← Ch.0750 | Ch.0752 → |
Thất hoàng tử vốn bị thương không nhẹ, bản thân lại bị long uy ảnh hưởng, căn bản cũng không có thể phản kháng. Mắt thấy mình bị hắc bào sát thủ bắt, trong nội tâm sợ hãi đến cực điểm, hô to nói:
- Lục thúc, nhanh cứu ta.
- Còn kêu cứu sao?
Sau khi Long uy tan hết, lục vương gia cùng tam vương gia, thập tam vương gia cùng mười mấy Đấu Hoàng đã sớm phóng người lên, nhưng do cố kỵ an toàn của thất hoàng tử, cũng không có ra tay thôi.
Con tin nơi tay, Lý Dật hơi yên tâm, cố ý dùng cuống họng khàn khàn nhìn Phì phì giương giọng nói:
- Lão quỷ, chúng ta đi.
Đang nỗ lực chèo chống Phì phì như được đại xá, đánh ra một đạo đấu khí, thân hình cấp tốc lắc lư, đi tới gần Lý Dật.
- An Đồ Sinh, buông thất hoàng tử ra, ân oán chúng ta xóa bỏ.
Sự tình đến như vậy, lục vương gia cũng rõ ràng chính mình tỉ mỉ bày ra âm mưu xem như triệt để thất bại, hiện tại chỉ cầu cho thất hoàng tử an toàn. Dù sao, thất hoàng tử, bây giờ là quân cờ cực kỳ trọng yếu trong tay các vương gia.
Nhưng lục vương gia dưới tình thế cấp bách, cũng không có ý thức được lục hoàng tử hiện tại trong tay Lý Dật là bảo vật duy nhất bảo vệ tánh mạng. Lý Dật mỉm cười:
- Lục vương gia, ngươi nói xóa bỏ thì xóa bỏ sao? Ta còn không có chơi đùa xong, trò chơi giờ mới bắt đầu.
- Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?
- Muốn thế nào? Ta nghĩ cần rất nhiều, lục vương gia ngươi đều có thể thỏa mãn ta sao? Tỷ như, ta nghĩ nhìn lục vương gia trên đường cái tại đế đô chạy, được không?
Lục vương gia đáng thương mặt tái mét, biết rõ Lý Dật cố ý trêu đùa, dùng lời nói chọc giận chính mình, vốn dĩ tâm tính lục vương gia sao có thể khắc chế được, lập tức hung ác nói:
- An Đồ Sinh ngươi cũng không cần đắc ý quá sớm, hoàng tử đại thần đế quốc không chỉ có thất hoàng tử, thất hoàng tử cũng không phải là người duy nhất chúng ta lựa chọn, có tin ta hay không ta cùng ngươi tới đá ngọc câu phần.
- Nếu như lục vương gia cam nguyện ngọc thạch câu phần, hắn cũng không nói ra, mà là trực tiếp động thủ, uy hiếp đàm phán, đều chẳng qua là vì có thể lợi dụng cơ hội tốt nhất mà thôi. Lý Dật biểu lộ thái độ không sao cả:
- Xem ra chúng ta cần hảo hảo nói chuyện, không biết lục vương gia có hứng thú hay không. Vì phán đoán công bình với lục vương gia, ngươi sẽ không đem những thứ rác rưởi này toàn bộ mang theo chứ.
- Hảo.
Lục vương gia xác thực cần một hồi hòa hoãn để đàm phán, ở đại thần đế quốc không chỉ có thất hoàng tử mới có địa vị hoàng tử, nhưng lục vương gia tài bồi thất hoàng tử nhiều năm như vậy, trong đó có cảm tình không nói, thất hoàng tử cũng là được các vương gia công nhận có thể từ chín đại vọng tộc đoạt lại hoàng quyền.
- Chúng ta chỉ có hai người, công bình đàm phán, lục vương gia, ta cho phép ngươi mang theo một người đến cùng chúng ta đàm phán. Nếu như xuất hiện người dư thừa, ta liền không cách nào cam đoan an toàn cho thất hoàng tử.
Lý Dật nói xong, sau đó mang theo thất hoàng tử phân biệt phương hướng đế đô bay vút đi.
Mặc dù hiện tại trong tay Lý Dật, thất hoàng tử há chịu cam tâm làm con tin sao, vì vậy kêu cứu:
- Anh hùng, khuyên người phải có lòng khoan dung, hôm nay tha ta, sau này hảo tương kiến.
- Câm miệng, ta không phải là anh hùng.
Lý Dật chính đang suy tư làm thế nào thoát thân, cái tâm tư đó thất hoàng tử cắt đứt làm hắn tức giận quát.
Nhưng Thất hoàng tử chưa từ bỏ ý định, cố gắng nói:
- Ngươi không phải mới vừa hỏi Sử Khắc đại đạo sư sao, ta làm sao có thể mời chào hắn? Không dối gạt anh hùng, nếu như ta có thể được kế thừa ngôi vị hoàng đế đại thần đế quốc, như vậy Sử Khắc đại đạo sư chính là đại nguyên suất của đại thần đế quốc. Anh hùng, ngươi chịu giúp ta tìm được ngôi vị hoàng đế đại thần đế quốc, như vậy phó nguyên soái binh mã thiên hạ là của ngươi. Ngẫm lại, đại thần đế quốc nhân vật trong quân đệ đứng thứ hai, hiệu lệnh vô số quân mã, uy phong, chẳng phải so với làm cái hải quân phó tướng mạnh hơn ngàn vạn lần sao.
- Pằng.
Cái tát vang dội vang lên, Lý Dật dứt khoát dùng hành động thực tế để trả lời. Hừ, bất quá là phó nguyên soái, nếu đem ngôi vị hoàng đế đại thần đế quốc lấy ra, Lý Dật ngược lại có thể suy ngĩ. Bất quá, ngôi vị hoàng đế đại thần đế quốc, là mơ ước của thất hoàng tử có thể lấy ra được sao?
- Ngươi dám đánh vào mặt ta.
Thất hoàng tử vừa thẹn vừa giận, nhưng chỉ trong nháy mắt, nổi giận lại trở nên thỏa hiệp:
- Anh hùng, ngươi rốt cuộc muốn thế nào? Ta thay lục thúc thực xin lỗi ngươi, chính là hắn hiện tại cũng biết sai rồi, ngươi cần gì phải ngoan cố như thế, không phải muốn lưỡng bại câu thương sao? Chỉ cần ngươi đáp ứng buông tha ta, đòi tiền, hay là muốn quyền thế, hoặc là cái gì khác nữa, ta cũng có thể đáp ứng cho ngươi.
Thất hoàng tử bất đắc dĩ lại khó hiểu, không biết cái tên hắc bào sát thủ tại sao cố chấp như thế.
- Thất hoàng tử điện hạ.
Lý Dật dùng ngữ khí có chút mỉa mai nói:
- Vật mà ta muốn, bằng ngươi một cái hoàng tử nho nhỏ trả lại không được, sớm câm miệng lại, đỡ phải chịu khổ.
Lý Dật cuồng khẩu khí, lúc này thất hoàng tử rốt cục ý thức được mình tự cứu là bao nhiêu ngu xuẩn cùng không có ý nghĩa, vì vậy thở dài, thành thành thật thật im lặng.
- An Đồ Sinh có thể đi, trong này đã không có ngoại nhân. Chúng ta hảo hảo đàm phán.
Đằng sau, lục vương gia nói. Nơi này, cách thành tây dịch quán đã trở thành lịch sử xa vài chục lý, dưới chân một ngọn núi liên miên vô tận.
Bị một vị đấu tôn cùng một vị Đấu Thánh dây dưa, muốn thoát thân cũng không phải một chuyện đơn giản. Lý Dật cũng phải dừng lại, sau đó xoay người trở lại, bàn tay thủy chung cảnh giác dặt lên cổ thất hoàng tử.
- Tốt, có cái gì có thể nói, ta nghe?
Lục vương gia sắc mặt xấu hổ một hồi:
- An phó tướng, ngươi rất cường đại, so với trong tưng tượng của chúng ta còn cường đại hơn nhiều, đặc biệt đồng bọn của ngươi. Ý của ta là, ta nghĩ chúng ta có thể bắt đầu chính thức hợp tác, ngươi giúp ta đối phó địch nhân của chúng ta, mà chúng ta cho ngươi thù lao đủ nhiều. Như thế nào? Ngươi suy nghĩ kỹ đi.
- Còn thất hoàng tử có phải là bình mới rượu cũ không.
Lý Dật khinh miệt trên khóe miệng, đáp lại:
- Ta làm sao tín nhiệm ngươi nữa? Tại vừa mới bị tính kế, ta còn đi tín nhiệm cái người tính toán ta sao, đầu của ngươi có tật xấu còn đầu của ta không có tật xấu?
- Đầu của chúng ta đều không có tật xấu, ngươi không tín nhiệm ta cũng là rất bình thường. Ta vừa mới chỉ là đưa ra đề nghị hợp tác, nếu như An phó tướng có hứng thú, chúng ta có thể thảo luận một cái phương thức hợp tác làm song phương đều thoả mãn, ta cam đoan song phương tín nhiệm lẫn nhau.
- Ngươi phải nói cụ thể phương thức hợp tác, chỉ có thành lập trên cơ sở tín nhiệm, hợp tác mới có ý nghĩa, ta nói đúng không? Lục vương gia.
Lục vương gia trên mặt hốt nhiên hiện ra một cổ ý vị thâm trường:
- Chỉ cần có thành ý hợp tác, phương thức có thể có rất nhiều. Tỷ như một loại đơn giản nhất, chính là trao đổi con tin. Thất hoàng tử có thể lưu trong tay ngươi, nhưng ngươi phải cam đoan không thể thương tổn hắn, mà Lạc gia tiểu thư là vị hôn thê của ngài, thì phải do chúng ta phụ trách chiếu cố.
Lý Dật mi phong tụ lại, trong mắt hiện lên một đám tinh quang:
- Đây là chuyện giữa nam nhân chúng ta, để cho một nữ tử yếu nhược vướng vào, lục vương gia, cái này không thỏa đáng.
- Có biện pháp gì sao, việc đã đến nước này, Lạc Thủy tiểu thư đã không thể tránh né mà phải cuốn vào. An phó tướng, nhìn ra được ngài rất yêu nàng, không phải sao? Hơn nữa ngài cũng rất khôn khéo, phi thường khôn khéo, phía trước là đến dịch quán thành tây sắp xếp nàng. Đáng tiếc ngài xem nhẹ một điểm, tại đế đô, bất kỳ một thương nhân nào đều khó có khả năng mạo hiểm đắc tội thế lực chánh trị.
- Có ý tứ gì?
Lý Dật cảm giác sau lưng có điểm mồ hôi ẩm ướt. Lạc Thủy nha đầu kia, thẳng đến ngày đó đính hôn, Lý Dật đều căn bản không có để ở trong lòng, thuần túy một là hắn muốn sống yên phận tại Lạc gia, hai là nam nhân cần sinh lý. Nhưng cùng đi đến đế đô, cùng một chỗ vượt qua cuộc sống gia đình, Lý Dật đã đem Lạc Thủy chính thức coi như nữ nhân của mình.
Không sai, Lý Dật không phải là một người tốt, thậm chí về vần đề nào đó còn là một người có máu lạnh. Nhưng đó cũng không phải nói Lý Dật không có cảm tình, là nhân loại, đều có cảm tình. Cho nên phía sau lưng Lý Dật đổ mồ hôi.
- Chúng ta đây càng thẳng thắn thành khẩn một điểm, cái này có lợi cho chúng ta rất nhanh thành lập quan hệ tín nhiệm. Lạc Thủy tiểu thư chân trước đi vào Bàng phủ thỉnh cầu che chở, Bàng Ba Kỳ chân sau phái người thông tri cho chúng ta. Ta lại càng thành khẩn một điểm, sinh ý của Bàng Ba Khắc có thể có được quy mô hôm nay, không có thế lực chánh trị làm hậu trường thì không cách nào làm được. Người đế đô ngươi cũng biết gia tộc Bàng thị buôn bán cùng một vị vọng tộc giao hảo, nhưng không có người biết rõ, hậu trường chính thức của Bàng Ba Khắc, chính là ta, là lục vương gia ta.
Nói đến đây, lục vương gia nhịn không được có chút đắc ý.
Đại thần đế đô các loại thế lực thật đúng là không phải phức tạp bình thường, bất quá Lý Dật hiện tại đã biết rõ một điểm, nếu muốn cứu Lạc Thủy ra cũng chỉ có thể rời đế đô trước, hắn và lục vương gia hợp tác chỉ sợ là không thể tránh khỏi.
- Rất tốt, Lục vương gia, ngươi thông minh hơn so với ta tưởng tượng, cũng càng có thế lực. Đề nghị hợp tác của ngài rất tốt, ta cần hợp tác với người thông minh. Bất quá vì chứng minh thành ý của ngài, ta còn là muốn cầu ngài làm cho ta một việc.
Lý Dật đã trở nên phi thường bình tĩnh.
- An phó tướng, ngươi nói đi, tại đế đô ta làm rất nhiều chuyện, rất nhiều ngươi căn bản là tưởng tượng không được.
- Ta ghét nhất là có người phản bội ta, tuy hiện nay nói ra hơi muộn, chúng ta căn bản nhất xung đột chính là căn cứ vào sự phản bội đó. Bàng Ba Khắc dám phản bội ta, ta nghĩ nếu như không cho hắn phải trả giá một cái giá lớn, vậy chính không phải là tính cách của ta.
Lục vương gia từ chối cho ý kiến nói:
- Như vậy ngươi muốn Bàng Ba Khắc trả giá một cái giá lớn? Hắn chỉ là một thương nhân, một tên thương nhân hám lợi, hơn nữa hắn đối với ta trung thành và tận tâm, so với một con chó càng giống chó hơn, nói thật, ta không bởi vì hắn phản bội ngươi mà trả giá quá nhiều, bởi vì chúng ta còn cần năng lực xuất sắc kinh thương của hắn, ta cùng minh hữu của ta cần vật chất bảo đảm cùng địch nhân chống lại.
Khó trách Bàng thúc thúc keo kiệt như vậy, nguyên lai phú khả địch quốc là mặt ngoài, hắn là một con chói trung thành và tận tâm. Bất quá, Lý Dật cũng không bởi vì hắn đáng thương mà thương cảm hắn, bởi vì phản bội thì không cách nào dễ dàng tha thứ.
- Lục vương gia không phải nói ta ở trong hợp tác lựa chọn tài phú hoặc là quyền lực để báo đáp lại sao? Hiện tại ta có thể lựa chọn, ta lựa chọn kim tệ, vạn thần tác chứng, ta luôn có cảm giác yêu mến kim tệ.
Lục vương gia hiểu ý cười:
- Ngươi vẫn không chịu buông tha Bàng Ba Khắc sao?
- Bàng Ba Khắc không phải là một võ giả, ta sẽ không giết một người không có năng lực hoàn thủ. Như vậy, ta sẽ rất có hứng thú tiếp quản sản nghiệp Bàng gia, đương nhiên, không cần phải huyên náo thành tất cả Bàng gia sản nghiệp đều mang họ An. Hơn nữa ta cũng tiếp tục phát huy thiên phú kinh doanh của Bàng Bàng Ba Khắc, để cho hắn dùng thân phận quản gia tiếp tục kiếm tiền cho chúng ta.
Lý Dật rốt cục đưa ra điều kiện đàm phán.
- Đúng là quá điên cuồng. Há miệng là muốn tất cả sản nghiệp của một tứ đại phú thương, nói thật, ta chưa từng gặp qua người tham lam như ngươi.
- Ta không có muốn toàn bộ, ta chỉ muốn một nửa, còn có lục vương gia, đây chính là cơ hội tốt nhất để ngươi chứng minh thành ý hợp tác. Hơn nữa, ta nghĩ, giá trị thất hoàng tử, xa xa không phải kim tệ có thể cân nhắc. Mỹ nữ có rất nhiều, thất hoàng tử có thể chỉ có một.
- Thật ra ngươi là một tên gia hỏa khó chơi.
Lục vương gia chép miệng, vuốt càm của mình, nhưng trên mặt lại vui vẻ dạt dào:
- Được rồi, ta đáp ứng ngươi. Bàng Ba Khắc đáng thương, hắn thực là một người tốt, hy vọng ngươi đúng là thần tài của chúng ta.
Lý Dật cũng lộ ra loại thoải mái:
- Lục vương gia nói sai rồi, ta An Đồ Sinh hiện tại mới là thần tài của các ngươi.
- Cứ như vậy đi, chúng ta đối đãi Lạc Thủy tiểu thư như một công chúa, ta hy vọng thất hoàng tử điện hạ cũng đồng dạng đãi ngộ như vậy
- Yên tâm đi. Ta sẽ coi hắn là bằng hữu của ta và ta thủ hộ ở bên cạnh hắn, cam đoan hắn an toàn, ngoại trừ chỗ ở có thể sẽ không làm các ngươi hài lòng, nhưng hoàng tử điện hạ được hưởng thụ lễ ngộ cao nhất của ta. Đúng rồi, thỉnh lục vương gia chú ý một điểm, ngàn vạn không cần phải cố gắng theo bằng hữu của ta đi cứu thất hoàng tử, đây chính là đối với hợp tác chúng ta khiêu khích nghiêm trọng.
- Điểm này, bổn vương có thể dùng nhân cách đảm bảo. Nhưng nếu có lúc cần thất hoàng tử ra mặt, hắn phải xuất hiện, đương nhiên, ngươi hoặc là bằng hữu của ngươi có thể làm thiếp thân thị vệ của hắn.
← Ch. 0750 | Ch. 0752 → |