← Ch.0027 | Ch.0029 → |
Lời này của Xà Tôn Giả nói ra tuy rằng kiêu ngạo, nhưng Lý Dật lại vẫn nghe ra được ý quan tâm bên trong, ngay lập tức hắn khẽ gật đầu, nhàn nhạt nói:
- Tạm dùng nó để ứng phó với ải trước mắt đã rồi nói sau, loại Đấu kỹ Chu Tước Hạ cấp này, quả thực không nên tốn quá nhiều tâm trí. Lão quỷ, đợi ta đạt đến cấp Đấu Giả rồi, ta lại muốn xem xem ngươi có thể lấy ra Đấu kỹ gì cho ta luyện.
Xà Tôn Giả hừ một tiếng, nói:
- Ta lúc nào đã nói ngươi đạt đến cấp Đấu Giả, sẽ cho ngươi Đấu kỹ cao cấp vậy?
Lý Dật mĩm cười, nói:
- Lão quỷ, ngươi đừng bao giờ quên rằng, bời vì liên quan đến Đấu Thần Điện, hai chúng ta hiện giờ đã là kẻ ngồi trên cùng một chiếc thuyền a...
Lời này cơ hồ đã nói đến nỗi đau của Xà Tôn Giả. , sắc mặt hắn chợt biến, cuối cùng thở đài, nói:
- Tiểu tử mồm mép sắc bén lắm, không cần phái nhiều lời nữa, thời gian không nhiều, ngươi tốt hơn là tranh thủ tu luyện bộ Hồi Phong Chưởng này đi.
Lý Dật gật đầu, mở Quyển trục trong tay ra. sau đó hắn cắn rách một ngón tay nhỏ một giọt máu tươi lên Quyển trục.
Theo động tác của hắn, chỉ nhìn thấy trên Quyển trục chợt xuất hiện vô số nhân ảnh hư ảo, những nhân ảnh này chớp mắt đã toàn bộ đi vào trong thần niệm của Lý Dật, khiến hắn chấn động toàn thân.
Một khối lượng lớn thông tin tuôn chảy khiến đầu Lý Dật đau nhói, nhưng chỉ sau chốc lát cảm giác đau đớn này đã biến mất, cách tu luyện Hồi Phong Chưởng đã hiện ra rõ nét trong đầu của Lý Dật.
Dựa vào ghi chép bí quyết bên trong, Hồi Phong Chưởng này tuy cũng cần không ngừng tu luyện để mạnh lên, nhưng một khi quen tay rồi, thì có thể dễ dàng dẫn dụ thế công của đối thủ, may mà Hồi Phong Chưởng này không khó học, có lão quái vật Xà Tôn Giả ở bên cạnh chỉ điểm, không đến nửa giờ sau, Lý Dật đã thuận lợi đắc thủ bộ Đấu kỹ này.
Tốc độ này ngay cả Xà Tôn Giả cũng phải kinh ngạc một phen. Tuy Hồi Phong Chưởng này vốn dĩ quen tay cũng không phái quá khó. nhưng hắn lại không ngờ Lý Dật chỉ tốn ít thời gian như vậy đã thành.
Đứng trên thạch đài, Lý Dật nhẹ nhàng phất tay một cái, nguyên khí trong cơ thể theo động tác của hắn tràn ra, giữa chỉ chưởng của hắn hình thành một lốc khí nhỏ, sau đó mở rộng sang bên, cảm giác huyền diệu này khiến cả người hắn thư thái đến cực điểm.
Khẽ cười một tiếng rồi, Lý Dật mới liếc nhìn Xà Tôn Giả, nói:
- Lão quỷ, ngươi có cần xem thử uy lực Hồi Phong Chưởng của ta thế nào không?
Xà Tôn Giả gật đầu nói:
- Cũng được, ta lại muốn xem xem ngươi thật sự học được rồi, hay là giả.
Dứt lời, cũng không thấy Xà Tôn Giả có bất cứ động tác gì, hắn tùy tiện điểm tay, chỉ có một đạo đấu khí Huyết hồng sắc bổ vào Lý Dật.
Lý Dật phất tay một cái, nguyên khí lại theo kình khí huyền diệu kia xuất hiện giữa chỉ chướng của hắn...
- Hồi Phong Chưởng!
Vút—
Theo tiếng vang nhỏ, một đạo đấu khí do Xà Tôn Giả điểm ra, ở giữa chỉ chưởng của Lý Dật hơi nghiêng, rồi lao vút đi về hướng vách núi, cuối cùng phát ra một tiếng nổ vang, để lại một vệt dài sâu hoắm trên vách núi giống như vết cắt đậu phụ.
Điều này khiến đôi mắt của Lý Dật sáng ngời lên.
Uy lực chiêu này của Xà Tôn Giả, từ trên vết tích ở vách núi có thể nhìn ra, nhưng bản thân chỉ tiện tay hóa giải thế công này, tuy rằng nhất thời không thể nào bắn ngược đạo đấu khí này lại, nhưng điều này chí ít có thể chứng minh, Hồi Phong Chưởng này thật sự cũng huyền diệu như tên của nó.
- Được! Lão quỷ! Chúng ta tiếp tục nào!
Theo một tiếng hô quát, đấu khí hồng huyết sắc trên mặt ao không ngừng xao động, lúc mới đầu, những đấu khí này vẫn trượt về bốn phía, nhưng sau một thời gian, đấu khí Huyết hồng sắc đã bắt đầu bắn ngược lại về hướng Xà Tôn Giả. oOo
Ngày hôm sau, khi ánh mặt trời lại hạ xuống trong khu rừng, Lý Dật nở một nụ cười rạng rỡ đứng dậy.
Sự khổ tu một ngày một đêm này khiến hắn vô cùng hài lòng, không những đã bước đầu nắm bắt được bộ Hồi Phong Chưởng kỳ diệu ấy, ngay cả nguyên khí trong cơ thể cũng vì được khổ tu, cơ hồ cũng lờ mờ có hiện tượng đột phá lần nữa.
- Chẳng trách những người đó cùng lúc tu luyện Công pháp lại cần tu luyện cả Đấu kỹ, thì ra còn có điểm lợi ích này...
Lý Dật lẩm bẳm nói, nhãn thần nhìn về vách núi đang bốn bề rối mù, nụ cười trên khuôn mặt lại càng thêm sâu xa.
- Tiểu tử, tu luyện Đấu kỹ dĩ nhiên có lợi ích rất lớn với tu luyện Công pháp. Đồng thời, với việc chém giết sinh tử, đối với sự tu luyện của một người điều tốt lại càng nhiều, ta vốn dĩ cho rằng ngươi hiểu đạo lý này, sao đến hiện tại ngươi mới hiểu?
Giọng nói của Xà Tôn Giả thấp trầm vang lên, chỉ là không biết tại sao, giọng nói của lão hôm nay lại có một cảm giác suy nhược, thầm nghĩ là vì sự khổ tu cả đêm cùng với Lý Dật, đối với lão quái vật này mà nói, cũng không phải là chuyện nhẹ nhàng gì.
Lý Dật đảo mắt, lẽ nào lại nói với lão quái vật này, mình bị xuyên việt tới, vì vậy không rõ chuyện của Đại Lục Đấu Thần sao?
Lập tức, hắn chỉ có thể phớt lờ câu nói của Xà Tôn Giả, nhàn nhạt nói:
- Được rồi lão quỷ, vậy hôm nay ta sẽ đi thử xem, xem xem trên Đại hội Tông tộc này chém giết, có thể mang đến lợi ích gì cho ta.
Xà Tôn Giả cơ hồ cười một tiếng, nói:
- Dựa vào Hồi Phong Chưởng ngươi tu luyện được, tiểu bối Lý Gia các ngươi có người là đối thủ của ngươi mới lạ. Sự chém giết nghiêng về một bên này nếu có thể tăng cường tu vi, vậy thì đúng là gặp ma rồi.
Lý Dật gật đầu, cũng không nói gì nhiều, mà từ trong Dung Giới lấy ra một bộ y bào bạch sắc mặc lên người.
Từ khi có được Dung Giới này, Lý Dật sớm đã bỏ tất cả đồ vật phải dùng vào bên trong. May mà loại Dung Giới cấp thấp này chỉ cần sau khi nhận chủ, sẽ biến thành hình dạng như một chiếc nhẫn thường, người ngoài cũng không thể nhìn ra điều gì lạ lùng. Vì vậy Lý Dật lúc này mỗi tay một nhẫn, cũng không sợ người nào nhìn ra điều gì.
Sau khi thay xong y phục. Lý Dật lại tiện tay quét một chưởng, phá hủy vết tích sau khi mình tu luyện để lại, tránh bị người lưu tâm nhìn ra điểm gì. Sau đó thân hình hắn nhanh chóng lướt qua lối ra vào ở cấm địa hậu sơn.
Chỉ có điều hậu sơn đù gì cũng vô cùng lớn. tốc độ lúc này của Lý Dật cũng đang nhanh hơn rất nhiều. Nhưng bản thân hắn lại không phải vô cùng hài lòng, đối với một sát thủ mà nói. Tốc độ mới là quan trọng nhất, chỉ có điều lúc này với cảnh giới của hắn, tốc độ như vậy đã là cực hạn rồi, vì vậy cũng không thể cưỡng cầu.
Có điều nhớ lại những cường giả cấp Đấu Hoàng trong truyền thuyết có thể biến được đấu khí thành cánh, bay đi trong không trung như điện. Lý Dật nhất thời cũng không ngừng ngưỡng vọng. Dù gì cảnh giới đó mới có thể tính là tung hoành đại lục, chỉ có điều bản thân không biết còn cần bao lâu mới có thể đạt được cảnh giới ấy. Chỉ là không biết tên Xà Tôn Giả quỷ dị kia là cấp bậc gì, nếu hắn cũng là cường giả Đấu Hoàng...
Nghĩ tới đây, Lý Dật bất giác cảm thấy trong lòng nóng lên. oOo
Bên ngoài hậu sơn cấm địa, hai tên thân vệ do Lý Hàn phái tới lúc này đã giống như đi trên đổng lửa, ở lối vào cấm địa lo lắng đến đầu mướt mồ hôi.
Theo quy định, họ không có tư cách bước vào hậu sơn cấm địa, nhưng lúc này Đại hội Tông tộc của Lý Gia đã sắp bắt đầu rồi, nếu như Lý Dật không thể đi ra, vậy thì bỏ lỡ đại hội lân này, nói không chừng hắn sẽ bị bốn Đại trường lão của Lý Gia hủy bỏ thân phận người thừa kế Gia chủ.
Dù gì. Đại hội Tông tộc được tổ chức mỗi năm một lần của Lý Gia. đều sẽ mời các thế lực lớn trong Vạn Triêu Thành đến tham dự. Trong tình hình này, cho dù Lý Hàn là Gia chủ của Lý Gia, cũng không thể dày mặt định đứa con trai phế vật không dám xuất hiện kia trở thành người thừa kế Gia chủ được.
Mà lúc này, Lý Dật lại vẫn chưa xuất hiện...
Nếu như không phải hai tháng trước Lý Dật đã từng xuất hiện một lần, hơn nữa còn ờ trong gia tộc tạo ra một trận mưa gió, hai người thân vệ này cơ hồ cũng tường rằng Lý Dật đã tu luyện thất bại, kinh mạch đứt đoạn rồi.
Chính lúc hai người thân vệ này đang mồ hôi ngập đầu, một đạo nhân ảnh đã nhanh chóng vọt ra từ trong hậu sơn cấm địa, sau đó xuất hiện ngay trước mặt hai người họ. Người đến chính là Lý Dật, lúc này trên mặt hắn hiện ra một nụ cười rực rỡ, mĩm cười nhìn hai thân vệ, nói:
- Phiền hai vị đợi lâu rồi, thầm nghĩ Đại hội Tông tộc đó, cũng sắp bắt đầu rồi chứ.
Sự xuất hiện của Lý Dật khiến hai người thân vệ hai mắt sáng ngời. Nếu như nói Lý Dật của hai tháng trước, một thân nguyên khí trào động có thể khiến họ nhìn ra tu vi của hắn, thì Lý Dật lúc này một thân nguyên khí đã hoàn toàn thu liễm, ngay cả hai thân vệ đã là Đấu Giả từ lâu cũng không thể nào nhìn ra.
Đã đến bước này, hai người thân vệ dĩ nhiên sẽ không cho rằng Lý Dật tu luyện thất bại, mà chỉ có thể chứng tỏ, Lý Dật lúc này đã khống chế nguyên khí trong cơ thể đến mức vi diệu. Đạt đến bước này, vậy thì Lý Dật cho dù chưa thăng cấp làm Đấu Giả, vậy thì sau này muốn xung kích lên cấp bậc Đấu Giả, cũng sẽ không có khó khăn quá lớn.
Lý Dật lúc này, ngay cả tròng mắt hai thân vệ tâm khí cao ngất, trong lòng cũng không nén được thâm thán phục. Dù gì ba tháng trước Lý Dật chỉ là một tên phế vật... Còn cảnh giới của hắn lúc này lại...
Muốn nói Lý Dật là một thiên tài. cũng tuyệt đối không có gì không được.
Những thân vệ của Lý Gia này hết mực trung thành với Lý Hàn, nhìn thấy Thiếu gia nhà mình có được tu vi như vậy dĩ nhiên trong lòng không khỏi vui mừng, ngạo khí nhàn nhạt vốn dĩ còn mấy phân, lúc này toàn bộ đã thu lại, người thân vệ bên tay trải chỉ khẽ cúi người, nói:
- Thiếu gia, đại đa số người trong gia tộc lúc này đều là ở huấn luyện trường sau phủ viện rồi. Gia chủ đại nhân đưa tin đến, nếu như Thiếu gia người ra, vậy thì xin người hãy lập tức qua đó. Thiết nghĩ, Đại hội Tông tộc của Lý Gia chúng ta đã bắt đầu rồi.
Lý Dật khẽ gật đầu, nói:
- Vậy thì hai vị...
Hai người thân vệ cùng lúc lộ ra một nụ cười bất lực, nói:
- Hai người chúng ta còn phái canh giữ ở lối vào hậu sơn cấm địa, dù gì đây cũng là chức trách, vì vậy...
Lý Dật nghe thấy lời này khẽ gật đầu. nhàn nhạt nói:
- Nếu là như vậy, phiền hai vị rồi.
Dứt lời, hắn bước đi về phía huấn luyện trường... Một trận cười nhạt nhẽo vang lên trong lòng hắn Đại hội Tông tộc này... cơ hồ cũng đáng để chờ đợi...
← Ch. 0027 | Ch. 0029 → |