Vay nóng Tima

Truyện:Đấu Y - Chương 015

Đấu Y
Trọn bộ 522 chương
Chương 015: Đục khoét nền tảng
0.00
(0 votes)


Chương (1-522)

Siêu sale Lazada


Khóe miệng Lâm Khiếu Đường hơi hơi giật, giả ngốc nói, "Nam Cung cô nương, ngươi lời này ý gì?"

Bỏ lại tiểu đao trong tay, Nam Cung Nha Nguyệt lấy trong hòm ra một cái ống dài cổ quái, cuối ống có hai miếng tai nghe giống với thứ Lâm Uyển Nhi dùng ngày hôm qua như đúc, cầm ở trong tay quơ quơ nói, "Ý gì ngươi so với ta rõ ràng hơn!"

"Ngươi theo dõi ta?" Lâm Khiếu Đường kinh ngạc nói.

"Ta chỉ theo dõi người khả nghi, ngươi khả nghi sao? Nếu như trong lòng không có quỷ, hà tất sợ ta theo dõi!" Nam Cung Nha Nguyệt lập lờ nước đôi nói ra.

Sơ suất quá, Lâm Khiếu Đường âm thầm ảo não, lại không thể tránh được, mấy năm nay mình làm việc vẫn phi thường cẩn thận, nhưng dù vậy Lâm Khiếu Đường cũng minh bạch dù cẩn thận thế nào cũng không có cách vẹn toàn, bởi vì chính mình có nhược điểm trí mạng.

Ở cái thế giới người người học võ, một phế vật muốn ẩn giấu hành động, chỉ có vô danh làm việc, bất hiện sơn bất lộ thủy, nếu như khiến người khác hoài nghi, một khi cố tình theo dõi, Lâm Khiếu Đường căn bản không có năng lực tránh khỏi, trên thực tế, ngay cả phát hiện người theo dõi cũng là không thể.

Nếu đã bị phát hiện, nhiều lời vô nghĩa, Lâm Khiếu Đường dứt khoát nói: "Ngươi muốn như thế nào?"

Nam Cung Nha Nguyệt ánh mắt hơi hơi loang loáng, " Mới đầu ta chỉ là tò mò, cũng cảm giác được thích thú, bất quá sau lại phát hiện, đại phế vật của Lâm gia cũng không phải hoàn toàn vô dụng, khi ta nhìn thấy ngươi từ Thâm Hải Kim Đan đường đi ra, càng xác định ý nghĩ của ta, biểu hiện lén lút của tiểu lão đầu kia cũng không có gì giống sư phụ của ngươi!"

Thiên chi kiêu nữ Nam Cung Nha Nguyệt tuổi tuy còn trẻ, tại Hiên Viên quốc cũng đã có danh khí rất lớn, nhưng biểu hiện trí lực cùng thông tuệ lúc này, vẫn là ngoài dự tính của Lâm Khiếu Đường, hắn thực sự hoài nghi nàng phải chăng mới chỉ mười bốn tuổi.

Lâm Khiếu Đường cũng không thích bị người khác khống chế, mỉm cười: "Nói như vậy Nam Cung cô nương đã chú ý ta từ lâu. Người quá đẹp trai cũng là khuyết điểm a."

Nam Cung Nha Nguyệt không hề lay động." Ngươi còn cho rằng bản thân mình tốt đẹp. Cũng khó trách, loại phế vật như ngươi, nếu như không có chút khí chất vô lại. Sợ cũng sống không tới hôm nay, đã sớm bị sự vô năng của mình làm tức mà chết, hoặc có lẽ đã bị ánh mắt khinh bỉ của người khác giết chết."

"Nam Cung cô nương quá khen!" Lâm Khiếu Đường không hề xấu hổ trả lời.

Nam Cung Nha Nguyệt đang thưởng thức một loại dụng cụ chưa hề nhìn thấy bao giờ trong hòm thuốc. Xoay chuyển nói: "Theo ta được biết, Lâm gia đối với ngươi không được tốt lắm. Ở trong một tiểu gia tộc không có mắt nhìn người sẽ không có tiền đồ gì đáng nói. Ngươi vào làm môn hạ Hoàng Nhất Đao cũng là muốn phát huy khả năng của mình, nhưng chẳng qua ngại thân phận là Lâm gia ngoại tộc đệ tử, nên không đám đại triển thân thủ. Không bằng đến Nam Cung gia chúng ta làm môn khách đi! Có ta đề cử, ngươi nhất định sẽ được trọng dụng, mặc cho ngươi phát huy sở trường. Nam Cung gia chúng ta tuyệt đối sẽ không có ý nghĩ kỳ thị đối với ngươi."

Nghe xong lời này. Lâm Khiếu Đường cũng động tâm. Cuối cùng cũng đã nói ra, quanh quẩn nửa ngày. Cô nàng này té ra có ý chiêu mộ lão tử, nếu vậy lão tử nói chuyện đã có chút lợi thế.

Lâm Khiếu Đường cố ý trầm tư chốc lát, lát sau mới nói."Không tốt lắm đâu, nếu như vậy ta chẳng phải trở thành phản đồ của Lâm gia sao."

Nam Cung Nha Nguyệt cười nói, " Việc ngươi làm hiện tại so với phản đồ có gì khác biệt? Huống hồ Lâm gia cùng Nam Cung gia quan hệ rất tốt, ở đâu mà chẳng giống nhau, cũng tương tự mà thôi!"

Lâm Khiếu Đường lắc đầu, nghiêm trang nói, "Có điều khác biệt, hiện tại dù sao ta vẫn là người Lâm gia, bên ngoài bất quá là trên danh nghĩa, kiếm chút tiền tiêu vặt mà thôi, không tính là phản bội."

Nam Cung Nha Nguyệt có chút không nhịn được nói, " Ngươi cũng đừng lừa mình dối người, nếu ngươi thiệt tình vì lâm gia, cần gì dùng một thân phận khác chữa bệnh cho Lâm lão gia tử? Rõ ràng là có mưu đồ."

Lâm Khiếu Đường cũng không cường biện, nói thẳng, " Nói nhảm, nếu không như vậy, ta sao có thể lấy được nhiều tiền!"

Nam Cung Nha Nguyệt hai tay vỗ một cái, nói: " Chính là cái đó, tại Lâm gia thân phận của ngươi cực thấp, mỗi tháng phỏng chừng phát cho ngươi mấy kim tệ, miễn cưỡng dùng một chút là hết, tại Nam Cung gia làm môn khách không chỉ có ăn có uống, một tháng cũng được ít nhất mười mấy tử tinh tệ, bình thường cũng không hạn chế tự do, chỉ cần không phạm gia quy, quốc pháp, khi có công việc thì chỉ cần ngươi ra mặt một chút là được, cớ sao lại không làm cơ chứ?"

Đồ mặt dày, ngươi nghĩ lão tử là trẻ con sao hả, một tháng mười mấy tử tinh tệ, từ trong miệng ngươi nói ra cứ như ngàn vạn a, lão tử tùy tiện tìm người có tiền đưa một vài đao, ít cũng có trên trăm tử tinh tệ, nếu gặp phải đại tài chủ có nghi nan tạp chứng, hơn một ngàn tử tinh tệ cũng không phải là vấn đề, lấy địa vị của Nam Cung gia, chắc sẽ phái lão tử trị liệu cho hoàng thân quốc thích hoặc quý tộc gì gì đó. Nếu đã tìm đến Nam Cung gia các ngươi để chữa bệnh, chỗ tốt sợ là cũng không chỉ có trên một vạn tử tinh tệ!

Lâm Khiếu Đường một đôi con ngươi đen hơi hơi híp lại, trên dưới đánh giá kĩ Nam Cung Nha Nguyệt nói, " Kì thật làm môn khách của Nam Cung gia cũng không phải không được, nếu như Nam Cung cô nương có thể đáp ứng ta một cái yêu cầu nho nhỏ, ta lập tức đi tìm nơi nương tựa cũng không có vấn đề gì."

"Nga! Yêu cầu gì ngươi cứ việc nói, chỉ cần Nam Cung Nha Nguyệt ta có thể làm, nhất định sẽ đáp ứng ngươi!"

"Yêu cầu này Nam Cung cô nương tuyệt đối có thể làm được, hơn nữa không phải là ngươi thì không thể."

"Nói!"

"Ngươi đáp ứng ta trước!"

"Ngươi nói trước đi, chỉ cần ta có thể làm nhất định đáp ứng ngươi!"

"Ngươi nhất định có thể làm, kì thật một việc rất đơn giản, Nam Cung cô nương nếu không đáp ứng, thật là không thành ý, ta như thế nào có thể tin tưởng lời ngươi nói vừa rồi là thật?"

"Được, ta đáp ứng ngươi!"

"Gả cho ta!"

"Ngươi...... Vô sỉ!"

"Sao lại nói vậy? Nam Cung cô nương đối với ta có hứng thú như thế, ta cũng thấy Nam Cung cô nương tài mạo song toàn, chúng ta hai bên đều có tình, hai chữ vô sỉ tuyệt đối không dính dáng, nếu Nam Cung cô nương đáp ứng, như vậy chúng ta hãy chọn ngày...... !".

Sự kiên nhẫn của Nam Cung Nha Nguyệt bị chà đạp, thân thể hơi hơi run, cố gắng áp chế tâm tình nói, " Ta không cùng ngươi nói giỡn, hy vọng ngươi cân nhắc cho kỹ, ta không muốn dùng phương thức cực đoan để xử lý chuyện này, nếu như Lâm gia nghe được phong thanh gì đó bất lợi đến ngươi, như vậy không tốt lắm, tội danh phản bội tông tộc sẽ mang trên lưng cả đời."

Hắc hắc, a đầu mặt dày, rốt cuộc cũng lộ ra chân diện mục, uy hiếp lão tử, lão tử mới không sợ ngươi, cùng lắm thì bị Lâm gia đuổi khỏi cửa, đây là chuyện sớm muộn, có sớm hơn một chút cũng chẳng sao, chân trần còn ngại rách hài sao? Lâm Khiếu Đường lòng thầm nghĩ, nói: "Ta cũng vậy, rất nghiêm túc, Nam Cung cô nương ngươi cũng cân nhắc cho kỹ một chút, huống hồ mới vừa rồi ngươi cũng đã đáp ứng, nếu như thật sự suy nghĩ lại, ta còn muốn đè ngươi xuống!"

"Ngươi......" Nam Cung nha nguyệt tức giận đến mức mặt đỏ bừng, nửa ngày mới phun ra hai chữ, "Vô lại!"

Lâm Khiếu Đường nhìn thẳng Nam Cung Nha Nguyệt, " Quá khen rồi, không tiễn!"

"Không biết lòng tốt của người, quả nhiên phế vật!" Nam Cung Nha Nguyệt thở hổn hển phun một câu, ảo não bước ra khỏi phòng.

Một lát sau, Lâm Khiếu Đường có chút nghĩ lại mà sợ, Lâm gia trên dưới vốn đối với hắn đã có thành kiến, nếu tiểu nương bì này thật sự tố cáo hắn mà nói, sợ là khó mà chịu nổi, tư tưởng về tông tộc của Hiên Viên quốc phi thường nghiêm trọng. Tự nhiên đứng núi này trông núi nọ, khẳng định là sẽ không được tốt, nhẹ thì trực tiếp trục xuất khỏi tộc môn, tiếng xấu mang trên lưng. Nặng có khả năng bị cắt đứt hai chân, giam giữ vài năm để sám hối, cuối cùng giáng xuống làm gia phó bắt lao động gian khổ cả đời.

Lâm Khiếu Đường cả ngày bất an, ngoài miệng nói là chân trần không sợ rách hài, nhưng chính mình thật sự không có năng lực tự bảo vệ mình, nếu thật sự là xảy ra chuyện, chỉ có thể nghe theo ý trời.

Bên ngoài có Vưu Lị Nhã, bên trong có Nam Cung Nha Nguyệt, một người muốn giết mình, một người muốn chiêu nạp, con bà nó, lão tử lúc nào nổi tiếng như vậy, Lâm Khiếu Đường nằm ở trên giường lật qua lật lại thủy chung không cách nào ngủ, suy nghĩ miên man.

Lâm phủ trong một gian phòng khách, một già một trẻ đang bàn luận.

Nam Cung Bác tinh tế nghe cháu gái thuật lại, không nghĩ tới Nhất Đao Môn xấu xí thiếu niên kia lại chính là người thiếu niên đêm đó đi theo Lâm Uyển Nhi, nhìn thiên chi kiêu nữ trăm năm khó gặp của Nam Cung gia, trong lòng lão cũng rất an ủi, chi tiết nhỏ đó Nam Cung Bác đúng là không phát hiện ra, nếu không phải lần này mang theo cháu gái đến thật đúng là đã bỏ qua một quái tài.

Nam Cung Nha Nguyệt giận dữ nói, Gia gia, tiểu tử này dùng cương nhu đều không được, chúng ta làm sao bây giờ?"


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-522)