Vay nóng Tinvay

Truyện:Đấu Y - Chương 389

Đấu Y
Trọn bộ 522 chương
Chương 389: Quyết chiến Thôn Quỷ Lão Ma (hạ)
0.00
(0 votes)


Chương (1-522)

Siêu sale Lazada


Đàn yêu hồn bay lượn giống như châu chấu, kêu lên những tiếng thảm thiết, giống như sát hồn kinh khiếp.

Thế nhưng có một màn lực lượng vô hình vững chắc khống chế lại. Chân linh trong cơ thể Lâm Khiếu Đường nhảy lên liên tục, tất cả các yêu hồn giống như bị lực hút chân không mạnh mẽ hướng về phía thân thể của Lâm Khiếu Đường.

Chỉ trong thời gian một chén trà nhỏ, tất cả các yêu hồn đến một con cũng không sót lại, toàn bộ bị hút vào trong cơ thể của Lâm Khiếu Đường, màn khí màu đen trong không gian xung quanh cũng đã biến mất không thấy.

Thượng Quan Dao kinh ngạc nhìn gã bi tu đang phiêu phù trong không trung, nếu như không phải tận mắt nàng nhìn thấy, nàng tuyệt đối không thể tin được lại có người có thể đem các yêu hồn thuộc loại ma vật cao cấp thôn phệ tươi sống.

Thượng Quan Dao đối với yêu hồn thì ngay cả một điểm biện pháp cũng không có, tất cả các pháp bảo không thể đối phó được với loại ma vật vô hình vô thể như vậy, thế nhưng bĩ tu lại hàng phục rất đơn giản, trong lòng không khỏi sinh ra một chút bất bình.

Ngay khi Lâm Khiếu Đường bắt đầu thôn phệ yêu hồn, thân thể của Thôn Quỷ Lão Ma vẫn run lên nhè nhẹ, một màn này làm cho hắn nhớ đến những hình ảnh trong xảy ra bên ngoài một tòa đại thành của Hiên Viên Quốc nhiều năm trước.

Phệ độc dương hồn!

Trong đầu Thôn Quỷ Lão Ma hiện lên hình ảnh linh nguyên hồn thể làm kinh sợ hầu hết vu sư, nhiều năm trước, trong cuộc chiến giữa chính ma giữa Hiên Viên Quốc, ma giáo bại lui, chính là vì bên phía chính phái có một gã tu luyện giả sở hữu linh nguyên phệ độc dương hồn. Ma phái lấy dùng độc làm biện pháp công kích chính đối với hắn một chút biện pháp hiệu quả cũng không có, do đó bị bại lui tha hương.

Một hơi đem tất cả các yêu hồn thôn phệ sạch sẽ, Lâm Khiếu Đường liếm một bên môi, khí nguyên trong cơ thể bành trướng lên không ít, độc nguyên trong yêu hồn u thể bị chân linh của hắn hút đi sạch sẽ, thế nhưng hồn lực của hơn trăm đầu yêu hồn kia quả thực vô cùng mạnh mẽ, trong lúc nhất thời không thể tiêu hóa hết, lúc này chỉ có thể niêm phong cất vào một chỗ cơ thể, sau này sẽ dần dần lấy ra tiêu hóa hoàn toàn.

- Ngươi không chết?

Sau khi Thôn Quỷ Lão Ma hoàn hồn đột nhiên hỏi.

- Tôn giá nghĩ đến cái gì hay sao?

Lâm Khiếu Đường hơi híp mắt nói.

- Không thể lưu ngươi lại được!

Thôn Quỷ Lão Ma hú lên một tiếng quái dị, nguyên lực toàn thân bành trướng, hai tay bày ra chỉ hình kỳ quái, trong miệng nhanh chóng mặc niệm khẩu quyết, từng đạo ký hiệu màu đen từ trong thân thể của Thôn Quỷ Lão Ma bắn ra ngoài.

Mấy trăm ký hiệu màu đen tự bành trướng lên mấy chục lần áp bách hướng về phía Lâm Khiếu Đường, thế đến như thiên quân, bài sơn đảo hải, toàn bộ không gian bị rung lên nhè nhẹ.

Thân thể mềm mại của Thượng Quan Dao khẽ rung, đối với vu sư đại thảo nguyên thầm kính nể, những man vu này thực sự rất cường đại, pháp bảo chiêu số kỳ lạ nhiều không kể xiết, mỗi một người đều làm cho người khác đau đầu không thôi.

Nhìn ký hiệu màu đen đang áp tới, thần sắc của Lâm Khiếu Đường ngưng đọng, bàn tay nâng lên, niệm động chợt lóe, bồng một tiếng, một màn hỏa diễm màu xanh lam mạnh mẽ bung lên vờn quanh thân thể, trong nháy mắt đã hình thành những quả cầu hỏa diễm màu lam lớn chừng hai xích.

- Phá!

Lâm Khiếu Đường khẽ quát một tiếng.

Vô số quả cầu hỏa diễm màu lam giống như viên đạn linh hồn hỏa phù từ súng máy điên cuồng bắn ra ngoài.

Bang bang phanh...

Hỏa cầu màu lam và các ký hiệu va chạm với nhau, ký hiệu màu đen lần lượt bị đánh bại, mà quả cầu hỏa diễm chỉ hơi yếu bớt, thế tiến công vẫn như cũ không hề giảm đi, như nước thủy triều bắn tới đám ký hiệu màu đen, đạp thẳng vào người Thôn Quỷ Lão ma.

Đôi mắt già nua của Thôn Quỷ Lão ma hiện lên sự kinh khủng, không kịp lo lắng nhiều, lập tức tung lên một mảnh vải đen, trong nháy mắt đã hình thành lên chiếc thuẫn màu đen che trước người.

Phanh phanh phanh...

Quả cầu hỏa diễm màu lam liên tiếp đập vào chiếc thuẫn màu đen, phát ra những tiếng nổ trầm đục.

Chiếc thuẫn màu đen tuy rằng rất kiên cố, có thể chống lại được rất nhiều hỏa cầu, thế nhưng chiếc thuẫn màu đen lại không thể chống lại được sự thiêu đốt của dung hồn yêu hỏa, chỉ trong thời gian ngắn liền bốc cháy.

Bồng, chiếc thuẫn màu đen phảng phất như chất dẫn lam hỏa bùng cháy, chỉ chốc lát liền bị hỏa diễm nuốt hết.

Phốc! Thôn Quỷ Lão Ma mạnh mẽ phun ra một ngụm máu, trong lòng biết không thể ngạnh cứng đối cứng, cứ tiếp tục như vậy thì sợ là cái mạng già của bản thân bị xóa hết, ý niệm vừa hiện trong đầu tức thì quay đầu độn phi chạy trốn.

Ba, một bàn tay tử kim đột nhiên xuất hiện, nắm chắc lấy cái cổ của Thôn Quỷ Lão Ma vừa mới xoay người, một đạo thân ảnh màu xanh không biết từ khi nào đã tới trước người.

- Lão gia hỏa, còn nhớ rõ tên mao đầu tiểu tử mà ngươi đã bức hiếp bên ngoài thành Tân La, Hiên Viên Quốc năm xưa hay không? Lúc đó ngươi bắt có vui sướng?

Lâm Khiếu Đường cười lạnh nhìn vào Thôn Quỷ Lão Ma với khuôn mặt tái nhợt nói.

- Nhớ, năm đó không lập tức một chưởng đánh chết ngươi là sai lầm của lão phu.

Thôn Quỷ Lão Ma hối hận nói.

- Hiện tại hối hận thì cũng đã muộn rồi, trên đời này không có thuốc chữa bệnh hối hận!

Lâm Khiếu Đường vừa nói, trên tay đã tăng thêm lực, bàn tay tử kim nắm cổ của Thôn Quỷ Lão Ma mạnh mẽ siết chặt.

- Cẩn thận.

Thượng Quan Dao đột nhiên kêu lên.

Lâm Khiếu Đường quét mắt thoáng nhìn về phía sau. Tay vung ngược lại, một chiếc thuẫn mềm trong suốt trong nháy mắt hiện ra chống đỡ, mấy tia sáng đánh mạnh vào thuẫn mềm, thùng thùng thùng, mấy tiếng va chạm vang lên rồi yên tĩnh lại.

Trong nháy mắt vừa công vừa phòng làm cho Lâm Khiếu Đường có chút phân tâm, vẫn chưa lập tức bóp gẫy cổ của Thôn Quỷ Lão Ma.

Một đạo quang mang màu đỏ đạm phóng tới cực nhanh, một nữ tử xinh đẹp mặc y phục màu đỏ sậm hiện ra.

Nữ tử này có dung nhãn xinh đẹp tuyệt trần, làn da trắng nõn, trong đôi mắt to còn lập lòe phát ra tia sáng, ẩn chứa nét bướng bỉnh ngây thơ của trẻ con, khuôn mặt phảng phất như lúc nào cũng mang theo nụ cười, trong tay thưởng thức một con búp bê bằng vải.

Nữ tử này đương nhiên Lâm Khiếu Đường có biết, năm đó bên ngoài thành Tân La, lúc đó mới chỉ vội vàng nhìn thoáng qua nhưng cũng lưu lại ấn tượng sâu đậm, nữ tử này không âm trầm giống như Thôn Quỷ Lão Ma, nhưng cảm giác mơ hồ còn đáng sợ hơn Thôn Quỷ Lão Ma nhiều.

Lâm Khiếu Đường nhìn lướt qua nữ tử này, bàn tay lần thứ hai phát lực, Thôn Quỷ Lão Ma vừa mới tránh được một kiếm lúc này lại cảm giác cổ của mình phải chịu áp lực vô cùng lớn. Không thể chịu nổi tử vong đang đến gần, Thôn Quỷ Lão Ma lớn tiếng kêu lên:

- Tiên vu, ngươi này chính là phệ độc dương hồn, đạo võ song tu lợi hại đến cực điểm, chính là thiên địch của Vu sư nhất mạch chúng ta, không thể lưu lại được, ngươi độc đấu sợ là không thắng nổi hắn, nhanh cứu lão phu ra ngoài. Để lão phu trợ giúp ngươi một tay.

Tiểu Ma Thiên Thiên chợt lóe lên tia sáng trong mắt, trong bàn tay nhỏ bé tinh tế bỗng nhiên xuất hiện một cây trâm bạc, nàng lập tức đâm vào thiên linh cái búp bê trong tay.

Con ngươi Lâm Khiếu Đường mạnh mẽ co rút lại, vận chuyển khí nguyên trong cơ thể tạo ra nhiều tầng phòng ngự. Yêu nữ thần bí này sử dụng chiêu số vô cùng kỳ quái, có thể thông qua búp bê vải để khống chế đối phương.

Bất quá Lâm Khiếu Đường cũng không cảm nhận được bất cứ điều gì bất thường, thế nhưng Thôn Quỷ Lão Ma lại kêu lên thảm thiết, quát lớn.

- Tiểu Ma Thiên Thiên, ngươi...

Không đợi Thôn Quỷ Lão Ma nói xong, thân hình của hắn nhanh chóng khô quắt, khí nguyên trong cơ thể bành trướng giống như quả bóng, rồi phá nát cơ thể trào ra, trên thiên linh cái, một vật thể trong màu đen trơn bóng lớn chừng hai mươi tấc bị mạnh mẽ lôi ra ngoài, chính là chân linh của Thôn Quỷ Lão Ma.

Tiểu Ma Thiên Thiên nhìn thấy chân linh đã bị lôi ra. Trong mắt nhất thời sáng ngời, bàn tay nhỏ bé mạnh mẽ nắm lấy hư không trước mặt, một bàn tay trong suốt đột nhiên xuất hiện phía trên Thôn Quỷ Lão Ma.

Đối phương dĩ nhiên hời hợt hướng về phía đồng bọn của chính mình phát động công kích, hình như có ý muốn mạnh mẽ đoạt hồn.

Lâm Khiếu Đường nhấc tay, ba kim thủ trong nháy mắt xuất hiện, hai kim thủ thì lao tới chặn bàn tay giữa hư không, một kim thủ còn lại thì nhanh chóng bắt chân linh của Thôn Quỷ Lão Ma, nắm chặt tay lại, chân linh đã rơi vào tay Lâm Khiếu Đường.

Tiểu Ma Thiên Thiên sửng sốt, không nghĩ tới chính mình lại bị thất thủ, không khỏi có chút buồn bực, nhất thời tụng niệm chú văn, đồng thời ngón tay không ngừng điểm lên người búp bê vải, thế nhưng liên tục thi triển đều phát hiện ra mình không thể nào khống chế được đối phương.

Lâm Khiếu Đường nắm lấy chân linh của Thôn Quỷ Lão Ma, cẩn thận đề phòng, chân linh của người có tu vi linh hồn giai hậu kỳ chính là vật đại bổ, nếu như luyện hóa hấp thu, so với bất cứ tăng nguyên đan nào trong giới này đều tốt hơn mấy lần, khí nguyên ẩn chứa trong chân linh vô cùng tinh thuần, suy nghĩ chắc Tiểu Ma Thiên Thiên muốn động thủ đoạt tinh hồn chi lực của đồng bọn.

Thế nhưng chân linh nói trắng ra chính là người linh hồn giai không còn thân thể. Ngoài lực lượng vẫn đang không ngừng vận chuyển, mặc dù không thể lợi hại như lúc vẫn còn cơ thể, thế nhưng bởi vì là linh hồn thể cho nên khó lòng phòng bị, tốc độ chạy trốn cũng nhanh hơn dùng cơ thể chạy trốn tới mấy lần, nếu như không cẩn thận rất có thể chạy thoát mất, thậm chí còn để lại một kích vô cùng đau đớn.

Lâm Khiếu Đường nghĩ tới đây, trong lòng đã động tới sát khí, một đoàn lam hỏa yếu ớt từ từ hiện ra, chuẩn bị dùng tới dung hồn yêu hỏa. Trong nháy mắt luyện hóa hoàn toàn chân linh của Thôn Quỷ Lão Ma, thà rằng để khí nguyên tổn thất đi hơn phân nửa cũng muốn tránh cho đêm dài lắm mộng.

- Chờ một chút! Nếu như các hạ để cho lão phu một con đường sống, lão phu sẽ đem bí mật về di tích đại lục mật báo cho các hạ!

Bỗng nhiên chân linh của Thôn Quỷ Lão Ma kinh hoàng nói.

Lâm Khiếu Đường hơi thu đoàn lam hỏa lại, híp mắt nói:

- Di tích đại lục thì có quan hệ gì với ta!

Lâm Khiếu Đường không biết vì sao lại xuất hiện cái gọi là di tích đại lục này, nhưng cảm giác tựa hồ như đây chính là nguyên nhân Vu sư thảo nguyên bỗng nhiên đánh lén Đại Hạ quốc, hắn thực sự muốn nghe ngóng chuyện này.

Đúng lúc này, một chiếc ô dài chừng ba thước xoay tròn lao tới, hiển nhiên Tiểu Ma Thiên Thiên cũng sẽ không cho Lâm Khiếu Đường thời gian nói chuyện.

Hấp lực từ chiếc ô rất mạnh, Lâm Khiếu Đường có chút cảm giác không nắm chắc được chân linh, thuận tiện tung đoàn hỏa cầu màu lam trong tay hướng về phía chiếc ô.

Phịch một tiếng, hỏa cầu màu lam bắn trúng chiếc ô, lực lượng bạo tạc thật lớn đẩy văng chiếc ô ngược lại mấy trượng mới dừng lại được.

- A!

Trong lòng Lâm Khiếu Đường hơi kinh dị.

- Dung hồn yêu hỏa, dĩ nhiên không thể thiêu cháy được chiếc ô này, chiếc ô rõ ràng không hề có chút hư hỏng nào, chỉ bị đẩy văng ngược lại hơn mười trượng mà thôi.

Tiểu Ma Thiên Thiên lúc này cũng kinh hãi không thôi, không nghĩ tới Lâm Khiếu Đường lại có bản nguyên chi hỏa tương trợ, nói là như vậy, uy lực không phải chuyện đùa.

Đôi mắt đẹp của Tiểu Ma Thiên Thiên ngưng tụ, cánh tay nhỏ giơ lên, mười một chiếc ô hoàn toàn giống nhau thoáng cái được nàng triệu hồi xuất hiện, kiều mị quát một tiếng.

- Di thiên hoa tán (ô) trận!

Mười một chiếc ô vừa mới được triệu hồi ra cộng thêm chiếc đầu tiên, tổng cộng là mười hai chiếc ô, nhanh chóng hợp lại hình thành nên đường vòng cung, cùng lúc lao về phía Lâm Khiếu Đường.

Trận thế cấp độ này không phải một chiêu đơn giản có thể hóa giải được, Lâm Khiếu Đường vận chuyển nguyên thức, hai tử kim thủ nhanh chóng nắm vững chân linh của Thôn Quỷ Lão Ma, một kim thủ thật lớn bao lại toàn bộ, sau đó thu vào trong đai lưng trữ vật.

Hai tay Lâm Khiếu Đường nâng lên, hơn hai mươi hỏa cầu màu lam lần lượt từ trong lòng bàn tay bắn ra ngoài, mỗi một hỏa cầu màu lam đều đang thiêu đốt kịch liệt, mỗi một hỏa cầu giống như một mặt trời nhỏ.

- Đi!

Lâm Khiếu Đường quát, hơn hai mươi hỏa cầu màu lam bắn đi nghênh đóng mười hai chiếc ô.

Hỏa cầu màu lam có số lượng gấp hai lần so với mười hai chiếc ô, mỗi một chiếc ô đều do hai viên hỏa cầu chặn lại, giữa hư không triển khai trận đấu kịch liệt.

Di thiên hoa tán trận dưới sự điều khiển của Tiểu Ma Thiên Thiên không chút kẽ hở nào. Những hỏa cầu màu lam do dung hồn yêu hỏa hình thành tuy rằng có uy lực rất lớn nhưng cũng không thể nào phá được tán trận, chất liệu làm ra những chiếc ô này phi thường quỷ dị, cánh ô cũng không thiêu cháy được.

Chiến đấu kịch liệt, hai bên giằng co không dứt, ai cũng không làm gì được đối phương!

Lâm Khiếu Đường có chút mất đi kiên nhẫn, thầm nghĩ sử dụng tử kim thương trận tốc chiến tốc thắng, thế nhưng rất nhanh đã bỏ đi cách này, hiện tại đang ở trong phạm vi Đại Hạ quốc, lúc nào cũng có thể gặp phải biến cố không thể lường trước được, vương bài trong tay không đến lúc bất đắc dĩ tốt nhất không nên để bại rộ cho người khác biết.

Trong lòng Tiểu Ma Thiên Thiên cũng vô cùng không ổn. Liếc mắt nhìn cách đó xa xa, đồng bọn của nàng lúc này có chút cật lực, vị địa vương giai kia vẫn bị rơi vào thế hạ phong, lúc này rốt cuộc đã lật ngược thế cục.

- Bĩ tu, ta đến trợ giúp ngươi!

Một tiếng kêu khẽ, một đạo bóng trắng phá không bay lên trời. Thượng Quan Dao vẫn đang quan sát trận chiến bên dưới, cố gắng điều tức bình ổn nguyên khí đang rối loạn, thậm chí còn dùng tới một viên bổ nguyên đan cao cấp, mặc dù trong người vẫn có chút thương thế, thế nhưng điểm thương thế ấy đối với tu luyện giả linh hồn giai lại không ảnh hưởng nhiều tới sức chiến đấu, phát huy được tám phần mười uy lực vẫn còn dư dả.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-522)