Truyện ngôn tình hay

Truyện:Đấu Y - Chương 492

Đấu Y
Trọn bộ 522 chương
Chương 492: Xung đột
0.00
(0 votes)


Chương (1-522)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Cầm lấy hai khối ngọc phiến đặc chế, Lâm Khiếu Đường quát mắt nhìn qua nữ tử mặc hoa y, hơi thúc đẩy nguyên thức, đã xuất hiện bên ngoài phòng giám định, hầu như cùng một lúc Triển Thanh Nhu cũng rời đi.

Trữ Tân không biết vì sao thân thể bỗng nhiên hơi run lên, lấy tu vi của nàng căn bản nhìn không thấu dung mạo bên dưới lớp trường bào kia, càng không thể nào nhìn thấy rõ biểu tình của người mặc tử bào.

Nhưng Trữ Tân lại có một cảm giác kỳ quái, cao không thể với được, trong tiềm thức tựa hồ như có một thanh âm đang mạnh mẽ nhắc nhở chính mình, không nên trêu chọc vào người này, quá mức nguy hiểm rồi.

Nhưng mà làm cho Trữ Tân không thể nào lý giải được chính là, khí nguyên trên người bọn họ rõ ràng chỉ là linh hồn giai hậu kỳ, không có một chút khí tức địa vương giai nào.

Một vị linh hồn giai dĩ nhiên tạo ra cho một vị địa vương giai cảm giác áp bách lớn tới như vậy. Điều này rốt cuộc là sao đây? Trữ Tân quả thực không thể nào hiểu nổi.

Cùng lúc đó hai vị giám định sư lão đầu râu dê và lão đầu râu dài cũng cảm giác được hàn khí không thể khống chế, hai người đều nhìn nhau, có chút cảm giác bất đắc dĩ.

- Thiếu phường chủ, có muốn tiến hành điều tra người này một chút hay không? Lão hủ cảm giác người này không đơn giản chút nào.

Lão đầu râu dê vuốt chòm râu, không quá yên tâm hỏi.

Trữ Tân do dự một chút, tựa hồ đã trải qua một phen giãy giụa nói:

- Dương lão, tạm thời không nên kinh động tới người này, chờ ngày mai lại tiến hành quan sát thêm, nếu như người này là luyện đan sư cấp cao thuộc Bất Chu Sơn hoặc Thái Vu Môn, chọc ra hiểu lầm gì đó thì không ổn.

- Rõ!

Lão đầu râu dê ứng tiếng nói.

Mãi đến khi Trữ Tân rời khỏi phòng giám định, biểu tình nhất thời có chút mờ mịt.

Thiên Du Cửu Phường, một gian phòng sâu nhất trong một tòa cung điện bí mật, có hai tu luyện giả trung niên một nam một nữ đang ngồi đối mặt với nhau, thân thể hai người này thỉnh thoảng lại tỏa ra hơi nước, càng phát ra một loại khí tức cường đại bức người.

Nam mày kiếm mặt chữ điền, khí vũ bất phàm, nữ tử phong vận tuyệt giai, tư sắc mạn diệu, hai người ở cùng một chỗ, phảng phất như đôi thần tiên quyến lữ, siêu phàm thoát tục.

Bỗng nhiên, con mắt nam tử mở ra, tức thì trên mặt cười cười, mà lúc này nữ tử cũng mở đôi mắt đẹp ra, đối diện với nam tử, lộ ra nụ cười ngọt ngào.

- Phu quân, chúng ta rốt cuộc cũng thành công rồi!

Nữ tử ôn nhu nói, trên mặt hiện rõ cảm giác hạnh phúc không nói lên lời và thành tựu.

- Đúng vậy, Du nhi, chúng ta đã thành công rồi!

Nam tử khẳng định gật đầu nói.

Nếu như tu luyện giả Chu Võ Quốc nhìn thấy đôi nam nữ này nhất định sẽ thất kinh, đôi nam nữ này chính là đôi phu thê hơn năm trăm năm trước hợp tác ngang dọc Chu Võ Quốc, phu phụ Thiên Du Tử.

Nam chính là phường chủ Thiên Du Phường Thiên Dương Tử, nữ tử chính là Thiên Du Phường, thậm chí là toàn bộ Chu Võ Quốc, đệ nhất nữ tu Vân Du Tiên Tử.

Hai người này từ năm trăm năm trước đã nổi tiếng khắp Chu Võ Quốc với tu vi địa vương giai hậu kỳ, từ tám trăm năm trước hai người đã nhận lời làm bầu bạn song tu, cho tới tận ngày hôm nay.

Phu phụ hai người chuyên tâm tu luyện cùng sáng tạo ra một thần công tuyệt thế, Thiên Du Thần Công, một môn thần thông có thể độc bộ thiên hạ, hai người không có bao nhiêu pháp bảo, nhưng thần thông không phải là tu luyện giả bình thường có thể bằng được.

Trải qua hơn một trăm năm bế quan tu luyện, phu phụ hai người rốt cuộc đã luyện thành tầng thứ mười một Thiên Du Thần Công, cũng là tầng cuối cùng, Thiên Du Vô Cực.

Tu vi của hai người vốn đã cao thâm không thể đo lường, nay lại càng tiến thêm một bước, rốt cuộc đã đạt tới giả đế giai, trở thành tuyệt thế tồn tại chân chính của tại hạ giới.

Thần sắc Thiên Dương Tử ngưng trọng, ánh mắt hơi híp lại nói.

- Hôm nay, thần công của phu phụ chúng ta đã đại thành, ta ngược lại muốn nhìn Bất Chu Song Tử làm thế nào gây khó dễ được ta.

Sắc mặt Vân Du Tiên Tử cũng trầm xuống nói:

- Ba trăm năm trước bản cung tại Hoàng Bạch Sơn chịu thiệt thòi trong tay Vũ Thái Đấu kia, ngày sau nhất định phải thu về cả vốn lẫn lời.

- Phu nhân chỡ vội, hiện tại đang diễn ra Cửu Du Tập Hội, đợi khi Cửu Du Tập Hội trôi qua, ta liền cùng ngươi đi tới chỗ tòa thành thứ mười đó thu hồi lại, nếu như Vũ Thái Đấu có can đảm không đáp ứng, vậy thì chúng ta liền tẩy trừ Thái Vũ Môn một lần!

Thiên Dương Tử đã có dự định trước nói.

- Phu quân nói có lý, bất quá cao thủ Thái Vũ Môn như mây, chúng ta không thể dễ dàng gây sự như vậy được.

Vân Du Tiên Tử nhắc nhở nói.

- Đó là tự nhiên!

Thiên Dương Tử gật đầu nói tiếp:

- Nếu như ta nhớ không lầm thì ngày mai chính là ngày bắt đầu hội đấu giá cao cấp, không thể không có Bất Chu Song Tử và Vũ Thái đấu đến tham dự.

Vân Du Tiên Tử hơi gật đầu, ánh sáng trong mắt lóe lên.

- Tân nhi tới!

Chỉ chốc lát, ngoài cửa chợt truyền tới tiếng thông báo.

- Hài nhi chúc mừng phụ thân mẫu thần trùng quan thành công!

- Uhm, vào đi!

Sắc mặt Thiên Dương Tử hơi buông lòng nói.

Khi Trữ Tân tiến vào trong phòng thì lập tức bị một cỗ khí nguyên ập thẳng vào mặt, hầu như làm cho nàng suýt bị đảy ngược lại, nhưng dù sao nàng cũng có tu vi địa vương giai sơ kỳ, cũng không đến mức chật vật.

Nhìn phụ mẫu cách đó không xa, trên mặt Trữ Tân hiện vẻ vui mừng nồng đậm.

- Phụ thân đại nhân, mẫu thân đại nhân, Thiên Du Phường từ nay trở thành đệ tam môn phái siêu cấp, không cần bao lâu, nơi giao dịch hải ngoại cũng sẽ trở thành vật trong tay Thiên Du Phường.

Sắc mặt Vân Du Tiên Tử tối sầm lại, đứng dậy đi tới vuốt ve đầu nữ nhi nói:

- Tân nhi, ta và phụ thân ngươi tuy rằng thần công đại thành, hạ giới này sợ rằng không có người nào địch nổi chúng ta, thế nhưng ta và phụ thân ngươi cũng không thể nào vi phạm pháp tắc vị diện, thọ nguyên sẽ tới mức tận cùng, thời gian còn lại không còn nhiều lắm, nhiều nhất chỉ có thể tồn tại hai trăm năm mà thôi, đến lúc đó mặc kệ phi thăng cũng tốt, hay ngã xuống, ngươi đều phải một mình một người chống đỡ Thiên Du Phường, tu vi địa vương giai sơ kỳ hiện tại căn bản không thể nào đảm nhiệm được, một khi ta và phụ thân ngươi không còn, chỉ sợ sẽ có người phản ngươi, trong thời gian này ngươi nhất định phải tu luyện cho tốt, nhất định phải trong thời gian hai trăm năm đạt tới địa vương giai hậu kỳ mới được, bằng không ta và phụ thân ngươi có rời đi cũng không thể nào yên tâm được.

Trữ Tân nghe được lời này, sự hưng phấn trong mắt lập tức biến mất, hiện lên vẻ buồn bã nói:

- Nữ nhi nhất định sẽ nỗ lực gấp bội.

Ánh mắt Thiên Dương Tử chợt lóe nói:

- Tân nhi, ngươi không phải chỉ tới đây để gặp chúng ta đúng không!

Trữ Tân cúi đầu nói. -

- Đúng vậy, phụ thân đại nhân, hôm nay trong phòng đấu giá xuất hiện một luyện dược sư thần bí. Nữ nhi không thể nào nhìn thấu người này, bởi vậy muốn hỏi phụ thân đại nhân và mẫu thân đại nhân, tại Chu Võ Quốc này có bao nhiêu luyện dược sư cao cấp?

- Luyện dược sư?

Thiên Dương Tử có chút kỳ quái, nói tiếp:

- Tu vi của ngươi này ra sao?

- Tân nhi, một luyện dược sư linh hồn giai hậu kỳ ngươi cũng nhìn không thấu?

Vân Du Tiên Tử kỳ quái hỏi.

- Chính là bởi vì như vậy nên nữ nhi mới tới hỏi!

Trữ Tân cho tới lúc này vẫn không thể hiểu được.

Thiên Dương Tử trầm mặc một hồi nói:

- Toàn bộ Chu Võ Quốc, luyện dược sư có tu vi linh hồn giai hậu kỳ trở nên không quá năm người, mà trong số đó chỉ có hai người có tu vi linh hồn giai hậu kỳ, một người là Địa Minh Thượng Nhân của Minh Quỷ Phủ, người này suốt đời nghiên cứu hồn đan, tại quỷ tu coi như luyện đan sư đệ nhất nhân, thế nhưng ngoài trừ luyện đan ra không có thần thông gì đáng kể, lấy năng lực của ngươi hoàn toàn có thể nhìn thấu được, còn có một người là Linh Dược Lão Tổ của Tạo Linh Tông. Thời điểm người này thành danh không sai biệt nhiều so với phụ thân và mẫu thân ngươi, nhiều năm trôi qua như vậy, tu vi của người này không tăng trưởng bao nhiêu, thế nhưng vẫn không ngã xuống, điểm này có chút kỳ quái, có lẻ người này ẩn tàng tu vi, hoặc chính là nghiên cứu ra được loại đan được kéo dài thọ nguyên nào đó, thế nhưng vô luận là như thế nào đều có thể thấy được người này rất không đơn giản, ta đã bốn trăm năm không gặp qua người này rồi, có người nói người này là một kẻ điên vì luyện đan, ngoại trừ luyện đan ra, đối với bất cứ chuyện gì đều không có hứng thú. Tại Tạo Linh Tông, địa vị của người này so với Tạo Linh Chân Nhân còn cao hơn một chút, toàn bộ môn phái phát triển tới ngày hôm nay đều do công lao luyện đan cao thâm của người này, là lão tổ tông của Tạo Linh Tông, nếu là người này thì Tân nhi, chỉ sợ ngươi không thể nào nhìn thấu được hắn!

Trữ Tân khẽ gật đầu, thậm chí, chính mình suy đoán quả nhiên không sai, luyện dược sư như vậy tuyệt đối đi ra từ một đại môn phái nào đó, tuy rằng không có quan hệ gì đối với Bất Chu Sơn và Thái Vũ Môn, thế nhưng Tạo Linh Tông cũng không phải là môn phái cấp thấp, Tạo Linh Tông trong Chu Võ Quốc là một đại môn phái xếp trong năm thứ hạng đầu.

- Tân nhi, vị luyện dược sư thần bí này mang tới vật phẩm gì để đấu giá?

Sắc mặt Vân Du Tiên Tử khẽ nhúc nhích nói.

- Một khối thổ võng tinh có độ tinh khiết cực cao, hai viên kim dương đan, còn có một viên linh vương đan!

Trữ Tân trả lời.

- A, dĩ nhiên đưa ra thủ bút lớn như vậy, tuy rằng ba loại vật phẩm này không phải là thứ quá mức trân quý gì, thế nhưng đều có tác dụng rất thực tế, hơn nữa phạm vi sử dụng cực lớn, so với một số bảo bối đỉnh cấp chỉ có hơn chứ không kém. Nếu như thực sự là Linh Dược Lão Tổ thì nói rõ người này đã gặp phải nan đề gì đó trong phương diện luyện đan, rất có thể là tài liệu không đủ.

Thiên Dương Tử phân tích nói.

- Nếu là như vậy thì nữ nhân yên tâm!

Trữ Tân thở phào nhẹ nhõm nói.

- Mọi việc cẩn thận một chút mới tốt, Chu Võ Quốc hôm nay so với ba nghìn năm trước hỗn loạn hơn nhiều lắm, hơn nữa gần đây động vật biển tàn sát bừa bãi xung quanh hải vực, đại quân viễn chinh Tây đại lục ăn phải không ít thiệt thòi, các môn phái đều có dự định, nếu như thành công chiếm được Tây đại lục, các phái tự nhiên chia cắt tài nguyên tu luyện, có thể giữ được Chu Võ Quốc mấy trăm năm yên ổn, thế nhưng nếu không công chiếm thành công, vậy thì ánh mắt của các môn phái bắt đầu chuyển sang khu vực gần biển và đại lục, dù sao khu vực này cũng rất rộng lớn, tài nguyên phong phú, thọ nguyên của tu luyện giả địa vị cao hữu hạn, bọn họ không có khả năng chờ đợi quá lâu.

Thiên Dương Tử nhắc nhở.

- Nữ nhi biết, nữ nhi sẽ cẩn thận.

Trữ Tân cung kính trả lời.

*****

Tâm tư của Vân Du Tiên Tử đã sớm không còn đặt trên người vị luyện dược sư thần bí này, vô luận hắn có là ai đi nữa, trong mắt của nàng chỉ là một vai diễn nhỏ mà thôi, không đủ gây nên sợ hãi, điều nàng quan tâm duy nhất hiện tại chỉ có một việc, an bài con đường lui an toàn cho nữ nhi của chính mình như thế nào, làm sao để Thiên Du Phường do nàng và phu nhân sáng lập nên có thể tiếp tục kéo dài nhiều năm sau này.

- Tân nhi, ngươi và thiếu tông chủ Thiên Bản Tông hiện tại sao rồi?

Vân Du Tiên Tử thân thiết hỏi.

Trữ Tân sửng sốt một chút nói.

- Nữ nhi nghĩ người này đạt tâm tư lợi ích quá nặng, không muốn thân cận với hắn.

- Vậy thì Đường Tiến của Thiên Hổ Viện, kẻ có kiền dương chi thể thì sao?

Vân Du Tiên Tử tiếp tục truy hỏi.

Trữ Tân nhấp miệng nói:

- Người này coi như không tồi, nhưng quá mức khổ tu, đối với nữ nhi tuy có vài phần ý tứ, thế nhưng cả ngày đều tu luyện trên núi Thiên Hổ, rất ít tiếp xúc với nữ nhi.

Thần sắc của Trữ Tân hiện tại tràn đầy vẻ kiên định và thần sắc trách nhiệm, nàng rất rõ ràng sứ mệnh của chính mình, tiếp tục duy trì kéo dài Thiên Du Phường, thậm chí phát triển so với hiện tại còn lớn mạnh hơn, thậm chí thống nhất toàn bộ Chu Võ Quốc, từ ngày đầu tiên sinh ra Trữ Tân đã vì điều này mà tồn tại.

Sắc mặt Vân Du Tiên Tử có chút sầu lo, hai người kia đều là tài tuấn trong lớp trẻ hiện nay, nếu như sau này kết thành bầu bạn song tu với nữ nhi của chính mình, tiến độ tu luyện sẽ tăng lên rất nhiều, tới thời điểm nhất định sẽ truyền thụ lại Thiên Du Thần Công cho hắn, cũng coi như hoàn thành tâm nguyện của chính mình.

Thiên Bản Tông là môn phái đứng thứ ba sau Thái Vũ Môn và Bất Chu Sơn, so với Thiên Du Phường chỉ chênh lệnh tại số lượng cao thủ đỉnh cao, Thiên Bản Tông chỉ có đại tu sư chứ không có tồn tại chí cao như phu phụ Thiên Du Tử.

Nếu như nữ nhi của chính mình và thiêu tông chủ Thiên Bản Tông kết thành bầu bạn song tu, sau này hai phái nhất định có xu thế hòa hợp lại, thậm chí vượt qua Bất Chu Sơn và Thái Vũ Môn cũng không phải là không có khả năng.

Bất quá Vân Du Tiên Tử rất hiểu rõ tính nết của nữ nhi mình. Bởi vậy đã chuẩn bị hai tay, lại xem xét qua rất nhiều tu luyện tài tài tuấn địa vị cao, chọn ra được tu vi có kiền dương chi thể, người này tuy rằng không có hậu thuẫn môn phái cường đại, thế nhưng trên phương diện tu luyện có trợ giúp rất lớn, nữ tu và nam tu có kiền dương chi thể cùng nhau tu luyện, tốc độ sẽ đề cao gấp ba lần, thậm chí càng nhiều, hơn nữa cuối cùng nữ tu thường mạnh hơn so với nam tu. Một trăm năm đã trôi qua, quan hệ giữa nữ nhi của chính mình và người này không có chút tiến triển nào, làm cho Vân Du Tiên Tử lo lắng không thôi.

Vân Du Tiên Tử đang muốn nói cái gì đó, nhưng lại bị Thiên Dương Tử cắt đứt.

- Tân nhi, nếu như ngươi không thích cả hai người này, vậy thì ngày mai theo dõi tại đấu giá hội, lúc đó sẽ xuất hiện không ít tu luyện giả tài tuấn tuổi còn trẻ, chính ngươi tự mình chọn là được. Nhìn trúng cứ nói thẳng, vi phụ sẽ giúp ngươi làm chủ, lấy thân phận và tư chất của ngươi, ai có thể cự tuyệt?

Sắc mặt Trữ Tân đỏ lên nói:

- Ngày mai nữ nhi sẽ cẩn thận xem xét.

- Uhm, bất quá ngươi phải nhớ kỹ, tu vi dưới địa vương giai không cần phải suy nghĩ nhiều, tư chất quá kém cũng phải cân nhắc, miễn cho sau này liên lụy tới ngươi, Thiên Du Phường sau này còn cần ngươi chống đỡ, không có một chút năng lực làm sao chấp chưởng được một môn phái to lớn như vậy!

Thiên Dương Tử nghiêm túc nói.

- Nữ nhi hiểu rõ!

Trữ Tân gật đầu nói.

Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu vừa mới ra khỏi phòng giám định liền nhanh chóng trở về phòng của chính mình đả tọa điều tức! Một đêm rất nhanh trôi qua, sáng sớm hôm sau, hai người liền đi bộ tiến vào phòng đấu giá cao cấp.

Cũng chưa từng nghĩ tới, bên ngoài phòng đấu giá đã sớm tụ tập rất nhiều người, phàm là tu luyện giả có chút năng lực đều muốn tiến vào trong đó tham dự cạnh tranh.

Phải biết rằng những vật phẩm xuất hiện tại đấu giá hội cao cấp của Thiên Du Phường đều là trân phẩm, hầu như mỗi một loại đều là tinh phẩm, luôn luôn có người cần tới.

Lâm Khiếu Đường nhìn ra có khoảng hơn nghìn người đang chờ đợi, từ điểm này có thể nói rõ số lượng tu luyện giả của Chu Võ Quốc vượt quá xa tam đại tu luyện giới, tài nguyên hải vực quả nhiên vô cùng phong phú.

Những tu luyện giả ở đây đều chờ đợi cửa lớn phòng đấu giá cao cấp mở ra, thế nhưng có một bộ phận tu luyện giả rất nhỏ không cần chờ đợi, trực tiếp tiến vào thông đạo phía bên trái rồi đi qua một cánh cửa nhỏ phong cách cổ xưa nhưng cực kỳ hoa lệ.

Bên ngoài cửa nhỏ này có hai tu luyện giả tu mặc trường bào màu trắng và một lão giả mặc hôi bào tu vi địa vương giai sơ kỳ, trên tay hai gã thủ hộ đều cầm một khối lam ma thạch, đây chính là lam ma thạch dùng để kiểm tra ngọc phiến chứng minh thân phận khách quý.

Lâm Khiếu Đường đi trước Triển Thanh Nhu đi sau, hai người trực tiếp tiến vào trong cửa nhỏ, lúc này tại cửa nhỏ có một lão giả mặc bạch bào đang kiểm tra ngọc phiến khách quý.

Lâm Khiếu Đường cầm ngọc phiến trong tay đưa cho gã thủ hộ, ai ngờ thủ hộ chỉ nhìn thoáng qua Lâm Khiếu Đường mặc trường bào rồi nói:

- Chờ một chút không chế người, đừng nóng vội!

Lời nói này dẫn tới gã thủ hộ còn lại và lão giả mặc hôi bào liếc mắt nhìn qua, hai người quan sát người mặc tử bào trước mắt, thần sắc có chút cổ quái, dù sao thì khách quý của Thiên Du Phường bình thường đều là tu luyện giả địa vương giai, tu luyện giả linh hồn giai hậu kỳ hầu như không hề có.

Lâm Khiếu Đường khẽ cau mày, tu luyện giới thực đúng là chỉ nhìn thực lực, tất cả đều phụ thuộc vào thực lực, coi như là ngọc phiến quý khách trên tay cũng gặp phải cảnh coi thường. Ánh mắt Lâm Khiếu Đường lạnh lùng, không nói cái gì, cùng với Triển Thanh Nhu đứng bên cạnh chờ, đôi mắt đẹp của Triển Thanh Nhu thì hiện rõ địch ý, định xuất thủ giáo huấn gã thủ hộ kia, thế nhưng lại bị Lâm Khiếu Đường ngăn cản lại.

- Lâm đại ca, vì sao không cho Triển Thanh Nhu đi giáo huấn kẻ đó một chút, chỉ là một tên thủ hộ nho nhỏ mà thôi, dĩ nhiên lại chậm trễ quý khách như vậy, mắt cẩu thấy người thấp!

Triển Thanh Nhu tại Tiềm Long Viện vẫn là thiên chi kiều nữ, cho dù tính tình có thanh nhã đi nữa thì lúc này cũng có chút không thể chịu đựng được nhãn thần khinh miệt kia, lập tức truyền âm nói.

- Nếu như đã là thủ hộ, ngươi cần gì phải tính toán chi li, đó không phải là tự hạ thân phận hay sao!

Lâm Khiếu Đường nhẹ nhàng truyền âm trở lại.

Đôi môi của Triển Thanh Nhu hơi mân mê, đôi mắt đẹp cũng hiện lên một tia thanh tĩnh, tựa hồ có chút giác ngộ, trong ánh mắt nhìn về phía Lâm Khiếu Đường đã có nhiều hơn một phần kính nể.

Đúng lúc này, phía sau bỗng nhiên nổi lên cuồng phong, trên bầu trời truyền tới một đoàn quang mang màu đen, tu luyện giả bốn phía đều lập tức né tránh.

Hai gã thủ hộ và lão giả mặc hôi bào nhất thời cảnh giác, càng dùng loại ánh mắt sợ hãi nhìn đoàn quang mang màu đen đang phóng tới.

Gió mạnh thổi qua, một gã đại hán mặt đen mặt hắc bào từ trên trời hạ xuống.

- Tất cả những kẻ cản đường mau tránh ra cho lão tử, nếu là có đồ cẩu nào đó không tránh đường, lão tử sẽ cho đầu ngươi nở hoa!

Đại hán mặt đen một mặt bay nhanh lướt qua một mặt mở miệng mắng to.

Tu luyện giả bốn phía đều e sợ tránh né, rất sợ trêu chọc người này, không ít người còn lập tức bay ra khỏi nơi này, phảng phất giống như nhìn thấy ác ma nào đó.

Đại hán mặt đen tỏa khí nguyên bức người, mà trong khí nguyên ẩn chứa ma khí rất nặng, hiển nhiên là ma tu, càng đạt tới tu vi địa vương giai trung kỳ.

Lão giả mặc hôi bào nhìn thấy gã đại hán mặt đen hạ xuống trước người vội hỏi:

- Tư Đồ đạo hữu, đã lâu không gặp.

Đại hán mặt đen liếc mắt nhìn lão giả mặc hôi bào, vẻ ngang ngược trên mặt không chút giảm đi, ý coi thường trong mắt càng thêm nồng đậm.

- Cao lão nhi, mau tránh ra, lão tử đi vào trước.

Sắc mặt lão giả mặc hôi bào có chút biến đổi, nhưng vẫn nén cơn giận này lại, gã đại hán mặt đen này có tiếng là ác đồ, hơn nữa thần thông ma tu không phải chuyện đùa, lão giả mặc hồi bào hừ một tiếng trong miệng, liền tránh sang bên cạnh.

Hai gã thủ hộ lộ vẻ mặt cung kính, đối với đại hán mặt đen kiêu ngạo không dám có nửa phần ý bất kính nào, rất sợ chọc giận đối phương. Tu vi tới địa vương giai, trung kỳ và sơ kỳ chênh lệnh nhau rất lớn, giữa trung kỳ và sơ kỳ có một khoảng cách khó có thể vượt qua được, tuy rằng vẫn chỉ là một giai, thế nhưng cảnh giới chênh lệnh, trên thực tế cách xa vạn dặm.

Đại hán mặt đen đối với biểu tình sợ hãi của mọi người rất thỏa mãn, đang muốn giao ra ngọc phiến, ánh mắt đột nhiên nhìn thấy hai người mặc tử bào và lam bào đứng bên cạnh, nhất thời nghĩ có chút khó chịu, mắng to nói:

- MK, rõ ràng là thái điểu, giả thần giả quỷ cái rắm a, linh hồn giai bụi bặm rác rưởi cũng tới nơi này hỗn, thực mất hứng!

Đôi lông mày của Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu nhíu sát lại, hai người không nghĩ tới chính mình đã hạ thấp như vậy mà vẫn có người tới trêu chọc.

Đại hán mặt đen nhìn thấy hai người không hề có biểu tình gì, nhất thời một cỗ lửa giận không tên trào lên, nhìn hai tên thủ vệ nói.

- Hai tên này, bụi bặm rác rưởi là người phái nào? Các ngươi có biết?

Hai tên thủ vệ lắc đầu, một người trong đó nói:

- Hai người này trước đây chưa bao giờ gặp qua.

Hung quang trong mắt đại hán mặt đen chợt lóe lên, khí nguyên trên người giống như sóng biển cuộn trào mãnh liệt ập tới, thôi động khí nguyên tới địa vương giai trung kỳ đỉnh phong, hai gã thủ vệ lẫn lão giả mặc hôi bào đều có chút đứng không vững.

Đại hán mặt đen nhìn Lâm Khiếu Đường nói.

- Ngày hôm nay tâm tình lão tử không tốt, hai người các ngươi, nhanh chóng cút đi, nếu không lão tử bóp vỡ trứng của các ngươi.

Lão giả mặc hôi bào nhất thời đồng tình nhìn người mặc tử bào và người mặc lam bào trước mắt, mà trong mắt gã thụ vệ thì càng mang theo một chút hả hê. -

Triển Thanh Nhu nắm chặt bàn tay, đôi mắt đẹp phát ra chiến ý, gã đại hán mặt đen này thực sự là kiêu ngạo tới cực điểm, quá không coi ai ra gì.

Bỗng nhiên người mặc tử bào động rồi, khí nguyên cường liệt do gã đại hán mặt đen phát ra không gây ra một chút ảnh hưởng nào, người mặc tử bào đi tới trước mặt gã đại hán mặt đen, hai người cách nhau không tới một thước mới dừng lại.

- Cút mẹ ngươi đi đồ đại đầu quỷ!

Một tiếng lạnh lùng truyền ra từ dưới lớp trường bào màu tím.

Crypto.com Exchange

Chương (1-522)