← Ch.0561 | Ch.0563 → |
Nghe thấy Quân Nhất Tiếu nói ra lời nói này, trong ánh mắt khinh thường của đám người Cung Vô Song bỗng lộ ra một phần đồng tình. Quân Nhất Tiếu mặc dù đáng giận nhưng thật sự cũng vô cùng đáng thương.
Lý Dật vẫn bình thản, tiếp tục hỏi:
- Các ngươi đã là Đấu Hoàng, vì sao không rời khỏi Bắc Đấu tông, với thực lực của bốn người các ngươi liên thủ lại, cũng có thể xông pha Đấu Thần Đại lục.
Trên mặt Quân Nhất Tiếu hiện ra vẻ đắng chát, rõ ràng châm chọc nói:
- Lý Dật huynh đệ là người thông minh như vậy, tại sao cũng không có đầu óc chứ. Bắc Đấu tông sở dĩ đưa chúng ta đi khi chúng ta mới sinh ra, chính là để thuận tiện gieo khế ước linh hồn cho chúng ta.
Khế ước linh hồn! Lý Dật cũng có nghe nói, loại bí kỹ Đấu Khí quỷ dị này có thể khống chế thể linh hồn của con người, khiến người bị gieo khế ước linh hồn hoàn toàn nghe theo lệnh mình, cao cấp gấp trăm lần Mị Ảnh khôi lỗi. Thực lực luyện chế khôi lỗi có mạnh hơn nữa, dù sao cũng không có suy nghĩ của mình, nhiều nhất chỉ là một tên tay chân mà thôi. Nhưng gieo khế ước linh hồn cũng không ảnh hưởng đến hoạt động bình thường của con người, chính là một khôi lỗi có trí năng.
Cung Vô Song đột nhiên hỏi:
- Gieo khế ước linh hồn cần thực lực Đấu Tôn, là lão quỷ Bắc Trác kia làm sao?
Ngữ khí của Cung Vô Song dĩ nhiên hòa hoãn không ít.
- Lúc đó Bắc tông chủ còn chưa đạt tới cảnh giới Đấu Tôn, càng không thể di chuyển vì sợ tẩu hỏa nhập ma.
- Vậy người gieo khế ước linh hồn cho các ngươi là một người khác?
Cung Vô Song vừa hỏi, tất cả mọi người đều lạnh sống lưng. Ý tứ của những lời này, chẳng khác nào là, ở Bắc Đấu tông ngoài Bắc Trác, chẳng lẽ còn có Đấu Tôn khác?
- Xem ra, các ngươi hiểu biết quá ít về Bắc Đấu tông. Chẳng qua điều này cũng không thể trách các ngươi, dù là Bắc Đấu Tứ hoàng chúng ta, cũng không dám nói hiểu rõ thực lực tiềm lực của Bắc Đấu tông rút cuộc mạnh như thế nào!
Lý Dật cười lạnh một hồi:
- Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, ngày mai chúng ta có thể sẽ biết, đúng không. Ta hỏi ngươi, Quân Nhất Tiếu......
- Đừng hỏi ta!
Quân Nhất Tiếu chợt ngắt ngang lời Lý Dật:
- Chúng ta chỉ để ý chuyện của mình, còn về toàn bộ kế hoạch, chỉ có nhân vật trọng yếu như Phong Hoàng mới nắm giữ, hỏi ta ta cũng không biết!
- Ta nói muốn hỏi ngươi kế hoạch của Bắc Đấu tông ngày mai sao? Ta chỉ muốn hỏi ngươi, nếu như ta có thể nghĩ biện pháp giúp ngươi giải trừ khế ước linh hồn, ngươi còn nghe lệnh Bắc Đấu tông không?
Nghe thấy những lời này, Quân Nhất Tiếu quả thực chấn động trong giây lát. Giải trừ khế ước linh hồn, Bắc Đấu Tứ hoàng bọn hắn có nằm mộng cũng muốn, vấn đề là, việc này dễ dàng như vậy sao?
- Nếu như ngươi có thể giúp chúng ta giải trừ khế ước linh hồn, Bắc Đấu Tứ hoàng chúng ta mặc dù sau này không nghe lệnh của ngươi, nhưng có thể vì ngươi làm ba chuyện, ba chuyện chỉ cần chúng ta làm được.
Bắc Đấu Tứ hoàng, cho dù hiện tại chỉ còn lại tam hoàng, tam hoàng liên thủ, thật sự có thể làm được rất nhiều chuyện người thường khó có thể tưởng tượng. Điểm này, Lý Dật thật sự có chút động tâm. Hơn nữa Quân Nhất Tiếu, ngoại trừ kỳ thị giới tính, giải thích đối với nữ nhân tương đối đặc biệt, nếu luận về trình độ tà ác, chỉ sợ còn không bằng Lý Dật.
Nghe thấy Lý Dật có ý đàm phán, Cung Vô Song vội nói:
- Ta nhất định phải giết hắn!
Ngữ khí của cô ta vô cùng kiên quyết, lộ vẻ cực hận Quân Nhất Tiếu. Đây đúng là yêu nhiều hận nhiều, Cung Vô Song là người cao ngạo như thế, lại bị lừa thảm hại, há có thể cho phép Quân Nhất Tiếu sống sót.
- Vô Song, nàng thật sự không chịu tha thứ cho ta sao? Nhất Tiếu thật sự có tình cảm sâu nặng với nàng.
Quân Nhất Tiếu bỗng nhiên bước về phía Cung Vô Song, thần sắc buồn bã đến cực điểm.
- Cung tỷ tỷ cẩn thận!
Lý Dật lớn tiếng cảnh báo, đồng thời tung một đạo Âm Dương Thần Lôi đánh về phía Quân Nhất Tiếu.
Quân Nhất Tiếu có thể lừa gạt được Cung Vô Song đang hoảng hốt tinh thần, nhưng sát ý bỗng nhiên sôi trào làm sao có thể giấu được Lý Dật luôn luôn cảnh giác. Âm Dương Thần Lôi tương giao với tấm lụa Đấu Khí sát thủ của Quân Nhất Tiếu, lập tức vang lên tiếng ầm ầm, năng lượng mạnh mẽ khiến đồ đạc trong phòng biến thành bột mịn trong nháy mắt.
- Chết cũng không hối cải!
Cung Vô Song hận đến tột đỉnh, nếu không phải Lý Dật cẩn thận lúc này bản thân cho dù không chết, chỉ sợ cũng chịu trọng thương rồi.
Quân Nhất Tiếu một kích chưa đắc thủ, cũng không tấn công tiếp, nhanh chóng lùi lại một bước, thần sắc vô cùng đắc ý, lớn tiếng nói:
- Lão đại, Nhị tỷ, tới chậm quá đấy.
Ngoài cửa sổ có hai cường giả Đấu Hoàng Đấu Khí hóa cánh đang lơ lửng! Đương nhiên đó chính là người đàn ông và mỹ nữ Lý Dật nhìn thấy ở hội quán Thiên Nhất hôm đó.
Tình thế đột biến!
- Ngươi làm thế nào?
Lý Dật quay sang hỏi Quân Nhất Tiếu, cố kéo dài thời gian, đồng thời trong nội tâm cấp tốc tính toán. Ba Đấu Hoàng, hơn nữa còn là cường giả Đấu Hoàng được huấn luyện trong hoàn cảnh cực kỳ khắc nghiệt, hoàn toàn có thể xưng tụng là cỗ máy giết chóc. Chỉ một mình lão Tam cũng làm mình tốn một phen công phu, còn thiếu chút nữa bị mất mạng.
Bên mình mặc dù cũng có hai Đấu Hoàng, nhưng Cung Vô Song mới tấn chức Đấu Hoàng không lâu, thực lực bây giờ cũng chỉ vẻn vẹn giữa nhất tinh và nhị tinh. Toa Toa cũng là nhân vật hung ác, nhưng chỉ là thực lực của Đấu Vương tam tinh, trong trường hợp hiện tại cũng không có vốn liếng lên mặt. Về phần Thanh Vũ, coi như xong, đồ ngốc luyện Đấu Khí, còn chưa có năng lực thực chiến thật sự.
- Chút tài mọn mà thôi!
Quân Nhất Tiếu mở bàn tay, lộ ra miếng ngọc phiến vỡ vụn bên trong:
- Minh Hoán ngọc, người nào trong Bắc Đấu Tứ hoàng cũng có, tác dụng không lớn, bóp nát vào thời khắc nguy cấp có thể gọi đồng bạn đến mà thôi!
Quân Nhất Tiếu cực kỳ đắc ý, cười vô sỉ. Vừa rồi hắn tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, tranh thủ thời gian cho mình.
- Nhất Tiếu huynh, chúng ta mỗi người âm mưu lừa đối phương một lần, xem như hòa nhau.
- Lý Dật!
Ngoài cửa sổ Tứ hoàng lão đại, một người đàn ông mặt vuông tướng mạo cực kỳ bình thường đột nhiên nói:
- Kính mời không bằng vô tình gặp mặt, nếu đã chạm mặt chúng ta tính sổ luôn.
- Vị này chính là lão đại của Bắc Đấu Tứ hoàng sao, thật sự muốn ăn thua đủ với bản thiếu gia. Nếu đã đến đủ, bản thiếu gia sẽ đưa các ngươi cùng ra đi với lão Tam của các ngươi! Chỉ có điều nơi này cũng không phải nơi thích hợp đánh nhau, giỏi thì đi theo ta.
Lý Dật cuồng ngạo đến cực điểm, đấu cánh mở ra, trực tiếp mở cửa sổ.
Bắc Đấu Tứ hoàng là một trong những át chủ bài bí mật của Bắc Đấu tông, Lý Dật cũng biết bọn chúng rất lợi hại. Tam Hoàng liên thủ, đừng nói mình là một Đấu Hoàng, chỉ sợ cho dù là cường giả Đấu Tôn cũng không dám nói có thể dễ dàng nuốt trôi. Nhưng vì để tránh cho Toa Toa, Thanh Vũ và Cung Vô Song bị thương tổn, cho dù là không thể làm, cũng phải nỗ lực hết sức.
- Hừ, ngươi sợ mấy cô nàng này bị ta bắt làm nô lệ sao.
Quân Nhất Tiếu cũng không ngu ngốc, bỗng nhiên khẽ động, hóa chỉ thành trảo, chộp tới ngực Thanh Vũ. Nhìn thế nào, Thanh Vũ cũng là người dễ tấn công hơn cả.
Nhìn thấy Quân Nhất Tiếu chụp vào ngực mình, Thanh Vũ vừa vội vừa thẹn, vội nhắm mắt, song chưởng đẩy ra. Đấu Khí của bát tinh Đấu Vương phát huy đến mức tận cùng cũng không hề tầm thường, huống chi huyết mạch chi lực của Thanh Vũ khác hẳn với người thường, Quân Nhất Tiếu có chủ tâm muốn bắt giữ Thanh Vũ, khiến trong lòng Lý Dật cũng có băn khoăn, vì một trảo này vẻn vẹn chỉ là thân pháp mau lẹ, chứ không sử dụng Đấu Khí.
Quân Nhất Tiếu chụp lấy Thanh Vũ, Cung Vô Song, Toa Toa đương nhiên cũng nhanh chóng ra tay. Dưới ba luồng sức mạnh giáp công, Quân Nhất Tiếu hoảng hốt, hai tay chia ra đập tan hai luồng Đấu Khí đánh úp hai bên, nhưng bị thánh hệ Đấu Khí của Thanh Vũ nện vào ngực, lập tức phun ra một ngụm máu đen.
Thánh hệ Đấu Khí thi triển ra, thanh thế không hề mạnh mẽ, nhưng sức mạnh ẩn chứa lại không phải chuyện đùa, Thanh Vũ có dáng vẻ thanh thuần vô hại như vậy, cũng khó trách Quân Nhất Tiếu nhìn lầm.
Bốn người trong phòng giao thủ nhanh như điện xẹt, cuối cùng Quân Nhất Tiếu bị thương không nhẹ. Tứ hoàng lão đại thấy Quân Nhất Tiếu bị thương, nhưng vẫn trong năng lực có thể chịu đựng được liền quát:
- Lão Tứ, đừng giở bộ dạng quỷ háo sắc ra nữa, trước hết giải quyết tên tiểu tử này, mấy cô nương còn không phải vật trong tay sao?
Quân Nhất Tiếu không cam lòng trừng mắt liếc nhìn ba cô gái, muốn bắt cô nương này không khó, nhưng cũng phải phí chút ít công phu, chi bằng nghe lời lão đại, giải quyết xong Lý Dật, tam hoàng liên thủ, mấy cô nàng còn không sớm muộn lần lượt trở thành vật dưới háng mình sao? Hắn nghĩ như vậy, cũng không dây dưa với ba người Cung Vô Song nữa, Đấu Khí hóa cánh, lao ra ngoài cửa sổ.
- Ha ha, thống khoái, Tam hoàng, đêm nay chúng ta đại chiến một trận!
Thấy ba vị cô nương tạm thời không việc gì, ý chí chiến đấu của Lý Dật lại đại thịnh, bay ra ngoài thành. Tam Hoàng theo sát phía sau hắn. Thanh Vũ, Toa Toa cấp bậc không đủ, hơn nữa cũng nhìn ra được, Lý Dật chính là muốn dẫn dắt Tam Hoàng rời đi bảo vệ mình, nếu đi theo chỉ có thể trở thành chướng ngại cho Lý Dật.
Cung Vô Song lại không chút do dự triển khai băng tinh đấu cánh của mình đuổi theo bốn người.
Trên không trung rừng Hắc Tùng bên ngoài thành Đế Đô ba mươi dặm, có vài thân ảnh bay vút đến, khí tức cường giả ngang ngược khiến cả rừng cây xao động, phát ra âm thanh xào xạc.
- Tiểu tử, ba người này khí tức âm trầm, sát tính cực lớn, chỉ sợ khó đối phó, ngươi có nắm chắc không?
Trong đầu Lý Dật vang lên âm thanh ân cần của Xà tôn giả.
Nếu không bất đắc dĩ, Lý Dật cũng sẽ không đối chọi với ba đối thủ khó chơi này, nhưng nếu đã khiêu chiến, cũng không có gì phải hối hận. Lý Dật trả lời với vẻ trêu tức:
- Vấn đề này, lẽ ra ta phải hỏi ngươi mới đúng chứ?
- Lại trông cậy vào bản tôn? Tiểu tử, bản tôn mới thức tỉnh không lâu, lực linh hồn mới khôi phục đến tầng bốn, lần này ngươi phải dựa vào chính mình. Một mình chiến đấu với ba Đấu Hoàng cũng có ích lợi rất lớn đối với tu vi của ngươi, nếu có thể tiêu diệt bọn hắn, luyện hóa hạt giống Đấu Khí của bọn họ, nói không chừng có thể làm cho thực lực của ngươi lại tăng thêm một sao.
Mẹ kiếp, ngọn nguồn cũng chỉ muốn cởi bỏ trọng trách! Lý Dật cười khổ không thôi. Hắn vốn đã dự định biến Xà tôn giả thành lá bài tẩy, không ngờ lão quỷ này lại nhìn thấu tâm tư của mình như vậy.
Đáp xuống rừng Hắc Tùng, Bắc Đấu tam hoàng đứng theo thế chân vạc, bao vây Lý Dật ở giữa.
- Lý Dật, nếu không có di ngôn gì, chúng ta động thủ đây!
Ngữ khí của lão đại Tam Hoàng rất bình thản, người này thoạt nhìn ổn trọng dị thường, tâm cơ thâm trầm, sát khí toàn thân thu liễm vô cùng tốt, nếu không cẩn thận căn bản không phát hiện ra được.
- Các ngươi thật sự cho rằng có ba Đấu Hoàng thì có thể tiêu diệt Lý Dật này sao?
- Ngươi không phải còn có khôi lỗi sao? Cùng triệu hoán ra đi!
Xem ra Tam Hoàng tìm hiểu mình không ít, hơn nữa nhìn dáng vẻ tràn đầy tự tin của lão đại Tam Hoàng, chẳng lẽ, bọn chúng thực sự có cái gì đối phó với thủ đoạn Thôn Thiên Thú hay sao?
Trong lòng Lý Dật khẽ động, nhưng trên mặt vẫn không biểu hiện gì. Hiện tại hắn tạm thời vẫn chưa có ý định dùng đến Thôn Thiên thú. Lời nói của Xà tôn giả cũng có vài phần đạo lý, đối thủ càng cường ngạnh, càng có thể gia tăng rèn luyện của bản thân, kích phát ra tiềm năng, quả thật có lợi ích lớn lao với tu vi của mình.
- Lão đại, nói lời vô dụng làm gì!
Mỹ nữ lạnh lùng hoàn toàn khác với lão Tam Hoàng, dù sao cô ta cũng sát khí kinh người, hơn nữa còn không hề che dấu. Vừa nói xong, cánh tay nhoáng một cái, một tia ánh sáng âm u bắn về phía Lý Dật.
Một con dao găm khéo léo!
Tựa hồ còn không ẩn chứa một tia Đấu Khí nào!
Đối kháng của cấp bậc Đấu Hoàng lại sử dụng một con dao găm nhỏ không ẩn chứa bất kỳ Đấu Khí, đây không phải nói đùa hay sao!
Chuyện bất thường này càng khiến Lý Dật cảnh giác, một cường giả Đấu Hoàng sử dụng một loại vũ khí thanh thuần không hàm chứa Đấu Khí, hoặc là con dao găm này là thần binh lợi khí gì đó, hoặc là nhất định có cái gì cổ quái.
Lý Dật không dám khinh thường, tiện tay tung ra một đạo Đấu Khí, thân hình lướt ngang mấy mét tránh né con dao găm.
- Du Long, điên cuồng cắn!
Mỹ nữ lạnh lùng quát lạnh một tiếng. Ánh sáng âm u trên con dao găm càng sáng rõ, giống hệt như một động vật sống, trong nháy mắt hút sạch Đấu Khí của Lý Dật không còn một mảnh!
Quả nhiên là khác thường, món đồ chơi này rõ ràng có thể hút Đấu Khí! Con dao găm hút Đấu Khí vào bỗng nhiên bành trướng vài phần, biến thành một thanh đoản kiếm!
Lý Dật âm thầm kinh hãi, con dao găm tên "Du Long" này giống như có công năng quỷ dị, có lẽ là binh khí cửu phẩm. Nếu để thanh Du Long này dính vào thân thể, chẳng phải Đấu Khí bên trong cơ thể sẽ bị nó hút sạch sao!
Khi Lý Dật sử dụng Vân Bộ né tránh con dao găm, Quân Nhất Tiếu đồng thời cũng xuất thủ!
Binh khí của Quân Nhất Tiếu lại là một cái quạt xếp! Cây quạt này cũng không biết dùng vật liệu gì chế tạo, màu xanh nhạt, không phải vàng không phải thiết, ẩn chứa khí tức âm trầm đậm đặc. Mặt quạt lại là mặt giấy bình thường, phía trên vẽ một đóa hoa kiều diễm xinh đẹp. Binh khí này ngược lại có phần phù hợp với khí chất ngụy quân tử cao to tiêu sái của Quân Nhất Tiếu.
← Ch. 0561 | Ch. 0563 → |