← Ch.0434 | Ch.0436 → |
Thấy hành động của Kiếm Hoàng Lý Dật thầm kêu một tiếng không xong chiều Đấu kỹ này quả nhiên không đơn giản, lúc thi triển ra, quả nhiên giống với Huyết Nguyệt Cuồng Cương, còn có công kích phía sau!
Cùng với tiếng hét ngưng của Kiếm Hoàng, khí lưu hắc sắc đột nhiên hội tụ, biến thành một cây búa lớn, Kiến Hoàng giơ hai tay lên, huơ vài vòng trong không trung, cái chuối của cây búa lớn giống như bị Kiếm Hoàng nắm lấy, rồi lao mạnh đến cây cự kiếm do Phá Không Kiếm hình thành mà đập xuống
Bum, bum, bum!
Những tiếng nổ vang lên trên bầu trời, thanh cự kiếm do Phá Không Kiếm hình thành cuối cùng không thể chống cự nồi, biến thành một chuỗi lưu quang rồi nhanh chóng biến mất.
- Lý Dật, người trẻ tuổi này, đừng nên thái quá như thế, chiêu Phách Sơn Kiếm này của ta cũng không phải là Đấu kỹ Bạch Hỗ, nhưng cũng không kém hơn bao nhiêu. Tiếp theo, cho ngươi nếm thử, thế nào là cảm giác trong kiểm vô phong.
Kiếm Hoàng cười lớn, vung tay lên, cây búa lớn nhanh chóng lao về phía Lý Dật.
- Không phải là Đấu kỹ Bạch Hổ, thì dù sao cũng không thể có uy lực như vậy được, Kiếm Hoàng chiêu Phách Sơn Kiếm này của ngươi, sao có thể gây thương tổn gì cho ta được?
Nhìn cây búa hắc sắc lao về phía mình, Lý Dật vẫn rất bình tĩnh, sau lưng chợt xuất hiện Song dực Đấu khí. Song dực Đấu khívỗ nhẹ, Lý Dật đã bay lên không trung
Tay phải nhẹ nhàng chỉ ra, một đạo thiễm điện hai màu đen trắng bắn nhanh ra, luồng thiểm điện đó giao nhau để lại một tàn ảnh hai màu đen trắng trong không trung, rồi trực tiếp bắn nhanh lên mặt cây búa.
Bốp một tiếng, cây búa va chạm với luồng thiền điện, cây búa như gặp phải một tia sét lớn, rồi hóa thành vô số khí thế hắc sắc, trong phút chốc biến mất không chút tàn ảnh, còn đạo thiển điện sau khi đi qua khí thế hắc sắc, vẫn lao nhanh về phía Kiếm Hoàng.
Thấy thiền điện hắc sắc đã nhanh chóng đánh tan Phách Sơn Kiếm của mình, sắc mặt Kiếm Hoàng ngang trọng. Có thể nhanh chóng đánh lùi Phách Sơn Kiếm, năng lượng ẩn chứa trong thiền điện có thể tưởng tượng ra được!
Nâng thiết kiếm trong tay lên, quay nhanh một vòng trước mặt Kiếm Hoàng, một tấm chắn màu đen xuất hiện, Âm Dương Thần Lôi khi đụng phải tấm chắn, vẫn hung hăng lao đến!
Xuy! Xuy! Xuy!
Âm Dương Thần Lôi đụng phải tấm chắn khiến vô số tia lửa bắn ra, vô số quang mang màu trắng xuất hiện, ở chỗ tấm chắn, như biến thành một vầng mặt trời, quang mang phát ra khiến người ta chói mắt.
Binh!
Cùng với việc quang mang biến mất, Âm Dương Thần Lôi cũng đánh bay Kiếm Hoàng khiến Kiếm Hoàng và mạnh lên trên vòng phong ấn, khiến vòng phong ấn lóe ra một tia quang mang màu vàng.
Nhưng cuối cùng, thân thể Kiếm Hoàng cũng chưa rời ra khỏi phong ấn, mà rơi xuống theo dọc theo vòng phong ấn.
- Nếu không có tấm Hậu Sơn Giáp chắc chắn này bảo vệ, Lý Dật, lần này chỉ e rằng người đã khiến ta bị thương rồi!
Kiếm Hoàng chậm rãi đứng lên, tóc tai bù xù, y phục trên người cũng bị Âm Dương Thần Lôi đánh đến nỗi có vài chỗ cháy thủng. Từ lỗ thủng nhìn vào, có thể nhìn thấy một tầng lân giáp dày màu xanh biếc bao quanh thân người cường tráng của Kiếm Hoàng.
Tấm lẫn giáp màu xanh biếc đó, chắc chắn chính là tấm Hậu Sơn Giáp mà Kiếm Hoàng đang nói đến.
- Phụ thân!
Thấy Kiếm Hoàng bị ngã sấp xuống Vương Cường vội vàng chạy đến gần phong ấn, lớn tiếng kêu.
- Cường nhi, đừng lo, ta không có chuyện gì đâu!
Kiếm Hoàng vừa nói, vừa chậm rãi đứng lên.
- Thì ra, Kiếm Hoàng đại danh định đình, cũng chỉ là một con rùa đen mà thôi! Trên người còn mang một cái mai rùa, lẽ nào ngày thường đắc tội với quá nhiều người, nên sợ bị kẻ thù tìm đến cửa sao?
Lý Dật cười hỏi.
- Lý Dật, vừa rồi người sử dụng là Đấu kỹ Bạch Hồ?
Kiếm Hoàng rất bình tĩnh, chậm rãi hỏi.
Có thể phá được Phách Sơn Kiếm của Kiếm Hoàng, có thể phá vỡ được phòng hộ của Kiếm Thuẫn, cuối cùng phải nhờ sự bảo vệ của Hậu Sơn Giáp, Kiếm Hoàng mới tránh được chiều công kích vừa rồi của Lý Dật. Một chiều mà Lý Dật vừa công kích, cũng chỉ có Đấu kỹ Bạch Hô mới có uy lực như vậy.
- Cũng không phải Đấu kỹ Bạch Hổ, nhưng cũng không chênh lệch bao nhiêu.
Lý Dật đảo mắt, nói dứt khoát.
- Sự công kích rất kỳ dị, có thể so sánh với Đấu kỹ Bạch Hổ, nhưng chung quy cũng không phải là Đấu kỹ Bạch Hổ.
Vẻ thất vọng hiện lên trong mắt Kiếm Hoàng.
- Lý Dật, tiếp theo cho người xem, cái gì gọi là Đấu kỹ Bạch Hổ!
Vẻ mặt Kiếm Hoàng nghiêm trọng, chậm rãi nâng thiết kiếm trong tay lên, thiết kiếm không ngừng xẹt qua không gian.
Từng đạo kiếm khí như có thể phá rách cả không gian, những nơi thiết kiệm đi qua, dù là hư không cũng có những dấu vết để lại, rồi dừng lại trong không trung, lát sau liền biến mât.
- Được rồi, vậy để xem Đấu kỹ Bạch Hồ của ngươi lợi hại, hay là Huyết Nguyệt Cuồng Cương của ta lợi hại!
Thấy Kiếm Hoàng chuẩn bị triển khai Đấu kỹ Bạch Hồ, Lý Dật cười nhạt, tay không ngừng chuyển động từng đạo quang mang dần hiện ra.
Cùng với động tác của Kiếm Hoàng trước mặt Kiếm Hoàng một vòng tròn ký hiệu dài khoảng hai tấc xuất hiện trên không trung trong vòng ký hiệu đó khắc những ký tự huyền ảo, mang đầy vẻ bí ẩn, bên trong từng ký tự, dường như tản mác những sự kỳ ảo vô tận.
Cùng với động tác của Kiếm Hoàng trong ký hiệu khoảng hai tấc đó, những ký tự dần hiện ra, toàn bộ ký hiệu khiến người ta thoạt nhìn có cảm giác giật mình! Ký hiệu càng ngày càng hoàn thiện, bao quanh những ký hiệu đó, lại xuất hiện những những người kỳ dị với răng nanh, mặt xanh mắt đỏ, sau lưng còn có đôi cánh màu đen kỳ dị!
- TuLa Tộc!
Nhìn những quái nhân với những ký hiệu không ngừng chuyển động xung quanh Hồng Thiên Thánh Giả chuyển tiếp suy nghĩ cho Lý Dật.
- TuLa Tộc? Tiền bối, đó là chủng tộc nào?
Lý Dật vội vàng hỏi.
- Một trong những chủng tộc Viễn cổ trong truyền thuyết, tổ tiên của Tu La Tộc, là sự tồn tại của Phong hào Đấu Thần. Phong hào Đấu Thần, là sự tồn tại vượt cả Đấu Thần, Đấu Thần có lĩnh vực của chính mình, còn Phong hào Đấu Thần cũng cơ bản lĩnh ngộ được thiên địa pháp cách trong lĩnh vực, có thể hấp thụ được mầm móng đấu khí của linh hồn cường giả đã chết trên Đại lục Đấu Thần, không ngừng nâng cao chính mình. Chỉ cần những người thờ phụng họ không chết, thì những phong hào Đấu Thần cũng sẽ không bao giờ chết!
Hồng Thiên Thánh Giả sợ hãi nói.
- Phong hào Đấu Thần, mới chính là điểm cuối trong truyền thuyết, là mục đích tu luyện cuối cùng của tất cả những người tu luyện!
Giọng nói của Hồng Thiên Thánh Giả mang theo một loại cảm giác mong chờ mãnh liệt. Nói đến Phong hào Đấu Thần, Hồng Thiên Thánh Giả cũng giống như một người hành hương, trong thanh âm tràn đầy ý thành kính.
- Bất tử bất diệt?
Lý Dật chau mày:
- Vậy, Phong hào Đấu Thần kia bây giờ đang ở đâu?
Lý Dật hỏi.
Xuyên việt đến thế giới này, Lý Dật chưa từng nghe ai nói đến việc đã gặp Đấu Thần, còn Phong hào Đấu Thần, trong mắt Lý Dật, là sự tồn tại hư huyễn, thậm chí Lý Dật không tin vào sự tồn tại đó!
- Ta cũng không biết, từ niên đại của ta, Phong hào Đấu Thần cũng chỉ là một truyền thuyết, nhưng ta chắc chắn Phong hào Đấu Thần có tồn tại. Đấu Thần có thể tế luyện ra được thế giới riêng của bản thân, người thường căn bản không thể tiến nhập vào đó được. Còn Phong hào Đấu Thần, ta nghĩ càng có sự tồn tại của những không gian còn cao cấp hơn nữa. Mà cái không gian cao cấp đó, căn bản không phải là nơi mà chúng ta có thể với tới được!
Hồng Thiên Thánh Giả thở dài nói.
- Tiều hữu, trong chiếu số của Kiếm Hoàng có sự xuất hiện của hư ảnh Tu La Tộc, nên nó chắc chắn có liên quan đến bộ tộc Tu La. Theo tin đồn, sự công kích của bộ tộc Tu La tương đối mạnh, người nhất định phải cẩn thận một chút!
Hồng Thiên Thánh Giả nhắc nhở.
- Ta sẽ cẩn thận!
Lý Dật đáp lời, tay phải nắm chặt, huyết nguyệt trong tay đã thành hình, Lý Dật nắm chặt huyết nguyệt trong tay, chờ công kích của Kiếm Hoàng đánh tới.
- Đấu kỹ Bạch Hồ, thiên địa dị biến, Lý Dật, người biết vì sao không?
Nhìn thiên địa dị biến xuất hiện trên những ký hiệu trên không trung Kiếm Hoàng chậm rãi nói.
- Ha ha, điều này ta thật sự không biết, Kiếm Hoàng nếu có hứng thú, xin giảng giải một chút.
Lý Dật lớn tiếng nói.
- Được, ta sẽ nói cho ngươi biết! Một người đã đạt đến cảnh giới cấp bậc Đấu Hoàng muốn tiến thêm một bước nữa, nhất định phải lĩnh ngộ quy tắc nhất định, chỉ có lĩnh ngộ được quy tắc, mới có thể đột phá tu vi Đấu Tôn. Đột phá đến tu vi Đấu Tôn, lúc này mới có thể gọi là thực sự bước vào cánh cổng tu luyện, lĩnh ngộ quy tắc, mới có thể tiến thêm một bước trong việc theo đuổi sự ảo diệu trong trời đất, sau cùng tự mình trở nên bất tử bất diệt. Quy tắc, là một thứ gì đó rất kỳ diệu, dưới cấp Đầu Tôn, căn bản không thể nào lĩnh hội được, vì vậy, dưới mức Đấu Tôn, dù là Đấu Hoàng đỉnh phong, cũng không thể nào với tới. Nhưng mà, lại có một tình huống khác, có thể khiến người tu luyện không phải là Đấu Tôn, cũng có thể dùng quy tắc đối địch, đó là Đấu kỹ! NhữngĐấu kỹ thông thường chỉ có thể tăng uy lực, thế nhưng Đấu kỹ Bạch Hỗ trở lên, đạt đến một mức độ nào đó nhất định, có thể dùng được một số quy tắc cố định! Chưa đạt đến tu vi Đấu Tôn, nhưng có thể sử dụng đến quy tắc, như vậy sẽ có thể dẫn đến thiên địa dị biến, Lý Dật, hiện tại ngươi rõ ràng chưa?
Kiếm Hoàng hét lớn một tiếng.
- Bây giờ, dù ngươi là Đấu Hoàng cũng phải thua trong tay ta, Đấu kỹ Bạch Hổ, kỳ thực từ một góc độ nào đó về mặt trình độ, bây giờ người mà người đang đối mặt, là một Đấu Tôn cường gia! Lý Dật, người nghĩ ngươi còn có thể thắng hay không?
- Bạch Hồ Hạ cấp, Vạn Tượng Sâm La Kiểm!
Kiếm Hoàng hét lớn, cùng với tiếng hét, thiết kiếm trong tay Kiếm Hoàng vẽ một đường, một đường đó quay quanh một ký hiệu hình tròn, ký hiệu đó đột nhiên run lên, quang mang xuất hiện!
Những vòng quay xung quanh những ký hiệu đó đột nhiên quay với tốc độ nhanh hơn, sau cùng biến thành một vòng màu đen, chuyển động quanh vòng tròn huyền ảo.
Rất nhanh, từng đợt kiếm mang trong suốt theo những ký hiệu hình tròn lao đến, mỗi một thanh kiếm đều mang theo những tia khí tức khác nhau! Có nhẹ nhàng như gió, có nặng nề như núi, có lấp lánh như nước, khiến người ta không thể xác định được, thanh kiếm kia rốt cuộc có tồn tại hay không!
Lại có những kiếm khí hóa thành Cự Long, hóa thành Hỏa Phượng hoặc hóa thành Trường Xà, thậm chí còn có hóa thành những chiến tướng hùng dũng cưỡi ngựa cao to, mang theo đại đao bồ nhanh về phía Lý Dật!
Quả nhiên là Vạn Tượng Sâm La! Lý Dật đang trong vòng phong ấn cũng thở dài một tiếng, loại công kích phô thiên cái địa này khiến người ta có một loại cảm giác vô cùng khủng khiếp, dưới sự công kích của Vạn Tượng Sâm La Kiếm, Lý Dật cảm thấy không chỉ đang chiến đấu với một người, mà là chiến đấu với cả một quân đoàn tác chiến, hơn nữa trong quân đoàn này, lại có nhiều chủng tộc, nhiều cấp bậc tồn tại.
- Nhưng mà...
Khóe miệng Lý Dật nhẹ nhàng nhếch lên:
- Đấu kỹ Bạch Hổ, chẳng lẽ chỉ có một mình Kiếm Hoàng ngươi có hay sao? Đấu kỹ Bạch Hổ, Huyết Nguyệt Cuông Cường!
Lý Dật cũng hét lớn, tay phải vung lên, một vòng huyết nguyệt cực mạnh bắn ra, lao vào đội hình khổng lồ của Vạn Tượng Sâm La Kiếm!
Nếu hình dung Vạn Tượng Sâm La Kiếm của Kiếm Hoàng là một đội quân khổng lồ, vậy Huyết Nguyệt Cuồng Cương của Lý Dật chính là một vị tuyệt đỉnh cường giả một địch ngàn vạn quân!
Mang theo vô số những tia huyết sắc thiễm điện từ trên trời rơi xuống vầng huyết nguyệt đó giống như một thanh trường thương sắc bén vậy. Những nơi huyết nguyệt đi qua, những sinh vật từ các loại biến ảo kỳ lạ mà thành, các loại kiếm khí tức, cho đến những chiến tướng cưỡi kỳ mã, mang theo tấm khiên, cầm đại đạo... Đều như hoàn toàn tiêu tán, toàn bộ không gian sau khi vầng huyết nguyệt kia đi qua giống như chưa từng có gì xảy ra vậy!
← Ch. 0434 | Ch. 0436 → |