← Ch.0438 | Ch.0440 → |
- Lý thiếu gia, điều này, với Toa Toa đương nhiên càng nhanh càng tốt!
Biết Lý Dật là Đấu Hoàng cường gia, Toa Toa có cảm giác căng thẳng, ngữ khí khác hẳn so với lúc nãy, có thêm vài phần túng quân.
- Ở, vậy sao?
Lý Dật tùy ý nói:
- Ta sẽ nhanh chóng ra tay, nhưng ta vừa mới từ Sơn mạch Nạp Gia quay về Đế Đô, còn có một số việc chờ ta sắp xếp, sau khi sắp xếp xong những việc này, ta sẽ ra tay giúp ngươi!
Lý Dật lắc đầu nói.
- Như vậy đi, Toa Toa tiểu thư, bây giờ ta sắp quay về chỗ ở của ta ở Đế Độ, người xem ngươi nên sắp xếp thế nào? Tiếp tục ở Dong binh đoàn Thiết Kiếm? Hay đi cùng ta?
Lý Dật quan sát Toa Toa, nhìn đến nỗi Toa Toa phải trở nên run sợ.
Nghĩ đến những người bằng hữu dong binh đã chết của mình, những ngày tháng thân mật ngày xưa, Toa Toa đứng vững trước sự thăm dò của Lý Dật, cắn răng nói:
- Ta đi cùng ngươi!
- Tốt lắm, người đi thu dọn y phục, ta ở đây đợi người!
Lý Dật nói.
- Được, vậy xin thiếu gia chờ một chút!
Toa Toa nói xong vội vã vào bên trong Tồng bộ Dong binh đoàn Thiết Kiếm.
Nhìn Toa Toa vào bên trong, Lý Dật hướng ánh mắt nhìn về phía mấy bóng người thấp thoáng xa xa, trên mặt nở một nụ cười tàn nhẫn. Mấy người đó trong lúc hắn và Toa Toa đang nói chuyện, vẫn nhìn chằm chằm vào hai người, những người này chắc chắn là muốn gây bất lợi cho hắn và Toa Toa rồi.
Nhìn ánh mắt gần như dâm loạn của Lý Dật, Toa Toa một lời liền đồng ý đi theo hắn, trong lòng Toa Toa cũng có dự định riêng. Một khi đề Lý Dật rời đi, khi nào Lý Dật mới đến tìm nàng nàng cũng không thể nắm chắc được. Vạn nhất Lý Dật không đến nữa, như vậy việc báo thù giúp đồng bọn đã không còn hy vọng gì nữa. Hơn nữa, Toa Toa còn có một nguyên nhân khác.
Lúc trước Vô Thiên Song Sát diệt Dong binh đoàn của nàng tiền bạc của Dong binh đoàn Nhiệt Huyết đều bị Vô Thiên Song Sát cướp lấy hết, tiền tài của Dong binh đoàn Nhiệt Huyết cũng không có nằm trong tay của Toa Toa.
Một đường bỏ chạy vào trong Tổng bộ của Dong binh đoàn Thiết Kiếm, dựa vào thân phận dong binh lưu lại tại Tổng bộ của Dong binh đoàn Thiết Kiệm, tuy rằng có thể giữ được sự an toàn, tiêu dùng cũng ít hơn so với bên ngoài, nhưng mà, những chi tiêu hàng ngày cũng không thể không tiêu. Những thứ đáng giá Toa Toa đều đã bán hết, dưới dự giám sát chặt chẽ của Vô Thiên Song Sát, Toa Toa căn bản không thể có cơ hội tiếp nhận nhiệm vụ để mà kiếm tiền, như vậy, trong Tổng bộ Dong binh đoàn Thiết Kiệm, cuộc sống thường ngày của Toa Toa hiện tại cũng đã trở nên vô cùng khó khăn. Đương nhiên, trong Tông bộ Dong binh đoàn Thiết Kiếm, nữ nhân còn có một cách kiếm tiền nguyên thủy khác, nhưng mà, không đến đường cùng. Toa Toa sao có thể làm việc đó được?
Nếu vị Lý Dật thiếu gia này bảo nàng đi theo hắn, vậy cử đơn giản đi theo hắn thôi. Không lẽ, đi theo hắn, những chi tiêu hàng ngày của một nữ nhân còn phải tự mình bỏ ra hay sao? Trong lòng Toa Toa thầm nghĩ như thế.
Trong mắt của Lý Dật, hành lý của Toa Toa ít đến thảm thương một thanh trường kiếm và một cái bao cá nhân nhỏ, trong bao, có lẽ cũng không có nhiều vật dụng cho lắm.
Đối với một nữ nhân mà nói, chỉ có một chút gia sản như vậy, cũng khó tránh được quá ít, không nói những thứ khác, một cô nương xinh đẹp như vậy, y phục xứng người không lẽ không có được mấy bộ chứ?
Đương nhiên, Lý Dật liếc mắt liền có thể nhìn thấy, trên mười ngón tay trắng nõn của Toa Toa, hoàn toàn sạch sẽ trống trãi, ngay cả một cái giới chỉ cũng không có, càng không nói đến các vật dùng để chứa đồ như Dung giới.
- Toa Toa tiểu thư, mời đi theo ta!
Thấy bộ dạng này của Toa Toa, Lý Dật cười cười, bước đi trước.
- Toa Toa tiểu thư cần thận, lát nữa e rằng sẽ có người ra tay với chúng ta, lát nữa nếu gặp phải chuyện gì, ngươi cứ đứng một bên, để ta ra tay là được!
Nhìn Toa Toa đang theo sát phía sau, Lý Dật thấp giọng nói.
- Đúng vậy, Lý thiếu gia, Vô Thiên Song Sát vì muốn diệt trừ ta, đã bố trí không ít tại mắt xung quanh Tồng bộ Dong binh đoàn Thiết Kiếm, chỉ cần ta xuất hiện, họ sẽ ra tay truy sát!
Toa Toa thấp giọng nói.
-Ỏ, là vậy sao?
Nghe Toa Toa giải thích, Lý Dật cảm thấy buồn cười, hai vị Đấu Vương cường giả đó, xem ra là người cắt cỏ không để lại gốc! Nhưng chỉ là một người vừa tấn cấp Đấu Vương, cũng lại chuẩn bị trận địa mai phục như vậy rình rang như vậy.
- Đi thôi, ta thật muốn xem, những người Vô Thiên Song Sát phái đến, rốt cuộc có bộ dạng thế nào.
Lý Dật chắp hai tay phía sau, nhẹ nhàng bước nhanh, đi về phía ngôi nhà hắn vừa mới mua không lâu.
Thấy bóng dáng vô cùng thoải mái của Lý Dật, Toa Toa chăm chú bước theo sau.
Lý Dật đi qua mấy con phố, lúc đến một con phố người đi thưa thớt, mấy bóng người theo sau từ nãy đến giờ chợt bước nhanh, rồi tiến lên trước mặt Toa Toa và Lý Dật.
- Toa Toa, ngươi còn muốn chạy sao? Đắc tội với hai vị Lão tổ, ngươi nên ngoan ngoãn nộp mạng đi!
Một người cao gây, hai mắt đỏ hồng trong số đó chợt nói.
Nhìn gã hán tử đó, Lý Dật nhanh chóng phát hiện, hán tử này có tu vi Tam Tinh Đấu Vương!
Hơn nữa, trong lời nói của người này, bộ dạng hình như rất tôn kính đối với Vô Thiên Song Sát. Lẽ nào, hai người kia lại có năng lực đến như vậy, có thể lấy thân phận Đấu Vương đề thu nhận một Đấu Vương cường giả khác làm nô thuộc?
- Hai vị Lão tổ?
Lý Dật vừa nghe hán tử kia nói, liền nghi hoặc hỏi.
- Không sai, tiểu tử, hai vị Lão tố chính là Vô Thiên Song Sát được người ta xưng tụng Hừ, hai vị Lão tổ là những cường gia ngay cả Đấu Hoàng cũng không muốn đắc tội, con tiện nữ này là người hai vị Lão tổ chỉ đích danh phải trừ khử. Nếu người biết điều, mau tránh ra, không nên bị mê hoặc bởi vẻ đẹp của con tiện nữ này, uống phí tính mạng mình!
Hán tử kia thấy Lý Dật hỏi vậy, vội vàng nói.
Gã hán tử này cũng là người biết điều, thấy trên người Lý Dật phát ra khí tức không kém gì mình, xem ra cũng là Đấu Vương cường giả. Nếu Lý Dật và Toa Toa liên thủ, tuy nói bên cạnh mình còn có mấy Đấu Sư, nhưng đối mặt với hai vị Đấu Vương, e rằng bọn họ cũng không chiếm được ưu thế gì.
Sau khi phán đoán tình thế, gã hán tử này liền dùng chiêu lấy hổ dọa người, mang danh tiếng Vô Thiên Song Sát ra mà hù dọa Lý Dật.
Trong mắt gã hán tử này, hắn đưa tên Vô Thiên Song Sát ra, người này chắc chắn sẽ cong đuôi chạy mất. Phải biết rằng Lão Đại Trần Vô trong Vô Thiên Song Sát, là một trong Thiên Phong Thập Vương, chính vì vậy, danh tiếng của Vô Thiên Song Sát trong Đế quốc Thiên Phong vô cùng nổi tiếng. Thiên Phong Thất Hoàng Thiên Phong Thập Vương, là những người ngay cả trẻ con trên đường phố đều có thể đọc tên ra.
- Ta thấy, hai gã lão tư của ngươi cũng không có gì đặc biệt, chỉ là hai Đấu Vương nhỏ nhoi, lại dày mặt tự xưng Lão tổ. Ta nghĩ hai người đó đã trách tính mệnh của mình quá dài, vội vàng đi tìm chết hay sao?
Lý Dật bĩu môi, không chút lưu tình nói.
- Tiểu tử! Ngươi!
Chưa từng có ai dám nói móc Vô Thiên Song Sát trước mặt hán tử này, nên vừa nghe Lý Dật nói vậy, lập tức sắc mặt hắn thay đổi, nhưng trong nhất thời lại không thể nói được gì.
- Được, được, được. Tiểu tử, dám nói hai vị Lão tổ như vậy, xem ra người sống không biết nhẫn nhịn, muốn vội đi đầu thai rồi!
Hán tử mắt đỏ hét lớn.
Lời nói này của Lý Dật, cũng là biểu lộ thái độ của hắn, hán tử kia cũng biết, thấy đã không thể hù dọa được Lý Dật, liên hét:
- Ta đối phó với nam nhân kia, các ngươi mau giải quyết con tiện nữ Toa Toa!
- Vâng Dư gia!
Mấy cường giả Đấu Sư đỉnh phong sau lưng hán tử mắt đỏ đáp lời.
- Chờ một chút!
Ngay lúc năm hán tử kia lao về phía Toa Toa, Lý Dật đột nhiên quát lớn. Nghe Lý Dật hét vậy, người được gọi là Dư gia giơ tay chặn lại mấy vị Đấu Sư kia lại.
- Tiểu tử, biết lợi hại rồi chứ gì? Ha ha, bây giờ vẫn còn kịp, nể tình người biết điều, Dư gia ta cũng không quan tâm đến việc ngươi vũ nhục hai Lão tổ, lập tức tránh ra một bên cho ta!
Hán tử mắt đỏ cười ha ha nói.
- Nói nhảm, hai gã lão tư kia ta còn chưa đặt vào trong mắt. Đại gia ta chẳng qua thấy mấy người các ngươi, lại hợp bọn bắt nạt một nữ nhân, các ngươi có biết xấu hổ hay không? Có bản lĩnh gì, cứ đánh với bồn thiếu gia, các ngươi không cần chia ra nữa, cùng xông đến đi!
Lý Dật lạnh lùng nói.
- Tiểu tử, ngươi thực sự muốn chết!
Lời nói của Lý Dật khiến Dư gia mắt đỏ thật sự tức giận:
- Vậy được, trước tiên giết chết tiều tử này! Sau đó chúng ta từ từ giải quyết Toa Toa!
Dư gia giận dữ nói.
- Chu Tước Hạ cấp, Băng Thứ!
Dư gia quát lớn, hai tay vẫy liên tục, một tảng băng lớn ngưng tụ, lao về phía Lý Dật. Trên tảng băng lộ ra hàn khí màu trắng, nhiệt độ của tảng băng vô cùng thấp. Tảng băng xuất hiện, nhiệt độ xung quanh trong nháy mắt thấp xuống mấy độ!
Tảng băng trong suốt mang theo một tầng quang mang lam sắc, xem ra, tảng băng sắc bén vô cùng, hoàn toàn có thể tưởng tượng một tảng băng như vậy đâm vào cơ thể, có thể lạnh buốt đến tận tâm can!
Không chỉ Dư gia mắt đỏ ra tay, năm Đấu Sư đỉnh phong xung quanh cũng ra tay, từng đạo đấu khí không ngừng lao về phía Lý Dật.
Toa Toa thấy vậy, không khỏi bước lên trước mấy bước, Lý Dật nhận ra được, Toa Toa có ý ra tay.
- Toa Toa tiểu thư, cô chỉ cần đứng nhìn là được rồi, những con cá nhỏ này, giải quyết chúng không có gì khó, cơ bản không cần hao tốn sức lực.
Lý Dật cười, trước lúc Toa Toa ra tay, đã nhanh chóng ra tay trước.
- Thanh Vân Thủ! mu!
Lý Dật quát một tiếng, lập tức trên đôi tay hắn xuất hiện một luồng quanh mang thanh sắc, đôi tay thanh sắc như gió thôi động xen lẫn giữa các luồng đấu khí công kích!
Những tiếng kêu la thảm thiết không ngừng vang lên. Lý Dật chỉ ra tay trong hai ba giây, những nhân ảnh đang lao đến cũng ngừng lại, dường như thời gian đột nhiên ngừng lại vậy, sau những tiếng kêu rên, mây thân người đều dừng lại trong tư thế quỷ dị, hoàn toàn bất động.
. Thân hình chợt lóe lên, Lý Dật phóng đến bên cạnh Toa Toa, lúc này, năm cường giả Đấu Sư đỉnh phong mới ngã xuống máu chảy đầy mặt đất.
Nhìn năm thân người nằm im trên mặt đất, vừa rồi còn khỏe mạnh, đòi lấy mạng Lý Dật, chớp mắt đã biến thành năm cỗ thi thể. Năm cỗ thi thể này trên ngực đều bị một lỗ hồng một luồng máu tươi từ bên trong phun ra.
- Ngươi họ Dư đúng không kế tiếp sẽ đến lượt ngươi, ngươi chuẩn bị sẵn sàng chưa?
Lý Dật lộ một nụ cười mỉa mai, nhưng bây giờ trong mắt của Dư gia mắt đỏ, nụ cười này trở nên vô cùng khủng khiếp.
- Vị cao thủ này, thân thủ của ngài thật tuyệt!
Dư gia có chút lắp bắp.
Năm Đấu Sư cường giả, năm người đều là cường giả Đấu Sư đỉnh phong, năm người này chỉ cần bước thêm một bước nữa, đã là Đấu Vương cường giả rồi, đừng nói là Dư gia mắt đỏ hắn, dù là hai vị Lão tổ có ra tay, muốn dùng một chiều giải quyết cả năm người này, cũng là một chuyện không thể.
Lý Dật giết chết cả năm người, như vậy, tu vi của Lý Dật còn cao hơn Vô Thiên Song Sát!
015 thuoc Rất nhanh, người được gọi là Dư gia này đã có một quyết định.
← Ch. 0438 | Ch. 0440 → |