← Ch.0344 | Ch.0346 → |
Sắc mặt Tông Kiệt Khánh rõ ràng hiện lên thần sắc khuất nhục, chỉ là, trong tình huống này hắn không dám cãi lời Lý Dật, do dự một lát, hắn cắn răng kêu:
- Gâu!
- Giống lắm..
Lý Dật cười cười, vỗ đầu Tông Kiệt Khánh:
- Người đã thành thật như vậy thì thì ra phía sau trốn đi... Lý Dật ta tuy không phải hảo tâm gì, nhưng đối với con chó do chính tay mình nuôi, vẫn còn chút thiện đãi!
1
Dứt lời, Lý Dật tiện tay kéo Tông Kiệt Khánh lên, vứt hẳn ra phía sau.
Lúc này, biểu tình của Lý Hạo và Diệp Khinh Vũ, đã cổ quái đến cực hạn.
Nói thật, Lý Dật đối với tên Tống Kiệt Khánh này, cũng không có chút cảm tình... Dù hắn có chết, thì Lý Dật cũng không có chút cảm giác gì.
Chỉ là, Tông Bằng và hắn có mối quan hệ cũng khá vi diệu, sau này muốn ra tay với nàng ta, Tống Kiệt Khánh này không chừng là một cách tiếp cận rất tốt!
Nếu không phải vì vậy, Tống Kiệt Khánh không biết đã chết mấy lần trong tay Lý Dật rồi, đâu còn có việc tốt cứu giúp như bây giờ...
Nhưng mà, động tác cứu người này của Lý Dật khiến nhiều người trong đại điện tò mò. Dù sao mỗi người đều thấy rõ, Tống Kiệt Khánh này thật sự không phải hay ho gì, nhưng Lý Dật lại vẫn giữ hắn lại.
Thấy được ánh mắt cổ quái xung quanh, Lý Dật nhìn quanh, trầm ngâm chốc lát, nói:
- Những người không có nhóm, nếu muốn rời khỏi đây, thì đến đây với ta, chỗ ta còn thiểu năm người!
Nghe được lời này của Lý Dật, những người đang bị đuổi đến nỗi có chút cùng đường trong sân, sau khi chần chờ chốc lát, liền có bốn, năm người lao đến.
Đối với những người có hay không cũng không quan trọng này, Lý Dật cũng không thèm quan tâm. Chỉ là, những người này đến lúc này vẫn chưa bị đánh bại, chứng tỏ bọn họ cũng không phải phế vật.
Như vậy, thêm những người này vào, cũng khiến thực lực của hắn tăng vọt vài phần!
Cùng với sự thêm vào của năm người này, nhóm của Lý Dật đã có thực lực của chín người. Tuy ngoại trừ gã phế vật Tông Kiệt Khánh ra, nhưng những người vừa thêm vào này, lại khiến cho nhóm của Lý Dật so với những nhóm còn lại, có thể coi là lớn nhất.
Còn hai người không kịp chạy đến gia nhập, dưới sự truy sát của những người khác, trong nháy mắt đã bị đánh bại... Đến lúc này, trong đại điện chỉ còn lại năm nhóm.
Động tác này của Lý Dật, tuy chỉ là tùy ý, nhưng lại khiến cho thực lực của hắn tăng vọt, hành động này khiến bốn nhóm nhỏ còn lại, đều có vài phần biến sắc.
Nói ra, những nhóm này cơ bản chỉ có bốn, năm người, nhưng số người trong nhóm Lý Dật lúc này lại gấp đôi họ, điểm này đã khiến nhóm Lý Dật nhất thời nổi bật.
Đương nhiên, đối với Lý Dật, tuy hắn nhìn thấy những hành động này, nhưng cũng chỉ bĩu môi. Dù sao, sự việc chưa đến hồi kết, ai biết được kết cục sẽ như thế nào?
Hơn nữa nhiều lúc, không phải đồng người là tốt...
Xuy,
Sững sờ chốc lát, liền thấy một nhóm đứng gần nhóm Lý Dật, dưới sự chỉ đạo của một thanh niên bạch y, vẻ mặt điềm đạm, chậm rãi đến trước mặt Lý Dật.
Thấy vậy, khóe mắt Lý Dật nháy nháy, hắn thật không ngờ, lại có người ra tay trước với hắn. Lập tức, hắn cũng tiến lên trước một bước, nói:
- Thế nào? Muốn động thủ với ta?
Thanh niên bạch y mỉm cười, hạ thấp người, nói:
- Tại hạ Vạn Phong vị này chắc là Lý Dật các hạ rồi... Tuy ta và người lần đầu gặp mặt, nhưng thân thủ vừa rồi của Lý Dật các hạ, tại hạ cũng đã thấy rồi, hiện tại, ta biểu thị bội phục!
Lý Dật nhếch miệng, mới cười nhẹ một tiếng, nói:
- Nếu không phải muốn động thủ, thì cút đi... Lúc này nói những lời nhảm như vậy làm gi?
Vạn Phong nhẹ nhàng cười, nói:
- Lý Dật các hạ xin bình tĩnh, không bằng cứ để ta nói hết được không?
Lý Dật nhíu mày, nói:
- Có gì cứ nói, có rắm thì cứ phóng!
Sắc mặt Vạn Phong hơi đồi, nhưng rõ ràng hàm dưỡng của hắn cũng tốt, chỉ cười cười, nói tiếp:
- Lý Dật các hạ, vừa rồi ta đứng bên quan sát, đối với tình thế trong đại điện này, cũng đã hiểu được vài phần... Nói ra, như ta thấy, những người thân thủ cao tuyệt trong đại điện, cũng không có mấy người, vốn dĩ nếu những người này liên thủ, vậy muốn rời khỏi nơi quỷ quái này, cũng không phải việc gì khó...
. Nói xong ánh mắt Vạn Phong quét trên người Lý Dật, rồi hơi quay đầu nhìn ba vị dẫn đầu ba nhóm còn lại.
- Thì sao?
Lý Dật bất động thanh sắc nói.
Vạn Phong cười cười, vỗ tay, nói:
- Chỉ tiếc, mấy người chúng ta đây, lại không có cơ hội hợp tác nào. Không nói những cái khác, chính những người cùng vào Tu La Đảo này với ta, ta đã không thể dứt bỏ họ rồi... Vì vậy, mới hình thành cục diện trước mắt...
Lý Dật chau mày, nhưng vẫn không nói gì. Vạn Phong tiếp tục nói:
- Lý Dật các hạ xem bọn họ, sau mỗi người đều có thêm năm sáu người, cũng chính là nói, dù hai nhóm bất kỳ nào hợp lại, đều có mười người... Vậy thì chắc chắn không đủ cửa để ra. Nhưng còn ta và ngươi, mỗi người chỉ mang theo bốn người... Nếu chúng ta hợp nhất lại, e là rời khỏi đây cũng không phải chuyện quá khó... Lý Dật các hạ lại chiêu mộ mấy phế vật đó, không bằng hợp tác với ta không tốt hơn sao?
Nghe được lời này của Vạn Phong những người vừa được Lý Dật chiêu mộ, sắc mặt đều biến hóa, ai nấy lặng lẽ nắm chặt lấy vũ khí bên hông mình.
Dù sao, nếu Lý Dật đồng ý, dựa vào hai nhóm do Vạn Phong và Lý Dật dẫn đầu, giải quyết bọn họ cũng không phải khó khăn...
- Cách nghĩ hay lắm!
Lý Dật vỗ tay, gật đầu nói:
- Nói ra, cách nghĩ này của ngươi không tồi. Nếu ta và người liên thủ, vậy ba nhóm còn lại đều không phải là đối thủ của chúng ta rồi...
Vạn Phong mim cười, nói:
- Nói vậy thì Lý Dật Thiếu gia đồng ý rồi?
Lý Dật thản nhiên nói:
- Không đồng ý! Cút đi!
Nụ cười trên mặt Vạn Phong cứng đờ, lát sau mới trầm giọng:
- Tại sao... Lẽ nào trong mắt Lý Dật Thiếu gia, người của ta lại không bằng những phế vật này sao?
Lý Dật lắc đầu nói:
- Ngươi thật sự rất mạnh, nói thật, nếu so thực lực từng nhóm, hợp tác với người là chọn lựa tốt nhất... Nhưng rất tiếc, ngươi đến chậm một bước. Nếu trước lúc ta chiêu mộ những người này, người lên tiếng, vậy chúng ta chắc chắn sẽ hợp tác! Nhưng chậm rồi, ta đã chọn những người này... Vì vậy, người cũng đừng trách ta!
- Vậy sao?
Vạn Phong nhếch miệng, thở ra một hơi, nói:
- Ta vốn cho rằng Lý Dật các hạ ngươi dù sao cũng là người thông minh, sẽ là đối tượng hợp tác tốt nhất, nhưng bây giờ xem ra, cách nghĩ của ta đã sai... Vậy thì người đừng trách ta!
Lý Dật cười lạnh lùng, nói:
- Thế nào? Ngươi còn muốn động thủ với ta sao?
Nghe vậy, hai người Lý Hạo và Diệp Khinh Vũ cũng bước lên một bước. Năm người vừa gia nhập, vốn dĩ nghĩ mình không may, đâu ngờ Lý Dật lại khẳng khái như vậy?
Bọn họ nhìn nhau, cũng nhanh chóng tản ra, đấu khí trên người bốc lên, nhất thời, khí tức nồng nặc cực hạn...
- Ba người các ngươi đi giải quyết mấy phế vật đó đi, những người này nhiều nhất cũng chỉ có thực lực Nhị, Tam Tinh Đấu Sư, các ngươi đừng nói với ta đánh không nổi... Còn Lý Dật này, để ta!
Vạn Phong cười lạnh, phân phó. Tiếp theo, hắn nhẹ nhàng vung tay, nhất thời một trường thương màu hồng nhạt hiện ra trong tay hắn, hồng quang trên trường thương chợt lóe, vừa nhìn đã biết là một vũ khí bất phàm.
Thấy vậy, ba người sau lưng hắn cũng nhanh chóng tản ra, lúc Say Đấu khí lan tràn, đã tiếp cận những người đứng sau lưng Lý Dật.
Lý Dật lạnh lùng cười, hít một hơi, Quy Thiên Lôi Pháp trong người tràn ra, bao trùm người hắn, hình thành một Sa y Đấu khí tử sắc. Lúc Sa y Đấu khí hình thành, khí tức trên người Lý Dật, tràn ra...
- Ta tin các ngươi đều là những người có chút bản lĩnh, nếu ngay cả ba người đó cũng không giải quyết được, vậy không phải ta không muốn giúp các ngươi, mà chính các ngươi quá mức vô dụng!
Sau khi dặn dò mấy câu, Lý Dật bước lên, thân hình như thiền điện lao về phía Vạn Phong
- Không biết sống chết!
Tốc độ của Lý Dật khiến sắc mặt Vạn Phong hơi co rụt lại, nhưng hắn vẫn không có chút biểu hiện thừa thãi nào. Nhất thời, hỏa diễm sôi trào đất quanh trường thương lúc lửa đã bao trùm trường thương hắn quát nhẹ một tiếng, trường thương đã lao về phía trước, cực kỳ tuyệt xảo đảm về phía ngực Lý Dật.
Đinh
Tay trái Lý Dật hơi run lên, nhất thời Đoạt Hồn Nhận từ tay áo hắn bay ra, đúng lúc quỷ dị nhất, chém một đạo trên mũi thương,
Chỉ là, tuy tránh được chiêu này, nhưng thân hình lơ lửng trên không của Lý Dật cũng cứng lại, sau đó run run lùi về sau...
Thế tiến công xảo quyệt bị ngăn lại, sắc mặt Vạn Phong vẫn không hề thay đổi. Hắn bước lên một bước, thân hình lao nhanh tới chỗ Lý Dật, còn trường thương trong tay vẫn giống như điện quang không ngừng chớp lóe, mang theo nhiệt độ như có thể đốt nóng thân thể người khác, lao đi...
Trường thương gây ra vài đợt sóng lửa trong không khí, hình thành nên một đấu khí sóng triều hòa diễm, lao về phía Lý Dật.
Mà lúc Lý Dật đang nhắm mắt, trường thương hoa hồng sắc đã từ trong những đợt sóng lửa lao ra, đâm về phía yết hầu Lý Dật.
Trường thường mang theo hóa quang quét vào không khí khiến thiên địa nguyên khí trong nháy mắt như bị khô cằn. Khi trường thương đi qua, hòa nhiệt đó khiến người ta có cảm giác da đầu tê dại!
Đối với thân thủ của Vạn Phong Lý Dật không dám xem nhẹ, dù sao người đạt đến trình độ này, có ai là đơn giản?
Vì vậy, lúc trường thương đến trước mặt, hai tay hắn ngăn lại, lội quang đã hướng về phía trường thương bay ra. Mà dường như cùng lúc đó, một tấm chắn đấu khí lớn hiện lên trước mặt hắn.
Xuy~~
Lối quang khiến hướng đi của trường thương cong lại, nhưng dù vậy, vẫn hung hăng đâm vào tấm chắn đấu khí trước mặt hắn!
Bum
Một tiếng nổ lớn, chỉ thấy trên tấm chắn đấu khí xuất hiện một vết nứt, đồng thời toàn bộ tấm chắn trở nên đen kịt.
Đúng lúc này, thân hình Lý Dật tiến lên trước, tấm chắn đấu khí dường như biến mất. Sau đó, chỉ thấy Đoạt Hồn Nhận trong tay hắn đã tuột khỏi tay, đâm về hướng ngực Vạn Phong
Với sự xuất thủ quỷ dị này của Lý Dật, khóe mắt Vạn Phong không khỏi nháy lên. Tuy hắn cũng biết Lý Dật không dễ đối phó, nhưng lại không ngờ, thủ đoạn của Lý Dật lại quỷ dị như vậy.
Chỉ trong nháy mắt, trường thương trong tay hắn mạnh mẽ lao ra, nhất thời chuyển động nhanh như gió. Mà trong lúc chuyển động trận gió xoáy mang theo cả hỏa lãng cũng hình thành nên một vòng lửa, cùng với sự rung động của trường thương lao về phía trước!
- Phong Hỏa Hỗn!
Lúc xuất chiêu này, bàn chân Vạn Phong bước lên, thân hình như quỷ mị, lùi về sau mấy bước, dường như chỉ trong chốc lát, đã lùi về sau mấy mét...
Keng
Đoạt Hồn Nhận khi đâm phải biển lửa như bị chuyển hướng, thân hình Lý Dật chợt lóe, sau đó, mới chậm rãi đáp xuốn mặt đất...
← Ch. 0344 | Ch. 0346 → |