← Ch.0491 | Ch.0493 → |
- Ha ha, Lý Minh chủ cũng không nên từ chối, hãy đi theo ta.
Lý Tùng cười lớn nói, thân thể đi nhanh về phía trước.
Biểu hiện của Lý Tùng rất là nhiệt tình, làm cho Lý Hàn cũng không thể từ chối, chỉ có thể đi theo Lý Tùng mà thôi.
Đi vòng vo một hồi, rốt cục mọi người cũng đi đến một căn phòng bí mật, Lý Tùng mở cửa phòng, nói:
- Hai vị, mời đi theo ta a.
Lý Tùng rất khách khí, nói.
- Mời Lý Gia chủ đi trước.
Lý Hàn cũng vội vàng đáp lễ nói, những lễ tiết như vậy, Lý Hàn luôn luôn tuân thủ.
Lý Tùng dẫn đường, Lý Dật cùng Lý Hàn đi vào một căn phòng cũng không lớn, bên trong đặt đầy những vật phẩm giống như là một cái thư phòng.
Lý Tùng vươn tay lên trên vách tường lục lọi một hồi, rất nhanh một cánh cửa được mở ra, bên trong có một thông đạo rất dài, trên vách thông đạo đều treo đèn, ánh đèn tỏa ra làm cho tất cả vật phẩm ở bên trong cũng đều thấy rõ.
- Lý Minh chủ, Lý Dật hiền điệt, nơi này là kho chứa binh khí của gia tộc Lý gia, mặc dù không có Siêu Thần khí như trong truyền thuyết, nhưng mà cũng có một số thứ tốt, hai vị đi vào lựa chọn đi, mỗi người có thể nhận lấy một kiện vũ khí tiện tay a, coi như là lễ gặp mặt của Lý Tùng ta.
Lý Tùng vừa cười vừa nói.
Đi qua một lối rất nhỏ, rất nhanh Lý Dật cùng Lý Hàn trông thấy một gian phòng khổng lồ xuất hiện, bên trong gian phòng này chất đầy vũ khí và hộ giáp, trong đó có một ít vũ khí và hộ giáp được chế tạo hoàn mỹ vô cùng.
- Hai vị chê cười rồi, những thứ này bất quá là vũ khí cực kỳ bình thường mà thôi, muốn có thứ tốt thì hãy đi vào bên trong này.
Lý Tùng ân cần nói, mang theo hai người Lý Dật và Lý Hàn, rất nhanh đi vào bên trong.
- Lý gia chúng ta quản lý một chi quân đội, những vũ khí hộ giáp này, đều là những vũ khí dự bị cho Vũ Dũng Quân, ở đây đều là vũ khí bình thường cho binh lính sử dụng.
Lý Tùng vừa đi vừa nói.
Nhưng mà khi Lý Dật nhìn thấy nhiều vũ khí hộ giáp như vậy, cũng làm cho Lý Dật thầm giật mình. Đây đều là vũ khí dự bị của Vũ Dũng Quân thì cũng không nên nhiều như vậy a? Chẳng lẽ Gia chủ Lý gia này, có tâm tư mưu phản chăng?
- Lý Dật hiền điệt, nghe nói ngươi cùng với Đại Điện hạ quan hệ cũng không tệ?
Lý Tùng đột nhiên bỗng hỏi một câu như vậy.
Nghe thấy Lý Tùng nói, Lý Dật cũng không biết là Lý Tùng có ý đồ gì, bất quá hiện tại Lý Dật cùng với Đại Hoàng tử Đế quốc Thiên Phong có quan hệ, chỉ cần chú ý một chút thì ai cũng đều biết, về việc này cũng không cần thiết phải che dấu làm gì.
- Đúng vậy, Lý thúc thúc!
Lý Dật cũng không phủ nhận, nói thẳng ra.
- Lý Dật a, không phải ta đối với bọn họ có thành kiến, nhưng ngươi phải cẩn thận với người của Hoàng thất, bọn họ mỗi người đều có tâm cơ rất thâm trầm, ngươi nhất thiết không nên thấy những biểu hiện của bọn họ mà bị mê hoặc, đến lúc đó bị bọn họ lợi dụng, có hối hận thì cũng không kịp.
Lý Tùng rất là ân cần nói.
- Trong con mắt của ta, ta lại thấy Đại Điện hạ không phải giống như vậy.
Lý Dật nói.
Nghe thấy Lý Dật nói, sắc mặt Lý Tùng hơi đổi, thấy Lý Dật phản bác ý kiến của hắn, điều này làm cho Lý Tùng có điểm không được thoải mái.
Chợt Lý Tùng ha ha cười, nói:
- Lý Dật hiền điệt, về việc này sau này ngươi sẽ biết, đến lúc đó có xảy ra việc gì thì cũng đừng trách Lý Tùng thúc thúc ta không có nhắc nhở ngươi a.
- Ân, Lý Dật rất cảm ơn những lời Lý Tùng thúc thúc cảnh báo, từ nay về sau cùng với bọn họ liên hệ, Lý Dật đề phòng là được rồi.
Lý Dật lập tức nói ra.
Để cho Lý Tùng một cái hứa hẹn, gương mặt của Lý Tùng lúc này cũng hòa hoãn đi rất nhiều.
- Ha ha, đề phòng lúc nào cũng tốt.
Lý Tùng nói ra.
- Lý thúc thúc nói rất đúng.
Đã ý định cấp cho Lý Tùng mặt mũi, Lý Dật đơn giản liền cấp cho đủ.
Quả nhiên, sắc mặt Lý Tùng đã tốt hơn rất nhiều, Lý Dật mặc dù là vãn bối của Lý Tùng, nhưng Lý Dật lại một Đấu Hoàng cường giả. Một Đấu Hoàng cường giả đứng ở trước mặt của mình dù có nói gì thì mình cũng phải nghe nấy mà thôi.
- Ha ha, đã đến, đã đến nơi rồi.
Lý Tùng đột nhiên dừng bước, liên tục nói vài câu.
Lý Dật ngẩng đầu nhìn lên, ở trên mặt thạch bích có treo vài món vũ khí cùng hộ giáp, mỗi kiện vũ khí cùng hộ giáp đều toát ra năng lượng ba động kinh người, làm cho người ta có cảm giác được những kiện vũ khí này không phải là những vật bình thường.
Rất nhanh, Lý Dật liền cầm ngay một kiện áo giáp. Kiện áo giáp này có màu xanh nhạt, cũng không biết là dùng tài liệu gì tạo thành, nhưng làm cho Lý Dật có cảm giác, áo giáp này ít nhất có thể bằng chiếc Hậu Sơn Giáp mà Kiếm Hoàng Vương Minh Dương đưa tặng trước kia, thậm trí còn có thể cao cấp hơn.
Toa Toa đã dùng Hậu Sơn Giáp giúp Lý Dật ngăn chặn một lần công kích của Đấu Tôn Ngọc Phù, nhưng mà áo giáp trên người Toa Toa cũng đã bị hủy diệt. Khi nhìn thấy kiện áo giáp này, Lý Dật lập tức trong lòng đã có chủ ý, nếu như Lý Tùng để cho Lý Dật ở chỗ này chọn lấy một kiện vũ khí, Lý Dật nhất định sẽ chọn kiện áo giáp màu xanh nhạt này.
- Ha ha, ở nơi này vũ khí cùng hộ giáp cũng không đến nỗi tệ, Lý Minh chủ, ngươi cùng Lý Dật mỗi người lấy đi một kiện. Coi như là lễ vật của Lý Tùng ta đưa tặng cho các ngươi.
Lý Tùng ha ha cười nói.
- Nếu Lý thúc thúc đã hào phóng như vậy, chúng ta liền không khách khí đâu.
Lý Dật vừa cười vừa nói.
Nhìn thấy Lý Hàn cũng đang đánh giá một kiện vũ khí, xem ra Lý Hàn cũng đã tìm được một kiện vũ khí phù hợp rồi.
Trong lòng Lý Dật tự nhiên biết rõ, Lý Tùng tuyệt đối là không thể đem vũ khí cường đại nhất của Lý gia đặt ở trước mặt bọn họ. Nhưng hai phụ tử bọn họ chọn lựa vũ khí ở nơi này, đều là do Lý gia truyền thừa mấy ngàn năm cất giữ, khẳng định những vũ khí cùng hộ giáp ở nơi này cũng không phải là đơn giản.
- Vậy làm phiền Lý Gia chủ.
Lý Hàn nói xong, lập tức hướng về nơi đặt một kiện trường kiếm đi tới, nhìn thấy phụ thân đã bắt đầu lựa chọn vũ khí, Lý Dật cũng tiến hành lựa chọn.
Lúc này phụ tử hai người đều bắt đầu lựa chọn vũ khí, Lý Tùng đứng ở đằng sau đột nhiên vươn ra hai tay, hai tay rất nhanh liên tục chém ra, một vài đạo đấu khí rất nhanh bắn ra.
Đấu khí bắn tới vài vị trí, Lý Dật cùng Lý Hàn lập tức cảm thấy ‘oanh’ một tiếng, hoàn cảnh ở bên hai người lúc này đột nhiên hoàn toàn thay đổi. Lúc này hai người có cảm giác như là đang đứng ở một địa phương đầy sương mù màu trắng, xa xa không ngừng truyền đến từng tiếng kêu rất là thê lương.
- Lý Gia chủ, ngươi đây là có ý gì?
Lý Hàn đột nhiên cao giọng kêu lên.
- Lý Hàn, muốn trách thì trách nhi tử Lý Dật của ngươi, đắc tội ai thì không đắc tội mà hết lần này tới lần khác lại đắc tội với Bắc Đẩu Tông. Ha ha, Tông chủ đã sớm có mệnh lệnh, nếu nhìn thấy Lý Dật lập tức giết chết. Không thể tưởng được, ha ha, các ngươi lại đưa mạng mình tới trước cửa.
Lý Tùng ha ha cất tiếng cười to từ ở phía trên truyền xuống.
- Lý Tùng, ngươi nói đùa cái gì vậy?
Lý Dật trầm giọng kêu lên.
- Lý Dật, ta biết rõ ngươi là Đấu Hoàng cường giả, bất quá tại trong Cửu U Quỷ Trận của Lý gia chúng ta, ngươi hãy ngoan ngoãn chờ chết đi. Hai vị hãy chậm rãi hưởng dụng một bữa tiệc lớn của ta, Lý Tùng ta cũng không ở nơi này bồi tiếp với hai vị nữa.
Lý Tùng ha ha phá lên cười, thanh âm càng lúc càng xa.
- Dật nhi, không tốt, nghe lão tiểu tử kia nói, chúng ta đã tiến vào bên trong một tòa sát trận.
Lý Hàn nghe thấy Lý Tùng nói, chăm chú nhíu mày.
- Cửu U Quỷ Trận. Tiểu tử, phải rất là cẩn thận đấy!
Lý Dật còn chưa kịp cùng với Lý Hàn trao đổi, Hồng Thiên Thánh Giả dùng thần niệm truyền ra nhắc nhở.
- Tiền bối, Cửu U Quỷ Trận, đây là trận pháp gì?
Nghe thấy lời nói của Hồng Thiên Thánh Giả mang theo vài phần đề phòng, Lý Dật liền vội vàng hỏi.
- Cửu U Quỷ Trận, đem sương mù cùng với sinh vật bất tử kết hợp cùng một chỗ, là một loại sát trận phi thường lợi hại.
Hồng Thiên Thánh Giả dừng một chút rồi tiếp tục nói.
- Những sương mù màu trắng này chẳng những có thể đem toàn bộ không gian chung quanh phong tỏa, mà nó còn có tác dụng làm cho người ta có cảm giác suy yếu đi.
Giống như lời nói của Hồng Thiên Thánh Giả, Lý Hàn đột nhiên nói:
- Lý Dật, ngươi có dị trạng gì không?
- Không có, phụ thân làm sao?
Lý Dật lập tức hỏi.
- Ta có cảm giác toàn thân suy yếu.
Lý Hàn nhíu mày, nói ra.
- Phụ thân chú ý, sương trắng này có thể làm cho người ta có cảm giác suy yếu đấy.
Lý Dật lập tức nói ra.
- Không được!
Nín thở một lúc sau, Lý Hàn chán chường nói:
- Ta có cảm giác, sương trắng này có thể trực tiếp thông qua làn da, xâm nhập vào trong thân thể.
Lý Hàn lông mày càng thêm nhíu chặt.
Nghe thấy Lý Hàn nói, Lý Dật xòe hai bàn tay ra, dùng chân khí Thiên Khôn Địa Càn Châu áp vào trong cơ thể của Lý Hàn, rất nhanh sau đó Lý Hàn cảm thấy thoải mái, đưa ánh mắt đầy ngạc nhiên nhìn Lý Dật.
- Dật nhi, vì cái gì mà sương trắng này đối với ngươi không có hiệu quả như vậy?
Lý Hàn lập tức hỏi.
- A, con có một kiện bảo vật, có thể làm cho bách độc bất xâm.
Lý Dật vừa cười vừa nói.
- Xem ra, Lý Tùng muốn lợi dụng sương trắng này để đối phó với chúng ta, con thấy hắn nhất định thất bại.
- Tiểu tử, bây giờ vui mừng vẫn còn sớm, ta thấy sinh vật bất tử cũng chưa có xuất hiện. Trận pháp này rất là lợi hại, sương trắng có thể làm người ta mất đi hơn phân nửa sức chiến đấu, sau đó dùng sinh vật bất tử công kích, hắc hắc, ngươi hãy chú ý ứng phó a!
Hồng Thiên Thánh Giả hắc hắc cười.
Hồng Thiên Thánh Giả vừa nói xong, thì xuất hiện những tiếng kêu thê lương, những tiếng kêu này rất nhanh đến gần, bỗng nhiên xuất hiện một đội lính xương khô tay cầm thiết kiếm loang nổ đầy vết máu ở ngay trước mặt Lý Dật và Lý Hàn.
Đám lính xương khô này xuất hiện trước mặt hai người, trong hốc mắt trống rỗng vô thần, những tên lính xương khô này chân đạp xuống mặt đất, hướng về phía Lý Hàn nhảy tới, giơ lên thiết kiếm trong tay nhằm vào đầu Lý Hàn đập xuống.
- Hừ!
Nhìn thấy lính xương khô công kích tới, Lý Hàn trong miệng hừ một tiếng, giơ nắm tay lên, mạnh mẽ đánh về phía lính xương khô đang cầm thiết kiếm trong tay.
Nắm tay của Lý Hàn xuất hiện một đạo quang mang kỳ dị, một quyền của hắn đánh vào thiết kiếm, nắm tay của hắn cũng không có việc gì, ngược lại là thiết kiếm trên tay lính xương khô bị đánh thành từng mảnh nhỏ, những mảnh nhỏ rơi xuống, nắm tay Lý Hàn liền nện thẳng vào lồng ngực của tên lính xương khô này.
Bùm!
Tên lính xương khô này bị một kích của Lý Hàn, xương cốt bay tứ tán, lúc này trên mặt đất xuất hiện đầy bạch cốt trắng toát.
- Tên lính xương khô này có thực lực Đấu Sư!
Sau khi dùng một quyền đánh nát lính xương khô, Lý Hàn nhíu mày nói.
- Chỉ có cảnh giới Đấu Sư mà thôi!
Lý Dật trong miệng khinh thường nói.
- Vân Bộ, Thanh Vân Thủ!
Lý Dật đồng thời đem hai loại Đấu kỹ sử dụng cùng một lúc, cước bộ giống như mộng như ảo, bàn tay lúc này toàn là màu xanh không ngừng huy động.
Kết hợp cùng với Vân Bộ, Thanh Vân Thủ càng giống như hành vân lưu thủy, trong công kích không có bất kỳ điều gì làm cho đình trệ.
Bàn tay màu xanh mỗi lần vung vẩy, đều có một tiếng âm thanh ‘răng rắc’, theo tiếng ‘răng rắc’ vang ra thì trên mặt đất lại xuất hiện từng khối xương cốt trắng bệch.
Một đội lính xương khô gồm hơn hai mươi tên, bị Lý Dật dùng lôi đình đả kích rất nhanh đã bị diệt sát toàn bộ.
- Chỉ có như vậy mà cũng muốn vây khốn Lý thiếu gia sao?
Nhìn xương trắng rơi xuống đầy mặt đất, khóe miệng Lý Dật nhảy lên, khinh thường nói.
- Tiểu tử, nếu Cửu U Quỷ Trận này chỉ đơn giản như vậy, ta nghĩ Lý Tùng cũng không hao hết tâm tư lừa gạt bọn ngươi đến nơi đây.
Hồng Thiên Thánh Giả nói.
- Chú ý, lính xương khô bị giết chết này bất quá cũng chỉ là cấp bậc thấp nhất mà thôi.
Hồng Thiên Thánh Giả nói ra làm cho Lý Dật cảm thấy cả kinh, nếu như là như vậy. ở bên trong Cửu U giết này chí ít còn có cường giả cấp bậc Đấu Vương.
Rất nhanh, bên trong sương mù truyền đến từng tiếng thanh âm ‘ô ô’ rất là khó nghe, thanh âm này giống như người bệnh nặng sắp chết, đang hô hấp rất là khó khăn.
Rất nhanh xuất hiện một đám thân thể cứng ngắc, trên thân thể bọn chúng đầy vết thương, thậm chí còn có tên không đủ cả tứ chi, trông như là một đám quái vật vô cùng kinh tởm.
← Ch. 0491 | Ch. 0493 → |