Vay nóng Tima

Truyện:Đấu Thần - Chương 0364

Đấu Thần
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0364: Thiên nhân chi cách
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Shopee


- Đúng vậy, hoàn toàn không giống!

Ba Lâm gật đầu:

- Có lẽ tiêu hữu người từng nghe nói, thời kỳ Viễn cỗ, đấu khí không phải có chín hệ, mà là mười tám hệ, chỉ là do nhiều nguyên nhân, có chín hệ bị thất truyền... Nhưng mà, sự thất truyền này, lại có nhiều nguyên nhân khác nhau. Có hệ đấu khí, do điều kiện tu luyện quá hà khắc nên dần có ít người tu luyện. Có hệ đấu khí do thương thiên hại lý, vì vậy bị tiêu diệt. Có hệ đấu khí, lại vì toàn bộ người trong Tông môn bị giết hết... Những việc này, gặp không ít trong thời Viễn cổ! Nhưng mà, theo truyền thuyết, có vài hệ đấu khí không phải vì những nguyên nhân đó mà biến mất. Mà là trong thời kỳ Đấu Thần Đại Chiến Viễn cổ, có một vài Đấu Thần không muốn tham gia chiến đấu, vì vậy mới dựa vào thân lực vô thượng sáng tạo một thế giới thuộc về chính mình. Còn những tộc nhân và người thân thuộc của mình, toàn bộ cũng chuyển dời vào thế giới riêng đó. Từ đó, những hệ đấu khí kia đã bị thất truyền trên Đại lục Đấu Thần..

Nghe đến đó, Lý Dật không khỏi chau mày, chuyện phân cấp tu luyện đấu khí này, hắn còn nhớ rất rõ.

Người tu luyện đấu khí trước khi kết thành xoáy đấu khí, chỉ là người bình thường chỉ khi kết được xoáy đấu khímới trở thành Đấu Giả.

Sau đó, xoáy đấu khí do Đấu Giả ngưng kết, trở thành tinh vân đấu khí, thi Đấu Giả sẽ trở thành Đấu Sư.

Nếu Đấu Sự ngưng kết tinh vẫn đấu khí lại trở thành kết tinh dầu khí, thì sẽ trở thành Đấu Vương.

Đấu Vương nếu đánh tan kết tinh dầu khí, biến nó thành vi khí ngay trong chính cơ thể mình, khiến chính mình có thể khống chế thiên địa nguyên khí, thì sẽ trở thành Đâu Hoàng

Mà bắt đầu từ cấp bậc Đấu Hoàng việc tu luyện không chỉ là khổ luyện thông thường cái cần thiết còn có cơ duyên và vận khí. Ví dụ như cấp trên Đấu Hoàng Đấu Tôn.

Đấu Tôn cường giả cần nắm vững những sức mạnh và quy tắc nhất định, có thể phá không mà đi, khống chế không gian, thậm chí hủy diệt quy tắc. Nhưng mà, đó chỉ là cường độ phá hoại chi cảnh.

Những Đấu Thánh trên cấp bậc Đấu Tôn cường giả, việc cần làm không phải chỉ có phá hoại chi cảnh, mà là sáng tạo chi cảnh. Sáng tạo ra đấu khí pháp tắc thuộc về chính mình. Sức mạnh của Đấu Thánh đã không còn đơn thuần là phá hoại và hủy diệt, mà lợi dụng việc sáng tạo ra quy tắc, để làm được tất cả!

Nhưng mà, dù là Đấu Hoàng thậm chí Đấu Tôn hay Đấu Thánh, bọn họ có thể khống chế, phá cảnh, sáng tạo quy cách, đều rất lợi hại, những suy cho cùng, bọn họ vẫn là người mà thôi! Mà chỉ có những người có thể sáng tạo ra Lĩnh vực Đấu khí thuộc về chính mình, mới có thể coi là đứng trên đỉnh tu luyện. Mà bực nhân vật này, cũng không thuộc phạm trù nhân loại, mà có thể gọi là Thần!

Đấu Thánh và Đấu Thần, kém một cấp, kém một chữ, nhưng chênh lệch lại như giữa trời và đất! Sức có thể khai thiên tích địa, ý có thể sáng tạo vạn sinh, còn chính mình, lại có thể đứng trên đỉnh kim tự tháp, được vạn người sùng bái! Đó chính là Đấu Thần!

Mà khả năng lớn nhất của Đấu Thần cường giả, chính là sáng tạo Lĩnh vực Đấu khí chỉ thuộc về chính mình, trong Lĩnh vực Đấu khí đó, Đấu Thần cường giả, thiên địa vô địch!

Còn đối với những người bình thường Lĩnh vực Đấu khí do Đấu Thần cường giả sáng tạo ra, chỉ có một danh từ đặc thù, gọi là Tác Giới!

Nghĩ đến đây, Lý Dật hơi sửng sốt, nhưng cũng phản ứng lại, thấp giọng nói:

-Ý của Đạo Hoàng là... Người của Bắc Đầu Tông, là hậu nhân của những Đấu Thần thời Viễn cô đã đi vào Đấu Thần Lĩnh Vực?

- Ha ha, Lý Dật tiểu hữu quả nhiên thông minh...

BaLâm gật đầu:

- Bắc Đầu Tông, trong Tông môn cơ mật có một nơi gọi là Bắc Đẩu Giới... Đấu Thần Điện chúng tôi nghi ngờ, Bắc Đầu Giới này, rất có thể do Đấu Thần cường giả năm đó lưu lại... Còn Thất Tinh Giới Chi, cũng chính là chìa khóa mở Bắc Đẩu Giới!

- Ý của ngươi là, muốn ta...

Lý Dật chỉ vào chính mình, sắc mặt cổ quái.

- Ha ha, tiều hữu, người đoán không sai, ý của Đại Tế Ty các hạ, chính là bảo người điều tra một phen, Bắc Đầu Tông có phải gọi là Giới Nhân không! Còn Bắc Đầu Giới, có phải do Đấu Thần lưu lại hay không...

BaLâm thận trọng nói.

Sắc mặt Lý Dật càng cổ quái, sau đó hắn hít một hơi, nói: A.

- Đạo Hoàng các hạ, Lý Dật ta tuy có chút ân oán với Bắc Đầu Tông, nhưng cũng không đến nỗi không chết không từ. Nếu Lý Dật ta tìm cơ hội thăm dò cơ mật trọng yếu của Bắc Đầu tông, e là, ngày sau nhất định sẽ trở thành từ cừu!

Ba Lâm cười lạnh một tiếng, chậm rãi nói:

- Dù ngươi không làm, lẽ nào người không phải là kẻ thù của Bắc Đầu Tông sao? Lý Dật tiều hữu, chúng ta là người minh bạch, dù người thừa nhận hay không những người Bắc Đầu Tông cũng đã xác định Thất Tinh Giới Chi ở trong tay ngươi. Dù ngươi giao nó ra, bọn họ cũng không thể tha cho ngươi... Vì vậy lúc người tiếp cận Thất Tinh Giới Chi, ngươi đã là từ cừu của Bắc Đẩu Tông rồi! Lần này, ngươi không còn chọn lựa nào khác!

-Vậy sao?

Lý Dật thở dài, nói:

- Nếu ta đồng ý thì sao? Chỉ một mình ta đến Bắc Đẩu Tông e là chưa vào được sơn môn, đã chết chắc rồi!

- Ha ha, điều này tiêu hữu không cần lo lắng, phía chúng tôi tự nhiên có sắp xếp. Bảo đám ngươi có thể an toàn vào núi, nếu khi cần động thủ, ngươi có thể tùy tiện điều động một đội ngũ người, bảo đảm không để người chịu oan ức..

Lý Dật nhíu mày, lát sau mới gật đầu. Không nói những thứ khác, hắn giết Diệp Thanh Mã, có được Thất Tinh Giới Chi, từ một góc độ nào đó, sớm đã đắc tử tội với Bắc Đầu Tông rồi...

Hoàng Thất Thiên Phong Đấu Thần Điện, Bắc Đẩu Tông...

Tam Tôn Thế Lực lớn nhất của Đế quốc Thiên Phong, hắn đã đắc tội với một nhà, chỉ còn cách dựa vào hai nhà kia, ngoại trừ cách đó ra, không còn có sự chọn lựa nào khác.

Mà nếu dựa vào người ta, có một vài việc không thể không làm, đó chính là điểm bất đắc di.

Người sống trong giang hồ, thân không tự do... Câu nói này rất hợp với hoàn cảnh này.

- Được rồi, việc này coi như ta đồng ý, còn cụ thể thế nào, sau khi đi đến Đế Đô, ta sẽ định tiếp. Chỉ là ta mong rằng Đạo Hoàng nhanh chóng phái người đến Đế Đô, nếu khi cần động thủ, ta không muốn xuất hiện tình cảnh không có người để dùng...

Lý Dật trầm giọng nói.

- Ha ha, điều này là đương nhiên!

BaLâm cười lạnh:

- Tên tiểu tử Hải Kim kia, ta đã muốn làm thịt hắn từ lâu rồi! Chỉ cần có cơ hội, ta sẽ khiến hắn xong đời!

- Có lời nói này của Đạo Hoàng tiểu tử có thể an tâm rồi... Còn về việc của Lý Gia, cũng mong Đao Hoàng quan tâm nhiều hơn một chút!

Lý Dật đứng lên, hạ thấp người nói.

- Đó là điều chắc chắn, Lý Dật tiểu hữu cứ an tâm!

Nói xong Ba Lâm cũng chậm rãi đứng lên, nhìn xung quanh, rồi nói tiếp:

- Tiều hữu, việc này rất quan trọng ta cũng không giấu gì người nữa... Từ lúc vị Đấu Thần cuối cùng của đại lục ngã xuống cách đây năm trăm năm, kể từ đó, thế gian đã không còn Đấu Thần nào nữa! Còn những Chư Thiên Đấu Thần thời Viễn cổ, cũng không biết ai còn ai mất! Vì vậy... Việc liên quan đến Bắc Đầu Giới, có quan hệ rất quan trọng đến tương lại sau này của Đấu Thần Điện, ngay cả Điện chủ cũng rất quan tâm, vì vậy việc này, ngươi nhất định phải cẩn thận!

- Đó là điều đương nhiên!

Lý Dật chắp tay.

- Ha ha, nếu trong lòng tiều hữu đã rõ, vậy Bản Hoàng cũng không phí lời nữa. Mấy ngày nay người cứ yên tâm nghỉ ngơi, còn những việc khác, ta sẽ thay người thu xếp... Còn thời gian lên đường, thì do người quyết định, đương nhiên, càng sớm càng tốt!

Ba Lâm hơi vòng tay, nói:

- Nếu tiều hữu đã hiểu rõ, vậy lão phu đi trước!

- Ha ha, xin mời!

-Xin mời!

Dứt lời, Ba Lâm cười cười, phía sau run lên, Song dực Đấu khí hóa hồng sắc xuất hiện, kéo hẳn lao về phía chân trời...

- Có lẽ sự việc bắt đầu vui rồi đây...

Lý Dật sờ cằm, ngón tay miết nhẹ trên Vân Hoàng Giới Chỉ:

- Lão quỷ, xem ra, người bỏ qua không ít chuyện hay rồi... o0o

- Dật nhi, Ba lão đi rồi sao? dan

Trong phòng khách, Lý Hàn ngồi trên ghế, chậm rãixoa tay, thấp giọng nói.

Lý Dật ngồi lên một cái ghế khác, giọng điệu mang chút tự hào, thản nhiên nói:

- Lão cáo già kia sớm đã bỏ đi từ đời nào rồi...

- Vậy, Ba lão nói gì không?

Lý Hàn chần chờ chốc lát, sau đó mới nói.

Thấy bộ dạng của Lý Hàn, Lý Dật không khỏi bật cười lớn, nói:

- Phụ thân đại nhân, người không cần phải bộ dạng nhưvậy, chẳng phải chỉ một Ba Lâm thôi sao?

- Chilà... !?

Lý Hàn ngẩn người, rồi cười khổ một tiếng, nói:

- Ngươi nói thật dễ dàng hắn là Đạo Hoàng Ba Lâm, một trong Thiên Phong Thất Hoàng đó... Lý Gia chúng ta tuy bây giờ xem ra lớn mạnh, nhưng nếu người ta muốn, chỉ cần dùng một ngón tay đã có thể hủy hoại tất cả! Tiểu tử, tuy ta không biết tại sao ngươi có được thực lực cấp bậc Đấu Vương, nhưng người làm cha như ta cũng chỉ là một Đấu Vương mà thôi, trong mắt người ta chẳng là cái gì cả!

- Phụ thân đại nhân đã là Đấu Vương cường giả rồi sao?

Ánh mắt Lý Dật sáng lên, cẩn thận nhìn Lý Hàn một lượt.

Quả nhiên, khí thế trên người Lý Dật lúc này đã hòa hoãn hơn vài phần, bề ngoài không còn vẻ bức người như trước đây nữa, bộ dạng như thế này, hắn thật sự đã tiến nhập vào cấp bậc Đấu Vương rồi...

- Chẳng phải chỉ là một Đấu Vương thôi sao? Đáng để người kinh ngạc như thế không?

Lý Hàn đảo cặp mắt trắng dã, nói tiếp:

- Tiểu tử, Lý Gia chúng ta tuy xuất hiện một nhân vật kiệt xuất như người, nhưng cơ bản vẫn rất yếu kém, dù người quen biết với Đấu Hoàng cường giả, nhưng nhân gia người ta cũng không phải luôn luôn túc trực ở Lý Gia, vì vậy... Một nhân vật như Đao Hoàng không phải người như chúng ta có thể tùy tiện đắc tội!

Nghe vậy, Lý Dật cười cười, thấp giọng nói:

- Trước tiên chúc mừng phụ thân đại nhân... Ngoài ra, việc của Đao Hoàng người không cần phải lo lắng... Bây giờ ta đã là người của Đấu Thần Điện rồi, hắn cũng có thể coi như người một nhà, lẽ nào còn làm khó ta sao? Chỉ là... Tuy hắn không làm khó ta, nhưng mà, lần này ta không thể cùng phụ thân đại nhân trở về Vạn Triều Thành rồi!

- Vì việc của Cung tiểu thư hay sao?

Lý Hàn nhíu mày, thấp giọng nói..

- Gần như vậy, còn có vài việc khác nữa...

Những việc này Lý Dật không muốn nói ra, tránh để cho Lý Hàn lo lắng:

- Lần này ta đến Đế Đô hình sự, có lẽ phải đi khá lâu. Vì vậy, ta đã giao phó cho Đấu Thần Điện quan tâm Lý Gia chúng ta nhiều hơn một chút, phụ thân đại nhân cứ yên tâm củng cố thực lực, những việc khác chúng ta không cần quan tâm nhiều. Nhưng Tây bộ Đế Quốc, chắc chắn phải nằm ở trong tay Lý Gia ta... Chỉ là, dựa vào người khác, cũng không phải con đường chân chính, phụ thân tốt nhất nên nhân cơ hội này, phát triển những thế lực hạt nhân trong Lý Gia, mới coi là con đường chân chính mạnh nhất...

- Đương nhiên, điều này, lẽ nào người làm cha như ta còn kém hơn người hay sao?

Nghe vậy, Lý Hàn cười cười, thấp giọng nói.

Một lát sau, hắn đứng dậy, vỗ vai Lý Dật, nói:

- Dật nhi, Đế Đô không giống Vạn Triều Thành, nơi đó hội tụ những thế lực lớn trong Đế quốc Thiên Phong. Những nơi như vậy, giống như một khu rừng có nhiều đầm lầy, chỉ cần không cẩn thận là có thể chết không toàn thây... Vi phụ tuy tin tưởng vào thực lực của ngươi, cũng biết sau lưng người có một Đấu Tôn cường giả rất lợi hại... Nhưng mà, rồng mạnh cũng sẽ không tha rắn nhỏ. Ở Đế Đô, mọi việc nhất định phải cẩn thận, có thể nhịn thì phải nhịn... Đặc biệt là Đế Độ Tứ Đại Gia Tộc, tuy ta cũng biết quan hệ giữa người và bọn họ không tốt, nhưng mà, những việc này đều là những việc nhỏ, vì vậy, nếu có cơ hội phải giao thiệp tốt với Tứ Đại Gia Tộc, ở những nơi như vậy, thêm một người bạn, tốt hơn thêm một kẻ thù rất nhiều lần...

Nhìn vẻ mặt cảm thán của Lý Hàn, trong lòng Lý Dật cũng không biết từ vị gì. Tuy hắn biết, đối với việc của hắn, Lý Hàn chắc chắn đã điều tra kỹ lưỡng, nhưng hắn cũng không nói gì, chỉ nhắc nhở hắn, đừng cuồng ngạo quá mức, đắc tội quá nhiều người... Nhưng dù sao, điểm này lại khiến trong lòng Lý Dật cảm thấy có chút cổ quái.

Chỉ là, những bí mật trên người Lý Dật thật sự quá nhiều, những chuyện này không thể nói với người ngoài, ngay cả với phụ thân của mình cũng vậy...

Chần chờ một lát, Lý Dật cắn môi, thấp giọng nói:

- Phụ thân đại nhân xin cứ yên tâm, hành sự ở những nơi như Đế Đô, ta đương nhiên sẽ cẩn thận... Nếu có thể đối đãi tốt với người ta, thì sẽ đối đãi tốt... Mọi sự, xin phụ thân đại nhân yên tâm...

Nghe vậy, Lý Hàn gật đầu, thấp giọng nói:

- Được rồi, đi gặp Na Na đi, có một vài việc, có lẽ sớm muộn ngươi cũng phải nói rõ ràng...


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1005)