← Ch.0190 | Ch.0192 → |
Thân ảnh của hai người nhanh chóng đụng vào nhau, luồng khí cấp Đấu Hoàng ngay lập tức bật ra, âm khí xung quanh bị xé rách, hình thành hai luồng sóng đấu khí, cuốn thẳng về phía của Huyềm U Tu La Thú.
Huyền U Tu La Thú cất tiếng rống, chiếc đuôi gai đang quăng ra đột nhiên thu về, chỉ trong chốc lát, thân hình của nó đã bay ra khỏi quả cầu bạch sắc, sau đó đập thẳng về phía hai người Lý Dật và Ba Lâm.
Âm khí xung quanh ngay lập tức sôi sùng sục lên, sóng khí dữ dội nổ khiến mọi người kinh hãi.
Cơ hồ cùng lúc, đấu khí của Lý Dật và Ba Lâm đang cuồn cuộn bắn qua đó. Đấu khí và thân hình của Huyền U Tu La Thú đụng vào nhau, khí tức ba bên va chạm, trong Quỷ U Phong Đô dường như bị đánh thành một lỗ hồng lớn, không ngừng lắc lư...
Lý Dật bị đánh một kích rồi lui, giao phong chỉ trong nháy mắt, đã khiến hắn thầm than khô trong lòng. Không phải vì hắn lúc này không phải đối thủ của Huyền U Tu La Thú, mà là vừa giao thủ hắn đã nhạy bén phát giác, trên người Huyền U Tu La Thủ cơ hồ có một luồng lực hút quỷ dị. Khi đấu khí cuồng trào của mình lao vút qua đó, chỉ cần vừa bị hấp thụ đã có cảm giác mình sắp bị hút rồi bị nghiền nát.
Mặt khác, Ba Lâm dường như cũng phát hiện ra điểm quỷ dị này, hắn lui người ra sau rồi nhìn Lý Dật, trong ánh mắt của đôi bên đều hiện ra vẻ khó hiểu.
Đúng lúc này, La Bản ở đằng sau đột nhiên khẽ quát một tiếng, nói:
- Đừng đấu trực diện với Huyền U Tu La Thú, điềm lợi hại nhất của loại Ma thú này, chính là có thể hấp thụ luyện hóa đấu khí của các loại thuộc tính. Nếu như không thể một đòn giết chết nó, vậy thì thà vứt bỏ, bằng không hai người các ngươi chỉ cần bị hấp thu mất một nửa đấu khí, nói không chừng nó lại có thể thăng cấp làm Ma thú Cấp sáu rồi!
Ba Lâm nhổ toẹt một tiếng, thấp giọng mắng:
- Chuyện này sao lại không nói sớm chứ...
La Bản cười lạnh một tiếng, nói:
- Ta cũng muốn nói sớm, nhưng có thời gian đó sao?
Hai người trong lúc đấu khẩu, Huyền U Tu La Thú dường như đang tỏ ra nghi hoặc, cơ hồ đang không hiểu, tại sao cú đánh của mình lại bị người khác chặn lại?
Trên ba khuôn mặt ở đầu nó cùng lúc hiện ra vẻ ngờ vực... Trông vô cùng quỷ dị.
Có lẽ, đám người Nạp Lan Khánh, Nạp Lan Hạ chết rồi cũng không tin, bản thân lại có một ngày gắn bó chặt với nhau bằng cách này.
Lúc này, Huyền U Tu La Thú vẫn chưa xông tới, mà chỉ lơ lửng trong không trung thân hình lắc lư theo từng cơn rung động của âm khí...
- Hạ Nhi!
Đột nhiên, một tiếng kêu thảm thiết vang lên! Nạp Lan Thiên Triết lúc này cuối cùng đã có phản ứng, hắn bỗng như điên như dại lao bồ thẳng về phía Huyền U Tu La Thú.
Huyền U Tu La Thú phát ra một âm thanh mừng vui, thân hình khựng lại, ba khuôn mặt cùng hiện ra nét mừng rỡ...
- Hỗn đản!
La Bản khẽ rống một tiếng, thân hình vụt chuyện, đã tóm lấy vai của Nạp Lan Thiên Triết, kéo hắn trở về. Cung Vô Song cũng vội kết ấn ký ngay lập tức một bức tường bằng hiện ra giữa không trung.
Nạp Lan Thiên Thiết bị phẫn quát một tiếng, con mắt đỏ lựng lên:
- Tại sao các ngươi lại cản ta!
Bốp!
La Bản vung tay lên, tát một cái thẳng vào mặt Nạp Lan Thiên Triết, tiếng tát vang vọng khắp nơi, trong Quỷ U Phong Đô lại trở nên vô cùng rõ nét.
Sau khi đánh một cái tát, La Bản nghiến răng nói:
- Nạp Lan Thiên Triết! Uổng cho ngươi là nhất gia chi chủ, cường giả Đấu Hoàng! Lúc này người lại phát điên gì vậy? Lẽ nào ngươi không biết, nếu như ngươi cũng bị Huyền Tu La Thú nuốt chửng, vậy thì mọi người sẽ không thể sống được sao?
Nạp Lan Thiên Triết vẻ mặt điên dại, thấp giọng nói:
- Vậy thì liên quan gì đến ta? Cái thứ đó đã giết Hạ Nhi, ta sẽ liều với nó!
- Dựa vào ngươi sao?
La Bản cười lạnh một tiếng, giọng điệu tỏ ra vô cùng khinh thường nói xong câu ấy, hắn lại nhìn Cung Vô Song trầm giọng nói:
- Ngươi trông chừng tên phế vật này... Ta đi giúp họ giải quyết thứ kia, nếu cứ tiếp tục như vậy, cũng không biết có hậu quả gì.
Cung Vô Song khẽ gật đầu, thân hình nhanh chóng dừng lại, một lồng bằng ngay lập tức chụp vào nàng và Nạp Lan Thiên Triết.
Công năng phòng ngự của đấu khí Bằng hệ, vào lúc này đích thực có tác dụng nhất...
Hành động bên này đã hoàn tất, phía bên kia, Huyền U Tu La Thú cơ hồ cũng đã phát hiện ra, có người ngăn cản nó thưởng thức lễ phẩm cuối cùng.
Nó đột nhiên phát ra một tiếng gầm vô cùng phẫn nộ, sau đó, thân hình nó vụt chuyền, trên cơ thể trào ra hỏa diễm trắng nhợt, khiến thanh thế của nó vô cùng kinh người.
Ngọn lửa trắng nhợt sôi trào giống như vũ khí khuếch tán ra khắp nơi, ngay lập tức đã khiến cả vùng hư không biến thành một biển lửa...
Lý Dật và Ba Lâm sắc mặt đều biến đổi, đôi cánh đấu khí sau lưng khẽ động sau đó thân hình đã lui ra sau mấy tượng...
Ánh mắt một thoáng giao nhau, đôi bên đã nhìn thấy vẻ khó coi trên khuôn mặt đối phương.
Sự bành trướng của ngọn lửa trắng nhợt diễn ra trong một chốc lát sau đó lại từ từ thu lại, thân hình đáng sợ của Huyền U Tu La Thú đã hiện ra trước biển lửa. Sau đó đã nhìn thấy, từng vùng biển lửa nhanh chóng chui vào cơ thể qua kẽ hở của lớp vảy trên người, giống như gặp phải dòng nước chảy nào...
Huyền U Tu La Thú nghiêng chiếc đầu quỷ dị, cả người phát ra tiếng xương lục cục...
- Đấu khí? Không đúng... Nó đã gây ra biến động ở trời đất... Lẽ nào...
Ba Lâm đột nhiên thất thanh nói. Lúc này, sự phun trào của hỏa ngọn lửa trắng nhợt ấy chính là đấu khí thuần khiết nhất. Vừa rồi, khi Huyền U Tu La Thú chưa dùng tới đấu khí, hắn và Lý Dật cơ hồ còn có thể chống chọi trong chốc lát, thế nhưng lúc này...
- Nó còn chưa đạt tới Cấp sáu mà có thể tạo ra được cảnh này, có lẽ là vì trong tổ tiên Nạp Lan Gia từng có cường giả Đấu Tôn... Còn tinh hoa đấu khí mà cường giả Đấu Tôn đề lại... Dĩ nhiên mang theo đặc chất khiển đất trời biến đổi...
Giọng nói âm trầm của La Bản khẽ vang lên, sau đó thân hình của hắn đã bay tới ngang hàng cùng Lý Dật, Ba Lâm. Lý Dật nghe vậy liền nhìn, đã nhìn thấy hắn lộ ra vẻ vô cùng ngưỡng mộ trên mặt...
- So với thứ đó của Nạp Lan Gia, thực ra đấu khí tinh hoa mà lịch đại tổ tiên họ để lại trong Hóa Khí Trì mới là thứ tốt nhất. Chỉ đáng tiếc... Người ngoài không thể nào luyện hóa được thứ này. Cũng may... Bao năm nay Nạp Lan Gia chưa từng xuất hiện tuyệt thế kỷ tài! Bằng không, e rằng Thiên Phong Thất Hoàng sẽ trở thành trò cười của thiên hạ!
Ba Lâm cũng nhàn nhạt nói. Hiển nhiên, tuy không nói rõ, thế nhưng hắn cũng vô cùng ngưỡng mộ với cảnh giới của Huyền U Tu La Thú trước mắt kia...
Chỉ có điều, lúc này lại không phải là lúc để ngưỡng mộ!
- Phí lời làm gì! Còn không động thủ? Lẽ nào đợi khí tức của nó bành trướng sao?
Lý Dật cười lạnh một tiếng, sau đó đôi cánh đấu khí khẽ động. Thân hình chớp mắt đã lao ra, vung tay chém thẳng mấy đạo đấu khí thất luyện về hai bên, cùng lúc đó áp sát tới Huyền U Tu La Thú.
Ba Lâm và La Bản cũng chần chừ một lát, đấu khí trên hai người cùng lúc bốc lên, thân hình lao vụt ra...
Chỉ đáng tiếc, chỉ chần chừ trong chốc lát, tình hình đã lại có sự biến đồi...
Trên người của Huyền U Tu La Thú, ngọn lửa trắng nhợt lúc này đã trải khắp người, đồng thời không ngừng chập chờn dữ dội. Mỗi lần chập chờn như vậy, lại có một vùng lửa bị nó nuốt vào, còn khí tức của nó dường như càng lúc càng sôi trào!
Trong chớp mắt, cơ thể đen đũi Huyền U Tu La Thú đã vụt động vay thân dựng hết lên, sau đó...
Màu đen đũi ở vỏ ngoài cơ thể nó đã hoàn toàn biến thành màu ngân bạch...
Sự thay đổi chỉ trong thoáng chốc, sau đó một tiếng rít đột nhiên vang lên. Ba khuôn mặt trên đầu của Huyền U Tu La Thú cùng xoay chuyền, một chùm tia sáng trắng nhợt đã xuyên qua hư không bắn thẳng về ba người bên Lý Dật.
Chùm sáng và âm khí nồng đặc ma sát mạnh vào nhau, phát ra những tiếng ầm ầm lớn, khi đến trước mặt ba người, chùm sáng đột nhiên nổ tung!
Vố số tia lửa tung bay giống như từng chùm pháo hoa vừa được bắn lên. Ngọn lửa trắng nhợt chớp mắt tỏa khắp bầu trời, bao trùm lên cả Vân Thủy Thành vào bên trong. Bóng tối u ám trong Quỷ U Phong Đô bỗng chốc sáng bừng khiến người khác nhức mắt!
- Đấu kỹ...
Không biết ai đột nhiên thấp giọng quát. Sau đó, ba đạo thân ảnh đang lao ra đều vội khựng lại, thân hình trong không trung đan xen nhau, đã nhìn thấy ấn ký biến hóa, đấu khí xung quanh vụt trào ra...
- Hồi Phong Chưởng! Hóa Kình!
- Thiên Tru!
- Âm Phong Trảm!
Ba chiêu Đấu kỹ cùng lúc bỏ ra, cuồng triều đấu khí cùng trào tới, đánh thẳng vào ngọn lửa trắng nhợt ngập trời. Hai bên và mạnh vào nhau, sau đó vang ra từng tiếng nổ lớn...
Chỉ là tiếng nổ vừa qua, Huyền U Tu La Thú cơ hồ phát ra một tiếng cười lạnh đã được nhân tính hóa. Sau đó chỉ thấy ngọn lửa trắng nhợt đang tan ra, đột nhiên lại tụ lại, lần lượt cuốn thẳng về phía ba người, đám lửa này vừa qua thì đám khác lại tới, giống như không giờ tận diệt...
Cho dù là Lý Dật, Ba Lâm, La Bản thân thủ kinh nhân, lúc này cũng đều bị bức đến tay chân luồng cuồng, thiếu chút nữa lâm vào hiếm cảnh...
Lý Dật đạp người trên không trung, sau đó khẽ quát một tiếng:
- Vân Bộ!
Xuy!
Thân hình của hắn giống như huyễn ảnh đã lui về sau một chút, lúc này cũng không phải lúc suy nghĩ đến thứ khác, ấn ký trong tay của hắn lại thay đổi, sau đó đã trầm giọng quát:
- Hai vị! Kéo dài chút thời gian cho ta!
Lúc này, thực chất không cần nhiều lời, thân hình của La Bản và Ba Lâm khẽ lách sang bên, trên người đã phóng ra một vầng đấu khí. Lúc này họ lại phớt lờ ngọn lửa trắng nhợt quanh người, bố vào Huyết TuLa Thú đã lộ ra một nụ cười quỷ dị. Chỉ trong chớp mắt, ba đạo thân ảnh sượt qua nhau, các bên va chạm vào nhau. Cho dù thực lực của Huyền U Tu La Thú kinh người nhưng nhất thời cũng bị bức vào thế hạ phong...
Phía sau, Lý Dật đang vội kết ra vài ấn ký, theo động tác của hắn, trong Quỷ U Phong Đô đang chìm vào sự âm trầm lại thấp thoáng có mấy tầng mây bay tới. Trong tầng mây, thiểm điện huyết sắc không ngừng lấp lóe, xé rách âm khí xung quanh!
- Đất trời biến đổi! Đấu kỹ Bạch Hồ!
Cho dù vẫn còn đang cầm chân Huyền U Tu La Thú, La Bản và Ba Lâm cũng đều có thể cảm ứng được, vụt ngâng đầu lên nhìn.
Chỉ có điều, lúc này cũng không cho phép họ được suy nghĩ quá nhiều, chỉ có điều động tác của họ lại nhanh hơn phần nào.
Thoáng chốc một luồng đấu khí đã quét loạn khắp nơi, phá nát âm khí huyết sắc ở xung quanh...
Lý Dật thoáng biển sắc mặt, trong Quỷ U Phong Đồ dùng Huyết Nguyệt Cuồng Cương, quả thực sẽ gây ra áp lực lớn hơn so với bên ngoài. Cho dù thiểm điện huyết sắc được triệu hoán tới, uy lực cũng yếu đi vài phần. Chỉ có điều, lúc này không được phép suy nghĩ nhiều những chuyện này...
Ấn ký trên tay hắn chợt dừng lại, sau đó, đã có một đạo thiểm điện huyết sắc chém xuống, khi hắn vung tay đã thoát khỏi chỉ chưởng...
Thiểm điện huyết sắc nhanh chóng uốn quanh, sau đó cuối cùng đã hình thành hình dạng của một vầng trăng huyết sắc nhỏ, trong tay Lý Dật phát ra một khí thế kinh người.
Lúc này, âm khí xung quanh cơ hồ cảm ứng được điều gì, vội vã rút đi về bốn phía...
Lý Dật sắc mặt nặng nề, đã thấp giọng nói:
- Hai vị! Rút!
Nghe vậy, Ba Lâm và La Bản vội vỗ chưởng, đôi bên phóng ra một Đấu kỹ cường đại, khóa chặt Huyền U Tu La Thủ trong một khu vực. Sau đó đôi cánh đấu khí sau lưng thoáng đập, thân hình giống như một vệt sáng lui nhanh về sau.
Cùng lúc đó, ấn ký trong tay Lý Dật lại biến đổi, hắn khẽ vung tay, một đạo quang mang hình bán nguyệt huyết sắc phóng thẳng ra...
Nơi Huyết Nguyệt đi qua, âm khí hoàn toàn bị thiêu rụi, sau đó đánh thẳng vào người Huyền U Tu La Thú một cách vô cùng chính xác...
Cơ hồ, cục diện đã được định vào lúc này!
- Grào!
Huyền U Tu La Thú trong đấu khí cuồng triều cơ hồ đã cảm ứng được nguy hiểm, đột nhiên nó ngửa mặt gầm một tiếng. Lúc này, thậm chí nó còn không để ý đến đấu khí đang lao tới người mình, mà há rộng miệng, một luồng sáng bạch sắc bắn ra từ trong miệng nó...
← Ch. 0190 | Ch. 0192 → |