Vay nóng Tima

Truyện:Đấu Thần - Chương 0420

Đấu Thần
Trọn bộ 1005 chương
Chương 0420: Lại thêm một con
0.00
(0 votes)


Chương (1-1005)

Siêu sale Shopee


- Ha ha, thật buồn cười, lẽ nào người cho rằng với tình trạng hiện giờ của ngươi, có thể là đối thủ của chúng ta sao?

Nghe Vân Lôi Báo nói, Lý Dật cười lớn.

Không cần đến những Đấu Sự cường giả kia, chỉ một mình Lý Dật, đều có thể đảm bảo đánh chết Vân Lôi Báo ở trạng thái bình thường huống hồ bây giờ toàn thân nó đầy vết thương

- Nhân loại, người đang khiếu khích với hai huynh đệ chúng ta sao?

Lúc Lý Dật đang cười lớn, một giọng nói trầm thấp vang đến. Chỉ thấy từ phía rừng sâu, (lúc giọng nói vừa phát ra, liền thấy thêm một con Vân Lôi Báo to hơn chạy đến.

- Ca ca, bọn nhân loại đáng chết này, lại muốn giết chết đệ! Ca ca, đừng tha cho chúng chúng ta liên thủ giết chúng!

Con Vân Lôi Báo đã bị thương thấy Vân Lôi Báo lớn hơn liền kích động nói.

- Hừ, ta biết để gọi ta chắc chắn không có chuyện gì tốt. Đệ xem khắp người đều là vết thương, bảo đệ ngoan ngoãn ngồi yên lại không nghe!

Con Vân Lôi Báo lớn mắng.

Vân Lôi Báo nhỏ hơn nghe anh trai mắng cúi đầu, ra vẻ đã nghe lời.

Vân Lôi Báo lớn hơn quan sát đoàn người này một lúc, nhìn chằm chằm Lý Dật. Thiên Khôn Địa Càn Châu vẫn đang vận hành, trong mắt Vân Lôi Báo, Lý Dật lúc này là cường giả cấp bậc Đấu Vương. Hơn nữa từ khí tức Lý Dật, tu vi đã là Đấu Vương cao giai, nghĩ đến việc nó mới chỉ tương đương tu vi Bát Tinh Đấu Vương của nhân loại, còn con báo nhỏ chỉ là Nhất, Nhị Tinh Đấu Vương, lúc đó con báo này đã biết nên làm gì.

- Các hạ, ta là Bạo Phong, đây là em ruột của ta, Bạo Lội. Như vậy đi, xét thấy hiện tại đệ đệ của ta cũng không có vấn đề gì nguy hiểm tính mạng chúng ta dùng tay ở đây được không?

Bạo Phong rõ ràng biết đạo lý hơn Bạo Lôi.

- Ca ca, bọn người này làm đệ bị thương như vậy, sao có thể tha cho chúng?

Bạo Lôi nghe nói vậy, kêu lớn tiếng.

- Câm miệng! Tiếp tục đánh có lợi ích gì?

Bạo Phong lại quát lớn.

- Vậy cũng không thể cho qua như vậy!

Bạo Lôi lớn tiếng.

- Vậy đệ còn muốn thế nào?

Bạo Phong hỏi.

- Bảo bọn họ để lại mỗi người một cánh tay, việc này cho qua!

Bạo Lội trừng mắt nói.

- Lừa gạt người khác hay lắm! Giết nhiều người của chúng ta như vậy, còn muốn bỏ qua sao?

Vốn dĩ nghe Bạo Phong nói, sắc mặt đám dong binh đã nhẹ nhàng hơn, nhưng lời nói của Bạo Lỗi, đám dong binh không thể chấp nhận được. Mất một tay, chẳng khác gì phế nhân, làm một dong binh, mất đi sức chiến đấu, đồng nghĩa với nghề dong binh kết thúc. Những dong binh này cơ bản không thể đồng ý với Bạo Lôi.

- Các hạ, nếu các hạ ra tay, chúng ta cùng giết hại ma thú này đi, tất cả quyền lợi đều thuộc về các hạ!

Thủ lĩnh đám dong binh chợt nói.

- Nếu ngươi không ra tay, đợi lúc những dong binh đó chết hết, những thứ bọn họ để lại đều thuộc về ngươi, hơn nữa, giết chết những dong binh kia, cũng không cần ngươi ra tay, người xem thế nào?

Lời nói của dong binh đã thể hiện quan hệ của Lý Dật và bọn họ, thấy Lý Dật không cùng bọn với họ, Bạo Phong chớp mắt, trầm giọng nói.

- Hình như, giá các ngươi đưa ra thấp quá?

Lý Dật cười cười nhìn con báo Bạo Phong.

-U!

Nghe Lý Dật nói, Bạo Phong trầm ngâm một lúc, là một ma thú, nó đương nhiên biết ma hạch của nó có giá trị như thế nào đối với nhân loại:

- Nếu không như vậy đi, hai huynh đệ chúng tôi ngẫu nhiên có được một cuốn Công pháp mà nhân loại các ngươi có thể tu luyện công pháp Chu Tước Cao cấp. Dù sao hai huynh đệ chúng ta đều là ma thú, cũng không thể tu luyện, xem như thù lao tặng các hạ vậy!

Bạo Phong suy nghĩ một lúc, rồi nói.

Một quyền Công pháp Chu Tước Cao cấp, giá trị quả thật không nhỏ, lại thêm sự việc tiếp theo cơ bản không cần Lý Dật động thủ, chỉ cần đứng một bên xem mà thôi, như vậy cơ bản hắn đã có lợi.

- Vậy ngươi giao Công pháp cho ta trước đi!

Lý Dật giơ tay trước mặt Bạo Phong.

Thấy Lý Dật giơ tay, thần thái đá, dong binh đột nhiên biến đổi. Một quyền công pháp Chu tước Cao cấp, đương nhiên hấp dẫn hơn hai viên ma hạch Tứ giai, hơn nữa, Lý Dật cơ bàn không cần động thủ, chỉ cần đứng xem là được.

- Cái này, ngươi cũng biết, món đồ đó không có tác dụng với ma thú chúng ta, huynh đệ chúng ta đã đề nó trong sơn động đợi một lát nữa mọi việc giải quyết xong rồi, người cùng đi với chúng ta vào sơm động lấy nhé!

Bạo Phong nói.

- E rằng không được!


Lý Dật đột nhiên nói.

E

Nghe Lý Dật nói, Bạo Phong sửng sốt:

- Các hạ nói vậy có ý nghĩa gì?

- Đợi đến lúc các ngươi giết hết bọn họ, sau đó lừa ta đến địa bàn các ngươi, rồi hai huynh đệ các ngươi liên thủ, chẳng phải ta không còn cơ hội gì nữa sao?

Que dóna com

Lý Dật phất tay, biểu thị sự lo lắng.

- Nhân loại, ngươi như vậy là vũ nhục chúng ta!

Tính tình ma thú trước nay luôn thẳng thắn, hành vi này của Lý Dật, rõ ràng thể hiện hắn không tin hai huynh đệ Vân Lôi Báo, nghe Lý Dật nói, Bạo Lôi nhảy dựng lên.

Không giống với hai ma thú, sắc mặt năm gã dong binh đột nhiên vui mừng.

- Hôm nay nếu các hạ cứu giúp, Dong binh đoàn Thiết Kiếm mãi mãi nhớ ân tình này!

Đầu lĩnh đám dong binh nói lớn.

Lời nói này khiến Lý Dật sửng sốt, ngữ khí lớn như vậy, lẽ nào người này có thể đại diện cho cả Dong binh đoàn Thiết kiếm?

- Xin hỏi các hạ có địa vị thế nào trong Dong binh đoàn Thiết Kiếm? Lý Dật lập tức hỏi.

- Tại hạ Vương Cường Đoàn trưởng Dong binh đoàn Thiết kiếm, Vương Minh Dương là cha tại hạ!

Đầu lĩnh đám dong binh khi nói câu này, vẻ mặt có vẻ kiêu ngạo.

- Ta nói Vương thiếu gia, Đế Đô tốt đẹp như vậy ngươi không ở, chạy đến rừng núi đầy ma thú này làm gì, người xem những người dưới trướng người, chà, mười mấy sinh mạng!

Nhìn những thi thể dưới đất, Lý Dật cảm thán.

- Có những điều các hạ không biết, lần này đoạn đường chúng tôi đi đều là ngoại biên của Nạp Gia Sơn Mạch, không ngờ, sườn núi ngoại biên này còn có ma thú Tứ giai.

Thần sắc Vương Cường buồn bã, trong một lúc mất đi mười mấy huynh đệ, dù Vương Cường là con của Vương Minh Dương, khi quay về cũng bị quở trách. Đương nhiên, nếu có thể giết chết hai con ma thú trước mặt, lấy được ma hạch của chúng tình hình sẽ thay đổi.

Nghe thấy Vương Cường nói, Lý Dật gật đầu. Ma thú Tứ giai thông thường không ở những nơi như sườn núi ngoại vi, đám dong binh này lại gặp phải hai con ma thú Tứ giai ngay tại đây, không thể không nói quá mức xui xẻo rồi.

- Nhân loại, người thực sự muốn đối đầu với hai huynh đệ chúng ta sao?

Thấy Lý Dật và những người trong đám dong binh nói chuyện với nhau, Bạo Phong quát lón.

- Các ngươi còn có thể tiếp tục không?

Lý Dật hỏi bọn người Vương Cường. Nghe Lý Dật hỏi vậy, Vương Cường vội gật đầu: - Các hạ chỉ cần đối phó với con lớn, còn lại con nhỏ chúng tôi có thể đối phó!

- Cũng không cần, các ngươi giúp ta kéo dài thời gian, đợi ta giải quyết xong con lớn, sẽ giải quyết con nhỏ sau!

Lý Dật nói xong đấu khí trong tay lập tức chuyển động hai tay đều nhuộm thành thanh sắc.

- Nhân loại, ngươi muốn chết sớm một chút, bồn thiếu gia sẽ giúp người toại nguyện!

Thấy cử động của Lý Dật, Bạo Phong cũng không chậm trễ, ngửa mặt gầm gừ.

- Ta thây, người mới là người muốn chết sớm!

Lý Dật hét lớn, phi thân về phía trước, đôi tay sắc bén như lưỡi dao, nhanh chóng chém tới Bạo Phong

Tu vi Đấu Vương, lúc Lý Dật dùng tu vi Đấu Vương để thôi động Thanh Vân Thủ, uy lực quỷ dị của Đấu kỹ Thanh Vân Thủ này hoàn toàn được phát huy. Đôi tay thanh sắc như đi mây về gió, có thể nói vô không bất nhập. Thậm chí Lý Dật còn nghĩ rằng Đấu kỹ Thanh Vân Thủ này do một người xuyên việt sáng lập ra, trong một thời đại coi trọng đấu khí như vậy quả thật là một dị biệt!

Bạo Phong thấy Lý Dật phi thân đến gần hắn, trong cái miệng đang há rộng lộ ra một nụ cười lạnh đã được nhân tính hóa.

- Chu tước Trung cấp, Phong Lôi Động!

Bạo Phong hét lớn.

Bên cạnh Bạo Phong gió đột nhiên nồi lên, lúc Lý Dật tiến nhập vào phạm vi nồi gió này, đột nhiên phát hiện phạm vi của nó rất nhỏ, nhưng uy lực lại kinh người. Tiện nhập vào đó, ngay cả thực lực cấp bậc Đấu Vương của Lý Dật, cũng có cảm giác bị giảm sút.

- Nhân loại, định đánh ở cự ly gần với ta, chính là sai lầm lớn của ngươi! Lôi Bạo!

Bạo Phong lại hét lớn, phạm vi nổi gió đột nhiên trở thành khu vực bùng nổ, những tia lôi điện dày đặc từ bầu trời đánh xuống thiễm điện dày đặc, khiến những dong binh đứng bên cạnh sởn gai ốc!

Cũng may vừa rồi Bạo Lôi không sử dụng chiều như vậy, nếu không Đấu kỹ công kích cao như vậy, căn bản không phải thứ mà những nhân vật cấp bậc Đấu Sư có thể ứng phó được.

- Thực sự quá ngu xuẩn rồi, không phải người cho rằng một chút lôi điện này có thể làm ta bị thương chứ?

Bước đi trong lối điện, Lý Dật nói những lối điện này tuy dày đặc, nhưng uy lực không phải lớn lắm. Thiên Khôn Địa Càn Châu đang vận hành nhanh trong cơ thể, ngoài cảm giác tê người ra, những lối điện này không gây tổn hại gì cho Lý Dật. này không gây đang vận hành ay tuy dày đặc,

- Chết đi cho ta! Thanh Vân Thủ!

Ngoài dự liệu của Bạo Phong Lý Dật đảo người nhanh, chém về phía cổ của Bạo Phong

Bạo Phong không ngờ tốc độ của Lý Dật không hề bị ảnh hưởng bởi Phong Lôi Động mà hắn thi triển, lại càng không ngờ từng đạo lôi điện công kích, lại không thể làm Lý Dật bị thương. Lúc Thanh Vân Thủ trong tay Lý Dật công kích đến trước mặt nó, Bạo Phong mới tránh né.

Nhưng đợi đến lúc Bạo Phong phản ứng kịp, đã quá muộn rồi, khó khăn lắm mới tránh được vị trí nguy hiểm, Thanh Vân Thủ của Lý Dật lại chém trúng vai nó.

Lực chống đỡ của ma thú cao hơn nhân loại, bàn tay Lý Dật chém lên người Bạo Phong, chỉ cảm thấy trên bộ lông Bạo Phong đột nhiên ẩn giấu vô số lôi điện nhỏ. Chính sự tồn tại của những lối điện này đã giúp nó chống đỡ phân nửa lực công kích, đợi đến lúc Thanh Vân Thủ thực sự chém lên người nó, Lý Dật có cảm giác chém phải một vùng khí lưu cực lớn, lực trong tay rất khó phát huy.

Một chiều Thanh Vân Thủ tuy không gây tổn thương gì cho Bạo Phong nhưng thực lực Đấu Vương của Lý Dật không chỉ có như vậy, đấu khí cường hãn chém Bạo Phong ngã lùi ra ngoài mười mấy thước.

- Thế nào, con báo nhỏ, tư vị không dễ chịu nhi?

Thấy Bạo Phong xoay người đứng lên, Lý Dật giơ tay phải dùng để chém nó lên miệng thôi thôi, cười nói.

- Thật đáng hận!

Bạo Phong ngẩng đầu gầm gừ:

- Nhân loại, ta phải lấy máu ngươi rửa nhục cho ta!

- Ồ, cách nghĩ thật không tồi, nhưng không biết ngươi có bản lĩnh đó không

Lý Dật cười nhạt.

- Quy Thiên Lôi Pháp! Con báo nhỏ, ngươi là ma thú Lội thuộc tính, để ngươi cũng nếm một chút mùi vị của sấm sét nhé!

Lý Dật quát lớn, bàn tay giơ cao, một lời cầu từ sắc nhanh chóng ngưng kết trong tay Lý Dật.

- Thiềm Lôi Đao, chém cho ta!

Bạo Phong thấy Lý Dật lại triển khai Đấu kỹ, liền nhảy lên, một móng vuốt dùng lực vung lên, một đại đao tử sắc xuất hiện, lao nhanh về phía Lý Dật.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1005)