← Ch.327 | Ch.329 → |
Thượng Vân Chân Nhân nghe xong lời Hồng Chiến, khuôn mặt già nua hiện lên một tia bất thiện, hung hăng cười nói:
"Thái Âm Thiên Quân có nằm mơ cũng không nghĩ tới, Lão Tổ từ hơn một năm trước khi sự việc còn chưa bại lộ đã đưa Uyển Nhi vào Tiềm Long Viện, lúc này lại tụ tập đông đảo chúng Ma Tu gây nháo sự, thế nhưng nếu hắn nghe được nha đầu Uyển Nhi đã tới Tiềm Long Viện, không biết biểu tình khi đó sẽ thú vị cỡ nào đây."
U Minh Lão Tổ cũng không nhịn nổi cười, lại vừa nghĩ đến cái chết của Lâm Liệt liền cảm giác có chút đáng tiếc, thở dài nói:
"Hai lão già Tiềm Long Viện kia mềm cũng không ưa, lại càng không giảng giao tình. Ta mặc dù cùng bọn họ có chút liên quan, nhưng nếu không phải nhận được lời mời, cho dù ta có tự mình dẫn người tới, chỉ sợ hai lão già này cũng không chịu chấp nhận. Nghĩ đến nha đầu Uyển Nhi kia đã lưu lại Tiềm Long Viện được hơn một năm, cũng không biết nha đầu đó có tiến vào đại viện tiến hành tu luyện hay không?"
Hồng Chiến vỗ vỗ vai U Minh Lão Tổ nói:
"Uyển Nhi thiên Tư hơn người, chắc chắn tại Tiềm Long Viện sẽ làm nên kỳ tích, chỉ tiếc trong thời gian ngắn cũng không thể xuất viện, sợ là không kịp tại cuộc tranh giành thần khí mười năm một lần tới đây."
Thượng Vân Chân Nhân ngược lại không thèm đề ý nói:
"Thần khí chính là vật tranh đoạt của người dưới địa vương giai, mới chân chính đột phá linh hồn giai, cho dù có đạt được thần khí cũng là vô dụng, đối với tu luyện cũng không có bao nhiêu trợ giúp. Thứ này từ vạn năm trước tới nay đã có vô số vị địa vương giai từng nắm giữ qua, nhưng hầu như trong tất cả bọn họ đều không có một người phi thăng, ngược lại những người không có lòng tham đối với thần khí, tự bản thân chuyên tâm tu luyện, tâm không tạp niệm lại là người phi thăng thượng giới. Lấy tư chất của Uyển Nhi chỉ cần tâm tình bình ổn liền không gặp bất kỳ trở ngại nào, thần khí chỉ là thứ đầu cơ trục lợi của đám người tư chất không được tốt, thiếu kiên trì, lại còn muốn ký thác ngoại vật mà thôi."
"Ha ha, Thượng Vân huynh nói cực chí lý, bất quá đối với lực lượng trung tầng trong các môn phái mà nói, tranh đoạt thần khí vẫn là điều bức thiết, dù sao vật này đối với hạ vị, trung vị tu luyện giả có trợ giúp rất lớn, Đại Hạ Quốc sở dĩ an ổn mấy mươi năm nay, đột nhiên lại rục rịch động tĩnh, cùng với việc thần khí hiện hình sợ là có chút liên quan."
U Minh Lão Tổ nói tiếp.
Ba vị đại nguyên lão còn tiếp tục trò chuyện thương nghị, tận tới gần hai canh giờ sau mới tản đi. Khi bình chướng bên ngoài phòng nghỉ được giải trừ, tại một sơn lâm cách không xa Đại Hiên Điện, một lão giả lưng gù toàn thân mồ hôi đầm đìa ngồi bệt xuống đất, thở hồng hộc, cả người phảng phất như bị lột xuống một tầng da, hai mắt trũng sâu xuống.
Lão giả lưng gù đem hết toàn lực sử dụng bí pháp, muốn thần không biết quỷ không hay đột phá đạo bình chướng thám thính cuộc đối thoại của ba vị đại nguyên lão, thế nhưng nguyên lực hầu như bị hao hết cũng chỉ nghe được gián đoạn đôi ba câu chuyện phiếm không chút giá trị mà thôi, còn kém điểm bị phát hiện. Nếu không phải cuối cùng chấp nhận hao tổn thực nguyên dùng tới "Tị hồi đại pháp" chỉ sợ bản thân lúc này đã vừa vặn bị bắt.
Lão giả lưng gù không khỏi hối hận chính mình lỗ mãng, hiển nhiên đã tự đánh giá quá cao năng lực bản thân, ba vị đại nguyên lão cho dù dưới tình huống không hề phòng bị, cũng có thể tự tạo cho mình một khoảng cách an toàn.
Cực Nam của Kỳ Đông Đại Lục, có một mảnh địa vực cực kỳ đặc thù, phiến địa vực này trùng hợp là nơi giáp ranh của cả ba đại tu luyện giới, tiếp giáp với một bộ phận của hải vực.
Nơi đây có một khu cổ viện cả vạn năm tuổi, đây cũng là học phủ duy nhất trong toàn bộ Kỳ Đông Đại Lục. Chúng tu luyện giả Kỳ Đông thường tự tìm cho mình một môn phái đầu nhập để có thể nhận được truyền thừa kỳ nghệ công pháp, không có ai lại thích vô danh vô phận quần cư cùng một chỗ tiến hành giao lưu vô căn vô cứ.
Nhưng cổ viện đã có vạn năm tuổi này chính lại đánh vỡ tư duy quán tính của tu luyện giả Kỳ Đông, cứ như vậy từ vạn năm trước được thành lập rồi kéo dài cho đến tận ngày nay.
Cổ viện vạn năm tuồi này rốt cuộc là do người phương nào sáng lập? Người sáng lập có dụng ý ra sao? Đến nay vẫn không người hiểu hết, nhưng nơi này lại chính là nơi mỗi một vị tu luyện giả đều mơ ước. Hầu như mỗi một vị tu luyện giả tiến nhập viện này tới cuối cùng đều có được thành tựu khá lớn, cho dù không thể trở thành cao thủ đứng đầu thì cũng có thể tạo cho mình một chỗ đứng riêng.
Đáng tiếc cổ viện vạn năm này cũng không có tùy tiện tuyển nhận tu sĩ, nếu không đạt được một trình độ bắt buộc nào đó tuyệt đối không thể tiến vào, chỉ có chính bản thân mình có được tiềm lực thật lớn hoặc là được đánh giá là bậc anh tài mới có thể tiến nhập cổ viện tiến hành tu luyện.
Cổ viện này cũng bời vậy mà được gọi với cái tên "Tiềm Long Viện". Danh như ý nghĩa, người có thể tiến vào viện này không phải Long cũng là Phượng. Tu luyện cho đến lúc có thành tựu. ngày sau nhất định có thể tỏa sáng khắp đại lục, cũng giống như ấu long (rồng con) ẩn núp dưới đáy biển sâu, chỉ còn chờ ngày thành thục rồi sẽ có một ngày "nhất phi trùng thiên, long đằng tứ hải".
Tiềm Long Viện cũng không tự coi mình là một tu luyện giới, tuy nhiên bọn họ lại có thế lực cực kỳ khổng lồ, đặc biệt mạng lưới quan hệ rắc rối phức tạp, cho dù là quốc gia thần bí như Chu Võ Quốc cùng vẫn phải đối với Tiềm Long Viện kính chi ba phần.
Bên trong Tiềm Long Viện phái hệ cực nhiều, Đạo chức, Võ chức, chính ma lưỡng đạo đều có nhân mạch. Gần vạn năm trở lại đây, Kỳ Đông Đại Lục phi Thăng thượng giới bất quá chỉ có hơn ba mươi người mà thôi, trong số đó có tới một nửa là xuất thân từ Tiềm Long Viện, điều này đủ đề nói rõ chỗ thần kỳ của ngôi viện này.
Trong viện phân chia rõ ràng đơn giản, hai vị viện trưởng phân ra chính ma lưỡng đạo, đều có tu vi địa vương giai hậu kỳ, thậm chí còn đạt được giả đế hoàng giai, chỉ còn chờ đến ngày phi thăng.
Thấp hơn một bậc là hơn hai mươi vị tu sư, người kém cỏi nhất cũng có tu vi linh hồn giai trung kỳ, còn có vài trăm vị tham sư đang vân du tại bên ngoài không ngừng tìm kiếm, nếu gặp được nhân tài sẽ lập tức đại diện Tiềm Long Viện đưa ra lời mời người đó tới Tiềm Long Viện tiềm tu, đương nhiên có nguyện ý hay không vẫn là chính mình quyết định, bất quá số người không muốn là cực kỳ nhỏ bé.
Tiêu chuẩn chọn người đối với tu vi cũng không đạt nặng yêu cầu, chỉ cần có tiềm lực là có thề được, thế nhưng tuổi tác nhất định không được vượt quá hai giáp niên (120 tuồi), nếu đã có vài trăm tuổi thì dù có tiềm lực lớn đến nào, tu vi cao tới đâu cũng không được tuyển chọn, nhưng nếu là tuổi tác sai biệt không khác là bao, lại là người có tiềm lực vô cùng thì cũng có thể ngoại lệ. Đương nhiên tuổi tác đã vượt quá hai giáp rưỡi (150 tuồi) thì dù tiềm lực có lớn như thế nào đi nữa cũng tuyệt đối không được lựa chọn.
Mặt khác Tiềm Long Viện còn có mấy nghìn người làm công tác tu công, những tu công này chính là cơ sở của Tiềm Long Viện, có tới hơn phân nửa tài nguyên tu luyện của viện là do bọn họ cung cấp, phân nửa còn lại chính là từ đóng góp mà có.
Thân phận trong Tiềm Long Viện rất đơn giản, hoàn toàn khác so với những môn phái bình thường khác. Tại Thanh Long Viện chỉ có tu sĩ và tu sư, không có chức vị nào khác. Càng không có các loại giai tầng thống trị như trưởng lão hội hay nguyên lão các loại.
Chỉ có tu sư chia làm tu sư sơ cấp, tu sư trung cấp và đại tu sư. Tất cả các tu sư đều là do các tu sĩ ban đầu thăng cấp mà có, khi tu sĩ có chút thành công, liền có hai lựa chọn, hoặc rời khỏi hoặc lưu lại. Người rời khỏi hầu hết là muốn tu luyện học tập bên ngoài, mà người lưu lại thì là hy vọng tĩnh tâm tu luyện. Tu sĩ coi như bằng với học viên, còn tu sư bằng với đạo sư rồi!
Tu sư chia làm ba cấp bậc, tu sĩ tự nhiên cũng giống như vậy, tu sĩ sơ cấp, tu sĩ trung cấp và đại tu sĩ. Khi tới trình độ đại tu sĩ, tu vi bản thân chí ít cũng đạt tới đại sư giai hậu kỳ. Tu sĩ sơ cấp bình thường chỉ là sư giai, mà tu sĩ trung cấp là đại sư giai sơ trung kỳ.
Bởi vậy, tổng cộng ba phân viện trong Tiềm Long Viện, sơ viện, nội viện và đại viện. Đại viện hầu như cùng dòng họ, so với nội tộc trong các môn phái rất giống nhau.
Tiềm Long sơn mạnh kéo dài nghìn dặm, nam giáp với biển, bắc giáp với Cực Uyên Địa Liệt Cốc, hải vực giáp với Chu Võ Quốc. Phía Đông giáp với Nam Xuyên Giới, tây bộ thì tiếp giáp với Đại Hạ Quốc.
Trước cửa sơn cốc đại viện, một nữ tử mặc tử y, thân hình mềm lại thướt tha động lòng người, giống như tiên nữ hạ phàm. Mỹ nhan của thiếu nữ nghiêm túc nhìn chằm chằm vào hỏa linh yêu và thủy tinh yêu cách chính mình không đến nám trượng trước mặt. Đây là trắc thí cuối cùng của nàng, chỉ cần nàng vượt qua, liền có thể chính thức tiến vào trong đại viện tu luyện, trở thành một đại tu sĩ.
Trên vách đá bốn phía sơn cốc có rất nhiều tu sĩ đang đứng, tu sĩ các cấp đều có, còn có mấy vị tu sư chủ trì trắc thí!
Kỳ thực những cuộc trắc thí như thế này trong Tiềm Long Viện hầu như lúc nào cũng phát sinh, chỉ là rất ít khả năng xuất hiện sự coi trọng quy mô lớn như ngày hôm nay. Thực sự là thiếu nữ bên dưới đang tiến hành trắc thí quá mức nổi danh.
Thiếu nữ này chỉ dùng thời gian một năm ngắn ngủi liền vượt qua được toàn bộ trắc thí của sơ viện, trung viện, cùng với chín thành trắc thí của đại viện. Hôm nay chỉ cần vượt qua được trắc thí cuối cùng này thì thiếu nữ mặc tử y liền lập tức trở thành tu sĩ tiến vào đại viện nhanh nhất từ trước tới nay của Tiềm Long Viện.
"Uyển Nhi tỷ tỷ nỗ lực lên. ngươi nhất định sẽ vượt qua!"
Một thiểu nữ mặc thanh y đứng trên thân một ngọn cây nhô ra đột nhiên kêu lên, làm cho không ít tu sĩ đảo mắt nhìn qua.
Đại đa số tu sĩ đều là đứng xung quanh không hề có quy luật gì, mà một số tu sĩ tương đối xuất chúng nội viện thì túm năm tụm ba thành từng nhóm riêng biệt nói chuyện với nhau.
"Trình tu sĩ, nghe nói một năm trước ngươi từng theo đuổi qua Lâm Uyển Nhi vừa mới tiến vào Tiềm Long Viện này, lại bị cự tuyệt trước mặt nhiều người, khi đó Trình tu sĩ nhất định không nghĩ tới, sau một năm chính mình lại bị người ta vượt quá xa!"
Một gã thanh niên nam tử vóc người trung bình đứng ở sườn núi, trên một mảnh đất trống mang theo chút cười nhạo nói với một gã thanh niên hình dáng không tồi bên cạnh.
Trình tu sĩ không khỏi có chút không được tự nhiên. Ánh mắt nhìn vào thiếu nữ giữa sân còn mang theo sự kính nể.
"Lúc đó xác thực ta có chút tự phụ, bất quá bị Lâm Uyển Nhi cự tuyệt cũng không chỉ có một mình ta."
"Đúng vậy, nghe nói ngay cả một ít đại tu sĩ trong đại viện cũng bị cự tuyệt, nghe nói đại tu sĩ Bạch Du quá mức trực tiếp, Lâm Uyển Nhi còn thiếu chút nữa cùng hắn động thủ. Sau đó bị đại tu sư nội viện ngăn cản lại." Một nữ tử bên cạnh với vẻ mặt ước ao nhìn vào thiếu nữ giữa sân chen vào nói.
"Ngay cả Bạch Du cũng bị cự tuyệt rồi?"
Nam tử vóc người trung bình hiện rõ vẻ mặt không tin bật thốt hỏi.
"Không thề như vậy nha! Bạch Du nếu như biểu lộ với ta thì ta sẽ lập tức đáp ứng hắn song túc song phi!"
Nữ tử ước ao nói.
"Tỉnh tỉnh lại đi, chờ ngươi có thể tiến vào nội viện rồi nói tiếp. Có người nói con mắt của Bạch Du không thèm nhìn mặt người sơ viện."
Trình tu sĩ lập tức giội nước lã nói.
Bên kia, vài tên tu sĩ đứng chung một chỗ đều nghị luận sôi nổi, xem cách ăn mặc của bọn họ cùng với đám người Trình tu sĩ khác nhau, đạo bào và võ phục đều có một chữ "nội" trên ngực, hiển nhiên đều là tu sĩ nội viện, đều là nữ tính.
"Lâm Uyển Nhi này thì có gì tốt, không phải lớn lên xinh đẹp một chút sao!" Một nữ tu sĩ hơi có chút tuổi tác chua chua nói.
"Tỷ tỷ, Lâm Uyển Nhi không chỉ lớn lên xinh đẹp đâu nha, trong vòng một năm liền tiến vào trắc thí cuối cùng của đại viện. Thực lực và tốc độ tu luyện đều cực kỳ kinh khủng, ta ở nội viện cũng đã bốn mươi năm rồi, trung cấp trắc thí còn chưa hoàn toàn vượt qua đây!"
Một nữ tu sĩ nhìn tuổi tác có vẻ ít hơn sửa chữa nói.
"Lâm Uyển Nhi tiến vào Tiềm Long Viện đã có cái tuổi một trăm, liền đã có tu vi đại sư giai trung hậu kỳ, khi đó hẳn là sắp đột phá lên đại sư giai hậu kỳ, nhiều lắm khoảng đại sư giai thất tinh, lúc này mới có hơn một năm. Cũng đã đạt tới tu vi đại sư giai hậu kỳ chân chính, chí ít là đại võ sư bát tinh. Nghe nói nàng trước khi tiến vào Tiềm Long Viện có ba bốn mươi năm bị vây tại không bạch kỳ!"
Lại có một nữ tu sĩ trầm ổn mặc cung trang màu hồng nhạt có chút hiểu rõ nói.
"Không bạch kỳ là có ý tứ gì?"
Nữ tu sĩ tuổi tác ít hơn có chút không hiểu, hiếu kỳ hỏi.
"Không bạch kỳ chính là không tiến hành bất cứ hình thức tu luyện nào!"
Nữ tu sĩ cung trang đơn giản trả lời.
Sáu bảy vị nữ tu sĩ vây tụ cùng một chỗ, trên mặt nhất thời đều hiện lên nét kinh hãi. Ánh mắt đố kỵ nhìn về phía thiếu nữ giữa sân đã có nhiều hơn một tia kính nể.
"Nói như vậy Lâm Uyển Nhi tại bốn mươi năm trước đã có tu vi đại võ sư thất tinh rồi sao!"
Nữ tu sĩ tuổi nhỏ kinh hô.
Tiếng kinh hô này dẫn tới vài vị đại tu sĩ đại viện đứng trên vách đá cao hơn đối diện chú ý tới. Mấy vị đại tu sĩ này đều là danh nhân của đại viện, thậm chí là toàn bộ Tiềm Long Viện.
← Ch. 327 | Ch. 329 → |