← Ch.0245 | Ch.0247 → |
- Tên Bốc Lang điên rồi à? Chiêu này mà cũng muốn dùng sao?
Tại một góc ngoài quảng trường sắc mặt Miêu Khả bỗng tái đi.
Diệp Khinh Vũ ở bên cạnh cũng chau mày:
- Miêu trưởng lão, ngươi biết sao?
Miêu Khả nói với giọng khàn khàn:
- Đó chính là tuyệt chiêu của Bốc Lang. Nghe nói là Đấn kỹ Chu Tước Cao cấp... Lão tiểu tử này dựa vào nó mà đã diễu võ dương oai bao lâu nay. Nghe nói khi dùng chiêu này, thực lực của hắn không hề kém so với bất cứ ai trong Thập Đại Đấu Vương...
Diệp Khinh Vũ nói nhỏ:
- Vậy Lý Dật không phải thua chắc rồi sao?
- Thua?
Miêu Khả cười nhạt:
- Lẽ nào ngươi quên chiêu mà hắn dùng để đánh bại Nạp Lan Hạ rồi sao?
...
Trong quảng trường con Liệt Điểu đấu khí đang lượn vòng quanh Bốc Lang, cứ sau mỗi vòng khí thế của nó lại cao lên một chút, gây thêm áp lực cho Lý Dật.
- Khá thú vị...
Ánh mắt Lý Dật co lại, hắn nói nhỏ.
Sự thay đổi mạnh mẽ của nguyên khí thiên địa này, Lý Dật rất quen thuộc. Đó chính là những thay đổi trước khi Đấu kỹ cấp Bạch Hổ được phát động
Rõ ràng, chiêu này của Bốc Lang không ảnh hưởng quá lớn đến trời đất. Tuy nó không đạt được mức Bạch Hổ, nhưng ít nhất cũng là Đấn kỹ Chu Tước Cao cấp, hơn nữa cũng có chiêu số lợi hại nhất trong số các Đấu kỹ Chu Tước... So với những Đấu kỹ Chu Tước Cao cấp bình thường tuy lợi hại hơn nhiều, nhưng nó cũng chưa là gì với Đấu kỹ Bạch Hỗ thật sự!
Tuy là nói vậy nhưng Lý Dật hiếu, đối mặt với chiêu này nếu hắn có nửa phần khinh địch thôi thì chưa biết chừng sẽ gặp phải bị kịch.
Hắn lại lùi về sau. Khi chân chạm đất, chiếc Sa y Đấu khí màu tím bỗng nhiên biến mất, một luồng đấu khí màu đỏ nhanh chóng lan tỏa khắp người, chớp mắt đã tạo thành một chiếc Sa y Đấu khí màu đỏ máu.
Sau khi Sa y Đấu khí màu đỏ máu xuất hiện, khí thế của Lý Dật lại dâng cao thêm vài phần, rồi hắn chậm rãi nhắm mắt lại...
Điều này khiến xung quanh đều ngạc nhiên. Một lúc sau, Tông Kiệt Khánh nói nhỏ:
- Tiểu tử này hắn không phải rất liều lĩnh sao? Sao giờ lại nhắm mắt chờ chết rồi?
Hồ trưởng lão bên cạnh thì chau mày:
- Thiếu chủ, ta thấy tình hình dường như không đúng Lý Dật hắn không hề giống như loại người bó tay chịu chết! Dù là người bình thường thì nếu thấy không bằng địch thủ cũng biết kiệm đường mà chạy trốn, huống hồ hắn không hề ngu ngốc!
Tông Kiệt Khánh nghĩ một lúc rồi thở ra:
- Chẳng lẽ... hắn có con át chủ bài gì sao?
Lý Hạo thì khẽ xoa trán, nhìn cảnh tưởng này mắt hắn đầy sự cổ quái, rồi bỗng thở dài:
- Xem ra lần này ta làm sai một việc rồi!
Một người trung niên bên cạnh tiến lại gần nói nhỏ:
- Thiếu chủ, chuyện gì vậy?
Lý Hạo lắc đầu, quan sát kỹ quảng trường rồi nói:
- Dám chính diện đấu lại Bốc Lang... Dũng khí này đúng là hơn cả ta... Nếu hôm nay hắn chết thì coi như xong... Hắn mà không chết thì e là sau này Bốc Lang sẽ rắc rối to! Còn Tông Gia và Lý Gia, sợ là cũng gặp phải phiền phức không nhỏ đâu!
Người kia nhíu mày:
- Thiếu chủ, nói vậy có phải quá võ đoán rồi không?
Lý Hạo lắc lắc đầu không nói gì, ánh mắt nhìn Lý Dật ánh lên sự lạnh lẽo.
Đúng lúc đó, nguyên khí thiên địa bỗng như cốc nước đá đổ vào một nồi dầu đang sôi sùng sục, mọi thứ bỗng nổ tung.
Nguyên khí thiên địa vốn bị con Liệt Điểu hút vào sau khi rung giật một hồi bỗng tràn về hướng Lý Dật. Đồng thời lúc đó, bầu trời cao trong xanh không biết từ lúc nào đã có mây mù ùn ùn kéo tới...
Trong đám mây, những luồng điện quang màu đỏ không ngừng chấp chới, rồi vô số đạo lôi điện đánh xuống mặt đất.
Cảnh tượng này khiến Bốc Lang tái mặt, không kìm được mà phải hét lên thất thanh:
- Thiên địa dị biến? Đấu kỹ Bạch Hồ?
Lý Dật đang nhắm mắt bỗng bật mở, hắn cười:
- Bốc Bang chủ, quả nhiên có nhãn lực!
- Không được! Nếu để hắn dùng ra Đấu kỹ Bạch Hỗ thì dù có thắng ta cũng rất thảm hại!
Thân là Đấu Vương cường giả, Bốc Lang không hề suy nghĩ tại sao Lý Dật lại có thể dùng Đấu kỹ Bạch Hồ. Hắn hiểu rõ sự khủng bố của Đấu kỹ cấp Bạch Hồ, đây cũng là nguyên nhân tại sao hắn bất chấp tất cả cũng phải đoạt lại được quyền Đấu kỹ Bạch Hỗ kia lại.
Nháy mắt, Bốc Lang đã quyết định, hắn ngừng lại việc biến đổi ấn ký và đánh mạnh lên ngực mình.
- Phụt!
Một ngụm máu phun ra, con Liệt Điểu đấu khí đang lượn quanh bỗng ngừng lại, rồi biến to thêm mấy lần, đấu khí bao quanh nó khiến người ta phải kinh hoàng!
- Dù là Đấu kỹ Bạch Hồ, chỉ cần ngươi không thể sử dụng được thì cũng là thứ vứt đi!
Bốc Lang mỉm cười nham hiểm, ấn ký liên tục biến đổi. Bỗng hắn chỉ thẳng về phía Lý Dật và hét lên:
- Thanh Mộc Hỏa Điểu! Lên!
Dứt lời, con Liệt Điểu đấu khí to đến vài trường kia chợt rống lên, đập đôi cánh đấu khí và lao về phía Lý Dật.
- Phản ứng nhanh lắm... Có điều, chẳng có ý nghĩa gì hết!
Lý Dật cười nhẹ, giơ tay phải ra, đúng lúc một tia điện quang đánh xuống trúng bàn tay hắn.
Toàn thân Lý Dật tỏa ra đấu khí màu đỏ rồi nhanh chóng tụ lại ở bàn tay hắn hình thành nên một vầng Huyết Nguyệt. Ngay lúc con Thanh Mộc Hỏa Điểu xông tới, Lý Dật vung tay phải lên!
- Lão quỷ, tiếp chiêu đi!
- Bạch Hổ Hạ cấp! Huyết Nguyệt Cuồng Cương!
Sau tiếng hét, tay phải Lý Dật đã giơ lên cao rồi chém xuống con Thanh Mộc Hỏa Điểu!
Huyết Nguyệt đi đến đâu, mọi thứ biến thành hư vô đến đấy. Theo sau chưởng đó của hắn, một đạo ánh sáng đỏ hình mặt trăng ập xuống!
Những nơi mắt nhìn được đều là một màu đỏ máu, nguyên khí thiên địa dường như bị xé tan vụn hoàn toàn!
Vào thời khắc Thanh Mộc Hỏa Điều bị Huyết Nguyệt che phủ, đấu khí ngưng tụ trên người bỗng tan thành mây khói. Thấy vậy, Bốc Lang sắc mặt tái mét, ấn ký biến đổi nhanh chóng. Con Thanh Mộc Hỏa Điều lẽ ra bị Huyết Nguyệt làm cho tan chảy thì bỗng vỡ tan thành từng mảnh...
Những mảnh vụn đấu khí không biến mất mà lại ngưng kết trên người Bốc Lang.
Chỉ có điều, hành động này của Bốc Lang không thể chặn được chiều của Lý Dật. Bốc Lang lại phun tiếp ba ngụm máu nữa, rồi con Thanh Mộc Hỏa Điều đã ngưng tụ trong chớp mắt đã biến to đến mấy lần. Sau đó Bốc Lang vung tay phải lên đỡ lấy đạo ánh sáng màu đỏ đang lao tới kia.
- Thanh Mộc Hỏa Điều! Liệt!
Ầm... Ầm... Ầm... Ầm...
Vào thời khắc Thanh Mộc Hỏa Điểu và Huyết Nguyệt va chạm, vô vàn vụ nỗ làm rung chuyền trời đất.
Hai luồng sức mạnh lo lớn không ngừng giằng xé. Ánh sáng đỏ và xanh nuốt chửng lẫn nhau, dường như không ai chịu nhường nửa bước.
- Ủa...
Mặt Lý Dật thoáng lên vẻ ngạc nhiên, từ sau khi hắn học được chiều Huyết Nguyệt Cuồng Cương, uy lực của nó rất lớn, hắn không ngờ lần này lại bị chặn lại.
Dù là mình chuẩn bị trong lúc vội vã, nhưng điều này cũng cho thấy, chiều Thanh Mộc Hòa Điều của Bốc Lang quả thật có vài phần thực lực.
Có điều cũng là chỉ là có vài phần mà thôi!
Lý Dật nhếch mép cười nhạt, hai tay hắn nắm chặt, đấu khí trong lòng bàn tay bùng phát ra, rồi thấy con Thanh Mộc Hỏa Điều lại lao tới, rồi nổ tung khi hai bên va chạm.
Uỳnh~~
Chấn động mãnh liệt trên không trung hai luồng đấu khí vẫn đâm vào nhau như thế. Nhưng dường như Huyết Nguyệt của Lý Dật đang bị Thanh Mộc Hỏa Điều áp chế!
Bốc Lang nhếch mép cười, thủ ấn của hắn lại biến đổi, lại phun thêm một ngụm máu!
- Thanh Mộc Hỏa Điều! Phệ!
Xoẹt~~
Con Thanh Mộc Hỏa Điều bỗng phân ra làm hai, bao trùm lấy Huyết Nguyệt, tiếng nổ và sóng đấu khí vẫn không ngừng lan tràn, chia cả bầu trời ra làm hai phần rõ rệt.
Nhưng trong hoàn cảnh đó, Thanh Mộc Hỏa Điều dưới sự chỉ huy tinh diệu của Bốc Lang dường như vẫn đang chiếm ưu thế.
Chuyện này dường như khiến sắc mặt Lý Dật trở nên rất khó coi, thủ ấn của hắn bỗng giãn ra...
Huyết Nguyệt trên không trung bắt đầu xoay tròn...
Ầm... Ẩm... Ấm...
Trong một loạt tiếng nổ, vầng Huyết Nguyệt cuối cùng nổ tung xé tan Thanh Mộc Hòa Điều đang sắp bao trùm lấy mình..
Đấu khí trong quảng trưởng lan tỏa khắp nơi, nguyên khí thiên địa trong không khí lúc này cũng không ngừng nổ tan...
- Hừ!
Bốc Lang mặt tái mét lui sau vài bước và thổ huyết.
Dù rằng hắn đã đỡ được Đấu kỹ của Lý Dật, nhưng rõ ràng là vẫn không tránh được ảnh hưởng.
Nhưng so với hắn thì dường như Lý Dật lại khá thoải mái.
So với bộ dạng sống chết mới dùng được Đấu kỹ Bạch Hỗ này trước đây, Lý Dật tự cảm thấy mình đã khá lên vài phần.
Nhưng cho dù như thế, sắc mặt hắn vẫn trắng bệch, và rồi phun ra một ngụm máu tươi.
Không khí trong quảng trường vẫn đặc quánh như thế. Trên không trung, tiếng nổ của đấu khí vẫn chưa hết. Hai tay Bốc Lang lại nhanh chóng kết ấn ký, một vài sợi đấu khí màu xanh tụ lại thành hình con Thanh Mộc Hỏa Điều phía trước hắn.
Nhưng Thanh Mộc Hỏa Điều lần này nhỏ hơn trước nhiều.
- Khụ khụ...
Bốc Lang ho khan vài tiếng, sắc mặt trắng bệch, nhưng rồi nụ cười nham hiểm lại vẽ lên gương mặt hắn:
- Ngươi rất lợi hại, ta không thể không thừa nhận người rất lợi hại! Một Đấu Sư có thể ép ta đến mức này đã là rất giỏi rồi... Chỉ có điều, giờ đây ta lại càng không thể để người đi được! Ta sẽ chặt chân tay người, phê đấu khí, rồi ép người nói ra tâm pháp của chiêu vừa rồi, ha ha... Lý Dật, người quả nhiên là món quà tốt nhất mà Chư Thiên Đấu Thần ban cho ta!
Nói rồi Bốc Lang vung tay phải lên, con Thanh Mộc Hỏa Điều lại lao về Lý Dật...
- Thanh Mộc Hỏa Điều! Diệt!
Một tiếng thét vang lên, sát khí bao trùm!
Nhưng trả lời hắn chỉ là một tiếng cười nhạt:
- Bốc lão cẩu, không phải người cho rằng Đấu kỹ Bạch Hổ chỉ có chút uy lực này đấy chứ?
← Ch. 0245 | Ch. 0247 → |