công chí mạng này khiến con ngươi hắn co lại, sắc mặt tái xanh, cơ hồ còn đang nói điều gì không cam lòng.
Nhạt nhẽo nhìn bộ dạng của Diệp Thanh Mã, khi đã xác định hắn không còn hơi thở, Lý Dật mới tiện tay gở Dung giới của hắn xuống, nhét vào trong Dung giới của mình. Đứng dậy, khẻ lắc đầu, sự sống chết của một tên Diệp Thanh Mã, không thể mang đến cho hắn bất cứ cảm giác dư thừa nào.
Chỉ có điều, chưa đến một lát sau. Lý Dật lại càng phát hiện ra, sức mạnh quan trọng như thế nào.
Đêm nay, nếu không phải Xà Tôn Giả xuất thủ, vậy thì cho dù Huyển sát của mình cộng với Thanh Vân Thủ, e rằng cũng chưa chắc là đối thủ của đám người Diệp Thanh Mã.
- Tiểu tử! nếu đã xong chuyện rồi, có phải nên đi rồi không?
Lý Dật khẻ lắc đầu nói:
- Không vội, nếu như Diệp Thanh Mã đã chết rồi, vậy thì dĩ nhiên ta cũng phaio3 cho Long Ngạo Thiên một phiền phức lớn...Lần này nếu không thể khiến hắn không thể ngóc đầu lên, há chẳng phải là ta đến đây uổng phí sao?
- Vậy ngươi muốn làm gì?
- Nếu đã có thể giết người rồi, lại không phóng hỏa sao?
Lý Dật nhàn nhạt cười, một tay tóm lấy thi thể của Diệp Thanh Mã, thoáng chốc đã phá cửa đi ra.
Vòng Đấu khí bảo vệ vừa rồi của Xà Tôn Giả, khiến thân vệ bên ngoài không hề phát giác ra điều gì. Nhưng lúc này Lý Dật phá cửa đi ra, ngay lập tức những thân vệ ở gần đó hoàn toàn bị sửng sốt!
Ngón chân cùa Lý Dật khẽ điểm trên đất, thân hình vụt lao lên phía trước, sau khi lướt qua mấy chục thước, mới đáp xuống đại sảnh của Long Gia.
Bộp
Thi thể của Diệp Thanh Mã bị ném vào trong đại sảnh, thi thể đã không còn sinh cơ, bị khẽ ném quăng như vậy, ngay lập tức cái đầu bị quẹo về một bên vô cùng quái dị.
Nhìn thi thể một cái, Lý Dật lại tiện tay gạt đuốc lửa trong đại sảnh, lại lớn tiếng kêu lên:
- Giết người rồi! Diệp thiếu gia bị người ta giết rồi!
Lời còn chưa dứt, hắn khẽ vụt người, rồi biến mất trong không khí.
Đại đa số ánh mắt của người trong Long gia, lúc này đều bị thu hút bởi ánh lửa trong đại sảnh. Huống hồ trong đại sảnh còn có một Diệp Thanh Mã không biết sống chết? Những thân vệ theo đuôi Lý Dật đến. lúc này thoáng chần chừ, tất cả đều dừng lại, lao vào trong đại sảnh cứu hỏa.
Những người bọn họ vô cùng thông minh, dĩ nhiên hiểu rỏ một chuyện... Đó chính là...Lúc này bản thân lao lên là tìm cái chết, không bằng ở đây ngoan ngoãn cứu hỏa, nói không chừng còn có thể đở qua được.
Đứng trên gian phòng đối diện với Long Phủ, lặng lẽ nhìn Long Phủ đang huyên náo, Lý Dật trong ánh mắt không nén nổi có vài phần đắc ý. Tuy lần này được Xà Tôn Giả giúp, nhưng lại làm cho Long Phủ long trời lở đất, còn giết được ba cường giả đấu sư, đây là chuyện vui mừng biết mấy.
Điều duy nhất đáng tiếc là, mình lại không có thời gian đi hấp thu mầm móng Đấu khí của họ, còn Xà Tôn Giả cũng lại không nhắc đến chuyện này, cơ hồ lúc này cũng không cần thiết.
- Được rồi, tiểu tử, nếu đã làm xong việc rồi, chúng ta cũng phải trở về thôi. Tuy tiểu tử ngươi thì vui vẽ rồi, nhưng đấu khí của Bản tôn thì không phải vô hạn đâu.
Giọng nói có chút chán nản của Xà Tôn Giả nhàn nhạt vang lên.
Lý Dật khẽ cười nói:
- Lão quỷ, ngươi vội gì chứ... chúng ta còn chuyện chưa làm xong mà! Diệp Thanh Mã tuy đã xử lý rồi, nhưng Long Ngạo Thiên và Âm Thiên Kiệt, vẫn còn đang sống tốt kìa.
Xà Tôn Giả cơ hồ hít phải khí lạnh nói:
- Tiểu tử! không phải ngươi còn định giải quyết cả hai người đó chứ?
- Dĩ nhiên là không....
Lý Dật nhàn nhạt cười:
- Diệp Thanh Mã khác với họ, một Diệp Thanh Mã chết thì cũng chết rồi, nhưng Long Ngạo Thiên và Âm Thiên Kiệt, cho dù họ có chết, nhưng thế lực sau lưng họ cũng là mối uy hiếp lớn đối với Lý Gia. Nếu không để cho họ lưỡng bại câu thương, sao ta có thể xứng đáng với sự vất vã hôm nay.
- Ý của tiểu quỷ ngươi là....
- Ta có thể có ý gì? Dĩ nhiên là muốn cho Âm Thiên Kiệt một chút lợi ích lớn rồi... ngươi nói một quyển Công Pháp cấp cao, có thể khiến hắn mắc bẩy không?
Khẽ cười một tiếng, Lý Dật tiện tay đảo một cái, một quyển trục quang mang lục sắc đã xuật hiện trong tay hắn.
- Vạn Mộc Quyết, Công Pháp Chu Tước cao cấp, mộc thuộc tính! Tên của Công Pháp lấy ý là trăm cây sinh trưởng, sau khi luyện thành Công Pháp này, đấu khí dày đặc, giống như vạn mộc cùng lớn lên. Nếu quấn vào đối thủ, thì là không chết không thôi!
Khẽ đọc lời giới thiệu của Vạn Mộc Quyết ra, Lý Dật bất giác than một tiếng, nói:
- Chậc, chậc ... đây là Công Pháp Chu Tước Cao cấp. thứ này giá trị liên thành, cho dù đến nơi nào, e rằng cũng dẩn đến một trận mưa máu gió tanh. Xem ra Diệp gia có thể truyền thừa nghìn năm, cũng có chút vốn gốc của họ. Vô duyên vô cớ đem thứ này ra tặng cho Âm Thiên Kiệt, đúng thật là lãng phí a ... xem ra Diệp Thanh Mã lần này chết quá nhanh, trong tay hắn có thứ tốt như vậy, nói không chừng còn có thể moi ra mấy công pháp cao cấp khác nữa kia!
Nghe thấy lời nói bực tức của Lý Dật, Xà Tôn Giả bất lực nói:
- Tiểu tử, đừng có kiếm được lời rồi còn khoe mẽ. Dung giới của Diệp Thanh Mã không phải trong tay ngươi sao? Thứ bên trong đều là của ngươi rồi.
Lý Dật cười hi hi hi nói:
- Chuyện này dĩ nhiên ta biết... chỉ có điều hiện tại không phải là lúc để kiểm tra đồ, lão quỷ, chuyện tiếp theo, lại phải tiếp tục nhờ ngươi rồi...
- Lẽ nào ta sinh ra để làm chân chạy cho ngươi sao? Sư tôn ta đây đúng thật là khổ a?
Xà Tôn Giả lẩm bẩm một câu, sau đó thân hình thoáng vụt về hướng ngoại thành. oOo
Đại sảnh Long Gia.
Lúc này ngọn lửa trong đại sảnh đã được dập tắt, Long Phi và Long Ngạo Thiên đang đứng ở trước cửa đại sảnh, sắc mặt đã âm trầm đến đáng sợ.
Đặc biệt là khí tức âm lạnh toát ra trên người Long Phi, làm thân vệ Long Gia xung quanh sợ hải, đều nhất tề quỳ xuống.
Ánh mắt âm lạnh nhìn một vòng trong đại sảnh, Long Phi mới lãnh đạm nói:
- Nói đi! Đây rốt cuộc là chuyện gì?
- Gia chủ đại nhân, chúng thuộc hạ quả thực không biết. Chúng ta chỉ là nhìn thấy có người cắp Diệp thiếu gia lao ra khỏi lầu khách quý, sau đó ném Diệp thiếu gia vào đây, sau đó phóng mồi lửa. Chúng ta lo lắng cho sự an nguy của Diệp thiếu gia, chỉ có thể ngay lập tức đi cứu hỏa...
Một thân vệ nơm nốp lo sợ thấp giọng nói.
- Phế Vật! Phế Vật! con mẹ nó tất cả đều là Phế vật!
Long Phi đùng đùng nổi giận, một cước đá bay người thân vệ đó sang bên cạnh.
- Mấy chục người các ngươi, ngay cả một người cũng không bảo vệ được, không phải phế vật thì là gì!? Lão tử nuôi các ngươi có ích gì!? Có phải nói ngày nào đó có người giết đến Long Gia chúng ta rồi, khi các ngươi bị chém hết đầu xuống rồi, vẩn không biết chuyện gì không?
Người thân vệ bị đá văng đi thổ ra một bún máu, nhưng hắn lại không dám kêu lên, chỉ hự một tiếng bò dậy, rồi lại quỳ xuống trước mặt của Long Phi.
- các ngươi còn quỳ đó làm gì?
Cảnh tượng này khiến Long Phi càng động nộ.
- Lẽ nào còn không biết đi tìm! Đi điều tra sao? Người đó nếu còn vẫn trốn ở Long Gia thì làm thế nào? Long phi ta không tin, Long Phủ ta thật sự là nơi đối phương muốn đến thì đến muốn đi thì đi!
Những thân vệ này nhất tề ứng tiếng, đang định lui xuống.
Thế nhưng Long Ngạo Thiên lại khẽ xua tay, nói:
- Dừng lại...
Sau đó hắn liếc nhìn Long Phi nói:
- Phụ thân đại nhân, phải biết rằng, bên cạnh Diệp sư huynh trước nay đều có thân vệ của Diệp Gia bảo vệ. người lần này theo hắn tới, lại là hai cường giả Đấu sư đỉnh phong. Trận doanh như vậy, cho dù là hắn tung hoành ở Vạn Triều Thành này còn được, huống hồ bản thân hắn cũng là cường giả Đấu sư? Người đến có thực lực để đối phó với họ, vậy thì thân vệ của chúng ta không phát giác ra, cũng rất bình thường... Vì vậy, lúc này để họ đi lục soát cũng không có ý nghỉa gì, còn có chuyện khác phải làm...
Long Phi nhíu mày, nói:
- Nói thế nào?
Long Ngạo Thiên chậm rải bước lên vài bước, ngồi xổm xuống trước thi thể của Diệp Thanh Mã đưa ngón tay ấn vài cái, rồi thở dài, nói:
- Diệp sư huynh e rằng không thể cứu rồi. nhưng hắn dù gì cũng xảy ra chuyện ở Long Gia ta, vì vậy tin này chúng ta không thể trấn áp được, Lát nữa ta sẽ cho người đưa tin đến chổ Sư Tôn, rồi sai người phi ngựa nhanh đưa thi thể của Diệp sư huynh về Bắc Đấu Tông, xem thử Sư tôn có cách gì...
Lời tuy là vậy, nhưng trong giọng điệu của Long Ngạo Thiên lại có mấy phần lạnh nhạt. Hiển nhiên hắn cũng rỏ, trừ phi Đấu Thần giáng lâm, bằng không, Diệp Thanh Mã này chắc chắn chết.
Chỉ có điều, nếu Diệp Thanh Mã xảy ra chuyện, hắn không nhanh chóng truyền tin đi, e rằng sẽ...
- Còn về lúc này...
Long Ngạo Thiên trầm tư trong giây lát:
- Hai cường giả Đấu sư có lẽ cũng chết rồi. Phụ thân đại nhân, ngươi hãy phái người đi giấu kỷ thi thể của họ, đừng bao giờ để lộ phong thanh gì ra... Bằng không, Diệp gia không những đã chết đi một Đại thiếu gia, lại chết cả hai vị cường giả Đấu sư đỉnh phong, Long Gia chúng ta không biết phài đền như thế nào a....
Lời này nói thật khéo, nhưng Long Phi và Long Ngạo Thiên đưa mắt nhìn nhau, đã hiểu rỏ ý trong lời nói của hắn.
Diệp Thanh Mã xảy ra chuyện ở Long Gia, tuy là tai nạn của Long Gia, nhưng chưa chắc không phải là cơ hội? Phải biết rằng, trên thi thể của Cường giả thường có thể tìm thấy rất nhiều bí mật. nếu có thể xử lý tốt thi thể của hai đấu sư đỉnh phong này, Long Gia nói không chừng lại có thể có được Đấu kỷ hay Công Pháp tốt gì đó!
- Còn nữa! Dung giới của Diệp sư huynh bị người khác lấy đi rồi. Nếu ta nhớ không nhầm, thứ tùy thân mang theo bên người Diệp sư huynh đều vô cùng có giá trị. Người đến có lẽ biết sử dụng. Lúc này, với việc sai thân vệ lục soát khắp thành, chúng ta chi bằng phái thêm người đi khắp nơi do thám tin tức ... Gần Vạn Triều Thành này, người và thế lực khác có thể đối phó với Diệp sư huynh, cũng không có mấy người mà thôi... Mà thế lực có khả năng ra tay nhất, cũng tuyệt đối không nhiều...
Long Phi nhãn thần khẽ thu lại, sau chốc lát khẽ tiếng nói:
- Vậy thì..... Ngạo Thiên, ngươi đã biết người nào hạ thủ rồi, đúng không?
Long Ngạo Thiên cười khổ một tiếng:
- Trong lòng ta tuy đã có vài phần suy đoán, nhưng ... cường giả đấu sư đỉnh phong, đâu có thể dể đối phó như vậy? cho dù là Phụ thân đại nhân người cũng không thể nào tiêu diệt sạch sẽ gọn gàng hai cường giả đấu sư đỉnh phong như vậy chứ? Huống hồ còn là một chiêu giết địch... Thậm chí ta còn hoài nghi người đến... là một Cường Giả Đấu Vương. Hơn nữa Đấu Vương bình thường, muốn đối phó với hai cường giả Đấu Sư đỉnh phong, e rằng cũng không thể nào làm sạch sẽ dứt khoát như vậy chứ... Vì vậy ta cho rằng không phải là người đó....
- Người đó....
Long Phi thoáng ngây người:
- Ngươi sẽ không cho rằng, là tên Lý Dật đó chứ?
- Ta vốn dĩ cũng cho rằng là hắn có khả năng nhất...
Long Ngạo Thiên thở dài một tiếng:
- Nhưng mà, hai cường giả Đấu Sư đỉnh phong ấy lẽ nào lại chết trong tay một Đấu Giả? Dù thế nào ta cũng không tin được! cho dù thứ mà Lý Dật tu luyện là Công Pháp cấp cao Thanh Long, nhưng với một Nhất tinh đấu giả mà muốn giết được cường giả đấu sư đỉnh phong, thì sau có thể được? Phụ thân đại nhân đã từng thấy kiến đánh chết voi chưa? Dù gì, đến cấp bậc Đấu sư, sự chênh lêch của một tinh, đã là cực lớn. Bất cứ Công Pháp và Bí Pháp nào, đều tuyệt đối không có cách để bù đắp khuyết điểm này .... Nhìn từ đây, người đến có lẽ không phải là Lý Dật. Nếu như hắn thực sự có thực lực này, ta lúc này, cũng sẽ không đứng ở đây rồi.... Vì vậy, trong lòng ta lại có một nghi ngờ khác, hơn nữa tính khả năng còn lớn hơn Lý Dật....
- Người nào?
- Dong Binh Đoàn Huyết Lang... Tên điên xấc xược ấy... Cái gả vì muốn mạnh lên mà không từ thủ đoạn ấy ... Âm Thiên Kiệt....
Ba chử này được nhàn nhạt nói ra từ miệng của Long Ngạo Thiên, cho dù là Long Phi sắc mặt cũng tái xanh lại!
Dong Binh Đoàn Huyết Lang!? Âm Thiên Kiệt!!!
← Ch. 0078 | Ch. 0080 → |