← Ch.337 | Ch.339 → |
Đi tới cửa động, Lý Tùy Dường nhất thời cả kinh nói:
- Dĩ nhiên có người tìm được nguyên hỏa trước chúng ta một bước! Nhanh chóng vào động, nhất thiết không để người đó cướp được nguyên hỏa.
Một tiếng ra lệnh, chúng Tu sĩ đều thi triền kĩ năng, bằng tốc tốc nhanh nhất bay vào trong động.
Đúng lúc này, bỗng nhiên một đạo lam quang từ bên trong động bay ra!
Sắc mạt Lý Tùy Dương ngùng trọng, lam quang này mang theo một cỗ khí nguyên cường đại. chí ít cùng là linh hồn giai hậu kỳ!
Vài tên Tu sì xông vào trước tiên cảnh giác lui lại hơn mười trượng.
Lam quang xuất hiện. một gã thanh niên mặc thanh bào đang phi ra từ trong động. tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt liền xuất hiện trước mặt mọi người.
Bạch Du ngạc nhiên nhìn gã thanh niên đột nhiên xuất hiện. có chút không thể tin được vào hai mắt chính mính. phía sau lam quang, chủ nhân cỗ khí nguyên cường đại kia. Tuổi đời dĩ nhiên còn trẻ đến vậy.
- Bạch huynh, hẳn nhìn qua so với ngươi còn trẻ hơn!
Một gã thanh niên tu sĩ dáng dấp nho sinh đứng bên cạnh Bạch Du nói, chiết phiến trên tay nhẹ nhàng lay động.
Bạch Du từ năm ba mươi tuổi bước vào sư giai, năm mươi năm sau đạt tới đại sư giai, bời vậy dung mạo vẫn bảo trì tại bộ dáng năm ba mươi Tuồi. trong chúng tu sĩ Tiềm Long Viện cùng xem là rất trẻ.
Bạch Du cười gượng một chút nói:
- Đúng vậy, nhìn qua cùng cỡ với Thanh Nhu!
Triền Thanh Nhu đang huyền phù cách hai người không xa. lúc này trên mặt cũng lóe ra nét hiếu kỳ nồng đậm, không nghĩ tới trên đời này ngoại trừ Tiềm Long Viện ra còn có loại "quái thai" như vậy.
Phóng mắt ra toàn bộ đại lục, hầu như tám phần mười kỳ tài tu luyện đều nằm tại Tiềm Long Viện, còn lại hai thành coi như là thiên phú dị bầm, nhưng không có người chỉ đạo và phụ trợ, tới cuối cùng vẫn tiến bộ chậm chạp, tự nhiên không thề đánh đồng so sánh với tu luyện giả Tiềm Long Viện được.
Thế nhưng thanh niên trước mắt này nhìn qua bất quá chỉ hai năm hai sáu tuồi. thể nhưng một thân tu vi đã đạt được linh hồn giai hậu kỳ, nếu như không phải lão quái vật tu luyện ma công thì chính là thiên tài Tu luyện vạn năm khó cầu.
Trong mắt đám người Tiềm Long Viện, trên đời này hẳn không còn ai có được thiên phú tu luyện giả giống như Triền Thanh Nhu. bởi vậy lúc này bọn họ tình nguyện tin tường gã thanh niên trước mắt kia chính là một lão quái vật tu luyện ma công.
Đáng tiếc Uyển Nhi muội muội lại được phân tại tồ Tô đại tu sư đi tìm sào huyệt Hóa Long Giao, bằng không có thề dùng Tử Long chi nhãn của nàng nhìn một chút chắc sẽ biết được hình dáng người kia có đúng như thế này không.
Thanh niên nho sinh tiếc hận nói.
- Người này không có chướng khí, cũng không có khí nguyên dị thường ba động. đôi mắt trong sáng. không giống như người tu luyện ma công, huống hồ một người Tu luyện ma công làm sao lại phát sinh hứng thú với nguyên hỏa đây? Nguyên hỏa chính là tinh hoa thiên địa, tuy rằng nóng bỏng nhưng bản chất lại cực kỳ tinh thuần, người tu ma tuyệt không thề cùng tồn tại với nó.
Triền Thanh Nhu ngước nhìn gã thanh niên phân tích, thanh âm cực kỳ êm ái dễ nghe.
Đột nhiên xuất hiện một gã thanh niên làm cho chúng Tu sĩ Tiềm Long Viện có chút chấn động. nhưng cũng chi là một chút mà thôi, thanh niên kia tuy có tu vi linh hồn giai hậu kỳ, bất quá với đám người suốt ngày tiếp xúc với vô số tài ba dị sĩ, trong mắt hộ cùng không coi là gì đáng lắm.
Thanh niên lao ra khỏi động chinh là Lâm Khiếu Đường, người vừa mới thành công thôn phệ nguyên hỏa, tu vi đại tiến, trước đó bời một mực chống lại nguyên hỏa, Lâm Khiếu Đường không rảnh bận tâm nhiễu sự, bất quá sau khi ghé qua chỗ Tham Thị Thú, Lâm Khiếu Đường trước tiên liền cảm ứng được sự tồn tại của đám người này.
Lâm Khiếu Đường nguyên bản không có ý định tiếp tục lưu lại, trực tiếp bay đi. Thế nhưng lúc vừa ra khỏi động liền phát hiện bốn phía không còn thấy đại hình kết trận mình bố trí lúc đầu, hơn nữa còn có hai cỗ khí nguyên pha lẫn địch ý bao phủ bổn phía, hai cỗ khí nguyên này có một cỗ không kém chính mính.
Trong đám tu luyện già này, chí ít có một người có Tu vi linh hồn giai hậu kỳ. người còn lại ít nhất cũng có tu vi linh hồn giai trung kỳ, hơn nữa còn cả đám tu luyện giả tu vi đại sư giai đĩnh cấp. đội hình có thề nói là cường đại, hầu như có thề tiêu diệt cả một đại môn phái bình thường.
Lúc bay ra khỏi động. Lâm Khiếu Đường càng nhận ra đám tu luyện giả này so với lúc trước xuất hiện tại cửa không gian giống nhau, chi là số lượng có chút khác biệt, tựa hồ có thêm mười vị. hơn nữa Uyển Nhi cùng không có ờ đây.
Nếu đám người này có liên quan đến Uyển Nhi, Lâm Khiếu Đường cũng không muốn tại lúc chưa rõ tình huống ra sao lại đi gây chiến, liền trực tiếp dừng lại huyền phù trên không trung tạo thể giằng có với đối phương, thuận tiện thăm dò thực hư thể nào.
Lý Tùy Dương không ngừng nhớ lại, vẫn hoàn toàn không tìm ra được chút lai lịch nào về vị thanh niên trước mắt. thế nhưng một người có tu vi linh hồn giai hậu kỳ. mình thể nào lại không biết đến đây?
- Tại hạ Lý Tùy Dương của Tiềm Long Viện. không biết các hạ là người phái nào? Lý Tùy Dương đầu tiên pha vỡ thế giằng co khéo léo hỏi.
Tiềm Long Viện? Là môn phái nào? Trong lòng Lâm Khiếu Đường nồi nén một dấu chấm hỏi thật lớn. danh tự này cho tới bây giờ hẳn còn chưa nghe nói qua, chẳng lẽ không phải môn phái trong Nam Xuyên Giới? Điển tịch lưu lại trong Thiên Hà Tông cùng không có chút ghi chép gì liên quan.
- Tại hạ là nguyên lão Vạn Sơn Đạo Minh Thiên Hà Tông, Lâm Khiếu Đường! Lâm Khiếu Đường nhàn nhạt trà lời.
Lúc này Lâm Khiếu Đường lấy diện mạo nguyên bản xuất hiện, dược lực của biển hóa đan không biết vì sao tại lúc chống lại nguyên hỏa đã hoàn toàn mất tác dụng, không còn biến hóa được hình dáng Thiên Cực Lão Khán. bởi vậy đành thẳng thắn trả lời.
Trong lòng Lý Tùy Dương hơi có chút bất ngờ, nhưng cùng chỉ là chút kinh ngạc mà thôi, đối với chuyện tình trước đó không lâu Thiên Hà Tông có thêm một vị nguyên lão thần bí cùng biết một chút, chi là không nghĩ tới tuổi đời vị nguyên lão Thiên Hà Tông dĩ nhiên còn trẻ đến vậy, Tu vi lại càng cao thâm khôn lường.
- Nguyên lai là đạo hữu Thiên Hà Tông, không biết đạo hữu tại nơi này có tìm được ai hay không?
Lý Tùy Dương thâm ý hỏi.
Sác mặt Lâm Khiếu Đường bình thản, thản nhiên trá lời:
- Thiên cơ không thể tiết lộ Lý đạo hữu nếu cảm thấy hứng thú, cử tiện đi vào tìm thử một phen.
Tu luyện giới có một ít quy củ rất vi diệu, đặc biệt là tầm bảo thì cũng rất chú ý đến thứ tự trước sau, người đến trước thu được bào vật, ngươi đến sau không có vậy là do bản lĩnh ngưoi thiếu, người đến trước tự nhiên không cần phải giải thích nhiều, lại cảng không cần phải giải thích.
Đương nhiên nếu như người đến trước có Tu vi quá yếu cùng có thể bị cướp đoạt, bất quá thông thường người đến trước một bước có Tu vi cùng không đến nỗi yếu nhược như vậy, bởi nếu đã không có điềm bản lĩnh sao có thề tới trước một bước đây!
Đối với câu trả lời như vậy, Lý Tùy Dương không có chút biện pháp nào, nhưng lần này Băng Hàn Linh Hỏa đổi với Tiềm Long Viện ở vào tình thể bất buộc, đây chính là viện chủ Tiềm Long Viện, luyện dược sư Mặc Vô Danh ngàn lần dặn dò, phải biết rằng vị đan vương này trong viện có địa vị còn tôn quý hơn hai vị viện chủ kia, bởi hai vị nảy có thề đạt tới thành Tựu ngày hôm nay không thề thiếu sự trợ giúp của đan vương, sào huyệt Hóa Long Giao có thể không được. nhưng Băng Hàn Linh Hỏa lại nhất định phải mang về.
- Lâm đạo hữu. mặc kệ ngươi tại bên trong có tìm được hay không, viện ta đều nguyện thu mua với giá hậu hĩnh. ngươi muốn bất luận thứ gì đều có thề nói ra trao đổi!
Lý Tùy Dương cũng không dự định tiếp tục dông dài, trực tiếp nói thẳng.
Đàm phán giao dịch, đây là thứ Lâm Khiếu Đường thích nhất, huống hồ Băng Hàn Linh Hòa đối với hắn mà nói cũng không có tác dụng gì, thế nhưng hiện tại Băng Hàn Linh Hỏa đã sớm bị Tham Thị Thú thôn phệ rồi, muốn nữa cùng không mang về được. về phần Dung Hồn Yêu Hỏa là thứ tuyệt đối không dùng để giao dịch, huống chi Dung Hồn Yêu Hỏa đã trở thành bồn nguyên chi hỏa cảa Lâm Khiếu Đường, là một bộ phận gắn liền với linh nguyên của hẳn. càng không thể lấy ra được nữa.
- Lý đạo hữu nói làm tại hạ rất động tâm. chi là thử đó lại không thể lẩy ra giao dịch được nữa.
Lâm Khiếu Đường khẽ cười nói, biểu tình nhìn qua lại thêm chút bất cần đời, kỳ thực đó cũng câu khước từ đổi phương.
Sắc mặt Lý Tùy Dương rốt cục trầm xuống:
- Lâm đạo hữu, ngươi có biết phân lượng ba chữ Tiềm Long Viện như thế nào không? Chi cần Lâm đạo hữu khẳng khái trao đồi, không những ngươi sẽ được hồi báo hậu hĩnh, càng có thề trờ thành bằng hữu của Tiềm Long Viện, vó luận như thế nào cùng đều đáng giá.
- Lâm Khiếu Đường vẫn như cũ, nở một nụ cười:
- Có đáng giá hay không đáng giá, không cần tới Lý đạo hữu định đoạt, tại hạ không muốn trao đồi, còn thỉnh Lý đạo hữu thông cảm cho.
Trên mặt vài tên Tu sĩ lộ ra một tia quái dị. ánh mắt nhìn Lâm Khiếu Đường càng hỗn loạn khó hiểu, trong đầu người này có hay không bị bệnh? Dĩ nhiên ngay cả kỳ hảo cùa Tiềm Long viện cùng không muốn tiếp thụ!
- Không cần phải quá quyết đoán như vậy, Lâm đạo hữu vẫn còn lo lắng điều gì sao? Viện ta chắc chắn sẽ chấp nhận bất luận yêu cầu gì của ngươi, cho dù là phi thăng thượng giới cũng không phải là không có thể.
Khẩu khí Lý Tùy Dương rõ ràng đã mất kiên trì, bất quá vẫn còn cưỡng chế tâm tình tiếp tục nói.
Hiền nhiên Tiềm Long Viện rất muốn có một loại nguyên hòa, chỉ là không biết có hai loại nguyên hòa trong người mình. Lâm Khiếu Đường cũng không phải là người thích gây sự kéo thù. nhưng chính mình xác thực không thề lấy ra? Như vậy làm sao mà trao đồi đây? Đang muốn tiếp tục nói cái gì đó, sâu trong nguyên thức đột nhiên mạnh mẽ khẩn trương.
Một đoạn tin tức cấp tốc truyền tới. Trước đó phóng ra mấy trăm con Tham Thị Thú. trong đó có một con vừa truyền tin tức về, một đoạn hình ảnh nhanh chóng hiện lên trong nguyên thức Lâm Khiếu Đường.
Chi thấy Lạc Trần Tử và vài tên trưởng lão Thiên Hà Tông bị nhốt vào trong một điểu lung bằng sắt thật lớn. trong đó còn có cả Linh Nguyệt Tiên Tử. bên ngoài điều lung là vài tên Tu luyện giả diện bạch phục, dẫn đầu chính là một vị thanh niên mặc thanh sam vò cùng anh tuấn. Trong đoạn hình ảnh được truyền về, còn có cả vài vị tu luyện giả bị bắt lên. đoạn cuối cùng là một gã hồng ỵ nữ tu đang bị khống chế.
Lâm Khiếu Đường có thề khẳng định vị hồng y nữ Tu kia chính là Hồ Mị Nhi, hình ảnh chi có đến đây là hết cùng bời Tham Thị Thú tựa hồ đã bị một thứ gì đó tiêu diệt mất.
Ngay lập tức, Lâm Khiếu Đường biến sắc mặt, nói:
- Thành ý của Lý đạo hữu, Lâm mồ không chút hoài nghi, bất quá đà không thể cưỡng cầu thì không cần nói thêm nhiều, Lâm mỗ có việc trước, cáo từ!
Lý Tùy Dương biến sắc, hắng giọng nói:
- Nếu như Lâm đạo hữu còn cố chấp như vậy. Lý mồ đành đắc tội.
Ta kháo, muốn cường hành giao dịch sao? Trong lòng Lâm Khiếu Đường thở nhẹ một tiếng, sắc mặt cùng trờ nên nghiêm nghị. không nói thêm câu nào. thân ảnh lập tức nhoáng lên phi độn đi, tốc độ cực nhanh, khiến cho tất cả chúng tu sì không khỏi thất kinh.
- Khởi động kết trận. quyết không đề hẳn rời khỏi nơi này! Lý Tùy Dương hét lớn một tiếng.
Các vị tu sĩ lập tức thi triển pháp thuật, kết trận lúc trước chuẩn bị đề đối phó với nguyên hỏa lập tức được mở ra, ba đạo kết trận kết hợp cùng một chỗ, uy lực không cần phải bàn cãi.
Ba đạo kết trận này là do Mặc vô Danh tự mình chế tác dùng đề bắt Băng Hàn Linh Hòa. Nguyên hỏa như thế nào tự nhiên Mặc Vô Danh rất rõ ràng. bời vậy kết trận này có uy lực vô cùng lớn, ba đạo kết trận được bố trí cùng nhau như thiên la địa vọng, không chút kẽ hở nên có bao nhiêu lợi hại không cần nói cũng biết ngay cả nguyên hỏa cũng có thề bắt được. ngăn cản một Tu luyện giả linh hồn giai tự nhiên không phải nói chơi.
Ngay tại lúc kết trận khởi động, Lý Tùy Dương và gã đại tu sư bên cạnh cùng lập tức đuổi theo. Trong mắt bọn họ, kết trận nhất định có thề chặn gã thanh niên kia lại dễ dàng.
Nhưng tất cà sự tình phát sinh một khắc sau đó khiển cho tất cà chúng tu sĩ Tiềm Long Viện cả đời khó quên...
Trong đôi mắt trong sáng của Triền Thanh Nhu lần đầu tiên xuất hiện một loại rung động khó hiểu, đó là một loại hưởng tới, một loại khiến cho bản thân được kích động, cho tới nay vẫn cho rằng mình là một người ngoại tộc, nhưng tựa hồ ngày hôm nay đã tìm được một người rất giống với mình, một đồng loại...
← Ch. 337 | Ch. 339 → |