← Ch.0414 | Ch.0416 → |
Đối phó với một đòn của Tuyết Lân vừa đánh ra, Lý Dật hét lớn một tiếng, bắn mạnh lôi cầu trong tay về phía bàn tay của Tuyết Lân mà nghênh tiếp. Khi lôi cầu sắp chạm đến tay Tuyết Lân, thân hình Lý Dật đột nhiên xoay chuyển.
- Vân Bộ!
Cơ thể Lý Dật đột nhiên xê dịch một cách kỳ quái, ngay lúc sắp va vào Tuyết Lân, đột nhiên xê dịch ra.
Bàn tay vỗ lồi cầu, một trận sét nổ vang chớp lôi điện tử sắc trong không trung va chạm cuồng bạo, rất nhanh chóng ngừng xuống. Tuyết Lân không ngờ đến Lý Dật đột nhiên đổi hướng tách mình ra, một chương vừa rồi cũng không hề hấn gì đến Lý Dật.
- Ngươi sợ rồi sao?
Nhìn thấy Lý Dật sau cùng nhất thời tránh né, Tuyết Lân sau khi hủy diệt khỏa lỗi cầu, cơ thể vẫn trên không trung lạnh lùng nói. Toàn thân đứng bay bổng từng đợt gió thổi qua, càng hiện lên phong sắc tuyệt trác. Phiêu hốt tựa như người trong tranh, biểu hiện bình thản, bất cứ ai cũng không nghĩ đến người con gái tuyệt thế giai nhân này lại ẩn giấu đầy sát khí.
- Sợ ư?
Lý Dật hỏi lại, cười cười nói, trong tay vẫn nhanh chóng tạo thành thủ ấn. Rất nhanh, Lý Dật cũng nói:
- Tuyết Lân Tiểu thư cho rằng ta sợ sao?
- Ngươi đang kéo dài thời gian sao? Ta thấy trong tay người không ngừng kết thủ ấn, e rằng chuẩn bị đánh một chiều Đấu kỹ à?
Tuyết Lân đột nhiên cười nhẹ, là một Đấu Tôn cường gia, Tuyết Lân rất nhạy cảm, theo thủ ấn không ngừng của Lý Dật, năng lượng Lý Dật cũng không ngừng mạnh hơn. Tình huống này cho thấy, Lý Dật đang chuẩn bị một Đấu kỹ. Đấu kỹ này tiêu hao khá nhiều thời gian, đến nỗi Lý Dật phải cố ý áp dụng cách vừa rồi để mê hoặc bản thân.
Nghe Tuyết Lân vạch trần mưu đồ của mình, Lý Dật hơi đỏ mặt, nhưng cũng thừa nhận:
- Không sai, chiêu tiếp theo là đòn tấn công mạnh nhất của ta. Thế nào, Tuyết Lân Tiểu thư sợ à?
- Thật nực cười, Hồng Dịch. Ta cho người thời gian, người chuẩn bị cho tốt vào. Ta thực sự muốn xem, đòn tấn công mạnh nhất của ngươi rốt cục mạnh đến mức nào. Hừ, ta có thể hoàn toàn làm mất hy vọng muôn đối kháng của người với ta.
Đôi mắt xinh đẹp của Tuyết Lân mở ra, xem thường một chút thủ đoạn này của Lý Dật.
- Sẽ làm người toại nguyện, Tuyết Lân Tiểu thư.
Nghe thấy Tuyết Lân nói như vậy, mặt Lý Dật thả lỏng, thủ ấn trong tay càng nhanh hơn.
Không cần phải trốn trốn tránh tránh, rất nhanh, trên người Lý Dật chầm chậm xuất hiện một vệt đấu khí màu đỏ như máu, khiến trong lòng người có một loại uy áp mãnh liệt. Từng đạo đấu khí huyết sắc đều giống như mãng xà hung bạo khai sớm phách hải.
Cảnh tượng ngưng hình của Đấu kỹ này, khiến ma thú và nhân loại xung quanh đều kinh sợ. Đấu kỹ Bạch Hô cấp bậc, không thể dễ dàng đón đỡ như vậy.
Cuối cùng, đấu khí nhàn nhạt này chầm chậm co lại, giống như quay về trên người Lý Dật. Ánh sáng xung quanh lúc này hơi u ám, rồi lại sáng lên, nhìn khắp nơi, đều là một mảng màu đỏ máu.
Một tia khí vụ huyết sắc giống như một sợi dây thừng lượn lờ bên cạnh người Lý Dật. Lý Dật giơ giơ tay phải, không gian xung quanh hơi hoang động:
- Tuyết Lân Tiểu thư, ngươi chuẩn bị xong chưa?
- Nói thừa!
Tuyết Lân nhướng mắt, đối mặt với Đấu kỹ này của Lý Dật, tuy rằng Tuyết Lân lãnh đạm như cũ, nhưng trong lòng cũng thấm giật mình.
Mặc dù đã hóa thành hình người, nhưng bản chất Tuyết Lân vẫn là ma thú. Nhờ công hiệu của hai lần thôn phệ Thiên Yếu Quả, khiến cho Tuyết Lân có thể bước vào được cấp bậc Đấu Tôn. Nhưng dù sao thời gian Tuyết Lân tiến nhập vào cảnh giới Đâu Tôn không lâu, thế nhưng lại luôn ở trong Nạp Gia Sơn Mạch, căn bản không có cơ hội tiếp xúc tới Đấu kỹ cao сар.
- Bạch Hổ Hạ cấp, Huyết Nguyệt Cuồng Cương!
Lý Dật điên cuồng gào thét một tiếng. Theo tiếng gào thét, Lý Dật tung ra một chưởng, trong nháy mắt đấu khí huyết sắc trên người giống như cùng lúc tuôn ra, ngưng tụ trong lòng bàn tay hắn hình thành hình dạng huyết nguyệt.
- Đấu kỹ cấp bậc Bạch Hổ!
Trong mắt Tuyết Lân đầy kinh ngạc, không nghĩ đến gã nhân loại nhỏ bé trước mặt mình lại có thể thi triển Đấu kỹ cấp bậc Bạch Hổ. Phải biết rằng Đấu kỹ Bạch Hổ đều chỉ tồn tại trong truyền thuyết a.
Cho dù bản thân đã đột phá đến tu vị Đấu Tôn, từ bản thân là ma thú, chiều Xà Hoàng Huyết Tế có thể so sánh với Đấu kỹ Bạch Hổ ra, Tuyết Lan cũng không thể Đấu kỹ Bạch Hổ nào khác!
Đấu kỹ Bạch Hổ, cấp bậc Đấu kỹ này đã có thể khiến thiên địa dị biến, dùng đấu khí nối liền năng lượng thần bí giữa trời và đất. Đối mặt với Đấu Hoàng cường giả phóng xuất ra Đấu kỹ Bạch Hồ, cho dù là Đấu Tôn cường giả cũng không thể không thận trọng,
Đấu Tôn có thể nắm bắt được quy tắc nhất định, Đấu kỹ cao cấp khả dĩ có thể nối được nguồn năng lượng thần bí, loại năng lượng này, thân là cường giả Đấu Tôn như Tuyết Lân thế này cũng không biết là loại năng lượng gì. Loại năng lượng đó, chỉ có thể là do Đấu kỹ cao cấp tạo ra.
Vầng huyết nguyệt mang vài phần điên cuồng vọt mạnh tới phía Tuyết Lân, khí tức huyết sắc phóng ra khắp nơi, không gian xung quanh đều trở nên hư ảo.
Đấu kỹ Bạch Hồ, uy lực không ngờ lại mạnh như thế.
Nhìn thấy huyết nguyệt rất nhanh bắn về phía mình, trong mắt Tuyết Lân lộ ra sắc thái thận trọng
- Long Trảo Thủ!
Tuyết Lân cũng quát nhẹ một tiếng, duỗi tay phải ra. Rất nhanh, trên bàn tay phải hiện lên một lớp hỏa diễm mãnh liệt. Hỏa diễm đó sau khi bao lấy tay phải Tuyết Lân, lập tức biến hóa thành một móng vuốt rồng khổng lồ, hung hăng đón vầng huyết nguyệt chói mắt kia.
Chỉ thấy móng vuốt rồng khổng lồ kia bắt gọn được nguyệt huyết, rất nhanh, toàn bộ không trung tan thành mây khói. Vầng huyết nguyệt làm kinh động lòng người vừa nãy không biết đi đâu mất, chỉ còn lại hỏa diễm cực lớn do móng vuốt rồng khổng lồ hóa thành còn đọng lại trong không trung.
- Đây là Đấu kỹ cấp bậc Bạch Hổ sao?
Trong mắt Tuyết Lân tràn đầy nghi hoặc. Mặc dù có thể cảm nhận được lực đánh điện cuồng của huyết nguyệt, nhưng mà, đây cũng không phải là uy lực mà một Đấu kỹ cấp bậc Bạch Hô phải có.
- Tuyết Lân Tiểu thư, còn chưa xong đầu.
Mặt Lý Dật lộ ra nét tươi cười quỷ dị.
- Phá! Phá! Phá!
Lý Dật đột nhiên thét to mấy tiếng, theo sau tiếng Lý Dật, không trung truyền đến mấy tiếng vang lớn Thịch, thịch, thịch.
Vuốt rồng khổng lồ kia lập tức bị vỡ tung bên trong vuốt rồng bị vỡ tung lộ ra huyết sắc đáng sợ.
Rất nhanh, chỗ huyết sắc hiện ra một hắc động to lớn. Hắc động đó giống như có thể thôn tính toàn bộ mọi sự tồn tại, nhanh chóng tràn về phía Tuyết Lân.
- Tán Hỏa Tiên!
Tuyết Lân nhìn hắc động lại nhanh chóng sử dụng Đấu kỹ. Một sợi trường tiền không ngừng vùng vẫy, mang theo tầng tầng tiện ảnh, trước mặt Tuyết Lân tạo thành một bức tường hỏa diễm. Hắc động tràn đến bức tường hỏa diễm này lập tức cùng nhau tan biến mất.
Sau khi hắc động và bức tường hỏa diễm biến mất, trong không trung hiện lên một trận chớp huyết sắc lôi điện. Cuối cùng, thân hình Tuyết Lân lại xuất hiện, quần áo trên người có vài chỗ bị rách. Những chỗ bị rách đó lộ ra làn da trắng như tuyết, tình cảnh này, làm thân thể Tuyết Lân vốn rất mê hoặc lòng người càng làm người ta điên cuồng hơn.
Những nam nhân đang xem trận đánh đột nhiên miệng lưỡi khô cháy, nhìn mỹ nhân trước mặt, cảm giác thèm muốn đột nhiên dâng trào lên.
- Không thể tha thứ!
Tuyết Lân lắc đầu mấy cái, mái tóc bị tia chớp lôi điện làm cho rối tung bay trong không trung:
- Hồng Dịch, nhận sự trừng phạt của ta đi.
Khuấy động sợi trường tiên trong tay, đợi trường tiên kia như một hỏa xà linh xảo, nhanh chóng lao về phía Lý Dật, nhiệt độ trong không khí cũng nhanh chóng tăng lên.
Nhìn thấy khúc roi hỏa diễm dài dài hướng về phía mình, hai tay Lý Dật liên tục khuấy động, các tấm chắn màu sắc khác nhau xuất hiện trước mặt Lý Dật.
Ma, lôi, hỏa, thánh, bốn loại thuộc tính đấu khí hình thành tấm chắn bốn màu che chở trước mặt Lý Dật. Trường tiến quất đến, tấm chắn bốn màu liên tiếp tung ra.
Tấm chắn đấu khí bốn màu không ngờ cũng không đỡ nổi một đòn bình thường của Tuyết Lân.
Theo sau tấm chắn bốn màu vỡ tan, trường tiền không ngoài ý muốn quất vào người Lý Dật, một roi đã làmLý Dật bật ra xa.
Trong không trung liên tiếp cuộn lên tiếng tõm. Một lúc sau, Lý Dật đã rơi hắn xuống mặt đất.
Trường tiền hỏa diễm quất trên người Lý Dật, một luồng khí tức hỏa diễm xâm nhập vào người Lý Dật. Trong nháy mắt, máu huyết bên trong cơ thể Lý Dật giống như bị lửa thui, rất nhanh chóng bị bốc hơi.
- Không xong!
Lý Dật thầm kêu lên một tiếng, đấu khí trong người nhanh chóng vận hành trở lại, nhanh chóng đầy đấu khí Hòa thuộc tính xâm nhập vào thân thể ra ngoài.
Loạng choạng đứng lên, Lý Dật đột nhiên cả mặt đỏ bừng, dùng lực vỗ vào ngực một cái:
- Oa!
Lý Dật lại phun ra một ngụm máu tươi, nhưng lần này, ngụm máu tươi sau khi nhổ ra ngoài, còn chưa rơi kịp rơi xuống đất đã bốc khói trong không trung tan mất.
- Cường gia cấp bậc Đấu Tôn, quả là khó đối phó.
Lý Dật cười khổ, con bài tây chưa lật cuối cùng Đấu kỹ Bạch Hổ Huyết Nguyệt Cuồng Cương cũng chỉ khiến Tuyết Lân hơi bối rối một chút mà thôi. Hiệu quả tác dụng của Huyết Nguyệt Cuồng Cương trên người Tuyết Lân ít đến đáng thương làm cho Lý Dật buồn bực vô cùng.
- Không có gì kỳ quái.
Thanh âm Hồng Thiên Thánh Giả lại truyền đến trong tiềm thức Lý Dật:
- Chênh lệch giữa Đấu Tôn cường giả và Đấu Hoàng cường giả, đợi người sau này đột phá đến cấp bậc Đấu Tôn sẽ biết. Chênh lệch giữa hai ranh giới này không phải trong khả năng tưởng tượng đơn thuần của con người.
Giọng nói Hồng Thiên Thánh Giả cũng có chút chăm chú.
- Tiền bối, người có cách nào không?
Cảm nhận được suy nghĩ Hồng Thiên Thánh Giả, Lý Dật lập tức chuyển sang một lối nghĩ khác.
- Tiểu tử, thật sự là có, nhưng xem ngươi có dám làm hay không.
Giọng Hồng Thiên Thánh Giả trở nên nghiền ngẫm.
- Cách gì?
Lý Dật nghe thấy một tia khác thường trong giọng nói của Hồng Thiên Thánh Giả.
- Tiểu tử, lão phu gọi là Hồng Thiên Thánh Giả mà, hừm, lúc lão phu còn sống là Đấu Thánh cường giả!
Hồng Thiên Thánh Giả đột nhiên ngạo nghễ nói.
- Đấu Thánh cường giả, ha ha, bây giờ còn không phải rơi vào dáng dấp này sao?
Lý Dật nở một nụ cười châm biếm.
- Đó là do...
Ngữ khíHồng Thiên Thánh Giả mang vài phần hiu quạnh và không can tâm.
- Tiểu tử, Đấu Thánh chính là Đấu Thánh, nếu ta đang còn có nửa phần thực lực, ma thú vừa mới tiến vào cấp bậc Lục giai còn không đủ cho ta liếc mắt nhìn một cái. Thế nào tiểu tử, nếu người giao cơ thể cho ta khống chế, ta đảm bảo dù đánh không thắng được con rắn bé nhỏ trước mặt này, nhưng muốn chạy thoát, một chút khó khăn cũng không có.
Hồng Thiên Thánh Giả không chút hảo ý nói.
- Tiền bối, ta xem hay là thời đi.
Lý Dật cười nhẹ một lúc:
- Thân thể giao cho người khống chế, ta sợ người đến lúc đó ở lại luôn trong cơ thể ta không chịu ra nữa. Nếu như vậy, không bằng ta đầu với a một trận.
Đối với Hồng Thiên Thánh Giả, Lý Dật bây giờ còn chưa tin tưởng đến mức giao cơ thể cho hắn khống chế. Vạn nhất linh hồn của vị Đấu Thánh cường giả này chiếm luôn cơ thể của hắn không chịu ra nữa thì sao? Lý Dật có lẽ không có đủ lòng tin để cho linh hồn một vị Đấu Thánh cường giả chiếm mất quyền lực khống chế chính bản thân mình.
- Tiền bối có cách nào khác hay không?
Lý Dật lại hỏi tiếp.
- Không có, hừm, rất nhiều thứ nhất định phải thông qua thân thể mới có thể phát huy ra uy lực được. Tiểu tử, nếu người đã không tin ta, ta cũng không có cách nào giúp người nữa, ngươi tựlo liệu lấy đi.
Hồng Thiên Thánh Giả hầm hừ một tiếng, lại tan biến trong tiềm thức Lý Dật. Hiền nhiên, lời nói vừa rồi của Lý Dật đã làm Hồng Thiên Thánh Giả trong lòng khó chịu.
- Xem ra, phải sử dụng đến người rồi.
Lý Dật sờ sờ hình xăm trên tay trái, thì thào nói. Một trong Thập Bát Thần Binh trong Thần Binh Ma Khí Bảng có thể giúp mình ngăn trở Tuyết Lân không? Nàng ta chính là Đấu Tôn cường giả a.
- Hồng Dịch, ngươi hết hy vọng rồi sao?
Nhìn Lý Dật lại thổ huyết, giọng nói Tuyết Lân mang theo một tia cảm giác sắp dễ dàng tóm được con mồi trong tay.
← Ch. 0414 | Ch. 0416 → |