Vay nóng Tima

Truyện:Đấu Thần - Chương 0197

Đấu Thần
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0197: Xà Tôn Giả tỉnh lại
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Shopee


Đến bước này, cơ hồ người nào trong tửu lâu cũng đều bị hắc y nam tử khơi gợi trí tò mò.

Thấy cảnh tượng im ắng, hắc y nam tử vô cùng đắc ý, hắn ho khan vài tiếng, rồi khoa trương nâng ly rượu lên uống ực, tiếp đó mới thấp giọng nói:

- Sau đó, Nạp Lan Gia đã bắt đầu đại điển thừa kế gì đó... Ngoài Nạp Lan Bá, Nạp Lan Thiên Triết, ba vị trưởng lão của Nạp Lan Gia và Nạp Lan Khánh ra, những người khác đều không thể ở lại trong đại sảnh của Nạp Lan Gia... Sau đó, đại điện này kéo dài trong hai ngày một đêm, các ngươi đoán xem, đã xảy ra chuyện gì?

Mọi người đều lắc đầu.

Hắc y nhân lặng lẽ cười, nói:

- Ta nghĩ có lẽ đánh chết các ngươi, các ngươi cũng không đoán ra... Hừ hừ, sau hai ngày một đêm, người của Nạp Lan Gia cơ hô phát hiện, ngọc bài bản mệnh của những người này cất giữ đều bị vỡ! Người bên ngoài của Nạp Lan Gia đều kinh ngạc, rồi bước vào đại sảnh đã bị phong bể ấy... Sau đó các ngươi đoán xem, họ đã nhìn thấy gì?

- Nhìn thấy gì? Nhìn thấy gì?

Hắc y nhân nhếch miệng, sau khi kích thích trí tò mò của mọi người, rồi mới nói tiếp:

- Họ đã nhìn thấy thi thể của Nạp Lan Thiên Triết...

- A? Sao có thể như vậy?

- Nạp Lan Thiên Triết nghe nói là cường giả Đấu Sư Đỉnh phong, chỉ còn thiếu chút nữa là thăng cấp Đấu Vương, người thường sao có thể giết được hắn?

- Đúng vậy! Cho dù muốn giết hắn, người khác không nói, Nạp Lan Bá lão gia tử chính là một Đấu Vương thực sự, e rằng là Thiên Phong Thất Hoàng ra tay, nhất thời cũng không làm gì được họ? Huống hồ, bối cảnh của Nạp Lan Gia...

- Hắc hắc, chuyện này thì các ngươi không biết rồi?

Hắc y nhân vỗ tay:

- Các ngươi không nghe hiểu lời nói của ta sao? Ngọc bài bản mệnh của họ vị vỡ, cũng tức là nói... Nạp Lan Bá, ba đại trưởng lão của Nạp Lan Gia, Nạp Lan Thiên Triết, Nạp Lan Khánh, và cả Nạp Lan Hạ đều chết cả rồi! Còn Nạp Lan Thiên Thiết thì may mắn hơn một chút, còn có thể tìm thấy thi thể, những người khác thì ngay cả thi thể cũng không còn a!

- Cái gì? Vậy thì không phải là nói, cao thủ của Nạp Lan Gia bị quét sạch sao?

- Vậy thì Vân Thủy Thành rốt cuộc sẽ do ai cầm quyền?

- Phải đấy! Nạp Lan Gia đắc tội với nhiều người như vậy, cao thủ của gia tộc thoáng chốc lại không còn ai, há không phải là bị người khác vây công sao?

- Còn nữa? Nạp Lan Hạ và Nạp Lan Khánh đều chết rồi, Gia chủ của Nạp Lan Gia có thể là ai? Không phải là Nạp Lan Lâm đó chứ?

Hắn y nhân cười ha hả, nói:

- Điều này ngươi cũng không biết chứ nhỉ? Bối cảnh của Nạp Lan Gia ở đó, cho dù cao thủ hiện giờ của gia tộc hết sạch, người cho rằng sẽ có thể dễ dàng nuốt chửng như vậy sao? Đừng nói là người nữ nhân của gia tộc ấy được gả cho Hoàng thất... Cho dù là mấy vị ở trong Tứ Đại Gia Tộc của Đế Đô, giao tình với Nạp Lan Gia cũng không tệ, lần này đều phái người đi điều tra rồi. Nghe nói, ngay cả người của Bắc Đẩu Tông và Đấu Thần Điện cũng phái người đi nhúng tay vào! Còn vị Sư tôn của Nạp Lan Hạ ở Học viện La Lan cũng đã đại nộ, lại đã phái Đội Chấp Pháp của Học viện La Lan đi điều tra chuyện này... Cục diện của khu vực Tây Bắc này đúng là đã hoàn toàn loạn lạc rồi!

- Thật không ngờ, không ngờ đường đường là Nạp Lan Gia, cũng lại bị tiêu diệt trong một đêm... Đúng là chuyện đời vô thường

Một lão nhân ở bàn khác vuốt râu cảm thán:

- Không biết, rốt cuộc thực lực của người đó thế nào, lại không sợ đắc tội với thế lực đằng sau Nạp Lan Gia, làm ra những chuyện thể này.

- Chuyện này, ai biết được? Có điều, cơ hồ có người đoán là vị Lý Dật Thiếu gia đó làm... Có điều, vị Lý Dật Thiếu gia đó tuy rằng bản lĩnh không kém, thế nhưng muốn diệt cả Nạp Lan Gia, có lẽ hắn vẫn chưa có khả năng ấy!

Hắc y nhân nói chuyện lúc đầu khẽ cười nói.

- Có điều người nói như vậy không có ý nghĩ gì a. Nếu như những thế lực đứng đằng sau Nạp Lan Gia cho rằng Lý Dật Thiếu gia đó ra tay, e rằng chuyện này cũng thú vị đây... Ha ha...

- Không thể nói như vậy được.

Hắc y nhân cười lạnh nói:

- Lý Dật Thiếu gia đó tuổi còn trẻ, ngay cả Nạp Lan Hạ cũng không phải đối thủ của hắn. Người cảm thấy bối cảnh của hắn đơn giản vậy thôi sao... Theo tin tức đáng tin cậy, Sư tôn của Lý Dật Thiếu gia đó, chí ít cũng là cường giả cấp Đấu Hoàng! Nhân vật như vậy, cho dù là người đứng sau lưng Nạp Lan Gia cũng không muốn đắc tội chứ!

- Đấu Hoàng!

Mọi người đều 'xuy' một tiếng, rồi như hít phải một luồng khí lạnh. Đối với những nhân vật ngay cả Đấu Sư cũng ít gặp như họ, Đấu Hoàng trong truyền thuyết, vốn chỉ tồn tại như đám mây trên trời a!

- Cơ hồ, chuyện này không đơn giản như trong tưởng tượng của chúng ta...

Nghe thấy lời đồn như vậy, Lý Dật gõ nhẹ bàn, vẻ mặt như cười như không nói.

Cung Vô Song lắc lư ly rượu trong tay, khẽ tiếng nói:

- Bao năm nay, Nạp Lan Gia trong Vân Thủy Thành đúng là sự tồn tại tuyệt đỉnh. Thậm chí vì quan hệ Hoàng thật đằng sau họ, mà các thế lực lớn nhỏ ở khu vực Tây Bắc có lẽ đều hoặc công khai hoặc ngâm ngâm dựa vào họ. Có thể tưởng tượng ở trong tình hình này, Nạp Lan Gia có sức ảnh hưởng thế nào? Cho dù là Hoàng thất, hay là Đấu Thần Điện, Bắc Đẩu Tông có lẽ sớm đã có vài phần úy kỵ Nạp Lan Gia... Chỉ có điều, ngại một số chuyện mà mọi người không thể xuất thủ mà thôi. Thế nhưng lần này, Nạp Lan Gia có nhiều cường giả bị chết như vậy, ta nghĩ đại đa số mọi người còn vui mừng nữa kìa. Điều tra có có bộ dạng thì chắc chắn có, thế nhưng ta nghĩ cho dù là Hoàng thất... Cũng sẽ không tốn quá nhiều sức để điều tra chuyện này. Nạp Lan Gia, xem như đã chết rồi! Tuy rằng không đến nỗi không còn tồn tại, thế nhưng vẫng sáng trên cao đã mất đi rồi. Cho dù phía Hoàng thất bằng lòng để ai đó kế thừa chức vị Gia chủ, cũng có thể tưởng tượng Nạp Lan Gia từ này sẽ trở thành kẻ phụ thuộc vào Hoàng thất... Muốn giống như Tứ Đại Gia Tộc kia, trở thành sự tồn tại siêu nhiêu, ta nghĩ sẽ không có cơ hội đầu.

Lý Dật nhàn nhạt nói:

- Chuyện này nàng lại biết rõ quá nhỉ!

Cung Vô Song chậm rãi lắc đầu, không nói gì thêm.

Lý Dật khẽ cười, cũng không tiếp tục truy vấn, kỳ thực trong lòng hắn rất rõ, với tình hình trường đấu giá ở Tiểu trấn Nạp Gia, tuyệt đối là thuộc hạ của một thể lực cực lớn. Hơn nữa, có lẽ là vì để thu thập tình báo ở nơi đó, còn Cung Vô Song thân là cường giả Đấu Vương, ở trong thế lực này, thân phận chắc chắn không đơn giản. Chuyện này, Lý Dật không phải không biết, mà là không muốn hỏi mà thôi....

Huống hồ, quan hệ của hai người vốn đã phức tạp, rồi, nếu như lại dây vào một thế lực mà Lý Dật không thể dính vào, chẳng khác nào lại phức tạp hơn sao?

Chỉ có điều, không nói cái khác, tin tức trong lời nói của Cung Vô Song lại khiến Lý Dật yên tâm phần nào.

Phía bên Đấu Thần Điện và Bắc Đấu Tông hắn không có chút lo lắng nào.

Chuyện xảy ra ở Nạp Lan Gia, mọi người trong lòng đều rõ, không có ai ngu ngốc đến gây phiền phức cho Lý Dật. Còn về Hoàng thất Thiên Phong tuy rằng là một phiền phức lớn. Có điều, chỉ cần tâm tư của họ giống như lời Cung Vô Song nói, vậy thì tất cả đều dễ đối phó.

Còn về Tứ Đại Gia Tộc Đế Đô...

Cho dù quan hệ có tốt với Nạp Lan Gia thế nào, chỉ cần suy nghĩ một chút, tình hình của Nạp Lan Gia lúc này, có lẽ sẽ không có ai ngu ngốc đến độ chọc vào tổ ong.

Tất cả mọi chuyện đều hoàn mỹ vô cùng, cũng đúng theo tâm nguyện của mình a!

Lý Dật thở ra một hơi, khẽ cười một tiếng.

...

Đêm đến, hai người ở lại trong tiểu thành nghỉ ngơi, nơi chọn dĩ nhiên cũng là một nơi hào hoa nhất trong thành.

Chỉ có điều, sự hào hoa này cũng chỉ là nói một cách tương đối mà thôi.

Trong gian phòng Lý Dật ngồi xếp bằng trên giường, khi xác định xung quanh không còn ai quấy rầy, lại miễn cưỡng bày ra một lớp phòng hộ, rồi khẽ vận hành đấu khí trong cơ thể...

Theo sự vận chuyển của tâm pháp Thiên Ma Cửu Biến, Lý Dật cổ quái phát hiện, đấu khí của bản thân tuy rằng khô kiệt, cơ thể cũng khó chịu, chỉ có điều, cơ hồ lại không có tổn thương gì lớn.

Còn về cánh tay trái bị Nạp Lan Khánh đả thương hôm đó, lúc này cũng miễn cưỡng hồi phục lại, nếu động thủ cũng không có ảnh hưởng gì.

Có điều, chuyện khiến Lý Dật cảm thấy kỳ lạ là, từ sau khi dùng một lượng đấu khí lớn đồ vào trong người Lý Dật, mấy ngày nay, Xà Tôn Giả chưa từng xuất hiện lại.

Lúc trước vì lên đường nhanh, Lý Dật không quan tâm đến chuyện này, lúc này, trong lòng lại có chút thấp thỏm.

Do dự một hồi, Lý Dật mới từ từ rút ra một luồng đấu khí huyết sắc từ lốc xoáy đấu khí của mình, sau đó dốc vào trong Vân Hoang Giới Chỉ.

Khi đấu khi chạm vào Vân Hoang Giới Chỉ, trên Vân Hoang Giới Chỉ vụt lên hắc quang. Sau đó, trong Vân Hoang Giới Chi tạo ra một lực hút điên cuồng hút mạnh đấu khí của Lý Dật vào trong.

Cảm giác bị hút khiến Lý Dật trong lòng hoảng loạn. Có điều, hắn cũng không từ bỏ, mà lại dùng đấu khí đổ vào trong Vân Hoang Giới Chỉ.

Thời gian trôi đi, đấu khí sung mãn trong cơ thể của Lý Dật đã bị hút cạn, còn Vân Hoang Giới Chỉ thì giống như vẫn chưa biết đi, luồng hấp lực đó vẫn tồn tại...

Điều này khiến Lý Dật buồn bực. Có điều trong tình hình này, hắn cũng không thể bỏ cuộc, chỉ có thể lại vận chuyển tâm pháp Thiên Ma Cửu Biến, dốc hết đấu khí vào trong Vân Hoang Giới Chỉ.

Cũng may trong cơ thể của Lý Dật có sự tồn tại của Ma cụ nghịch thiên Thiên Khôn Địa Càn, bằng không đổi lại người khác, dưới sự hấp thu điên cuồng này, e rằng không lâu sau đã biến thành xác khô rồi.

Quá trình này không biết kéo dài bao lâu, cuối cùng, hắc quang trên Vân Hoang Giới Chỉ cuối cùng rút lại, hấp lực đó từ từ biến mất. Đã nhìn thấy một tia hồng quang vụt lóe, sau đó, một thân ảnh hư ảo đến trong suốt từ từ bay ra từ trong Vân Hoang Giới Chỉ...

- Khục khục khục...

Xà Tôn Giả ho một trận dữ dội:

- Hỗn đản! Thiếu chút nữa thì Bản tôn lần này thật sự xong đời rồi. Coi như tiểu tử ngươi có chút lương tâm, biết dùng đấu khí nuôi dưỡng linh hồn của Bản tôn, bằng không hai chúng ta sẽ thảm rồi!

Lý Dật khẽ cười, nói:

- Lão quỷ ngươi không sao thì tốt... Mấy hôm nay người không nói chuyện, ta còn tưởng rằng người xong đời rồi!

- Hừ! Cho dù tiểu tử ngươi chết đến chục lần, Bản tôn cũng sẽ không có chuyện gì.

Xà Tôn Giả bĩu môi khinh thường nói, sau chốc lát, hắn đưa mắt nhìn xung quanh, chậm rãi nói:

- Xem ra, ngươi chạy khỏi Quỷ U Phong Đô ra đây rồi?

- Cũng đại loại vậy!

Lý Dật thở dài một tiếng, sau đó kể lại một lượt chuyện mấy ngày nay cho Xà Tôn Giả.

Xà Tôn Giả thoáng ngây người, sau chốc lát mới cười khổ một tiếng, nói:

- Không ngờ, tên tiểu tử Nạp Lan Khánh lại có gan như vậy. Thuật Tu La Phụ Thể này, ta cũng biết, nếu thành công thì uy lực cực lớn, thế nhưng xác suất thành công lại cực nhỏ... Ngươi nghĩ, tự đem bản thân hòa nhập vào trong cơ thể Ma thú, còn chiếm lại thần trí của Ma thú, nuốt chửng sức mạnh của hắn, người thường sao có thể làm được? Tiểu tử, nếu ta đoán không sai, sau này Nạp Lan Khánh sẽ lại xuất hiện, nếu thực lực bền vững, trong Đế Quốc Thiên Phong của các ngươi, e rằng không có ai là đối thủ của hắn, cho dù là Bản tôn toàn lực giúp người, cũng không thể làm được!

Lý Dật khẽ nhíu mày, nói:

- Vậy làm thế nào?

Xà Tôn Giả cười nói:

- Chuyện này không cần lo lắng quá, hắn phải dung hợp sức mạnh của Ma thú, tạm không nói có thể thất bại. Cho dù là thành công, không mất tám, mười năm để luyện hóa nó, hắn cũng không thể nào dễ dàng ổn định cảnh giới của mình được... Thêm vào đó, với tính cách suy trước nghĩ sau của Nạp Lan Khánh, nếu hắn muốn xuất hiện, e rằng sẽ chuẩn bị vô số sắp đặt, không cần phải lo nhiều quá...

- Hy vọng hắn thất bại đi.

Lý Dật cũng chỉ có thể cảm thán. Tuy rằng hắn cũng biết, hy vọng này cơ hồ không lớn.

- Có điều nhắc tới chuyện này, hiện giờ có một chuyện người phải lo đây...

Xà Tôn Giả đột nhiên như cười như không nói.

Lý Dật nhìn dáng vẻ của hắn, vô thức rụt người lại, nói:

- Chuyện gì?

Xà Tôn Giả chậm rãi nói:

- Tiểu tử, ta đã từng nói với người, sức mạnh mượn của Bản tôn, quả thực ngươi có thể có thực lực kinh người... Thế nhưng cái giá cũng không nhỏ... Chẳng hạn lần này, ngươi dựa vào thực lực của bản tôn, ngay cả mấy tên Đấu Hoàng đó cũng không là gì. Lần này, người đánh thỏa thích chứ?

Lý Dật cong môi lên:

- Thích...

Xà Tôn Giả cười khành khạch, nói:

- Nếu như thích, vậy thì... ngươi cũng nên hiểu, hiện giờ, chính là lúc trả giá...

Nhìn dáng vẻ của Xà Tôn Giả, Lý Dật bất giác co quắp miệng lại... Sớm đã biết, trong thiên hạ không có chuyện nào tốt như vậy mà...


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1005)