Vay nóng Tinvay

Truyện:Đấu Y - Chương 392

Đấu Y
Trọn bộ 522 chương
Chương 392: Ma kim phi hạt
0.00
(0 votes)


Chương (1-522)

Siêu sale Lazada


Thôn Quỷ Lão Ma rất đắc ý, hắn thôi động hồn lực linh nguyên, thông qua bí pháp đặc biệt làm Lâm Khiếu Đường bị đông cứng lại, muốn nhất cử tiêu diệt chân linh, lúc đó liền có thể cướp đoạt thân thể của Lâm Khiếu Đường cho mình sử dụng. Loại thân thể thượng giai như vậy đối với hắn còn có tác dụng thực tế hơn so với bất cứ pháp bảo cực phẩm nào. Bản thân từ lâu đã tuổi già sức yếu, hiện tại lấy được một thân thể trẻ tuổi như vậy, sau khi dung hợp hoàn tất, tu vi dù không tăng, nhưng thọ nguyên chí ít cũng phải nhiều hơn một hai trăm năm.

Từng đoàn hắc cầu cường liệt theo năm sợi tơ màu đen mạnh mẽ quán nhập vào trong thiên linh cái của Lâm Khiếu Đường, Lâm Khiếu Đường vẫn không nhúc nhích, phảng phất như không thể khống chế được cơ thể, tựa hồ như đoạt xá đã hoàn thành.

Thấy đã khống chế được đối phương, Thôn Quỷ Lão Ma vui mừng quá đỗi, trời không tuyệt đường người, không nghĩ tới chính mình lại có một cơ hội xoay người tại tuyệt địa như thế này.

- Chỉ một chút hồn lực như vậy mà cũng muốn đoạt thân thể của ta? Diệt linh nguyên của ta?

Khuôn mặt như đọng lại của Lâm Khiếu Đường bỗng nhiên mở miệng nói.

Trong lòng Thôn Quỷ Lão Ma mạnh mẽ run lên, lúc này mới phát hiện ra hồn lực theo năm sợi tơ huyễn hóa màu đen tiến vào cơ thể, nỗ lực thôn phệ chân linh màu lam hiện đang có chuyện. Mắt thấy chân linh màu lam sắp bị chính mình hoàn toàn thôn phệ sạch sẽ, lúc này lại giống như hỏa diễm bốc cháy kịch liệt, hồn lực chính mình đưa vào từng chút từng chút bị hòa tan.

- Tại sao lại như vậy?

Thôn Quỷ Lão Ma vô cùng hoảng hốt, cả kinh kêu lên.

- Đã từng nghe nói qua dung hồn yêu hỏa hay chưa?

Lâm Khiếu Đường có chút hứng thú nhìn Thôn Quỷ Lão Ma tuyệt vọng, mở miệng nói.

- Nguyên hỏa đứng hàng thứ hai trong bảng thiên địa nguyên hỏa!

Thôn Quỷ Lão Ma vô thức trả lời.

- Không sai, lão già ngươi coi như có chút kiến thức, ngươi vừa mới dùng hồn lực thôn phệ chính là địa nguyên hỏa đứng hàng thứ hai, hiện tại nó đã trở thành bản nguyên chi hỏa dung hồn yêu hỏa!

Trong mắt Lâm Khiếu Đường lóe lên quang mang màu lam chậm rãi nói.

- Không có khả năng, điều này không có khả năng! Dung hồn yêu hỏa cho dù có trở thành bản nguyên chi hỏa của ngươi, thế nhưng làm sao có khả năng hóa thành chân linh?

Thôn Quỷ Lão Ma vừa kinh hoàng nói, vừa nỗ lực chặt đứt liên hệ với năm sợi tơ huyễn hóa màu đen rút hồn lực trở về.

- Ai nói là chân linh đâu, bất quá làm chút thủ đoạn, nhìn qua giống như chân linh mà thôi, nếu không thì làm sao ngươi lại thôn phệ nó đây chứ? Dung hồn yêu hóa, sở dĩ có cái tên như vậy đó là vì nó có thể luyện hóa dung hợp tất cả hồn lực, bất quá nếu như ta mạnh mẽ sử dụng nguyên hỏa luyện hóa hồn lực thì sẽ làm cho hồn lực bị hao tổn đi hơn phân nửa, thôn phệ hồn lực của ngươi, từ trong ra ngoài luyện hóa thì hiệu quả sẽ mạnh hơn rất nhiều.

Lâm Khiếu Đường có chút máu lạnh nói.

- Đừng giết ta, đừng giết ta. Lão phu không dám có chút vọng tưởng nào nữa, lão phu còn chưa nói xong chuyện về đại lục Di Tích, đạo hữu chẳng lẽ không muốn nghe đoạn còn lại hay sao?

Lúc này mới biết chính mình đã bị mắc mưu, Thôn Quỷ Lão Ma thất thanh nói, trong ngữ khí tràn ngập vẻ cầu xin.

- Lão già kia, Lâm mỗ mặc dù không được tính là người tốt, thế nhưng chắc chắn không phải là cuồng ma giết người. Công pháp tu vi đều là chính đạo, không hề có ma tâm, bởi vì thực sự không có tâm phải giết người, nếu như ngươi không thi triển bí pháp muốn đoạt xá ta, đợi cho ngươi nói hết tất cả thì Lâm mỗ sẽ thả ngươi đi. Đáng tiếc, ta muốn tha cho ngươi, ngươi lại không tha cho chính mình a! Về phần bí mật gì đó trong miệng ngươi, vô luận là thật hay giả thì cũng không phải là chuyện Lâm mỗ đặc biệt truy cầu, phi thăng chi đạo tự nhiên có thiên mệnh cơ duyên quyết định, cưỡng cầu cũng vô dụng. Cùng với việc đầu cơ trục lợi, Lâm mỗ vẫn nguyện ý khổ tu chờ đến ngày phi thăng kia.

Mặt Lâm Khiếu Đường không biểu tình nói.

- Lão phu nhất thời hồ đồ, xin tôn giá tha cho cái mạng già này, lão phu nguyện ý nhận chủ đi theo bên cạnh, cũng sẽ đem toàn bộ cất giấu của bản thân dâng lên!

Thôn Quỷ Lão Ma quỳ xuống đất xin tha thứ nói.

Lâm Khiếu Đường lạnh lùng cười nói.

- Để ngươi bên cạnh người chẳng phải là luôn mang theo nguy cơ bên mình sao, tốt nhất là xóa đi nguyên thức chỉ để lại hồn lực!

Thôn Quỷ Lão Ma liên tục cầu xin tha thứ không thành, nguyên thức của chính mình đang bị lam hỏa kia từng chút từng chút xóa đi, nhất thời quang mang trong mắt lóe lên, nếu như đã không còn hy vọng sống sót, vậy thì hắn chọn cá chết lưới rách, tự bạo chân linh, cho dù không thể nổ chết gã họ Lâm này thì ít nhất cũng không để cho hắn chiếm được hồn lực của chình mình, cho hắn chút tổn thất.

Vừa nghĩ, Thôn Quỷ Lão Ma hoặc là không làm, làm thì triệt để, hắc khí toàn thân bùng lên, lập tức tự bạo chân linh.

Nhưng mà, hắc khí chỉ là lóe lên như thiểm điện, rất nhanh liền bị tán đi hết, còn chưa kịp tự bạo, Thôn Quỷ Lão Ma còn muốn thủ lại một lần nữa, thì năm sợi tơ huyễn hóa màu đên nói với Lâm Khiếu Đường trong nháy mắt bị lam hỏa nuốt hết, thậm chí còn thọc sâu vào bên người Thôn Quỷ Lão Ma.

- Muốn tự bạo? Lão già kia, đã quên nói cho ngươi rồi, tại khắc đầu tiên ngươi thôn phệ lam hỏa, ngươi đã mất đi quyền khống chế!

Ánh mắt Lâm Khiếu Đường không gợn sóng nhắc nhở nói.

- Không.

Thôn Quỷ Lão Ma chỉ kịp kêu lên sợ hãi nửa câu, thân thể chân linh đã bị một đoàn lam hỏa hừng hực thiêu đốt.

Từ lúc này Thôn Quỷ Lão Ma đã biến mất khỏi thiên địa. Ngay cả một tia ý niệm cũng không còn lưu lại.

Trải qua dung hồn yêu hỏa luyện hỏa, bộ phận hồn lực linh hoa nhất được Lâm Khiếu Đường hút vào trong chân linh, một chút dư thừa cũng không có. Thôn Quỷ Lão Ma có tu vi linh hồn giai hậu kỳ, lân này hấp thu, làm cho nguyên lực của Lâm Khiếu Đường càng tăng tiến thêm một tầng, độ tinh thần cũng đã đề cao hơn không ít.

Hiện tại hắn đã đạt tới linh hồn giai hậu kỳ đỉnh núi, thẳng bước địa vương giai, tuy là bước cuối cùng, nhưng muốn vượt qua được một bước này lại vô cùng khó khăn, đột phá giai vị không phải chỉ có tăng thêm nguyên lực là có thể hoàn thành được, nguyên lực có lớn có tinh thuần hơn nữa mà không có lĩnh ngộ luyện hóa thì không thể nào đột phá được. Lâm Khiếu Đường cũng bởi vì vậy mà tiến vào giai đoạn bình cảnh.

Từ khi Lâm Khiếu Đường hấp thu dung hồn yêu hỏa, đây là lần đầu tiên hắn chân chính sử dụng đặc tính của dung hồn yêu hỏa, bất quá dung hồn yêu hóa có khả năng hấp thu hồn lực của người khác cho mình dùng, nhưng cũng có điểm giới hạn của nó. Mạnh mẽ dung hợp hấp thu lực lượng chỉ có khi đối thương hấp thu yêu hỏa này, do bên trong kích phát đi ra, lúc đó mới có thể trong hạn độ lớn nhất hấp thu dung hợp, mặc kệ nói thế nào đi nữa thì yêu hỏa này xác thực có khả năng hấp công (hấp công đại pháp).

Lâm Khiếu Đường tiếp tục đả tỏa tiêu hóa phần hồn lực thu được, mấy canh giờ trôi qua. Trên bầu trời đã hiện lên vầng trăng tròn sáng ngời.

Lại thêm vài canh giờ, Thất Tuyệt Phu Nhân và Thần Lộ Tiên Tủ vẫn như cũ chưa hề thấy dấu hiệu xuất hiện. Lâm Khiếu Đường khuếch tán nguyên thức ra hơn hai trăm dặm cũng không cảm nhận được bất cứ tung tích gì.

"Lẽ nào lại xảy ra chuyện?"

Trong lòng Lâm Khiếu Đường hiện lên một suy nghĩ, nhấc tay lên, hơn một trăm con tham thị thú xuất hiện, tâm niệm khẽ động, hơn một trăm tham thị thú màu bạc xác nhanh chóng bay đi.

Có thể xác nhận phương hướng, vì vậy diện tích kiểm tra cũng không cần phải quá lớn, Lâm Khiếu Đường và hơn trăm con tham thị thú vẫn duy trì liên hệ rất chặt chẽ.

Sau nửa canh giờ, hai mắt Lâm Khiếu Đường mới mạnh mẽ mở ra, tìm được rồi, vận chuyển vô tung quyết đến cực hạn kín đáo bay đi.

Phương hương Tây Bắc, một chỗ hơn ba trăm dặm, đang có bốn cỗ nguyên khí cường đại đang chiến đấu kịch liệt, trong đó có hai cỗ là vừa đánh vừa thối lui, hai cỗ đuổi theo không bỏ.

Lại nói Thất Tuyệt Phu Nhân và Thần Lộ Tiên Tử ước định thời gian rồi hướng về nơi đã định khởi xướng đánh lén, không đến thời gian một nén hướng, nhị nữ liền đánh phá khu vực nhỏ đến tơi bời hoa lá. Thất Tuyệt Phu Nhân đến nơi khu vực mỏ Thần Lộ Tiên Tử đánh lén, hai người hợp tác giết chết một vị linh hồn giai sơ kỳ trấn thủ khu vực khai thác mỏ, đã hoàn thành nhiệm vụ vượt mức.

Nhưng nhị nữ vẫn chưa dừng lại, càn quét sạch sẽ hơn mười vạn thành phẩm nguyên thạch sơ cấp và nguyên thạch trung cấp mới bắt đầu rời khỏi hiện trường.

Nhị nữ trên đường ẩn giấu tung tích, rất cẩn thận hướng về phía Hoa Hợp Sơn bay đi, tốc độ không hài lòng cho lắm nhưng cũng đủ nửa đêm bay tới mục tiêu đã định trước.

Ai ngờ giữa đường gặp phải hai tu luyện giả địa vương giai sơ kỳ phát hiện ra. Đối phương lập tức khởi xướng công kích mãnh liệt đối vơi nhị nữ, khí thế chắc chắn phải giết chết không tha.

Hai đấu với hai, cũng coi như là công bình, thế nhưng tu vi của Thần Lộ Tiên Tử kém hơn một ít, Thất Tuyệt Phu Nhân trong tình huống một đấu một hơi chút chiếm thượng phong, nhưng lại phải chiếu cố cho Thần Lộ Tiên Tử, kể từ đó nhị nữ liền bị vây trong hạ phong tuyệt đối, chỉ đành vừa chống lại vừa cố gắng thôi lui hướng về phía Hoa Hợp Sơn, mong trên đường có thể gặp được Lâm Khiếu Đường. Tu vi của người này tuy rằng không kiềm chế được, thế nhưng Thất Tuyệt Phu Nhân đối với chính mình rất có nắm chắc, chỉ cần có Lâm Khiếu Đường gia nhập vào trận chiến, tình huống ba đấu với hai. Chính mình thì thi triển chiêu số tốn thời gian nhất là Thất Tuyệt Liên Hoàn Trảm trong Thất Tuyệt Thần Công, nhất định sẽ có thể đánh đối phương thương nặng.

Thế nhưng một đường tranh đấu, cách Hoa Hợp Sơn càng lúc càng gần, nửa đêm đã trôi qua từ lâu, Lâm Khiếu Đường vẫn thủy chung chưa thấy xuất hiện, nhị nữ vốn có chút nghi ngờ đối với thực lực của Lâm Khiếu Đường, lúc này lại không thấy xuất hiện, sợ là cũng đã gặp phải cảnh bị chặn lại.

- Phu nhân, Lâm đạo hữu có thể gặp phải bất trắc hay không?

Thần Tuyệt Tiên Tử phóng ra mấy đạo quang mang màu trắng lo lắng nói.

Sắc mặt Thất Tuyệt Phu Nhân trầm xuống.

- Hai khu mỏ cấp trung mà cũng có nhiều nhân vật canh gác xung quanh lợi hại đến như vậy, vậy thì dược viên đó càng hung hiểm đáng sợ hơn, lấy thực lực của Lâm đạo hữu thì sợ là sẽ dữ nhiều lành ít. Ta xem chúng ta không nên tiếp tục du đấu với hai lão bất tử này rồi, trực tiếp chạy khỏi nơi này, đi tới Hằng Tấn Sơn Mạch tụ họp với đám người Thái Âm Thiên Quân.

Ánh mắt Thần Lộ Tiên Tử ngưng trọng gật đầu, tiếp tục chiến đấu với hai lão quái vật Đại Hạ Quốc này chiến đấu lâu dài tất nhiên sẽ không có chỗ tốt gì, bị đối phương đánh bại chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Nhị nữ trước đó dự định muốn tới Hoa Hợp Sơn, vừa chiến vừa thối lui cố gắng bảo trì phương hướng này, bởi vậy hành động có chút bó buộc, lúc này đã quyết định bỏ chạy, tự nhiên không cần có vẻ chiếu có nhau, chỉ cần hương hướng nào có lợi cho mình chạy trốn là lập tức chạy trốn không cần quan tâm gì hết.

- Trảm!

Thất Tuyệt Phu Nhân khẽ quát một tiếng, trước người đột nhiên xuất hiện một lưỡi dao sắc bén dài ba thướng, lưỡi dao mạnh mẽ dựng thẳng lên, sau đó đao ảnh to lớn cao hơn mười trượng lấy bản thể lưỡi dao làm trung tâm giống như chiếu phim xuất hiện, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai hướng về một người trong đối phương, chính là lão giả bạch phục (lão giả mặc quần áo màu trắng).

Lão giả bạch phục không dám đón đỡ, cánh tay vội vàng vung lên, nhanh chóng niệm khẩu quyết, một chiếc tiểu chung (chuông nhỏ) bay ra ngoài, trong không trung trở mình vài lần rồi dần dần phóng đại, tiểu chung hiện tại lớn bằng cả căn phòng che chắn trước người lão giả bạch phục hơn mười trượng vô cùng chắc chắn.

Keng...

Một tiếng nổ thật lớn, đao ảnh khổng lồ bổ thẳng vào đại chung (chuông lớn), phát ra tiếng vang chói tai.

Thần Lộ Tiên Tử hầu như đồng thời lúc Thất Tuyệt Phu Nhân xuất thủ, phóng ra một đoàn sương mù màu trắng, cản trở tầm nhìn của một gã trung niên nhân hoàng bào (người trung niên mặc quần áo màu vàng). Hai chiêu vừa ra, nhị nữ đều không quản có tác dụng hay không có tác dụng, lập tức dồn toàn lực bay đi.

Trung niên nhân hoàng bào nhìn thấy có hai tia sáng bay lên trời cực nhanh, trên mặt hiện lên một tia tiếu ý coi thường. Hai ngón tay hơi vũ động, mạnh mẽ điểm về phương hướng nhị nữ đang chạy trốn.

Năm con ma kim phi hạt màu vàng nâu lập tức hiện ra, tốc độ cực nhanh, mắt thường không thể nhìn thấy, trong chớp mắt đã chặn lại phía trước nhị nữ.

Hai ma kim phi hạt chặn trước người Thần Lộ Tiên Tử, còn ba con chặn lại trước người Thất Tuyệt Phu Nhân.

Nhìn ba con ma kim phi hạt phe phẩy đôi cách màu vàng thật lớn, trong suốt giống như cánh chuồn chuồn, Thất Tuyệt Phu Nhân thất thanh nói:

- Ma kim phi hạt thể thành thục!

Ma kim phi hạt vốn là yêu trùng cấp mười hai, tiến hóa đến thể thành thục có thể nói vô cùng hiếm có, thậm chí đếm trên đầu ngón tay. Chỉ cần một con thể thành thục là có thể so sánh với tu luyện giả linh hồn giai trung kỳ bình thường. Nhưng tốc độ của nó lại có thể so sánh với tu luyện giả địa vương giai trung kỳ. Pháp bảo bình thường căn bản không thể có được tốc độ như loại ma trùng này, có dùng cũng chỉ là vô dụng.

Ma kim phi hạt trời sinh hung tàn, chặn lại con mồi lập tức lao tới tấn công không có bất cứ chần chờ nào, thầm nghĩ nhanh chóng xé xác con mồi. Thất Tuyệt Phu Nhân và Thần Lộ Tiên Tử đã rơi vào hiểm cảnh


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-522)