← Ch.0462 | Ch.0464 → |
Đối ngược với những bang chúng bình thường vô cùng hưng phấn, các Đấu Vương cường giả thì sắc mặt đều sầu lo. Những người này trước kia đều là cao tầng của Thiên Ưng Bang, tự nhiên biết rõ Thần Long Hội không phải dễ dàng trêu chọc như vậy.
Thần Long Hội có năm vị Đấu Vương cường giả, trong đó Đấu Sư cường giả so với Thiên Ưng Bang không thể ít hơn. Thiên Ưng Bang cùng Thần Long Hội đã nhiều lần xung đột, trên cơ bản đều là sự xung đột tầng thấp giữa các bang chúng cấp thấp. Cao tầng cũng không có xung đột nhiều, sự khác biệt giữa hai bên căn bản là không nhiều lắm.
Cao tầng hai bên cũng biết, hai đại bang phái có thực lực ngang bằng nhau, nếu tranh đấu, chính là lâm vào cục diện ngươi chết ta sống, đối với song phương đều tạo thành thương tổn nghiêm trọng, đến lúc đó sẽ khiến cho những bang phái khác ngồi không mà thu lợi.
- Tốt, mọi người có sĩ khí cao như vậy, Thiếu chủ quyết định, khuya hôm nay mang theo các ngươi đánh vào Tổng bộ Thần Long Hội. Bắt được Hội trưởng Thần Long Hội, Thiếu chủ phát cho mỗi người một trăm kim tệ, cho các ngươi đi giải trí một phen.
Lý Dật cũng không buộc mọi người lúc này phải đi đánh ngay Thần Long Hội, cho nên rất nhanh đưa ra một ít tiền để cho bọn họ giải trí một chút.
- Tốt quá!
- Thật tốt quá!
- Đi theo Thiếu chủ thật là có tiền đồ!
Bên dưới nghe Lý Dật nói đánh Thần Long Hội, lại có một trăm kim tệ tiền thưởng, mọi người càng thêm hưng phấn lên.
- Mẹ kiếp, có một trăm kim tệ, lão tử có thể đi Thiên Hương Lầu chơi với cô nương hoa khôi ở đó. Lão tử muốn chơi trên một tuần lễ không về!
Một gã hán tử lớn tiếng kêu lên.
- Tiểu Thúy. Đợi đến ngày mai, ca ca mang theo lễ hỏi đến nhà cầu hôn muội!
Nghe được những thanh âm bát nháo ở bên dưới, Lý Dật ngược lại ngây ngẩn cả người, mình chỉ cấp cho mỗi người có một trăm kim tệ, có phải nhiều quá rồi không? Gần đây đối với tiền tài Lý Dật không có cảm giác gì, Lý Dật không biết một trăm kim tệ đối với mỗi người bình thường nó lớn dường nào.
- Tốt lắm, các ngươi ưa thích tiền như vậy, buổi tối nay đi cùng với Thiếu chủ đánh Thần Long Hội!
Lý Dật lớn tiếng nói.
- Tạ Vũ, tới đây!
Lý Dật lập tức gọi Tạ Vũ. Lấy ra một đống kim tệ, Lý Dật nói.
- Mỗi người tới lĩnh mười kim tệ, có cái gì cần chuẩn bị, các ngươi đi chuẩn bị trước, buổi tối bảy giờ tập hợp ở đây.
- Vâng, Thiếu chủ!
Được phát tiền ngay, mọi người đều hưng phấn dị thường, Lý Dật vung tay bảo tất cả mọi người đều chạy tới chỗ Tạ Vũ nhận tiền.
- Thiếu chủ, có điểm gì cần dặn dò, chúng ta muốn đi an bài trước một chút?
Lý Kỳ nhìn thấy mọi người đều chạy tới nhận tiền, lập tức đến bên người Lý Dật nói.
- Ngươi đối với việc đánh Thần Long Hội không có có lòng tin à?
Nghe thấy Lý Kỳ nói, Lý Dật biết Lý Kỳ đang cố kỵ cái gì.
- Thiếu chủ, đối với Thần Long Hội thuộc hạ biết rất rõ, Thần Long Hội cùng với Thiên Ưng Bang chúng ta trước kia thực lực chênh lệch không nhiều. Nhưng mà hiện tại Cao Trưởng lão thương thế không có tốt, Đường chủ Hồng Đường thì đã ra đi, tiền Bang chủ cũng đã chết rồi. Ta xem, tình hình không lạc quan lắm...
Lý Kỳ cũng nói thẳng.
- Ngươi yên tâm, ta đã nói rồi, lần này thiếu gia đích thân ra tay, đối với Thần Long Hội, Thiếu chủ ta bắt buộc phải thu phục!
Lý Dật mạnh mẽ nói.
- Nếu là Thiếu chủ ra tay, ta thấy không có vấn đề gì!
Đến lúc này, Lý Kỳ cũng không thể phản bác cái gì. Lý Dật là Đấu Hoàng cường giả, có Đấu Hoàng cường giả ra tay, Thần Long Hội nhất định là chống cự không nổi.
- Đến lúc đó ngươi mang theo thuộc hạ xung phong, ta tại thời điểm thích hợp sẽ xuất hiện!
Lý Dật thản nhiên nói. Tuy rằng không biết Lý Dật có ý gì, nhưng Lý Kỳ vẫn bình tĩnh đáp ứng. o0o
Tổng bộ Thần Long Hội nằm ở một con đường cái. Đám người Lý Minh di chuyển trên con đường đó, phát hiện ra hiện tại cũng không có lấy một người đi đường nào xuất hiện cả.
Nhìn thấy tình huống như vậy, Lý Kỳ trong lòng có cảm giác không ổn. Tổng bộ Thần Long Hội ở trên con đường này, bình thường lúc này là chợ đêm, hẳn phải là tiếng người huyên náo mới đúng.
Ba vị Đấu Vương cường giả mang theo hơn một trăm Đấu Sư cường giả, chậm rãi đi vào con đường tọa lạc của Tổng bộ Thần Long Hội. Lúc này đã là tám giờ tối, ven đường treo rất nhiều đèn lồng, những đèn lồng này đem con đường này chiếu sáng giống như ban ngày vậy. Gió đêm thổi tới nhè nhẹ, làm cho cây cối hai bên đường cành lá khẽ lung lay, thế nhưng lúc này lại gây cho người khác một loại cảm giác lạnh lẽo nhàn nhạt.
Bình thường trên con đường này vốn là rất náo nhiệt, hiện tại lại không có ai. Lý Kỳ rất nhanh ý thức được, tin tức Lý Minh sẽ tấn công Thần Long Hội, khẳng định đã bị lộ, tình huống hiện tại chứng minh, Thần Long Hội đã có phòng bị.
Rất nhanh, tại cuối con đường cái, tại cánh cổng chính có treo ba chữ to Thần Long Hội, trước mặt đại môn, từ lúc nào đã đứng đó hơn mười người. Đứng chính giữa là một gã hán tử mặc quần áo cẩm y, lúc này đang lạnh lùng nhìn đám người Lý Minh dần dần tiến tới.
- Lý Kỳ, ngươi mang theo nhiều người như vậy đi vào Thần Long Hội, đến tột cùng là muốn làm gì?
Hán tử kia nhìn thấy Lý Kỳ, chậm rãi nói.
- Nguyễn Hội trưởng đã xếp đặt trận thế như vậy, chắc hẳn đã biết ý của chúng ta rồi?
Tình huống trước mắt, nhìn thấy Nguyễn Hội trưởng nói như vậy, Lý Kỳ khẳng định, Hội trưởng Thần Long Hội nhất định là đã biết được tin tức, cố ý đứng chờ ở cửa.
- Ha ha ha ha, không thể tưởng được a, thật sự là không thể tưởng được, Bang chủ Thiên Ưng Bang các ngươi vừa chết, các ngươi lập tức liền biến thành tay sai của người khác, bắt các ngươi làm gì thì phải làm sao? Cho là Thần Long Hội chúng ta cùng một loại với Thiên Ưng Bang các ngươi sao? Đều là cùng một trứng à?
Hội trưởng Thần Long Hội cười lớn chế giễu nói.
- Nguyễn Hội trưởng, kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, Thiếu chủ nhà ta chính là Đấu Hoàng cường giả, ngươi đầu phục Thiếu chủ nhà ta, cũng không phải là chuyện mất mặt gì.
Lý Kỳ chậm rãi nói.
- Ta nhổ vào!
Hội trưởng Thần Long Hội đột nhiên nặng nề nhổ một bãi nước bọt.
- Lý Kỳ, ngươi đây là cái thá gì. Mẹ! Chó má, Đấu Hoàng cường giả? Nếu ngươi vừa nói như vậy, chỉ cần là Đấu Hoàng cường giả đi ra, Nguyễn Văn ta liền phải đi quỳ xuống dưới chân hắn à, làm chó giữ nhà à?
- Nguyễn Văn, trước kia ta và ngươi cũng xem như là có quen biết, ta hảo tâm khuyên ngươi quy thuận Thiếu chủ nhà ta, đừng có rượu mời không uống lại uống rượu phạt!
Nhìn thấy Nguyễn Văn mở miệng mắng chửi, sắc mặt Lý Kỳ cũng thay đổi.
- Lý Kỳ, lão tử chính là không uống rượu mời của ngươi, ngươi làm được gì ta? Bằng những người các ngươi, muốn đánh Thần Long Hội ta à? Lão tử nói cho ngươi biết, khuya hôm nay các ngươi nếu đã đến đây, thì đừng có nghĩ đến chuyện quay về.
Nguyễn Văn sắc mặt cũng đại biến.
Nguyễn Văn vừa nói xong, bên cạnh một người hán tử tay giương lên, một tiếng cười thê lương vang lên.
Rất nhanh, bốn phía đường cái, đi ra rất nhiều người, những người này bao vây Lý Kỳ và hơn một trăm Đấu Sư cường giả vào giữa.
- Lý Kỳ tiểu tử, tranh thủ thời gian dập đầu quỳ Nguyễn gia gia ta, Nguyễn gia gia hôm nay sẽ tha cho ngươi, thế nào?
Nhìn thấy người của mình xuất hiện, Nguyễn Văn cười ha hả.
- Nguyễn Văn, ngươi như vậy mà lại âm hiểm thế sao?
Nhìn thấy Thần Long Hội bày ra trận thế, trong lòng Lý Kỳ cảm thấy kinh hãi. Bên mình chỉ mang theo hơn một trăm người, nhưng nhìn xem nhân thủ của Thần Long gần ngàn người. Xem ra Nguyễn Văn đã đem toàn bộ các hội viên của Thần Long Hội tập trung lại, để đối phó với Lý Minh lần này.
- Ha ha, các ngươi sợ rồi sao?
Nguyễn Văn ha ha cười.
- Lý Kỳ, nể tình trước kia quen biết, ngươi dập đầu quỳ xuống, Nguyễn gia gia thả ngươi đi, thế nào?
Nguyễn Văn đem lời nói vừa rồi của Lý Kỳ trả lại cho Lý Kỳ.
- Lão Đại, xem nên làm sao bây giờ?
Gặp phải tình huống như vậy, những người Lý Minh đều hướng ánh mắt nhìn về phía Lý Kỳ.
- Sợ cái gì? Thiếu chủ còn chưa có xuất hiện. Hừ, ta xem Nguyễn Văn không muốn sống nữa rồi. Nếu là như vậy, chúng ta cũng không khách khí, mọi người đợi lát nữa đánh nhau, đều tụ lại cùng một chỗ, không được tản ra.
Lý Kỳ lớn tiếng hô lên.
Bên mình vốn ít người, đánh nhau nếu tản ra, cũng sẽ bị Thần Long Hội chia ra đánh bại, Lý Kỳ rất rõ ràng, nhân thủ của mình tuy rằng thiếu, nhưng mà thủ hạ toàn bộ đều là Đấu Sư cường giả, Thần Long Hội chưa hẳn có thể chiếm được tiện nghi.
- Vâng, Lão Đại!
Mọi người ở phía dưới đều hô to một tiếng.
Theo âm thanh kêu to, người của Lý Minh đều đồng loạt rút binh khí ra, tràng diện lúc này lập tức giương cung bạt kiếm lên.
- Lý Kỳ, cho ngươi cơ hội ngươi không nắm lấy, ngươi đừng nên oán ta!
Nguyễn Văn cũng lớn tiếng kêu lên.
- Các huynh đệ, Thiên Ưng Bang hỗn láo không sợ chết, các huynh đệ làm thịt toàn bộ bọn họ cho ta. Đến lúc đó chúng ta đoạt địa bàn Thiên Ưng Bang. Trong Tam bang Ngũ hội, Thần Long Hội ta chính là lớn nhất.
Nguyễn Văn lớn tiếng hô, Nguyễn Văn cho rằng Lý Kỳ đã trở thành cá nằm trên thớt.
- Giết!
Đám người Thần Long Hội lớn tiếng hô, hướng về phía Lý Kỳ hung hăng đánh tới.
Trong Thần Long Hội có không ít người cùng với Thiên Ưng Bang trước kia rất hay xung đột, bất quá song phương tận lực áp chế, cũng không có bạo phát. Lúc này Hội trưởng tự mình hạ lệnh xử lý Thiên Ưng Bang, những người này tinh thần phấn khởi, xông vào đánh giết.
Hai bên đánh nhau cùng một chỗ, binh khí va vào nhau tạo thành những thanh âm sát phạt, các loại Đấu kỹ thích phóng ra, đủ mọi màu sắc rất là huyền ảo. Hỗn chiến cùng một chỗ, lập tức những tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên. Thế nhưng ngược lại là đám hội chúng của Thần Long Hội bên kia lâm vào hoàn cảnh xấu.
Cũng không có gì kỳ quái, Lý Kỳ mang theo đều là Đấu Sư cường giả, đều có thể phóng thích ra một ít Đấu kỹ. Nhưng bên kia, đám hội chúng Thần Long Hội đều là cảnh giới Đấu Giả lao tới phía trước, đã bị Đấu Sư cường giả bên Lý Minh công kích, tự nhiên bị thiệt thòi.
- Các huynh đệ, không có tu vi Đấu Sư, trước không được đi lên, Đấu Sư cường giả lên trước, đánh cho ta!
Nhìn thấy tình huống trước mắt, Nguyễn Văn lập tức lớn tiếng kêu lên.
Rất nhanh, dưới sự chỉ huy của Nguyễn Văn, những hội viên không phải Đấu Sư của Thần Long Hội đều lui xuống, chỉ còn lại có hơn một trăm Đấu Sư cường giả, cùng đám người Lý Kỳ giằng co tại đó.
- Chúng ta lên!
Nói với đám người đứng bên cạnh mình, Nguyễn Văn lập tức hai chân đạp xuống mặt đất, cả người như khỏa đạn pháo lao tới trước mặt Lý Kỳ.
- Lý Kỳ, để cho ta tự tay kết liễu ngươi!
Nguyễn Văn lạnh lùng nói, tại trong mắt Nguyễn Văn, trước kia khi toàn bộ Thiên Ưng Bang tấn công thì chỉ có Bang chủ miễn cưỡng có thể là đối thủ của mình, còn Lý Kỳ này, Nguyễn Văn căn bản không có để ở trong mắt.
Nhìn thấy Nguyễn Văn phía trước, Lý Kỳ cùng với Trung Trưởng lão, và một vị Đường chủ lập tức lao tới, ba người bao vây Nguyễn Văn lại.
- Hội trưởng, ngươi trước xử lý Lý Kỳ, hai người khác giao cho chúng ta!
Lúc này bên cạnh Lý Kỳ có thêm Trung Trưởng lão cùng một Đường chủ, thì bên phía Nguyễn Văn lại xuất hiện đến bốn người, bốn người này cũng đều là Đấu Vương cường giả!
Nguyễn Văn chống lại Lý Kỳ, như vậy, Trung Trưởng lão cùng một vị Đường chủ đồng thời đối mặt với bốn vị Đấu Vương, hai người bọn họ mỗi người đồng thời đối mặt với hai vị Đấu Vương cường giả.
- Tốt, Thừa dịp Thiếu chủ bọn chúng chưa có xuất hiện, chúng ta sớm giải quyết ba người này.
Nguyễn Văn lớn tiếng nói, trong lúc Nguyễn Văn nói chuyện, trong tay thủ ấn liên tục kết xuất, một đôi tay cứ như vậy mà biến thành màu vàng.
- Rống!
Nguyễn Văn rống lớn một tiếng, một quyền hướng về phía Lý Kỳ đánh tới, nắm tay trên không trung biến thành to lớn, trực tiếp biến thành một nắm tay kim hoàng, hướng về phía đỉnh đầu của Lý Kỳ mà rơi xuống.
- Tốt lắm!
Nhìn thấy nắm tay của Nguyễn Văn, Lý Kỳ mạnh mẽ quát to một tiếng, hai mắt trợn lên, cũng một quyền đánh ra.
Hai nắm tay trên trời chạm vào nhau, một tiếng nổ vang thật lớn truyền đến, chung quanh tràng diện, Đấu Sư cường giả đều mạnh mẽ lay động vài cái đầu, những tiếng nổ vang đều chấn động màng tai mọi người.
← Ch. 0462 | Ch. 0464 → |