← Ch.0916 | Ch.0918 → |
Long phong vân cũng không ngã xuống mặt đất, mà được Long Y ôm lấy, nhưng tình huống long phong vân lúc này rất kém, trên người vẫn còn lôi quang lập loè, trên da thịt cháy đen, mất đi ý thức, cũng không biết sống chết.
Cùng lúc đó, tứ đại sát thần cũng chạy tới, thân hình bảo hộ hai người.
- Cha, Cha, Người thế nào.
Sát thần lão đại rất là lão luyện, không nói hai lời, một cổ đấu khí rót vào trong cơ thể long phong vân, bảo vệ tâm mạch, sau đó mới an ủi Long Y nói:
- Long Môn chủ còn sống, môn chủ phúc lớn mạng lớn, thù lớn chưa trả, sao có chết ở đây.
- Ai, phúc lớn cũng không phải giả, mạng lớn thì chưa hẳn, bộ dạng này nếu còn sống cũng quá mức ý tứ đi, không bằng để cho Âu Dương môn chủ tống hắn lên đường.
Giả gái long trống trơn ngữ khí vô sỉ, âm thanh trào phúng nói ra.
Loại người này, vì cái gì không chết đi, Lý Dật hoàn toàn nhẫn nhịn không được, tâm niệm vừa động, phách tuyệt Trấn Thiên Cung lại ở trong tay.
- Kim nhân, hộ vệ.
Nhìn thấy uy lực siêu phẩm thần cung, long chi hộ thuẫn còn chưa tiêu hao hết năng lượng, cũng không cách nào sử dụng, cho nên long trống trơn thân hình hướng Long Môn kim nhân lao tới, đồng thời lớn tiếng kêu cứu.
Lúc này ba tiến bắn ra, Lý Dật cũng không nhìn hậu quả như thế nào, đến bên người tứ đại sát thần cùng long thị phụ tử.
- Đi.
Ba mươi sáu kế tẩu vi thượng sách, tình thế chuyển biến đột ngột, ngoại trừ đi, hiện tại cũng không có lựa chọn nào khác. Tứ đại sát thần toan tính, sát thần lão Tam cõng long phong vân, sáu người kết thành một đoàn, hướng thất tinh tông cấp tốc bay vút đi.
- Muốn chạy, có dễ dàng như vậy sao?
Âu Dương môn chủ cũng buông tha cơ hội tốt, một lần nữa truy kích.
- Kim nhân, bắt long phong vân trở lại.
Lúc này đám Lý Dật chạy trốn chết, nhưng phách tuyệt Trấn Thiên Cung phát huy tác dụng, cung thần uy hiếp cùng oanh kích, truy binh thủy chung bị khống chế tại vài hơn trăm mét không tiến lên được.
Nhưng trải qua liên tục tiêu hao, thực lực mọi người đều hao tổn quá lớn, lúc này chạy đi hiển nhiên cũng không bền bỉ được, lúc này cũng không trực tiếp bay trở về cảnh nội thất tinh tông được. Sát thần lão Nhị đề nghị nói:
- Đại ca, lão Tứ, chúng ta ở phía sau ngăn trở?
Sát thần lão đại lắc đầu, sắc mặt của hắn cực độ khó coi:
- Vô bổ mà thôi.
Cũng không phải sát thần lão đại sợ chết, mà là thực lực ba người cùng truy binh hơn kém nhau quá xa, đối phương thu thập bọn họ cũng không cần hao phí quá nhiều thời gian, lại tiếp tục truy kích cũng không phải có vấn đề gì.
- Nếu không, cùng bọn họ liều mạng.
Sát thần lão Tam tính nết dữ dằn cả giận nói.
- Liều mạng, cũng không có tư cách. Trời không tuyệt đường người, đi một bước tình một bước.
Xem ra, sát thần lão đại cũng không có biện pháp, dù sao tại trước mặt thực lực tuyệt đối, kỹ xảo thật sự có tác dụng quá ít.
- Phía trước, có cái chợ sao?
Lý Dật đột nhiên hỏi.
Sát thần lão đại quan sát nói:
- Nười dặm có một cái chợ... Lý Dật, ngươi hỏi cái này làm gì vậy, có biện pháp nào sao?
- Biện pháp không thể nói, nếu ở trong chợ dễ dàng thoát thân hơn.
- Có vài phần đạo lý.
Sát thần lão đại điều chỉnh phương hướng, mười dặm đường đối với bọn họ mà nói, cũng chỉ một lát công phu, lúc này bay đến hai bờ sông, hiện ra phố chợ san sát nối tiếp nhau. Cái chợ này không lớn cũng không nhỏ, quy mô có mấy vạn người. Sáu người không chần chờ nữa, gia tốc hướng phía chợ rơi xuống.
Ở giữa không trung, Lý Dật liền đánh ra một đạo đấu khí cực hạn, oanh kích một tòa kiến trúc, tòa kiến trúc xui xẻo này, bởi vì cao hơn phòng xá bên cạnh mấy tầng mà đã trở thành mục tiêu của Lý Dật, đấu khí oanh kích xong, tòa nhà bốn tầng lập tức hoàn toàn sụp xuống, đã trở thành một đống phế tích.
Bụi bay mù mịt, người đi đường chạy vội tứ tán, một kích này của Lý Dật tại hoa chợ phồn hoa tạo thành một mảnh hỗn loạn.
- Thu liễm khí tức, tán nhập dòng người.
Lý Dật quát.
Lúc này trên đường phố đã loạn thành một đoàn, thị dân không rõ chân tướng thầm nghĩ mau rời khỏi khu vực nguy hiểm này, nhưng bởi vì mỗi người đều nhanh rất nhanh rời đi, ngược lại tắc luôn con đường, khiến cho tràng diện càng phát ra hỗn loạn.
- Mọi người nghe đây, ta chính là song kiếm môn Âu Dương môn chủ, các ngươi lúc này đều đứng tại nguyên chỗ không được lộn xộn.
Giữa không trung, truyền đến tiếng nói của Âu Dương môn chủ, tiếng nói ẩn chứa đấu khí, trong một mảnh hỗn loạn, từng chữ từng chữ rõ ràng truyền vào trong tai tất cả mọi người. Âu Dương môn chủ nói ra, không ít người bắt đầu ổn định thân thể.
- Thanh Vân thúc thúc, người nhất định phải dẫn cha ta đi thất tinh tông.
Long Y bỗng nhiên nói ra, sau đó cũng không đợi tứ đại sát thần có bất kỳ phản ứng nào, nhìn thoáng qua long phong vân trên lưng lão Tam, cắn răng một cái hướng hướng khác lao đi, cũng học bộ dạng Lý Dật, một đạo đấu khí oanh kích một cái khách sạn.
Vừa mới ổn định tình thế, bởi vì Long Y phá hư, lại lần nữa trở nên hỗn loạn. Bởi vì những thị dân kia nghe phát hiện, trong lúc này thật sự là không an toàn, tùy thời sẽ bị vạ lây.
- Y Y...
Sát thần lão đại quát lên một tiếng, đang muốn đi ngăn cản, lại bị Lý Dật kéo lại. Long Y ý đồ làm vậy, bốn sát cùng Lý Dật cũng rõ ràng, nàng tính toán dẫn dắt Âu Dương môn chủ, Long Môn kim nhân rời đi, để cho tứ đại sát thần tranh thủ mang long phong vân chạy thoát, vấn đề là, nàng cực độ hung hiểm.
- Các ngươi hộ tống Long Môn chủ trở lại thất tinh tông, nói cho Ngải tông chủ, cái này là ý của ta.
Lý Dật đè lại sát thần lão đại Tô Thanh Vân, sau đó đuổi theo Long Y.
Long Y một đường bay vút đi, một đường không ngừng mà oanh kích khách điếm tửu quán, cũng không biết bao nhiêu thị dân không may gặp nạn. Thấy vậy Lý Dật không khỏi lắc đầu, nữ nhân này khởi xướng, thật đúng là tâm ngoan thủ lạt, Lý Dật oanh sập tòa đại khách sạn cũng là bất đắc dĩ, ra tay có chừng mực, nhưng Long Y, hoàn toàn là phát điên oanh kích, đấu khí không cần hướng đi. Tùy tiện đánh ra.
Nhưng Long Y làm ra lại cực kỳ hữu hiệu, giữa không trung Âu Dương môn chủ quan sát tình, quả nhiên bị hấp dẫn đến phương hướng này.
- Y Y tiểu thư, ngươi biết sử dụng ẩn thân đấu kỹ không?
Lý Dật đuổi theo hỏi.
- Ẩn thân đấu kỹ ai mà không biết, chút tài mọn.
- Vậy đừng đánh, có người chết đó.
Đã ôm ý định chờ chết, ở vào trạng thái điên cuồng, Long Y lúc này mới thanh tỉnh lại, sau đó dừng tay, nghĩ nghĩ dùng ẩn thân đấu kỹ, trong nháy mắt ẩn tàng thân hình.
- Như vậy có sao? Âu Dương môn chủ cũng không phải là dễ hồ lộng như vậy.
- Tuy không thể hoàn toàn tránh được cảm giác của bọn hắn, nhưng có còn hơn không.
Lý Dật cũng thi triển ẩn long quyết, sau đó suy nghĩ cách thoát khỏi cường địch.
Lúc này mặt đường hỗn loạn bởi vì Long Y đình chỉ công kích, cùng với Âu Dương môn chủ đang không ngừng ra lệnh dẹp loạn. Chỉ cần tràng hỗn loạn hoàn toàn dẹp xuống, với thực lực của Âu Dương môn chủ cùng Long Môn kim nhân, Lý Dật bằng vào thực lực Đấu Thần cường giả thi triển cao cấp ẩn thân đấu kỹ ẩn long quyết cố nhiên là có thể biến mất hành tung, nhưng Long Y không thể nào làm được. Huống hồ, nơi này là địa bàn song kiếm môn, Âu Dương môn chủ hoàn toàn có thể vận dụng thế lực song kiếm môn tiến hành điều tra từng nhà.
- Lý Dật, ngươi nói Thanh Vân thúc thúc cùng cha ta đã ly khai chưa?
- Yên tâm đi, tứ đại sát thần hành sự ổn trọng quyết đoán, chắc hẳn đã thoát hiểm.
Nơi này, đã sát biên giới chợ, cùng chỗ bọn họ khá xa, hơn nữa tứ đại sát thần hướng ngược lại, lúc này đã sớm thoát khỏi phạm vi cảm ứng của cường địch.
- Vậy cũng tốt, Lý Dật, ngươi cũng đi thôi, không cần lo cho ta.
- Ngươi tính ở chỗ này chờ chết?
Lý Dật cười nói:
- Ta ở đây cùng ngươi.
- Nên sao?
Long Y ngữ khí có chút cổ quái.
- Có.
Lý Dật chỉ là thuận miệng vui đùa, bởi vì đầu óc của hắn đang cấp tốc suy tư trợ giúp Long Y thoát thân.
- Ngươi, làm gì đối với ta tốt như vậy?
Ừ? Không đúng, Long Y ngữ khí... Có phải là hiểu lầm chính mình sao, Lý Dật không phải không thừa nhận miệng của mình vị nặng như vậy.
- Ta đối ai cũng rất tốt.
Lý Dật vội vàng xấu hổ qua loa nói.
- Ngươi có phải cảm thấy ta rất xấu hay không?
- Vẻ đẹp của ngươi, ách, chỉ là rất đặc biệt.
Lý Dật thiếu chút nữa nói nthanhf quá xinh đẹp.
- Cái gì gọi là đặc biệt? Ngươi rốt có ý gì?
- Y Y tiểu thư, ta nghĩ chúng ta bây giờ muốn lo lắng chính là làm thế nào thoát thân, mà không phải thảo luận vấn đề thẩm mỹ.
Lúc này bọn họ đã xông vào một cái hẻm nhỏ, bên cạnh cái hẻm nhỏ này có một cái giếng sâu. Cúi đầu nhìn một chút, cái miệng giếng này cũng rất sâu.
- Làm gì vậy, ngươi tính trốn trong giếng?
Long Y thấy Lý Dật nhìn cái giếng, có chút khinh thường hỏi.
- Ừ, trả lời chính xác.
Lý Dật lại chăm chú hồi đáp:
- Thử xem nào, cái miệng giếng này đủ sâu rồi, mới có thể che dấu được khí tức của ngươi.
Khỏi tỏ bày giải thích nhiều, chỉ có nhảy vào giếng sâu. Long Y lúc này nghĩ nghĩ, cũng nhảy xuống.
Nước giếng có chút mát lạnh, hai người thu liễm khí tức, cũng không dám sử dụng đấu khí trừ lạnh, trong lúc Long Y nhảy vào trong giếng, nàng giống như là trầm xuống, Lý Dật vội vàng đem nàng lôi lên. Ở trong giếng, hai người cũng không lãng phí đấu khí sử dụng ẩn thân đấu kỹ, cho nên Lý Dật có thể nhìn Long Y rất rõ.
Ho ra giọt nước trong miệng, Long Y có chút không tốt nói:
- Ta không biết bơi lội.
- Không cần giải thích, ngươi nếu không biết bới, cũng không chìm xuống.
Lý Dật cười khổ, đành phải nắm eo Long Y, nhưng bởi như vậy, hắn không thể không đối mặt với Long Y.
- Uy, ngươi đó là biểu lộ cái gì.
Thiếu nữ mẫn cảm, Long Y dựa vào độ nhảy cảm thấy Lý Dật có cảm xúc ba động.
- Ngươi muốn cho ta có biểu lộ cái gì?
Lý Dật hỏi ngược lại.
- Nam nhân đều không tốt.
Long Y lẩm bẩm một câu, nghiêng đầu đi, nhưng vô ý thức cầm lấy tay Lý Dật, tự hồ sợ hắn đột nhiên bỏ đi vậy.
Bỗng nhiên, bên trên có tiếng bước chân, nghe tiếng bước chân dừng lại, người tới chắc không phải là người tu luyện qua đấu khí, mà là một người bình thường. Nhưng vì tránh phiền toái không cần thiết, Lý Dật một tay che miệng Long Y, sau đó trầm xuống dưới nước.
Đối với một người không biết bơi mà nói, ở sâu trong nước là vô cùng sợ hãi, Long Y đã hoàn toàn mất đi tỉnh táo, trên tay ôm chặt lấy Lý Dật, thân thể cũng quặp lại. May mà giếng này cũng đủ sâu, đáy nước là một mảnh sôi trào, trên mặt nước hiện ra rung rung động.
← Ch. 0916 | Ch. 0918 → |