← Ch.502 | Ch.504 → |
Lâm Khiếu Đường vừa nghe tới danh xưng môn phái Dương Môn liền mơ hồ cảm giác Dương Thiên và môn phái này có điểm liên quan, đương nhiên đây cũng chỉ là suy đoán mà thôi.
Bất quá một ngày trước, Lâm Khiếu Đường dò xét được khí nguyên của Dương Thiên xuất hiện tại khu vực phụ cận, lúc này liền có thể xác nhận Dương Thiên nhất định là người bên trong Dương Môn, đây cũng là lý do Lâm Khiếu Đường tiếp nhận lời thỉnh mời của Dương Bồi.
Từ khi đến Dương Môn, tất cả nguyên lão đến hàng đệ tử đều đi ra trình diện, thần sắc ai nấy cẩn trọng, như rất sợ làm ra cử chỉ nào đó bất kính.
Dương Môn tuy rằng không tính là một môn phái mới nhưng cũng không thể tính là lâu đời được, những năm gần đây tuy phát triển cực mạnh thế nhưng vẫn chưa từng xuất hiện một vị địa vương giai, bởi vậy khi người trong Dương Môn thấy sự xuất hiện của tu luyện giả địa vương giai tự nhiên có loại cảm giác mong mỏi được nhiên càng nhiều hơn là sự sợ hãi và kính trọng trong lòng.
Ba tiểu hài tử được Lâm Khiếu Đường dẫn tới, đâu đã từng được gặp qua trận thế như vậy nên cảm thấy có chút khó khăn, đôi chân nhỏ càng run lên từng hồi.
Vương Nhị Cẩu thiếu chút nữa đã tiểu ra quần, cũng may Triển Thanh Nhu sớm phát hiện rồi thi pháp khiến nước tiểu bị nín trở lại.
Lần này Dương Bồi mời Lâm Khiếu Đường tới tuyệt đối là xuất phát từ nội tâm, cho dù Lâm Khiếu Đường giết chết một gã đệ tử mới gia nhập Dương Môn cũng chỉ có thể trách gã gia hỏa này không may mắn, đụng phải lão quái vật địa vương giai mà thôi.
Trong những người nghênh tiếp tự nhiên có vị lão giả kia và thiếu nữ xinh đẹp, bất quá ngày hôm nay trên nét mặt hai người một già một trẻ không hề có chút nửa phần cừu hận, đối với một vị địa vương giai tu luyện giả, hận ý trong lòng cả hai người đã sớm bị nỗi sợ hãi nén chặt lại.
Dương Bồi tuy rằng là nguyên lão Dương Môn, địa vị cao thượng nhưng trước mặt Dương Thiên cũng không có tỏ ra một bộ dáng trưởng giả cao cao tại thượng, ngược lại còn lấy thế tương giao ngang hàng.
Dương Thiên có tu vi linh hồn giai sơ kỳ, tại một môn phái như Dương Môn tự nhiên có địa vị một nguyên lão nhưng có vậy cũng chỉ làm một nguyên lão bình thường mà thôi, còn nếu như trong đại môn phái, tu vi như vậy chỉ có thể làm một ngoại sự nguyên lão.
Bất quá Dương Thiên lại có địa vị cực cao trong Dương Môn, ngoại trừ ba gã nguyên lão có tu vi linh hồn giai hậu kỳ thì đại vị Dương Thiên chính là tôn quý nhất. :
Điểm này có thể dễ dàng nhìn ra từ đội hình đi ra nghênh tiếp Lâm Khiếu Đường, chỉ cần để ý liền thấy ngoài ba vị nguyên lão tu vi linh hồn giai hậu kỳ đi trước hắn, còn lại các vị nguyên lão khác kỳ thực đều lui lại sau một chút, ngay cả vài gã có tu vi linh hồn giai trung kỳ cũng đều hành động như vậy.
Hơn mười vị nguyên lão Dương Môn đi thẳng tới mời Lâm Khiếu Đường đến nơi tiếp đãi khách quý, sau đó tất cả mọi người rời đi, lưu lại chỉ còn Dương Thiên, Dương Bồi và mấy người nội vụ trưởng lão, nguyên nhân là để tránh ồn ào ảnh hưởng tới vị địa vương giai tiền bối này, kỳ thực thậm chí hẳn là hai vị.
Vừa tiến vào trong lầu các, Dương Thiên liền lập tức thỉnh Lâm Khiếu Đường ngồi xuống, Triển Thanh Nhu thì nhu thuận đứng một bên, ba tiểu hài thì khiếp sự đứng im phía dưới, Mạc Côn và gã thanh niên họ Giang đã sớm bị Lâm Khiếu Đường cấm cửa, nói không nên lời, trông giống hai gã mộc đầu nhân đi theo phía sau.
Dương Thiên cung kính nói:
- Dương Môn hôm nay có thể được Lâm tiền bối đến thăm thực sự may mắn, vãn bối đã chuẩn bị một ít cống phẩm còn thỉnh tiền bối thu nhận.
Nói xong Dương Thiên vung tay lên, vài gã nội môn đệ tử vẫn đứng phía sau lập tức bưng khay đi lên.
Bên trong năm khay, các loại vật phẩm cần thiết đều có, từ thượng phẩm nguyên thạch, linh thảo, tài liệu luyện bảo hay khoáng thạch hi hữu, thậm chí còn có cả một vài phương dược cổ xưa!
Những thứ này đối với một môn phái như Dương Môn đã được tính là hi hữu, đủ để biểu hiện thành ý.
Lâm Khiếu Đường cũng không khách khí, vung tay lên thu nhận toàn bộ lễ vật vào trong nhẫn trữ vật rồi thuận lợi giao cho Triển Thanh Nhu đứng một bên.
Đối với nữ tử áo xanh đứng kế bên Lâm Khiếu Đường, Dương Thiên và Vương Bồi đã sớm có chú ý, hai người càng kinh ngạc hơn khi tu vi nữ tử này dĩ nhiên đã đạt tới địa vương giai sơ kỳ đỉnh phong, bởi đối phương không hề che giấu nên hai người mới có thể dò xét được.
Mà tu vi của Lâm Khiếu Đường thì hai người Dương Thiên và Dương Bồi đều không thăm dò được. Có thể để một vị nữ tu địa vương giai sơ kỳ đỉnh phong làm nha hoàn, tu vi rốt cuộc đã tới trình độ như nào, không cần nói ra ai cũng biết.
Lâm Khiếu Đường nhận xong lễ vật, ánh mắt hơi híp lại nói:
- Nói đi, đạo hữu thỉnh Lâm mỗ tới đây rốt cuộc có mục đích gì, chỉ cần Lâm mỗ có thể làm nhất định sẽ ra tay!
Lâm Khiếu Đường lăn lộn lâu như vậy, sao nhìn không ra đối phương có việc muốn cầu chính mình, cống phẩm còn hoa lệ như vậy sao có thể không mong hồi báo, điều này là không có khả năng.
Đương nhiên Lâm Khiếu Đường thu nhận lễ vật rồi bỏ đi thì Dương Môn cũng không có biện pháp nào, bất quá loại sự tình xấu xa như vậy Lâm Khiếu Đường tự nhiên sẽ không làm.
Huống hồ trong số những vật phẩm vừa được dâng lên xác thực có mấy thứ không sai, chỉ tính riêng thượng phẩm nguyên thạch đã có rất nhiều, tuyệt đối xứng với câu đại thủ bút. Dương Bồi từ hôm qua đưa ra lời mời vẫn luôn thấp thỏm bất an, không biết hôm nay nên mở miệng như thế nào, bên cạch đó cũng lo lắng phần cống phẩm mất không, phải biết chỗ lễ vật này quả thực quá mức xa xỉ, toàn bộ môn phái từ trên xuống dưới không đến nửa năm tâm huyết khó có thể tới tay.
Nhưng may sao Dương Thiên và vị tiền bối này cũng có giao hảo không tệ, tự nhiên là quá tốt rồi, Dương Bồi lập tức đánh bạo, "đông" một tiếng quỳ xụp xuống đất nói:
- Tiền bối ở trên xin nhận lấy một lạy của vãn bối, hi vọng trên con đường tu luyện có thể được tiền bối chỉ điểm một hai!
Lâm Khiếu Đường ngồi ghế trên vẫn bất động, suy một hồi tự suy ngẫm liền nói:
- Đứng lên đi!
Tâm tình Dương Bồi nhất thời hạ xuống không ít, cũng biết yêu cầu như vậy kỳ thực quá mức đường đột, dù sao đối với bất luận tu luyện giả mà nói, tâm đắc tu luyện là thứ quý giá nhất, điều này so với tất cả các loại trân đan linh bảo đều quý giá hơn rất nhiều.
Có thể được thượng vị tu luyện giả đích thân chỉ điểm quả thực tác dụng so với ăn cả chục viên linh đan trân quý còn tốt hơn rất nhiều, thậm chí đối với một đời tu luyện cũng có lợi ích thật lớn, như vậy sẽ tránh được rất nhiều đoạn đường vòng trong tiến độ tu luyện.
Dương Thiên đối với đường tu luyện của bản thân không mấy hứng thú, bởi vậy ngược lại cũng không trông cây được Lâm Khiếu Đường chỉ bảo điều gì. Bất quá nghĩ đến sự phát triển của Dương Môn về sau này, hắn rất hi vọng Lâm Khiếu Đường có thể chỉ điểm chút ít cho vị thúc công này.
Khi Dương Thiên cũng muốn quỳ xuống đã thấy trên tay Lâm Khiếu Đường xuất hiện một khối lam ma thạch, tiếp đến một tay cách không điểm lên đầu Dương Bồi, một đạo tử quang bắn tới, Dương Bồi chỉ cảm thấy thiên linh cái có một điểm lực nhu hòa, chỉ một lúc sau đã biến mất không thấy.
Sau đó Lâm Khiếu Đường đưa nguyên thức tiến nhập bên trong khối lam ma thạch, tiện tay ném đi, lam ma thạch liền rơi xuống trước mặt Dương Bồi.
- Ta vừa mới thăm dò căn cơ tu luyện của ngươi, so với ta có điểm không giống nhau nên không thể nói tới chuyện chỉ điểm. Cho ngươi một chút kiến nghị và một bộ khẩu quyết, về phần lĩnh ngộ tu luyện làm sao thì phải cần tới chính ngươi thôi!
Lâm Khiếu Đường thản nhiên nói.
Trong lòng Dương Bồi nhất thời mừng rỡ, nhất thời quên hết sợ hãi, cầm lấy lam ma thạch tiến hành tham cứu. Nội dung bên trong với chỉ vài câu giới thiệu đơn giản ban đầu đã khiến hắn lập tức hiểu ra nhiều điều, bế tắc được khai thông, ngọn núi chắn đường tiến cảnh phía trước như bị bổ ra khiến hắn có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh sắc đầu bên kia.
Dương Bồi dưới tâm trạng vui mừng cực độ khấu đầu ba cái, cung kính nói:
- Tạ ơn tiền bối, không chỉ riêng Dương Bồi, toàn bộ Dương Môn đều cảm tạ đại ân đại đức của tiền bối.
Lâm Khiếu Đường cũng không nói nhiều, xua tay nói:
- Các ngươi đi ra ngoài cả đi, ta muốn cùng vị Dương huynh đệ hảo hảo nói chuyện một chút.
Những lời này vừa nói ra thiếu chút nữa khiến Dương Bồi nhảy lên vì xung sướng, nhịn không được nháy mắt với Dương Thiên một cái để hắn biểu hiện làm sao cho tốt, nếu có thể lưu lại vị Lâm tiền bối này thì toàn bộ Dương Môn sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, toàn bộ Chu Võ Quốc chỉ sợ cũng không có bất kỳ môn phái nào có thể cưỡi lên đầu Dương Môn được nữa.
Dương Thiên chỉ biết cười khổ, đối với chủ ý của Dương Bồi hắn đương nhiên hiểu rõ, chỉ bất quá hắn cũng không kỳ vọng nhiều như vậy, vị Lâm tiền bối này hiển nhiên không phải loại người có thể ràng buộc tại một chỗ, thậm chí người ta đã có môn phái của chính mình.
Sau khi tất cả mọi người trong Dương Môn đã ra ngoài, chỉ còn lại Dương Thiên, Lâm Khiếu Đường dùng nguyên thức đảo qua một lượt, xác định tất cả đã lui xa liền vung tay tạo một vầng tử quang bao phủ lại toàn bộ lầu các, bất luận tin tức gì cũng không bị truyền ra bên ngoài.
*****
Thấy rõ một màn này, trong lòng Dương Thiên không khỏi kinh hãi, không biết vị Lâm tiền bối này rốt cuộc đang muốn làm gì.
Lâm Khiếu Đường thấy Dương Thiên có chút khẩn trương, mỉm cười nói:
- Dương huynh đệ không cần lo lắng, ta làm như vậy chỉ là không muốn bị người ngoài nghe thấy, điều này đối với Dương Môn các ngươi cũng có chỗ tốt.
Dương Thiên kỳ quái nói:
- Không biết tiền bối có gì chỉ giáo?
Lâm Khiếu Đường cũng không nhiều lời, lập tức nói thẳng:
- Lâm mỗ có một vài vật phẩm muốn cùng Dương huynh đệ trao đổi, mong rằng Dương huynh đệ đáp ứng!
Dương Thiên cảm thấy vô cùng kỳ quái, hắn hoàn toàn không nghĩ ra chính mình có cái gì đáng giá khiến cho một lão quái vật địa vương giai coi trọng, chỉ ngây ngô nhìn Lâm Khiếu Đường không biết làm sao.
Lâm Khiếu Đường cười cười nói:
- Lâm mỗ đối với bí thuật thăm dò nguyên khoáng mạch của Dương huynh cảm thấy rất có hứng thú, nguyện ý dùng một viên kim dương đan và một khối cực phẩm nguyên thạch đổi lấy, không biết ý Dương huynh đệ làm sao?
Lời vừa nói ra khiến Dương Thiên cuối cùng cũng hiểu được, đối với vật phẩm Lâm Khiếu Đường đưa ra rất động tâm, thậm chí là khát vọng, bất quá hắn cũng không dám có ý gì với một lão quái vật địa vương giai, vạn nhất sau khi giao dịch xong, người ta hối hận, quay lại diệt sát, cho dù không giết cũng có thể tùy tiện dùng một điểm thủ đoạn nho nhỏ cũng đủ khiến mình ăn không tiêu rồi.
Dương Thiên vội nói;
- Tiền bối đã muốn, vãn bối tự nhiên dâng lên, còn trao đổi thì không cần thiết!
Lâm Khiếu Đường lạnh lùng nói:
- Trao đổi tức là trao đổi, Dương huynh đệ nói vậy là khinh thường tại hạ sao?
Thân mình Dương Thiên run lên, đâu còn dám kiên trì, lập tức nói:
- Tất cả theo tiền bối phân phó!
Lâm Khiếu Đường lật tay đã thấy xuất hiện hai kiện vật phẩm, không chút do dự vứt vào tay Dương Thiên. Dương Thiên cũng không chút do dự trực tiếp xuất ra một khối lam ma thạch giao ra nói:
- Kỳ thực cũng không phải bí thuật gì, chỉ đơn giản là một phối phương bồi dưỡng yêu thú, chỉ cần chế xuất một loại dược vật trường kỳ nuôi dưỡng yêu thú liền có thể khiến cho yêu thú có được khả năng đặc biệt như vậy.
Nói xong Dương Thiên vung tay lên, mấy trăm điểm đen kịt lập tức xuất hiện, đây là một loại yêu trùng thấp giai, ngay cả những gã sĩ giai bình thường cũng có thể nuôi dưỡng, hơn nữa ngoài khả năng sinh sống lâu dài trong điều kiện âm ướt cũng không còn bản lĩnh nào đặc biệt, căn bản không ai thèm quan tâm bồi dưỡng loại yêu trùng vô dụng như thế này.
- Thỉnh tiền bối xem, vãn bối chính là nhờ những yêu trùng nhỏ bé này mới tìm được những khu vực nguyên mạnh ngầm sâu!
Dương Thiên không chút ẩn dấu nói.
Trên thực tế Dương Thiên vẫn luôn hi vọng Dương Môn có thể nhờ phối phương này quảng bá truyền lưu lâu dài, khiến cho toàn bộ tài nguyên còn ẩn sâu trong tu luyện giới đều được khai mở, khôi phục lại sự phồn vinh của chốn tu luyện giới ngày nào.
Bất quá Dương Môn có quy định phối phương này tuyệt đối không thể truyền cho ngoại nhân, Dương Môn sở dĩ chó thể có ngày hôm này, có thể vững bước phát triển đến bây giờ, tất cả đều là dựa vào bộ phối phương này, nếu không phải như vậy, tại một tu luyện giới cường đại như Chu Võ Quốc muốn đứng dậy phát triển thực là một chuyện phi thường khó khăn.
Lâm Khiếu Đường nguyên bản còn tưởng rằng là loại trân bảo hay cao thâm bí tịch gì, không nghĩ tới cư nhiên chỉ là một loại phối phương điều dưỡng yêu thú đơn giản như vậy.
Bất quá Lâm Khiếu Đường rất nhanh liền phát hiện ra phương pháp này so với bình thường không có như nhau, phương pháp này cư nhiên có thể giúp cho yêu thú có thể phát triển cực hạn tới cấp sáu, thậm chí có những trường hợp cá biệt có thể đạt được tới cấp bẩy.
Lẽ nào phối phương này còn có tác dụng cường hiệu trong tiến hóa yêu thú? Con ngươi Lâm Khiếu Đường co rút lại vừa nghĩ vừa suy đoán, nếu đúng là như vậy, thu hoạch tự nhiên quá lớn, bút giao dịch vừa rồi thực sự vô cùng xứng đáng.
Dương Thiên lại nói:
- Tiền bối, tài liệu cần cho phối phương luyện đan này rất khó tìm, Dương Môn cũng là trong cơ duyên xảo hợp tại một linh đảo ngoài hải vực mới tìm được nguyên liệu thay thế cho ba loại linh thảo vô cùng khan hiếm như tuyệt linh chi, tâm thảo và thất diệu nhân sâm!
Thần sắc Lâm Khiếu Đường hơi chút dị động nói:
- Lẽ nào những loại linh thảo này đều rất khó kiếm sao?
Dương Thiên thành thật gật đầu nói;
- Xét về cấp độ thì hạ giới không phải là nơi thích hợp cho những loại linh thảo này sinh trưởng, Dương Môn tuy rằng tìm được loại thay thế, nhưng hiệu quả rõ ràng không thể so sánh với ba loại linh thảo này, có chăng chỉ có thượng giới mới có thể xuất hiện qua.
- Tiểu tử, coi như là trên thượng giới thì ba loại linh thảo này cũng khó tìm kiếm được, đây chính là các loại linh thảo yêu thú vô cùng yêu thích, một khi xuất hiện lập tức sẽ bị chúng ăn mất tiêu!
Sâu trong nguyên thức bỗng nhiên truyền đến tiếng hé của Kỳ Áo.
- Nói cách khác vẫn là có, chỉ cần như vậy là được rồi!
Lâm Khiếu Đường thẳng thắn truyền lại một câu rồi không hề để ý tới Kỳ Áo nữa.
Lâm Khiếu Đường thu hồi lam ma thạch, thuận miệng hỏi:
- Không biết ba dạng vật phẩm thay thế Dương huynh tìm được là thế nào?
Dương Thiên vẫn như cũ, không chút dấu giếm, nhất nhất nói ra toàn bộ. Lâm Khiếu Đường nghe xong không nhịn được gật đầu, nếu là không có ba dạng linh thảo kia, dùng ba loại vật phẩm thay thế này xác thực là thượng sách, chỉ bất quá phẩm chất đan dược luyện chế ra sẽ thấp hơn rất nhiều, từ đó ảnh hưởng lớn tới năng lực của yêu thú sau này.
Đúng lúc này, một tiếng thanh âm non nớt truyền đến:
- Dùng xà vĩ tham không bằng dùng phong khúc địa hoa thay thế!
Lâm Khiếu Đường và Dương Thiên song song nhìn về phía Trương Nhạc Nhạc, hiển nhiên trước đó cả hai đối với những hài đồng bên cạnh đề không để tại trong lòng.
Thế nhưng một lời này vừa nói ra khỏi miệng lập tức khiến trên mặt hai người nổi lên dị sắc, bất luận là Lâm Khiếu Đường hay Dương Thiên đều là thượng vị tu luyện giả, trong phương diện luyện đan mỗi người đều có những kiến giải độc đáo của riêng mình, song song với đó đối với đặc tính cơ bản của các loại tài liệu linh dược đều biết đến không ít.
Xà vĩ tham và phong khúc địa hoa có đặc tính hầu như hoàn toàn tương phản, thế nhưng chỉ cần là người trong nghề cẩn thận tự định giá lại một chút cũng sẽ phát hiện hai loại linh thảo này xác thực có điểm tương đồng.
Nhãn thần Dương Thiên sáng lên nói:
- Ta thế nào lại không ngờ tới, chờ lần phối liệu lần sau nhất định phải thay đổi thử xem!
Lâm Khiếu Đường thì dùng ánh mắt kỳ quái nhìn Trương Nhạc Nhạc, đối với tiểu hài này từ lúc đến sơn thôn, Lâm Khiếu Đường đã từng thăm hỏi qua, cũng không có tư chất cao siêu cũng như thiên phú dị bẩm, đây là chỉ chú ý riêng trên phương diện tu luyện của bọn họ mà tựa hồ quên đi những thiên phú tại nhiều mặt khác, quả thực bản thân mình đã quá sơ sẩy.
Dương Thiên càng kinh hỉ nhìn Trương Nhạc Nhạc, sau một hồi quan sát liền mừng rỡ như điên nói:
- Thiên thảo hỗn linh thể, trời ạ, thủy tổ ngày trước mất cả đời người đi tìm kiếm cũng không được, dĩ nhiên lại để ta tìm đến, thật tốt quá, bách tự đại điển của Dương Môn rốt cục đã có được truyền nhân rồi, ha ha ha!
Dương Thiên cơ hồ quên hết tất cả cười thật lớn khiến cho Lâm Khiếu Đường và Triển Thanh Nhu chỉ biết hai mặt nhìn nhau, về phần ba tiểu hài tử còn lại đều bị dọa đến không rõ, bọn họ đang suy nghĩ người này có phải hay không đã phát điên rồi.
Bất quá những lời nói của Dương Thiên quả thực đã nhắc nhở Lâm Khiếu Đường, khẽ nhíu lông mày nói:
- Dương huynh đệ rất coi trọng nữ đồng này?
Dương Thiên kích động nói:
- Lâm tiền bối, vãn bối cả gan khẩn cầu người cho ta được nhận nữ đồng này làm quan môn đệ tử!
Vừa nghe xong lời này, trên mặt cả ba tiểu hài đồng đều hiện nên nét mừng rỡ. Trận thế lúc ban đầu của Dương Môn bọn họ đều nhìn rõ, tuy rằng đối với tu luyện giới không có bao nhiêu lý giải, thế nhưng một môn phái có nhiều nhân số như vậy tự nhiên không thể yếu nhược cho được, nếu tiên nhân đại ca không muốn thu nhận bọn họ, gia nhập môn phái như vậy cũng không tồi.
Cả ba tiểu hài tử lập tức nhìn Lâm Khiếu Đường thập phần chờ mong, bất quá sắc mặt hắn cũng mang phần khó khăn, không tình nguyện nói;
- Khó mà làm được!
Dương Thiên một trận thất vọng, cả ba hài tử cũng có chút thất thần, tất cả đều buồn bã cúi gằm mặt xuống.
Lâm Khiếu Đường chỉ đơn giản dừng lại nói:
- Thu nhận một người ta không thể đáp ứng, muốn thu thì thu luôn cả ba người, bằng không không cần bàn nữa!
← Ch. 502 | Ch. 504 → |