← Ch.0311 | Ch.0313 → |
Chướng khí tràn ngập trong ao đầm bầu trời như bị đè xuống một làn gió mang mùi tanh thôi nhẹqua, sau đó mang theo từng đợt rung động lan ra xung quanh.
Bên trên ao đầm, thi thoảng có vài đạo kiếm quang nhan sắc cổ quái lóe lên, kiếm khí sắc bén chặt đứt những cây cối hai bên. Nếu nó nổ bên trên ao đầm, có thể làm cho toàn bộ ao đầm lầy lội khởi động.
Tại một phiến đá ở trung tâm ao đầm, người thiếu niên mặc hắc bào khoanh chân ngồi, hai tay kết thành ấn ký tu luyện. Trước mặt hắn, Huyết Nhãn mã não đỏ như máu đang chậm rãi chuyển động.
Từ trong Huyết Nhãn, thỉnh thoảng có một đạo nguyên khí huyết sắc bị co quắp, rung động một lát, rồi cuồn cuộn bay về phía người thiếu niên.
Dưới tình huống đặc dị đó, chướng khí tràn ngập, khu rừng âm u, bầu trời đen kịt, tuy đều là nơi khi ho cò gáy, nhưng lại trở thành một nơi tu luyện cực tuyệt.
Bởi vì nơi này đã mấy ngàn năm không có dấu chân người, nên mới có nguồn nguyên khí dồi dào cho hắn tiêu xài, cũng vì nơi này ẩn mật như vậy thì nên cũng không có người đến quấy nhiễu hắn tu luyện...
Dưới tình hình ấy, Lý Dật hấp thụ không sót một tia huyết sát chi khí nào từ bên trong Huyết Nhãn tràn ra, cùng với thời gian trôi qua, dường như vô số thiên địa nguyên khí và huyết sát chi khí đều tụ lại trên người Lý Dật.
Lý Dật hấp thụ hết những nguyên khí này vào bên trong cơ thể, sau đó dùng phương pháp vận chuyển của tâm pháp Thiên Ma Cửu Biển, nhanh chóng cô đọng những thiên địa nguyên khí và huyết sát chi khí này thành đấu khí...
Sau khi tu luyện liên tục trong nửa giờ, khí tức quanh người Lý Dật mới ảm đạm vài phần, còn huyết sát chi khí bên trong Huyết Nhãn tràn ra, cũng nhanh chóng lùi về bên trong. Tuy nó vẫn nồi lơ lửng, nhưng đã không có khí tức gì trào ra nữa..
Chậm rãi mở mắt, trong ánh mắt Lý Dật hiện lên tia sát khí, một lát sau, sát khí trong mắt hắn mới dần tiêu tán! Nhưng nếu nhìn kỹ, vẫn có vài phần cuồng bạo ở bên trong cơ thể hắn.
- Ở nơi này phối hợp tu luyện cùng với Huyết Nhãn, quả nhiên không tồi, chỉ là trong hai ngày ngắn ngủi, ta đã có cảm giác chạm đến cửa Cửu Tinh. Nếu thời gian đầy đủ, ta ở đây trực tiếp tân cấp Đấu Sư, cũng không phải chuyện khó... Thậm chí, huyết sát chi khí trong Huyết Nhãn nếu đủ tiêu xài, không chừng cấp bậc ta có thể lại càng cao hơn nữa!
Ấn ký tu luyện trong tay tản ra, cảm thụ được khí tức cổ quái bên trong cơ thể, một lát sau, Lý Dật mới thấp giọng nói.
- Nhưng đáng tiếc, do quan hệ với Huyết Nhãn, hai ngày khổ luyện này của ta vẫn chưa lĩnh hội được bí quyết thật sự trong Ỷ Thiên Phá Không Kiếm. Đến nay tuy đã có thể miễn cưỡng dùng đấu khí cô đọng được kiếm khí nhưng lực công kích lại quá yếu, đối phó với người bình thường còn được, nếu đối phó với cường giả, quả nhiên làm trò cười lớn!
Chậm rãi đứng lên, chắp tay nhìn chướng khí trước mặt, lát sau, Lý Dật mới cười khổ một tiếng, lầm bầm.
- Ha ha, chỉ hai ngày, người đã cơ bản lĩnh hội được cách dùng kiếm khí, đã là một thành qua không tồi...
Hồng Thiên Thánh Giả huyền phù một bên dường như cũng đã tu luyện xong mở mắt nói.
Lý Dật cau mày, thở dài:
- Nóira, ta vẫn tu luyện theo tâm pháp này, nhưng vẫn không đạt đến lực sát phạt sắc bén theo yêu cầu... Lẽ nào do Quyển trục trên tay ta không đầy đủ, thiếu một phần quan trọng nào đó?
Nói đến đây, Lý Dật cũng có vài phần không tin, lắc đầu.
- Ha ha...
Dường như cảm nhận được khổ não của Lý Dật, Hồng Thiên Thánh Giả không nhiều lời an ủi, mà nhắm mắt tiềm tu.
Dù sao, việc tu luyện này, người ngoài chỉ điểm là cần thiết, nhưng lĩnh ngộ được hay không thì tùy thuộc bản lĩnh của người tu luyện! Nếu không lĩnh ngộ nồi, người ngoài nói nhiều đi nữa, cũng vô dụng.
Nhìn chướng khí trước mặt, Lý Dật chậm rãi giơ tay phải lên, nhẹ nhành khoa tay trên ao đàm
Xuy~~
Một đạo kiếm khí như sợi tơ bay ra, lúc chưa tiếp cận ao đầm, đã có vài phần rung động.
Hắn đây là tiện tay ra chiều, so với lúc tu luyện, uy thế ngương trong toàn thân mà nói, tự nhiên bất đồng cực lớn. Nhìn thấy uy lực được như thế này, Lý Dật cũng chỉ cười khô.
Nếu Ỷ Thiên Phá Không Kiếm chỉ có được chút uy lực này, vậy cái Đấu kỹ này, không bằng không dùng!
Khép hai mắt, Lý Dật chậm rãi hít thở, mấy ngày này khó có được cảm giác uể oải. Chính là sự uể oải này, khiến hắn cảm nhận được sự yên lặng cực hạn. Cùng với cảm giác này, Lý Dật cũng tinh diệu tiếp nhận trạng thái huyền diệu trong người.
Hồng Thiên Thánh Giả bên cạnh thấy vậy, trong lòng phảng phất có chút sở ngộ, sau đó nhắm mắt lại.
Mà Lý Dật lúc này, tuy như nghỉ ngơi, nhưng đầu óc lại không tự chủ nghĩ về những ngày nay, suy nghĩ lại quá trình tu luyện Ỷ Thiên Phá Không Kiểm.
Quá trình tu luyện hiện lên trong đầu, so sánh với tâm pháp trên Quyển trục, Lý Dật có thể cảm giác, phương pháp tu luyện của hắn cũng không sai. Nhưng mà, trong quá trình tu luyện, dường như thiếu mất một điều quan trọng gì đó, mà chính điều thiếu sót này, lại khiến hắn không thể lĩnh ngộ được điểm then chốt trong Ỷ Thiên Phá KhôngKiếm.
Loại cảm giác này, khiến Lý Dật trong lòng phiền muộn cực hạn. Vốn dĩ hắn có thể lĩnh ngộ được chiêu này, nhưng lại thiếu mất một điều quan trọng lại khiến hắn không thể lĩnh ngộ được.
Bums
Ngay lúc Lý Dật đang cảm thấy phiền muộn cực hạn, ao đầm trước mặt hắn, trong chốc lát xuất hiện một thân ảnh, sau đó bồ về nơi hắn đang ngồi.
Thứ đột nhiên xuất hiện này, Lý Dật lại biết rõ, trong ao đầm này vốn dĩ tồn tại một con Ma thú cấp ba, gọi là Phúc Thủy Hắc Xà.
Lúc chưa đến nơi này, Lý Dật đã biết sự tồn tại của chúng chỉ là hai bên vẫn ở trong trạng thái tương an vô sự, vì vậyLý Dật cũng không chú ý đến nó.
Nhưng không ngờ, đúng lúc hắn đang tâm ý phiền loạn, Phúc Thủy Hắc Xà này lại chạy đến quấy rầy.
- Cút!
Một tiếng gầm dữ dội phát ra từ miệng Lý Dật, nhưng bọn Phúc Thủy Hắc Xà dường như không nghe thấy, vẫn xông đến.
Lý Dật vô thức vung tay, chỉ quyết hình thành trên tay phải mạnh bổ ra, sau đó, một đạo kiểm khí sắc bén màu tím, ứng thủ xuất ra!
Oanh
Đạo kiếm khí này, giống như một cuồng lôi hung hăng nện xuống thân hình Hắc Xa, nhất thời trên thân thể xuất hiện những trường nước to, đồng thời thân thể Hắc Xà lùi về sau, sau đó rơi mạnh xuống ao đầm, làm nổi lên một vũng bùn lớn... ao đầm, làm hướng nước ta đăng nện xuống ta
- Đây là...
Miệng vừa hé ra, Lý Dật đã có vài phần kinh ngạc, hắn thực không ngờ, lúc này Ỷ Thiên Phá Không Kiểm hằn tiện tay xuất ra, lại có bực uy lực này!
- Đây rốt cục là...
Thanh âm Lý Dật mang chút chần chờ, tự hắn cũng mang chút cảm giác không tin.
Ỷ Thiên Phá Không Kiếm khó tu luyện thành này, hắn lại tu luyện được cách khó hiểu như vậy sao?
- Đúng là tiểu tử có vận khí tốt, quả nhiên có thể trong hai ngày ngắn ngủi nắm giữ được mấu chốt nhất của chiêu này, người thường nếu không có nửa năm khổ luyện, chắc chắn làm không được... Tiểu tử, bây giờ người biết trước đây khi xuất chiêu, người thiếu thứ gì rồi chứ?
Hồng Thiên Thánh Giả một bên cười nhạt, mang vài phần kinh ngạc nói.
Nghe vậy thì Lý Dật sửng sốt, sau đó mới thốt ra:
- Sát khí! Lúc trước tuy ta không dùng sai tâm pháp, nhưng lúc then chốt, lại thiếu mất sát ý, nhưng lúc vừa rồi, ta phẫn nộ xuất thủ, quả nhiên sát khí kinh người!
Nói đến đây, Lý Dật cũng thấy mình có vài phần may mắn, không ngờ hắn lại có thể luyện được chiêu Đấu kỹ này như vậy.
- Nhưng người dường như vẫn chưa thật sự luyện thành. Vừa rồi người chỉ dùng ra một chiều kiếm khí, nếu là Ỷ Thiên Phá Không Kiếm chân chính, dường như do nhiều đạo kiếm hợp thành. Nếu chỉ có một đạo kiếm khí, uy lực của nó có lẽ không cao, nhưng nếu người có thể hoàn mỹ dung hợp tất cả những đấu khí trong người người lúc này, uy lực sẽ kinh người...
Sau khi suy nghĩ, Hồng Thiên Thánh Giả mới nói:
- Ngươi xem, bọn súc sinh đó, chẳng phải người vẫn chưa giải quyết được sao?
Nghe vậy thì Lý Dật quay đầu nhìn ao đầm, quả nhiên nhìn thấy những Hắc Xà vốn dĩ bị hắn đánh thối lui, lúc này đã vùng trở dậy. Nhưng lúc này, lần phiến trên người chúng đã bung mất gần nửa, máu tươi tràn đầy, tuy bị thương không nhẹ, nhưng cũng không đến nỗi mất mạng.
Chỉ là động tác của Lý Dật đã chọc giận chúng khiến chúng rít gào không ngớt, không ngừng du động trong ao đầm, thỉnh thoảng phát ra sự cuồng bạo cực hạn...
- Xem ra, bọn súc sinh này quả nhiên tìm đến cửa để ta tu luyện... Nếu đã vậy thì ta cũng không khách khí nữa!
Thấy vậy, Lý Dật cười nhạt, nhãn thần quét trên bọn Hắc Xà.
Hắn lúc này đã sơ bộ hiểu được mấu chốt củaỶ Thiên Phá Không Kiếm, có được Ma thú cấp bậc tương đương với cấp bậc Đấu Sư giúp hắn tu luyện... Cảm giác, quả nhiên không tối...
Nghĩ tới đây, chỉ cười lạnh một tiếng, tay phải Lý Dật đã nhanh chóng vẽ ra một kiếm quyết, tay trái vỗ nhẹ ra bốn phía.
- Dẫn khí nhập thế!
Một tiếng quát nhẹ, thiên địa nguyên khí xung quanh đã sôi trào lên, hình thành một đợt thủy triều, mạnh mẽ hướng về phía Lý Dật.
Lúc này, bọn Hắc Xà kia cũng đã cảm thấy có gì bất an, đã nhanh chóng rung động sau đó, thấy thân hình chúng run lên, bổ về hướng Lý Dật.
- Quả nhiên là Ma thú, đủ thông minh, chỉ là, lúc này đã quá muộn!
Sau khi cười nhạt một tiếng, cùng với ấn ký biến hóa, trên cánh tay phải Lý Dật, đấu khí ba màu đã nhanh chóng tuôn ra, sau đó ngưng kết lại.
Chỉ là lúc này có chút không giống với lúc trước, đấu khí ngưng trọng không có hình xoắn ốc, mà thành ba đạo kiếm khí, giống như trường kiếm, đọng lại bên cạnh Lý Dật.
Một màn này khiến Lý Dật hơi kinh ngạc, nhưng nhiều hơn là cảm giác vui mừng, bởi vì hắn cảm thấy, chiêu này, hắn cuối cùng cũng đã thật sự nắm vững rồi!
- Ngưng khí phá không!
Cùng với tiếng quát khẽ, kiếm khí ba màu đã nhanh chóng biến thành đấu khí sôi trào, sau đó cuộn lại, hình thành một kiếm khí cực kỳ sắc bén đọng lại trên đầu ngón tay Lý Dật.
Nhìn con Hắc Xà đang bồ đến, Lý Dật chỉ cười lạnh một tiếng, tay phải đã chém mạnh ra...
- Ỷ Thiên Phá Không Kiếm!
Bums
Một tiếng hạ xuống mấy đạo trường kếm đã hiện lên trong không khí, bao vây con Hắc Xà đang bỏ tới lại bên trong dường như chỉ trong lúc vô thanh vô tức, thân hình cực lớn của Hắc Xa, đã bị gãy ra, còn nơi tiếp xúc với trường kiếm, đều bị biến thành bột phấn..
Kiếm khí kinh thiên quét ngang tạo thành một đường nét trên ao đầm. Những nơi kiếm khí đi qua, những đồ vật có thể nhìn thấy được, đều biến thành bột phấn...
Toàn bộ ao đầm, lúc này đều rối loạn, trong phạm vi mấy trăm dặm đều cảm ứng được chiêu Ma thú sát khí này, trong nháy mắt đều phủ phục trên mặt đất, mà loại thực lực thấp này, càng trực tiếp bạo thế mà chết!
Uy lực một chiêu! Quả nhiên lại đến mức độ này!
← Ch. 0311 | Ch. 0313 → |