Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đấu Y - Chương 425

Đấu Y
Trọn bộ 522 chương
Chương 425: Tây hành (3)
0.00
(0 votes)


Chương (1-522)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Phó chánh án đại nhân Lai Đặc giáo, chỉ phái mấy người các ngươi đến đây thôi sao?

Ni La lúc này lại thật mong muốn đối thủ phái thật nhiều người qua đây.

- Ni La đại chấp giáo, Đạt Khắc giáo các ngươi cũng chỉ phái một người đến đây!

Thích Lâm ra sức ngăn cản một xúc tu đang công đến phía mình rồi phản bác lại.

- Hừ, đương nhiên là không phải, còn có ba vị chấp giáo phía sau, hẳn là sẽ mau tới thôi.

Ni La buồn bực nói.

- Ngươi nói là ba tên giả thần giả quỷ toàn thân hắc bào che kín cả mặt hắc ám pháp sư sao? Đừng có hy vọng nữa, từ lúc tiến nhập vào trung tâm chiểu trạch bọn họ cũng đã trở thành món ăn ngon cho đám Ma La Khiêu Tảo kia rồi.

Thích Lâm cười lạnh nói.

Thấy ba tên kia mãi mà không tới, Ni La từ sâu trong lòng đã biết là không ổn, bất quá sau khi được xác nhận trong lòng vẫn có chút giật mình, khó có thể tiếp thu nổi.

- Không nghĩ tới lần này viễn cổ thần khí hiện thế dĩ nhiên lại tụ tập nhiều ma vật lợi hại như vậy, chúng ta thật đã quá coi thường mất rồi.

Ni La có chút không cam lòng nói.

- Không nói có coi thường khinh địch hay không, hãy nhanh lên một chút nghĩ biện pháp thoát ra khỏi vòng vây của đám xúc tu này đi.

Thích Lâm thanh âm có chút trào phúng nói.

Trong sáu người tụ tập cùng một chỗ lúc này thì có năm người đạt được tu vi linh hồn giai, ngưu đầu nhân thống lĩnh có thực lực đại sư giai hậu kỳ, thế nhưng đối mặt với Chương Nê thú mười ba cấp vẫn có vẻ lực bất tòng tâm. Dù sao đây cũng chính là ma thú tương đương với tu vi địa vương giai.

Oanh, một tiếng nổ lớn từ bên ngoài vòng vây xúc tu truyền lại.

Một gã ải nhân vóc người vô cùng rắn chắc với một một bộ râu thật dài màu hồng, trên tay cầm ngang một ngân sắc cự phủ, cự phủ này so với chiều cao của hắn còn muốn lớn hơn gấp ba lần, chỉ là mỗi một kích đã đem hơn mười đầu Ma La Khiểu Tảo chắn ngang trước người chém cho nát vụn.

Phía sau gã ải nhân có bộ râu màu hồng còn có ba gã ải nhân vóc người khỏe mạnh, trên tay cầm đại chùy hoặc cự đao liên tục ra sức huy vũ.

Sức chiến đấu của bốn gã ải nhân không phải là chuyện đùa, đúng là đã đem hơn một trăm đầu Ma La Khiêu Tảo đẩy lùi ra xa bọn họ hơn mười trượng. Mỗi khi có một con liều lĩnh tới gần lập tức sẽ bị đập cho tan tành.

- Là Hồng Hồ Tử!

Ni La thanh âm mang theo một tia kinh hỉ nói.

Năm người còn lại trên mặt cũng hiện nên một nét vui mừng. Hồng Hồ Tử chính là vương giả trong ải nhân tộc, với tu vi linh hồn giai hậu kỳ đỉnh phong cũng đủ để cho hắn xứng danh với danh hiệu vương giả kia.

Nếu có thêm đám ải nhân trâu bò này vào thì việc đánh chết Chương Nê thú này không phải là không có khả năng, cho dù không có giết được thì việc thoát vây hẳn không khó khăn.

Bốn gã ải nhân mạnh mẽ, hiển nhiên không có chịu khuất phục trước cả đám Ma La Khiêu Tảo nhung nhúc dưới chân, vô luận là đám này có nhiều hơn nữa, cản trước phương hướng phía trước nhưng vẫn từng bước từng bước hướng phía trung tâm chiểu trạch chậm rãi mà đến.

Sáu người bị nhốt bên trong lúc này tâm tình có chút phức tạp, họ không hy vọng Hồng Hồ Tử chiến thắng đàn Ma La Khiêu Tảo, lại không hy vọng Hồng Hồ Tử bị chết bởi những cái miệng đầy răng nanh kia lại càng không hy vọng Hồng Hồ Tử đột phá qua đám Ma La Khiêu Tảo mà tiến nhập bên trong trung tâm chiểu trạch.

Nhưng mà ngay lúc sáu người đang ra sức hợp tác mới miễn cưỡng chống đối lại thế công kích của mười xúc tu, bốn gã ải nhân cũng đang đột phá vòng vây của đám Ma La Khiêu Tảo thì một âm thanh như tiếng chó sói hú lên yếu ớt từ sâu bên trong chiểu trạch truyền ra.

Tiếng tru lên ghe cực kỳ ghê tai, nhưng cẩn thận mà cảm nhận sẽ phát hiện ra bên trong thanh âm có mang theo một điều gì đó vô cùng khủng khiếp.

- Tam Đầu Địa Ngục cũng muốn đến giúp vui sao?

Ngưu đầu nhân Cách Lợi Đặc vừa thở hổn hển vừa nói.

- Không đúng!

Con ngươi Thích Lâm co rút lại nói.

Những người còn sống sót có mặt nơi đây đều phát hiện được Chương Nê thú và Ma La Khiêu Tảo vừa nghe tiếng hú này bộ dáng chừng như nôn nóng hẳn lên, tựa hồ là thu được một tín hiệu nào đó, hẳn là đám ma vật này chính là một đoàn đang thủ hộ một thứ gì đó nơi đây.

Công kích của mấy xúc tua đột nhiên mãnh liệt hẳn lên, sáu người bên trong gần như đã tận lực, Bỉ Mông cuồng hóa, Ni La thi triển hắc ám kỳ đảo, hai vị tinh linh liên tục ngưng tụ ra những tinh linh thuẫn chống đỡ nhiều mặt đồng thời thi triển ra các loại chiến kỹ tinh diệu, ngưu đầu nhân thì thỉnh thoảng lại sử dụng phương pháp dã man nguyên thủy nhất mà xông tới phá hủy bất luận xúc tu nào tới gần hắn, mà Thích Lâm trên người toàn thân ngân quang lấp lánh, trọng kiếm không biết được chế luyện bằng tài liệu gì mà thỉnh thoảng lại phát ra vài đạo quang ảnh.

Cho dù Chương Nê thú có là mạnh mẽ vô cùng nhưng muốn cấp tốc giải quyết tổ hợp sáu người vẫn đang trong vòng vây của chính mình cũng không phải điều dễ dàng, kế hoạch mà tam đại ma vật dự liệu tựa hồ có điều biến chuyển, hình như là do một thế lực ẩn mình còn chưa rõ tham gia.

Ma La Khiêu Tảo đồng dạng cũng là vô pháp cấp tốc giải quyết bốn gã ải nhân đang chung lưng một chỗ kia.

Chương Nê thú cùng Ma La Khiêu Tảo đột nhiên phát lên những tiếng kêu quái dị cùng lúc, hai đại ma vật liền chuyển công thành đuổi, đem đám người cấp tốc hướng vùng trung tâm chiểu trạch mà chạy đi.

Chỉ trong chén trà nhỏ công phu đã mang theo đám người tiến nhập vào vùng trung tâm chiểu trạch, bóng ảnh một khô thụ thật lớn đã dần dần hiện lên trong mắt mọi người, bên trên thân cây di động tản mát ra quang mang nhàn nhạt, chính là vật mà ba đội nhân mã muốn tìn kiếm.

Thế nhưng, lúc này cả ba đoàn người đều là khiếp sợ nhìn tất cả sự tình phát sinh bên dưới gốc khô thụ, con Tam Đầu Địa Ngục Khuyển kia đang đau khổ dãy dụa bên dưới, ba đầu lúc này chỉ còn lại một, còn hai cái đầu khác đã bị chém đi mất, mà tất cả nguyên nhân cũng bởi vì một nữ tử mặc lam bào với mái tóc vàng vô cùng xinh đẹp.

Lam bào nữ tử hành tung như hư vô mờ ảo lại xuất hiện nơi đây, tuy là đứng nguyên một vị trí nhưng dùng mắt thường căn bản là vô pháp xác định được vị trí chính xác, mà trên người khí nguyên cảm cũng hầu như không có, dù có dò xét cũng đồng dạng vô hiệu.

Tam Đầu Địa Ngục Khuyển chỉ còn lại một cái đầu nên tình trạng có vẻ uể oải không chịu nổi, cái đuôi cũng đã rút lại thật sâu dưới mông, hoàn toàn mất đi chiến ý.

Bất quá lam bào nữ tử hiển nhiên vẫn không có ý hạ thủ lưu tình, ngay lúc Tam Đầu Địa Ngục Khuyển hướng tới hai đầu đại ma vật lần thứ hai phát đi tín hiệu cầu cứu thì một đạo thanh quang đã hiện lên.

Chiếc đầu khuyển còn lại cuối cùng, đã không tiếng động rơi xuống đất. Một tiếng rống vang lên, thân mình Tam Đầu Địa Ngục Khuyển thẳng người đổ xuống mặt đất.

Lam bào nữ tử một tay đem một viên ma tinh màu mặc lục tương đối lớn thu lại vào trong tay, đây chính là ma tinh Tam Đầu Địa Ngục Khuyển cấp mười hai ma thú, cánh tay hơi khẽ động, viên tinh hạch đã tiêu thất không thấy, hiển nhiên đã được đưa vào bên trong nhẫn trữ vật. Từng kỹ xảo lần lượt dứt khoát mạnh mẽ tự nhiên thu hút ánh mắt mọi người, nhưng mọi người lại càng hiếu kỳ hơn đối với bóng lưng tử sắc bên dưới tàng cây kia.

Người nọ hoàn toàn không quan tâm đến cuộc chiến đấu kịch liệt bên người vừa rồi, phía sau lưng chặn một thanh cự kiếm không biết được luyện chế từ nguyên liệu gì. Người này đang đứng lẳng lặng nhìn khô thụ, tựa hồ đang tự hỏi một điều gì đó, bốn phía tử khí nồng nặc tựa hồ không có bất luận gì ảnh hưởng đối với hắn, hơn nữa tử khí xung quanh dường như không thể tiến lại gần dương khí trên người hắn.

Cho dù Chương Nê thú cùng Ma La Khiếu Tảo phát sinh trận trận uy thế cường đại cấp tốc hướng tới gần đảo di động, nhưng người nọ vẫn như cũ đứng yên không hề bận tâm, tựa hồ đối với mọi diễn biến sau lưng không hề hay biết.

Thích Lâm biểu tình như có chút rối loạn, những người khác lại là lần lượt dò xét xem tử bào nhân kia thực lực mạnh yếu ra sao nhưng cũng chỉ phí công sức, nguyên lực dò xét vừa mới ra ngoài đã như đá chìm đáy bể, ngay cả muốn thu hồi cũng đều không trở lại, phảng phất như bị cái gì đó vô hình hấp dẫn thôn phệ đi mất.

Bỗng nhiên tử bào nhân quay mặt lại, một đôi con ngươi màu đen lãnh đạm nhìn sáu người, vẫn còn như cũ ngây ra nhìn mình, tay chỉ vào năm quả to bằng nắm tay mà đen tuyền trên cành cây khô hỏi nói:

- Phó chánh án đại nhân, không biết đây là cái loại ma quả gì?

Chương Nê thú thầm nghĩ cách làm thế nào phóng tới gần hòn đảo di động trên chiểu trạch kia, nên lúc này chỉ là vây khốn sáu người lại cũng không hề có công kích.

Ngoại trừ Ngưu đầu nhân thống lĩnh Cách Lợi Đặc ra, bốn người còn lại đều là kỳ quái liếc nhìn tới Thích Lâm, bất quá sau khi nhìn thấy rõ được khuôn mặt của tử bào nhân thì lông mày Ni La bỗng nhiên cũng hơi cau lại. Truyện

Có thể là lam bào nữ tử cùng tử bào nhân quá mức thu hút ánh mắt mọi người, đúng là không có ai chú ý tới trên khô thụ kia còn có năm hắc quả tỏa ra khí nguyên nồng nặc, lúc này nghe vậy mới là chú ý đến.

Khi thấy được năm hắc quả kia, bốn trong sáu người vừa mới đến nhất thời hấp vội một ngụm lương khí, bọn họ rốt cuộc cũng minh bạch vì sao nơi đây một chút lại có thể xuất hiện nhiều ma thú lợi hại đến như vậy.

- Ma kiếp quả!

Thích Lâm thất thanh nói.

Thích Lâm thanh âm còn chưa dứt thì nguyên thức Lâm Khiếu Đường đã lập tức bị một tiếng nói già nua kích động:

- Lão phu cái cây Ma Kiếp thụ này, hẳn là phải trải qua cả vạn lần thiên tai mà không bị ngã xuống rồi mới có thể tu luyện thành linh thụ, mà một khi thụ linh này thành công phi thăng, mà loại phi thăng lực này chính là đến từ một kiện bảo bối trên thượng giới. Nếu lực lượng bảo khí không đủ thì mới có thể cùng thụ linh trao đổi, một cái phi thăng còn một cái phủ xuống. Thụ linh một khi ly khai thân thể thì cây này cũng sẽ tiêu vong, nguyên lực lưu lại sẽ hướng bên ngoài thân cây tán loạn, thế nhưng bốn phía vốn là nồng đậm chướng khí cùng với thụ nguyên lực tinh thuần căn bản là không dung hòa, toàn bộ quá trình diễn ra lại vô cùng chậm rãi, trải qua cả ngàn năm đối kháng thụ nguyên đến một hồi suy yếu rồi ngưng tụ lại cuối cùng hình thành nên Ma Kiếp quả, mà khi Ma Kiếp quả thành thục cũng là lúc thụ nguyên lực hoàn toàn bị cạn kiệt. Nếu là không được thượng giới pháp khí phong ấn lại khi cùng thụ linh trao đổi, dẫn đến khí lực xuất ngoại ngày càng nhiều thẳng đến khi bị người phát hiện.

Lâm Khiếu Đường vừa mới nghe được ba chứ "Ma Kiếp quả" cũng có nhiều suy đoán, nhưng nghe thấy Kỳ Áo nói như vậy, tự nhiên càng hiểu rõ hơn:

- Nói như vậy Ma Kiếp quả chính là loại quả mà do vạn năm đại thụ tích tụ nguyên lực ngưng tụ mà thành.

- Cũng không thể nói đơn giản là thụ nguyên lực bình thường được, mà phải nói là tị kiếp lực. Nhân tu, thú tu, quỷ tu, ma tu tuy là tu luyện khó khăn nhưng bởi vì không có hạn chế về thân thể nên chung quy vẫn có thể tự mình đi tìm kiếm cơ duyên cho bản thân, lại có thể tu luyện các loại công pháp rồi đi tìm những chỗ thuận lợi cho việc tu luyện, thậm chí là sát nhân đoạt hồn thôn phệ, bởi vậy tốc độ tu luyện vượt xa thụ linh, vốn là một loại đặc thù linh tu.

Chúng thời gian lúc đầu căn bản là không thể di động, lại không hề có công pháp, chỉ là một quá trình hấp thu thiên địa nguyên khí một cách chậm rãi đơn thuần, một khi bị một trong bốn loại tu luyện giả trước đó phát hiện lập tức sẽ bị hút khô, cho dù vận khí tốt không có bị phát hiện thì cũng rất khó tránh khỏi các loại thiên tai.

Chỉ cần là một đạo lôi điện bình thường liền có thể đem nó đánh chết, tuy là đến giai đoạn cuối cùng có thể tốt hơn, có thể hấp thụ nguyên lực của những cây cối xung quanh hoặc là thiên địa nguyên lực nhưng là khả năng bị phát hiện theo tu vi tăng tiến cũng là cao hơn. Khi thụ linh có tu vi cường thịnh, bởi vì nguyên do không có công pháp tu luyện lại không hề có các loại hình pháp bảo nên căn bản là vô cùng yếu đuối, một khi bị phát hiện sẽ dẫn đến cái chết là không thể nghi ngờ. Có thể từ lúc sinh ra, tránh qua vạn vạn kiếp nạn, đúng là hàng vạn năm coi như mới được lão Thiên mở mắt một lần.

Thực ra mà nói, loại thụ linh này cũng tính là thông minh, một khi đã có năng lực liền liều mạng hấp thu địa giới nguyên lực tại phương viên trong vòng vài trăm dặm, cũng có thể nói là cường đoạt tất cả sinh khí nguyên lực của địa phương đó, làm cho cả một vùng địa biến thành một vùng chiểu trạch mất hết linh nguyên. Thứ nhất có thể làm ngụy trang yểm hộ, thứ hai là có thể thu hút rất nhiều chướng khí ma vật đến bảo hộ cho mình. Cho đến khi phi thăng, những Ma Kiếp quả này cũng coi như là thù lao mà lũ ma vật rất thích. Yêu ma quỷ tu bởi vì thọ nguyên vượt quá xa nhân tu, bởi vậy mà khi phi thăng thượng giới phải trải qua không gian kiếp nạn nên lợi hại hơn nhiều lắm, nếu là ăn được Ma kiếp quả này liền có thể che đậy lại một thân yêu ma nguyên khí, đến khi xuyên qua không gian thông đạo sẽ hình thành một đạo tị kiếp tinh tráo có thể giảm đi thật lớn tác dụng của Cửu Thiên Nguyên Lôi và Không Gian hấp lực thương tổn, còn đối với nhân tu tuy là ăn vào không có được tác dụng lớn như vậy nhưng là vẫn có thể tăng thêm vài thập niên tu vi.

Kỳ Áo một trận chậm rãi nói nhưng là đã đem một quá trình thật dài lược qua, mà kỳ thực khi dùng nguyên thức trực tiếp tiến hành giao lưu thì cả một khối tin tức này chỉ trong nháy mắt đã được Lâm Khiếu Đường tiếp thu.

- Thảo nào ở đây lại có thể tụ tập nhiều ma vật cấp cao đến vậy. Nguyên lai đều là vì quan tâm đến Ma kiếp quả!

Lâm Khiếu Đường hơi đưa ánh mắt nhìn nên năm khỏa Ma kiếp quả trên ngọn cây nói. Thứ quả này tựa hồ đối với nhân tu cũng không có tác dụng nhưng là vẫn có thể có lúc dùng đến nên Lâm Khiếu Đường tự nhiên không ngại mà đem thu lưu.

Chương Nê thú cùng Ma La Khiêu Tảo rốt cuộc cũng vọt tới phụ cận đảo di động, thế nhưng hai đại ma vật lại không biết vì sao mà chỉ đứng lại nhìn, cũng không có lập tức đối với tử bào nhân cùng lam bào nữ tử khởi xướng công kích, tựa hồ là có điều kiêng kỵ.

Thế nhưng khi tử bào nhân kia một tay xuất Kim Thủ Trảo liền đem năm khỏa Ma Kiếp quả hái xuống, Chương Nê thú cùng Ma La Khiêu Tảo cũng bất chấp kiêng kỵ gì, cùng nhau hú lên những tiếng quái dị mà vọt tới.

*****

- Chương Nê thú và Ma La Khiêu Tảo đã điên cuồng công kích rồi. Ni La, Thích Lâm các ngươi còn chờ gì nữa.

Bốn gã ải nhân trong nháy mắt tiến lại gần đám Ni La.

Hai đại ma vật đã trực tiếp buông tha chiến lợi phẩm, toàn lực hướng tới, người mặc tử bào bên trên đảo nhỏ di động lúc này vẫn vô cùng bình tĩnh.

Hai đại ma vật điên cuồng thay đổi mục tiêu làm cho mấy người Ni La nhẹ thở dài, nguyên vốn tưởng rằng hôm nay sợ rằng phải vong mạng chốn chiểu trạch này, không nghĩ tới vẫn còn chút hy vọng.

Trong lúc nhất thời mọi người đều là tỏ ra trạng thái tọa sơn quan hổ đấu. Thực lực của nữ tử mặc lam bào vừa mới chém giết Tam Đầu Địa Ngục Khuyển và người mặc tử bào với thanh cự kiếm kia tự nhiên không cần nói, bất quá đụng với hai đại ma vật cấp mười ba sợ là phải có chút khó khăn.

Đợi đến lúc đôi bên lưỡng bại câu thương cũng là lúc mình tranh đoạt bảo vật. Cho dù có một phương thủ thắng tự nhiên cũng là thắng thảm, thực lực cường thịnh nhưng bị thương thì cũng không còn nhiều sợ hãi. Hầu như lúc này trong lòng mỗi người đều ít nhiều có lối suy nghĩ như vậy.

Nhưng mà, chuyện sảy ra ngay một khắc sau đó đã làm cho tất cả những tính toán của mọi người tan biến trong nháy mắt.

Chương Nê thú và Ma La Khiêu Tảo hầu như mang theo một loại tư thế thà chết không sờn xông lên phía trước. Đột nhiên trên người thanh niên mặc tử bào tản mát ra một cỗ độc dương chi khí vô cùng kịnh liệt, nồng đặc vô cùng, cho dù là Chương Nê thú và Ma La Khiêu Tảo vốn ỷ vào dương khí sinh tồn cũng không thể chịu nổi độc nguyên chi khí nồng nặc đến như vậy.

Thế trùng kích trong nháy mắt đã chậm lại, chúng vô cùng nhạy cảm cảm giác được một loại khí tức nguy hiểm khó nói lên lời, thế nhưng Chương Nê thú với hình thể thật lớn vẫn theo bản năng công kích tới.

Năm chiếc xúc tua mang theo lực công kích đáng sợ, đồng thời hướng tới thanh niên mặc tử bào, nhưng người kia vẫn đứng bất động như không hề có ý tứ tránh né, chỉ đơn giản giơ một tay lên. Cánh tay nhẹ nhàng nâng lên, một kim thủ đã hiện lên đón lấy công kích của năm chiếc xúc tu. Trong nháy mắt va chạm, năm chiếc xúc tu bị mạnh mẽ đẩy lui trở lại, rồi một thứ thanh âm quái dị thống khổ từ sâu bên dưới lòng chiểu trạnh vang lên.

Đám Ma La Khiêu Tảo đang rục rịch bỗng nhiên hiện lên vẻ kinh khủng, tụ tập lại xung quanh thanh niên mặc tử bào hơn mười trượng nhưng không dám tiến lên nửa tấc, chỉ là tại chỗ hướng lên phía trước phát ra những tiếng kêu dọa dẫm.

Tử quang trong mắt thanh niên mặc tử bào bên trong chợt lóe, khí tức thô bạo của hai đại ma vật bỗng nhiên lui xuống, chỉ trong chốc lát đúng là ngay cả tiếng kêu cũng không còn, bốn phía trở lên an tĩnh đến dị thường. Một người và hai đại ma vật tựa hồ đã giao lưu gì đó, mà cánh tay thanh niên mặc tử bào cầm Ma kiếp quả cũng thỉnh thoảng vung lên.

Rất nhanh Chương Nê thú với hơn mười chiếc xúc tua đã chậm rãi rụt trở lại, chỉ để lại hai chiếc xúc tu ngoan ngoãn bên cạnh đảo di động không hề nhúc nhích, đàn Ma La Khiêu Bị cũng đều đã chui xuống hết, sâu trong lòng chiểu trạch biến mất không thấy, chỉ còn lại một đầu Ma La Khiêu Tảo cấp mười ba thật lớn màu vàng.

Tay thanh niên mặc tử bào hơi khởi lên một đạo tử quang mang, trên mặt còn hiện lên một chút tiếu ý, hết sờ sờ một chiếc xúc tua của Chương Nê thú lại vỗ vỗ lên lớp giáp xác cứng rắn màu vàng trên mình Ma La Khiêu Tảo.

Hai đại ma vật nhẹ nhàng rên rỉ lên hai tiếng, tựa như những chú chó ngoan được chủ nhân sủng ái mà thỏa mãn vô cùng. :

Thanh niên mặc tử bào tay khẽ động, nhất thời hai kim thủ đã lấy ra hai khỏa Ma kiếp quả, một viên trực tiếp giao cho Ma La Khiêu Tảo, một viên khác để lại trên mình một chiếc xúc tu. Chiếc xúc tu kia dường như không hề có chút ý tứ, sau khi tiếp nhận liền lập tức lui lại bên trong lòng chiểu trạch biến mất không thấy.

Bên dưới lòng chiểu trạch bỗng nhiên nổi lên một trận rung động kịch liệt, tiếp theo đó lại nổi lên vài tiếng kêu quái dị, Chương Nê thú đã cuộn mình đi xa, rất nhanh liền biến mất.

Sau khi Ma La Khiêu Tảo ăn xong Ma Kiếp quả liền quay sang thanh niên mặc tử bào kêu lên hai tiếng, sau đó chui vào sâu trong lòng đất liền không thấy tung tích.

- Tiểu tử, ngươi cùng bọn chúng trao đổi gì đó, thế nào mà ngay cả lão phu cũng không hề cảm ứng được?

Kỳ Áo kỳ quái hỏi. Lúc này lão cùng với Lâm Khiếu Đường đang tồn tại một dạng nguyên thức liên hệ trực tiếp với nhau, song phương vô luận là sử dụng nguyên thức truyền âm nào, bên còn lại tự nhiên có thể cảm ứng được.

- Hai loại ma vật này, một là Phi Ma yêu thú, cũng chính là Thâm Uyên ma vật. Loại còn lại chính là Trùng Tộc ma vật, chúng nó tại trước lúc phi thăng đều không có khả năng biến hóa. Tuy rằng chúng có được trí nguyên, nhưng nếu sử dụng ngôn ngữ đơn thuần thì không thể nào giao tiếp được, ngay cả trực tiếp truyền âm. Chỉ có thể dùng dụng ngữ thông mới là giao lưu được!

Lâm Khiếu Đường giải thích nói.

- Thông dụng ngữ? Thông dụng ngữ là cái gì? Lão phu đã sống qua nhiều năm như vậy cho tới bây giờ cũng không nghe qua cái gì là thông dụng ngữ cả. Tiểu tử đừng có lòe lão phu a!

Kỳ Áo kháng nghị nói.

Lâm Khiếu Đường cười nhạt nói:

- Cái gọi là thông dụng ngữ chính là trên người tản mát ra khí thế, những loại ma vật này cho dù đã tự mình có được nguyên trí nhưng là rất nhiều lúc lại dựa bào bản năng cảm giác của mình mà hành động, lực cảm ứng này so với người tu luyện mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, chúng nó chỉ đơn giản đã có thể cảm ứng được bản chất. Đối với khí nguyên cũng có thể thấy rõ thế nào là sát khí.

- Lão phu chỉ muốn biết ngươi nói gì với chúng?

Kỳ Áo hiển nhiên không muốn nghe cái đạo lý xa xôi vớ vẩn đó.

- Ha hả, ta nói các ngươi đánh không lại ta, nếu ta thực muốn giết chúng thì ngay cả mảnh da cũng không còn! Chúng nó cũng không bởi vậy mà hoảng sợ nhưng cũng có chút dao động, vì vậy ta lại nói thêm là ta có thể cấp cho chúng hai quả kia, đồng thời ta cũng có thể không tổn hao gì hái Ma Kiếp quả kia xuống mà không cần phải chờ nó rụng mới có thể ăn, sau đó chúng đã đồng ý nghe theo.

Lâm Khiếu Đường cười nói.

- Trước lấy uy bức, sau lại dụ lợi. Cao a, cao a! Đường Lâm, nếu không phải lão phu biết trước ngươi thế nào, chắc chắn đã coi ngươi như một lão bất tử đã sống cả vạn năm.

- Ha hả, hai tên súc sinh kia thật cũng ngây thơ quá, nếu là muốn cứng đối cứng chỉ sợ ngươi không thể dễ như vậy, dù sao đó cũng là hai đại ma thú cấp mười ba.

Kỳ Áo bừng tỉnh nói.

- Nếu là nhân tu, ta phải giết chết, nhưng nếu là những ma vật, tuy rằng trời sinh hung tàn nhưng lại không hề có tâm xảo trá, đều là một dạng thẳng tính, được lợi liền bỏ đi, đã là như vậy thì cần gì phải giương cung bạt kiếm. Hòa khí sinh tài, đôi bên cùng lợi, cớ sao lại không làm đây!

Quang mang Lâm Khiếu Đường trong mắt chợt lóe nói.

Hai đại ma vật đích thực đã rời đi, một màn xảy ra làm cho tư duy mọi người ở đây trong lúc nhất thời bị đình trệ. Chương Nê thú và Ma La Khiêu Tảo gần như đã đưa bọn họ vào cảnh vạn kiếp bất phục cư nhiên chỉ như vậy đã rời đi mà lại là đi trong cam tâm tình nguyện.

Ni La rốt cuộc nghĩ đến cái gì đó, lẩm bẩm nói:

- Là hắn!

Chuyện ngày trước đi vào Ma tháp cấm địa, Ni La chính là ca ca song sinh của hắn (hai người cùng kêu là Ni La, anh là đại Ni La, em là tiểu Ni La) cũng tham dự rồi vong mạng trong đó, bất quá giữa hai người tồn tại tiên thiên linh hồn ấn ký. Nói đơn giản một chút chính là tâm linh cảm ứng, bên này cảm thụ thì bên kia cũng có thể cảm giác được, tu vi càng cao thì liên hệ cũng càng mạnh. Thành tựu của tiểu Ni La không bằng đại Ni La, lúc đó tiểu Ni La mới chỉ là linh hồn giai sơ kỳ còn đại Ni La đã là linh hồn giai trung kỳ, vì vậy đại Ni La đã đại diện cho Đạt Khắc giáo đi vào nên tiểu Ni La không đi vào nữa.

Lần đấy tiểu Ni La không cùng đại Ni La xung trận coi như là tránh được một kiếp nạn, thậm chí còn thông qua linh hồn ấn ký trợ giúp ca ca thi triển hắc hồn chi nộ. Tại trước lúc thi triển hắc hồn chi nộ sở dĩ ký ức tiểu Ni La vẫn là của chính mình, thế nhưng khi thi triển xong toàn bộ hắc hồn chi nộ, cũng bởi linh hồn lực đại Ni La và tiểu Ni La trong chớp mắt mất đi liên hệ, cả một lúc lâu sau đó cố gắng liên hệ nhưng linh hồn ấn ký đại Ni La đã triệt để biến mất, điều này chứng tỏ một điều đại Ni La đã vong mạng. Sau này tiểu Ni La có qua thánh nữ Áo La Lạp và Môn Tạp hội trưởng xác định được. (có thể tham khảo qua chương số 251, phần đầu chương có tình tiết cái chết của đại Ni La, mà tiểu Ni La cũng không hề biết là ca ca bị đồng bạn hại chết. )

Trước mắt thấy thanh niên mặc tử bào rõ ràng chính là người khống chế nguyên sa ngày trước, cũng chính là người có tu vi thấp nhất có thể thâm nhập vào sâu bên trong trận. Nếu không phải là hắn có nguyên sa dùng để phá trận, lại thêm được một thiếu nữ có tu vi vô cùng đáng sợ bên cạnh, bằng không một tiểu lâu la tu vi đại sư giai như hắn tuyệt đối không thể tiến đến tầng thứ năm.

Hôm nay cách thời điểm mạo hiểm xông vào thượng cổ cấm trận đã quá một trăm năm. Thời gian hơn một trăm năm có thể phát sinh ra rất nhiều sự tình, cũng đủ để cho một vị tu luyện giả cấp thấp trở thành một tu luyện giả cấp cao, rồi đột nhiên trở nên nổi tiếng cũng không phải là không có khả năng.

Thế nhưng, lúc này thanh niên mặc tử bào kia lại gây cho Ni La một cảm giác lại không chỉ là một tu luyện giả cấp cao đơn thuần như vậy, cái loại bình tĩnh và thong dong kia không phải là giả vờ, mà cũng không phải trải qua thời gian là có được.

Ni La thân là linh hồn giai hậu kỳ đỉnh phong, với thân phận hắc ám mục sư thì năng lực nguyên thức dò xét của hắn so với tu luyện giả đồng giai phải lớn hơn nhiều lắm. Thế nhưng đến lúc này lại không có cách nào dò xét được thực lực tu vi thanh niên mặc tử bào, tuy rằng biểu hiện ra ngoài chỉ là đại sư giai, thế nhưng tất cả sự tình vừa mới phát sinh ai dùng ngón chân suy nghĩ cũng có thể minh bạch được, thanh niên mặc tử bào kia tuyệt đối không có đơn giản như bề ngoài. Mà dù đầu óc hai đại ma vật có làm bằng bã đậu thì tuyệt đối không có khả năng nghe lời một tu luyện giả đại sư giai như vậy.

- Lẽ nào thanh niên mặc tử bào kia là một tu luyện giả địa vương giai?

Trong lòng Ni La khẽ run lên, đáp án cho nghi vấn trong lòng tựa hồ không phải rất khó trả lời.

Là một trong số những nhân vật chủ chốt tại lần trước xâm nhập ma pháp cấm địa, Hồng Hồ Tử cũng cảm được, nên bắt đầu khiếp sợ không ngớt. Bất quá không giống như Ni la, Hồng Hồ Tử chỉ bị chấn động một chút, dù sao lần đó hắn chỉ đến tầng thứ tư đã quay về, mà lúc xung trận cuối cùng, hắn không tham dự nên không biết sau đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Cả một vùng chiểu trạch trở nên an tĩnh, tràng diện hiện tại có chút xấu hổ và quỷ dị. Ni La, Thích Lâm, tinh linh, thú nhân, còn có cả ải nhân bỗng nhiên không biết làm sao cho phải.

Thú nhân và ải nhân đều là những chủng tộc có tính tình kích động, thế nhưng đối mặt với thần bí nhân chỉ dùng khí thế tinh thần mà đã áp bức được bọn họ, bọn họ cũng phải suy nghĩ nhiều.

Lâm Khiếu Đường chỉ thản nhiên nhìn qua mấy người, tay động một cái, vật phẩm tản ra một thứ quang mang nhàn nhạt bên trên khô mộc đã nằm gọn trong tay. Đây chính là một kiện tử kim sắc chiến y, so với chiến y mà ngày trước Lâm Khiếu Đường thu được tại tầng cuối ma pháp cấm địa có chút giống nhau, chỉ là không nặng như vậy mà nhẹ hơn rất nhiều, chế tác lại tinh xảo hơn một chút.

Phía sau chiến y là một mảnh nhỏ của Cửu thiên nguyên lô dính sát lại, hẳn là linh nguyên trên chiến y có tác dụng tạm thời hóa giải trạng thái phong ấn.

- Đường Lâm, cái này có thể cho ngươi luyện chế thêm vài thanh tử kim thương, nguyên liệu chính của chiến y này không ngờ là Bí huyền kim.

Kỳ Áo nói như chính mình vừa mới nhặt được bảo vật.

- Bẳng này chia ra, chút số lượng này nhiều lắm là luyện chế thêm được mấy thanh mà thôi, so với số lượng tối thiểu để hình thành tử kim thương trận còn rất xa!

Lâm Khiếu Đường có vẻ không lạc quan nói.

- Sặc, ngươi còn chưa thấy đủ hay sao? Ngươi đã luyện chế tử kim thương mà trước đó nguyên linh Tân Tây Á ký gửi, cho tới hôm nay trường thương năm thước đã có ba mươi sáu thanh, thêm vào đó năm sáu thanh tuy không làm nên biến đổi căn bản nhưng uy lực cũng tăng lên rất nhiều. Nói thật, uy lực bộ trận hình tử kim thương của ngươi quá mức cường đại, chỉ cần trận hình nhỏ nhất thôi, để phá được nó thì tại giới này không có mấy người, cho dù là lão phu khi vẫn còn nguyên vẹn thân thể cũng khó có thể làm gì được tiểu tử ngươi.

Lời nói Kỳ Áo như có chút chua chua nói.

- Tiền bối không cần bàn luận thêm về thương trận của vãn bối nữa, mảnh đầu tiên đã tới tay, còn có một mảnh ở nơi nào, thỉnh tiền bối chỉ rõ phương hướng, thời gian vãn bối đi Minh Tây đại lục lần này có hạn, phải quay về Kỳ Đông đại lục trước khi truyền tống trận khởi động, nếu trong thời gian này không tìm được mảnh thứ hai lại là làm lỡ thời gian của chính bản thân tiền bối.

Lâm Khiếu Đường thản nhiên nói.

- Khối thứ hai tại La Sát quốc, không thể xác định vị trí chính xác, chỉ có thể biết đại khái trong một phạm vi nhỏ, hẳn là ngay tại xung quanh Thiên Đô thành hoặc là tại một góc nào đó bên trong thành.

Kỳ Áo không nhiều lời, trực tiếp nói.

Crypto.com Exchange

Chương (1-522)