Vay nóng Tima

Truyện:Đấu Thần - Chương 0354

Đấu Thần
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0354: Kinh chập
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Lazada


Màn ngoài dự liệu này, không những khiến mọi người bên ngoài ngây người, ngay cả Lý Dật cũng sững sờ, chỉ cười khổ một tiếng.

Những người khác không nói, hắn vốn dĩ cho rằng Tống Kiệt Khánh thế nào cũng xuất thủ, không ngờ ngay cả hắn cũng rút lui như vậy... Đây là tình huống gì vậy?

Tại một chỗ nào đó bên khoảng sân, khuôn mặt Long Ngạo Thiên vốn dĩ dữ tợn, trong nháy mắt trở nên hoang dại...

- Điều này... điều này sao có thể?

Hồng Vũ cũng vẻ mặt cực kỳ khó coi. Hắn vốn nghĩ, nếu bọn người Diệp Khinh Vũ động thủ, còn có chút cơ hội thăm dò thực lực Lý Dật, nhưng lúc này ngay cả ba người bọn họ đều can tâm nhận thua, vậy trên Tu La Đảo rốt cuộc xảy ra chuyện gì, dùng đầu ngón chân cũng đã có thể đoán ra.

- Được!

Lý Hàn cười nhẹ, nhìn qua Long Ngạo Thiên và Hồng Vũ, vẻ mặt đầy hàm ý.

Còn Lý Na Na cười nhẹ, ôn nhu nói:

- Ta sớm đã biết rồi, ba tên phế vật đó, sao có thể là đối thủ của Lý Dật ca ca được...

Những suy nghĩ khác nhau của mọi người trong sân tập trung lại, dường như hình thành từng đợt sóng cổ quái, tản ra xung quanh.

Nhưng mà, nơi cuối cùng những đợt sóng này tụ lại, lại chính là nơi cao nhất trong khoảng sân.

Dù sự việc phát triển thế nào, người có thể quyết định sự việc sau cùng, không phải là những người đang cãi cọ này, mà là hai người đang ngồi ở vị trí cao nhất!

Thấy mọi người nhìn mình, trên đài cao, Cung Hào và Bách Bái nhìn nhau, cùng cười khô. Dù sao, chuyện bỏ cuộc thi như vậy, bọn họ đã từng gặp, nhưng chuyện tất cả mọi người tham gia đều từ bỏ quyền dự thi, bọn họ mới gặp lần đầu!

Việc then chốt trong Tế Thần Hậu Điền, lại chỉ nhanh chóng như vậy, làm sao xử lý?

Nhưng mà, hai người này đều là người quyết đoán, sau khi chần chờ một lát, Bách Bái mỉm cười, đứng lên, chậm rãi tiến về phía sát biên khoảng sân, chậm rãi quan sát xung quanh, rồi cổ quái nhìn Lý Dật, sau khi hít một hơi sâu, hắn mới nói:

- Theo quy định của Đấu Thần Điện, người tự động nhận thua, tức là đã bỏ quyền dự thi... Hơn nữa vừa rồi chưa xảy ra bất kỳ giao chiến nào, vì vậy, ba người bỏ quyền dự thi, đều không có thành tích gì... Còn người cuối cùng lưu lại, chính là người thắng cuối cùng trong cuộc thi luyện này. Đó chính là... Lý Dật!

Nghe được lời này của Bách Bái, mọi người đều nhìn Lý Dật, nhất thời không ai có thể nói được điều gì. Dù sao mọi người cũng không phải kẻ ngốc, tự nhiên biết rõ, ba người kia đã can tâm như vậy, chắc chắn đã chịu không ít oan ức trong tay Lý Dật.

Mà khiến ba người tham gia thí luyện đều sợ hãi như vậy, thực lực của tên Lý Dật này, rốt cuộc đạt đến trình độ thế nào?

- Vìvậy...

Bách Bái nhìn quanh, chậm rãi nói tiếp:

- Theo quy định của Đấu Thần Điện, người thắng cuối cùng của cuộc thí luyện, có thể gia nhập Đấu Thần Điện... Bắt đầu từ hôm nay, Lý Dật, là người của Đấu Thần Điện!

- Ồ!!!!

Tuy đây là việc đã nằm trong dự liệu, nhưng trong sân vẫn không khỏi náo động một phen, ai nấy lại chăm chú nhìn Lý Dật.

Gia nhập Đấu Thần Điện có nghĩa là gì?

Quyền lực, danh tiếng. Đấu kỹ, Công pháp...

Chỉ cần ngươi có thể nghĩ đến làm chuyện gì đó, trở thành những nhân vật lớn trong Đấu Thần đại điện này, người đương nhiên có thể làm được.

Người của Đấu Thần Điện tuy trước nay đối với kẻ thù bên ngoài thủ đoạn gian ác, nhưng bất kỳ người nào có thể gia nhập Đấu Thần Điện, có ai lại không có được những lợi ích vô số?

Đế quốc Thiên Phong có vô số các tiểu thế lực, tiểu thế gia, cũng chỉ vì có người gia nhập Đấu Thần Điện, nên mới nhanh chóng quật khởi!

Dù sao, có được chỗ dựa lớn như Đấu Thần Điện, người dù muốn không quật khởi, cũng quá khó.

Nhất thời, mắt đối mắt, có ao ước, có đố kỵ, có hận, cũng có vừa ao ước vừa đố kỵ...

- Khốn kiếp!

Long Ngạo Thiên không thể không thấp giọng chửi một câu. Dựa vào thân phận của hắn, lúc này đương nhiên không dám lớn tiếng kháng ngự. Nhưng dù vậy, trong lòng hắn như đang có lửa đốt.

Lần này hắn kéo theo Hồng Vũ định đến Lý Gia gây loạn, chính là vì chắc chắn Lý Dật không thể ra khỏi Tế Thần Huyết Điền, nhưng không ngờ Lý Dật không những có thể ra khỏi, mà còn thuận lợi gia nhập Đấu Thần Điện. Cũng chính là nói, từ nay về sau, trời cao biến rộng... Lý Dật có thể tung hoành khắp nơi! Lại còn có cả một chỗ dựa Đấu Thần Điện vững chắc, nếu ai muốn gây loạn với hắn, e rằng cũng phải suy tính nhiều. Điều này, sao có thể không khiến Long Gia nổi trận lôi đình?

Nhưng mà, tức giận thì tức giận, lúc này hắn cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể đứng nhìn Lý Dật cứ như vậy gia nhập Đấu Thần Điện.

- Lý Hàn! Các ngươi đừng nên vui mừng quá sớm! Nước không ngừng chảy, chắc chắn có một ngày may mắn cũng đến với Long Gia ta!

Long Ngạo Thiên quay đầu, nhìn Lý Hàn căm hận nhả từng chữ.

Nghe vậy, Lý Hàn chỉ cười nhẹ, chắp tay nói:

- Vậy thì Lý mỗ vẫn luôn chờ đợi ngày đó!

- Đi!

Hồng Vũ đứng bên cạnh quát một tiếng, quay đầu đi:

- Nếu bây giờ không đi, còn ở lại đây mất mặt làm gì?

Dứt lời, Hồng Vũ đã rời khỏi chỗ đó, mà nhìn thấy vậy, Long Ngạo Thiên cũng chỉ đành lập tức bước theo.

Bầu không khí cổ quái kéo dài thêm một lát, Bách Bài mới hơi chắp tay, nói:

- Chư vị bằng hữu, Tế Thần Hậu Điền năm nay đến đây coi như kết thúc. Tuy răng lân này Tế Thần Hậu Điền kéo dài trong thời gian ngắn nhất từ trước đến nay, nhưng theo quy định... Chư vị bằng hữu cũng nên giải tán rồi! Dưới Tam Thanh Sơn, chúng tôi cũng đã chuẩn bị yến tiệc cho tất cả mọi người, coi như sự tiếp đãi nho nhỏ... Vậy thì xin mời!

Nghe được lời đuổi khách của Bách Bái, những người trong khoảng sân sau khi thảo luận một lát, cũng đành rời đi. Những việc xảy ra ở Đấu Thần Điện, không ai dám can thiệp.

Phía dưới, Lý Dật nghe vậy cũng mỉm cười. Hắn khách khi chắp tay với mọi người xung quanh, rồi mới đi đến chỗ những Đại thể lực đang ngồi.

Tuy Lý Dật vẫn luôn tươi cười bắt chuyện với mọi người xung quanh, nhưng những Đại thế lực này đã từng nghe đồn đại, vị Lý Thiếu gia này, không ai dám đắc tội, lúc này đến đây, lại có giọng điệu khách khí như vậy.

Đợi đến lúc Lý Dật đến chỗ Lý Minh, dường như đã tốn không ít thời gian.

- Phụ thân đại nhân, Na Na muội muội, còn nữa... Các vị trưởng lão, Mạc Phó Minh chủ...

Lý Dật chậm rãi nhìn từng người, cười cười, cúi người hành lễ.

- Ha ha ha, hảo tiểu tử, quả nhiên ngươi có thể gia nhập Đấu Thần Điện!

Lý Hàn bước đến, vỗ vai Lý Dật, không khỏi cười lớn.

Nói ra, hắn cũng nên cười. Lý Dật gia nhập Đấu Thần Điện có nghĩa gì, hắn rõ hơn ai hết. Hơn nữa, Lý Dật có thể sống sót trở về, mới là điều quan trọng nhất.

- Lý Dật ca ca, ngươi thật lợi hại...

Lý Na Na đi tới, kéo tayLý Dật.

Lý Dật im lặng rút tay lại, cười nhẹ, nói:

- NaNa muội muội, ta có gì lợi hại chứ, chỉ là chút may mắn mà thôi.

Lý Na Na chun mũi, lại kéo tayLý Dật, dù thế nào cũng không buông ra nữa.

Thấy vậy, Lý Dật cũng bất đắc dĩ, hắn chỉ cười, nhìn xung quanh, nói:

- Phụ thân đại nhân, sao lần này mọi người đều đến cả? Còn Cung tỷ tỷ đâu?

Lý Hàn suy nghĩ, nói:

- Cung Tiểu thư hơn một tháng trước đã đi rồi, dường như nàng có việc gì gấp, nhưng có dặn lại ta nói với người, nếu không có việc gì, tốt nhất nên nhanh chóng đến Để Đô một chuyển, nàng có việc cần người giúp!

- Vậy sao?

Lý Dật chau mày, lát sau mới gật đầu:

- Tuy không biết nàng có việc gì cần ta giúp, nhưng Cung tỷ tỷ đã có lời, dù sao ta cũng phải đi một chuyến... Việc ở Đấu Thần Điện sắp xếp xong ta sẽ đi Đại Độ!

- Ừ, đó cũng là điều nên làm.

Lý Hàn gật đầu, nói.

- Mấy ngày ta không có ở đây, tình hình Lý Minh thế nào?

Lý Dật nhìn mấy người đứng phía sau, cười nói.

Lý Hàn cười:

- Vốn dĩ, có rất nhiều người không phục, nhưng mà... Chúng ta có Cung tỷ tỷ áp trận, nên cũng không có ai dám đến làm loạn. Còn bây giờ, thế cục đã ổn định, có lẽ cũng không ai dám đến gây loạn nữa.

- Vậy thì tốt, nếu có ai đến gây loạn, chắc chắn bọn chúng cũng biết thủ đoạn của Lý Dật này...

Nhìn những người trong Lý Minh cũng theo đến, Lý Dật cười lạnh.

- Ha ha ha, Thiếu Minh chủ nói đùa, từ lúc có Lý Minh chủ chỉ đạo, Lý Minh chúng ta phát triển không ngừng. Chỉ không đầy ba tháng. Van Triều Thành đã bị chúng ta thiết lập thành một khối, ta nghĩ không bao lâu nữa, tất cả các thành trong vùng Tây Bắc đều là thiên hạ của chúng ta... Đây toàn bộ là công lao của Thiều Minh chủ và Lý Minh chủ!

Mạc Dịch đứng bên cạnh thấy Lý Dật nhìn mình, vội vàng bước lên một bước, nói.

Lý Dật chăm chú nhìn hắn, rồi mỉm cười:

- Xem ra, những ngày vừa rồi Mạc Phó Minh chủ đã vất vả... Nhưng mà, ngươi không có cách nghĩ gì khác là rất tốt! Dù sao thủ đoạn của Lý Dật ta, ngươi cũng biết rõ, ha ha ha...

- Đây là đương nhiên! Là đương nhiên!

Mạc Dịch cười:

- Không biết tiếp theo Thiếu Minh chỉ định thế nào? Chúng tôi đã đặt một phòng tốt trong trấn nhỏ dưới Tam Thanh Sơn, Thiếu Minh chủ định nghỉ ngơi một lát, hay là...

Lý Dật suy nghĩ một lát, lắc đầu nói:

- Tạm thời thì không ta nghĩ chắc có một vài việc cần giải quyết ở Đấu Thần Điện. Vì vậy, các ngươi xuống núi trước đi, ta giải quyết xong mọi việc sẽ xuống sau.

- Vậy cũng tốt, nhưng mà, mọi việc phải cẩn thận.

Lý Hàn suy nghĩ, gật gật đầu, sau đó phất tay, đem những người kia xuống núi.

Còn Lý Na Na tuy không muốn, nhưng cũng đành nhu thuận, đi theo sau Lý Hàn, chậm rãi xuống núi.

- Có phải là Lý Dật các hạ... Đại Tế Ty đại nhân có lời mời...

Dường như phát giác ra điều gì, một vị Tế Ty đứng bên cạnh, đã chậm rãi bước đến, cúi người, nói với Lý Dật.

Lý Dật nhẹ nhàng cười, gật đầu, thản nhiên nói:

- Vậy thì, phiền các hạ dẫn đường...

- Lý Dật... Lý Dật...

Trong một góc, Long Ngạo Thiên nghiến răng nhìn theo bóngLý Dật, vẻ mặt dữ tợn cực hạn.

- Tên phế vật!

Mắng thầm một câu, Hồng Vũ nói:

- Sư đệ, không cần vội, ở chỗ Đại trưởng lão đã có tin tức truyền đến, lần thăm dò này của chúng ta tuy rằng thất bại, nhưng có Đại trưởng lão lộ diện, còn phải sợ tên Lý Dật đáng chết này ư? Huống hồ kế hoạch lần này của Đại trưởng lão không phải ngươi không biết, vạn vô nhất thất mà...

Long Ngạo Thiên nghe vậy, sắc mặt mới tươi tỉnh một chút, hắn chỉ thấp giọng nói:

- Nhị sư huynh, ta nghi ngờ hôm đó Đại sư huynh là chết trong tay tiểu tử này. Vì vậy, chúng ta lần này chắc chắn phải báo thù cho Đại sư huynh, tuyệt đối không thể buông tha hắn!

- Không cần người nói, ta cũng sẽ làm như vậy... Tên Lý Dật này, dù Đại trưởng lão không giết hắn, ta nhất định cũng phải lấy cái mạng nhỏ của hắn!

Hồng Vũ cười một tiếng nham hiểm, lạnh lùng nói.

- Còn bây giờ, tạm thời cứ để hắn sống thoải mái một chút... Tin ta đi, khoảng thời gian vui vẻ của hắn, không lâu nữa đâu.

- Vậy chúng ta...

- Đi trước, đến chỗ ba tên phế vật kia thăm dò xem, sau đó đợi tin tức của Đại trưởng lão... Chỉ dựa vào hai người chúng ta, không chừng không thể nghĩ ra cách gì đối phó Lý Dật.

Hồng Vũ suy nghĩ, thấp giọng nói.

- Vâng!

Long Ngạo Thiên cung kính cúi người, nhưng khi hắn cúi xuống một tia âm lãnh hiện lên trên khuôn mặt hắn.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1005)