← Ch.055 | Ch.057 → |
Dưới ánh mắt cổ quái của Lâm Bình, Lâm Khiếu Đường nhanh chóng đem tiểu Lan, người đầy máu, ôm vào trong phòng.
Sau khi kiểm tra kĩ càng Lâm Khiếu Đường mới yên lòng, máu trên người tiểu Lan hơn phân nửa không phải của nàng ta, bất quá có vài chỗ bị nội thương, cần chữa trị đúng lúc.
"Nàng là ai?" Lâm Bình không nhịn được hỏi.
"Muội muội của ta, lại đây giúp ta, nhiều việc cần làm gấp, đỡ lấy nàng!" Lâm Khiếu Đường đem tiểu Lan đang hôn mê đỡ xuống nói.
Lâm Bình có chút không tình nguyện đỡ lấy huyết nhân, Lâm Khiếu Đường thành thạo phong bế mấy đại huyệt đạo, một cỗ nguyên lực cuồn cuộn không ngừng chuyển vào trong thân thể tiểu Lan.
Phốc..........
Phun ra một ngụm máu lớn, tiểu Lan rốt cuộc thanh tỉnh lên nhiều, vừa nhìn thấy Lâm Khiếu Đường vội nói: "Lão đại, mau chạy đi!"
Lâm Bình nghe xong cũng không hiểu gì, Lâm Khiếu Đường thì sắc mặt nghiêm trọng nhìn tiểu Lan nói: "Dò la được tin tức gì có giá trị sao?"
Tiểu Lan liền đem tất cả những gì mình nghe được năm mười nói hết ra, cùng với đoạn thời gian chạy trốn, bị truy đuổi ra sao một chữ cũng không sót nói ra hết.
"Định tập hợp tất cả các thế lực lớn nhỏ xung quanh nhất cử tiêu diệt Lâm gia trong lễ thành nhân đại điển? Đây không phải là có chút điên cuồng hay sao?" Lâm Bình quả thực không thể tin được nói.
Lâm Khiết Đường trầm mặc sờ sờ cằm, không nghĩ tới Vương gia trăm phương ngàn kế lâu như vậy, tới cuối cùng lại có chút nóng nảy a, mạnh mẽ ngẩng đầu nói: "Sư huynh, Lâm gia không phải cũng mời mấy chục người thực lực không tồi trong mấy môn phái võ tông đến đó tham quan học tập sao? Đó là những môn phái nào?"
Lâm Bình suy nghĩ một chút nói: "Cũng không nhiều, tổng cộng miễn cưỡng cũng tính là năm đi, trong đó hai cái là môn phái nhỏ không có thực lực gì lớn lắm, thế lực so với Lâm gia không sai biệt nhiều, không có lực ảnh hưởng, ba cái khác thực tế cũng có chút lực ảnh hưởng, cũng chỉ có thể tính mấy môn phái đó mà thôi, huống hồ người ta cũng chỉ phái vài người đến quan sát, cũng không xen vào việc hai nhà!"
Tiểu Lan đang thụ thương được Lâm Khiếu Đường đả thông kinh mạch, đã khá hơn rất nhiều, kì quái nói: "Lâm gia trước kia không phải là có chút giao tình với mấy đại gia tộc và mấy đại môn phái hay sao? Như thế nào lại thỉnh vài người đến cũng khó như vậy?"
Lâm Bình thở dài nói: "Cái này phải nói đến sự việc một năm rưỡi trước đây, Khiếu đưòng sư đệ nhất định còn nhớ rõ Lâm Uyển Nhi a, thân thế của nàng có chút đặc thù, chỉ là một ngoại nhân tạm thời lưu lại Lâm gia chúng ta, đừng xem nàng là họ Lâm, kì thực đối với Lâm gia chúng ta thì một điểm liên hệ cũng không có, cụ thể là chuyện gì xảy ra, ta cũng không quá rõ ràng, chỉ biết là nàng cùng với môn phái lớn nhất trong võ tông có liên quan, Hiên Viên quốc vẫn bị hai đại tông phái khống chế, một là môn phái giàu có nhất "Ngũ Đạo Tông", còn lại là lưu phái võ tông môn phái lớn nhất "Toàn Vũ Môn", hai đại thế lực nầy không chỉ có tranh đoạt địa bàn, tài nguyên và nhân lực, còn tranh đoạt quyền lực, đấu tranh rất quyết liệt.
Lâm Khiếu Đường không ngừng suy xét kĩ lưỡng, tiểu Lan có chút không nhịn được nói: "Nói vào trọng điểm!"
Lâm Bình nhìn thoáng qua tiểu Lan, nhún nhún vai, quả thực nói vào trọng điểm: "Đơn giản là võ tông đang thất thế, đạo tông đắc thế, một năm rưỡi trước Nam cung gia đến Lâm gia chúng ta mang Uyển Nhi đi chính là một dấu hiệu rõ ràng nhất, một là là muốn phân rõ giới tuyến với Lâm gia chúng ta, hai là muốn kèm con tin của hai bên, đem tiểu cô nương có thân phận đặc thù giam lỏng, để đạt được một mục đích nào đó."
Lời này làm cho Lâm Khiếu Đường vẫn không thể lí giải được trong một năm rưỡi qua như nghe được một tiếng sấm sét, mạnh mẽ tỉnh ngộ rất nhiều, lúc đầu hắn thế nào cũng không rõ mục đích của Nam Cung lão nhi đem Lâm Uyển Nhi đi, không nghĩ tới điểm then chốt là hắn không hề biết thân phận của Lâm Uyển Nhi có chút đặc thù.
Lúc này, những hình ảnh trong đêm của năm đó nhanh chóng hiện lên trong đầu Lâm Khiếu Đường vô cùng rõ ràng, một âm thanh vang vọng trong đêm phảng phất như ngay bên tai, "Nam Cung gia gia, chỉ cần người đáp ứng không tổn thương đến Khiếu Đường ca ca, Uyển Nhi nguyện ý đến Đại Châu thành toàn tâm toàn ý ở lại Nam Cung gia, trong vòng bốn năm tuyệt đối không ly khai!"
Nha đầu kia vì ta mà đi làm con tin, nhưng lại là cam tâm tình nguyện đi làm con tin trong thời gian rất dài! Trong lòng Lâm Khiếu Đường dâng trào một cảm xúc khó nói lên lời, Nam Cung Bác thảo nào đồng ý thả chính mình, một con tôm nho nhỏ so với một con cá lớn, dù là ai cũng có thể đưa ra lựa chọn chính xác.
Lúc này Lâm Khiếu Đường vô cùng rung động, so với đêm hôm đó mãnh liệt hơn nhiều lắm, Uyển nhi nha đầu, hảo hảo ở đó đợi ca ca, ca ca sẽ không để ngươi đợi lâu đâu.
Tính cách của Lâm Khiếu Đường luôn luôn tuỳ tiện, thích cuộc sống tự do, vô luận là một phế vật không có năng lực, hắn cũng muốn tự do, không muốn gia nhập vào môn phái hoặc gia tộc nào đó phân tranh, thầm nghĩ làm một con hùng ưng tự do không thách thức long quyển phong, không xem trọng bao xa, hơn nữa mạnh mẽ, thờ ơ lạnh nhạt xem thương tất cả mọi thứ trong gió lốc, mà bản thân cũng không muốn bất kỳ sự uy hiếp nào.
Trầm tư mội hồi Lâm Khiếu Đường tập trung tinh thần lại, lành lùng nói: "Nếu còn cần con tin đã nói lên đạo tông còn chưa áp đảo hoàn toàn đựơc võ tông, chỉ là tạm thời, hơn nữa bọn họ còn cố kị cái gì đó, con tin chỉ dùng với mục đích uy hiếp, bằng không giữ lại nhân vật quan trọng làm cái gì, lấy lực lượng hiện có của Lâm gia, hẳn là có thể liều mạng được."
Đoạn phía trước Lâm Bình và tiểu Lan nghe xong không thực sự hiểu được nhưng đoạn phía sau thì lại rất đơn gian dễ hiểu.
Lâm Bình không quá lạc quan nói: "Nếu chính diện xung đột mà nói, Lâm gia sợ là dữ nhiều lành ít, đừng quên còn có nội gian, nội ứng ngoại hợp, coi như là đại gia tộc đại tông phái cũng là chịu không nổi lăn qua lăn lại như vậy!"
"Vậy trước tiên đem nội gián diệt trừ, sau đó một lòng đối ngoại, dự đoán sau này, sẽ có bao nhiêu người có mặt?" Khoé miệng Lâm Khiếu Đường hiện lên nét cười âm hiểm hỏi.
"Không sai biệt lắm có cao tầng gia tộc, còn có thanh niên đệ tử đều có mặt, hiện tại rất nhiều cửa hàng đã đóng cửa rồi, chỉ còn lại hơn mười dược phô chật vật chống đỡ mà thôi, những gia tướng khác hiện tại không có việc gì hẳn là đều có mặt." Lâm Bình trả lời rất rõ ràng.
"Người càng nhiều càng tốt, tốt nhất tất cả cùng đến!" Lâm Khiếu Đường có chút hưng phấn nói.
Lâm Bình mang theo một bụng nghi hoặc xuống núi, hắn không nghĩ ra ý tứ câu nói cuối cùng của Lâm Khiếu Đường.
Ngày hôm sau, Lâm Khiếu Đưòng đều ở bên cạnh tiểu Lan giúp nàng trị thương, dược vật gia tăng nguyên lực vận hành, tốc độ khôi phục cực kì nhanh, tiểu Lan cơ bản đã khôi phục được bẩy tám thành, chỉ là có chút ngoại thương cần tiếp tục tĩnh dưỡng khôi phục.
"Ngày hôm nay chính là ngày dự đoán nga, lão đại, ngươi như thế nào còn đợi ở nơi này, tiếp tục ngồi đây thì sẽ không kịp nga, cẩn thận mấy lão già lại khiển trách, đến luc đó cho dù là tộc trưởng tỷ tỷ muốn giúp cũng khó giúp được nga!" Tiểu Lan thúc dục nói.
Lâm Khiếu Đường một mực đả toạ lười biếng đứng lên duỗi lưng, nhìn trong mắt không hề có chút lo lắng nào nói: "Đến sớm không bằng đến đúng giờ!"
...................
Gần đây trên dưới Lâm gia vốn có chút nặng nề ít nhất hiện tại lại cực kì náo nhiệt, đối với Lâm gia một ngày tình hình lại xấu đi một chút mà nói, hôm nay cói như là một ngày trọng đại.
Trắc thí đường sớm đã tấp nập người qua lại, trong gia tộc hơn phân nửa tổng số người đều đến đây tham quan học tập, hôm nay sớm dự đoán Lâm gia tổ chức rất long trọng, chủ yếu là lựa chọn tuyển thủ tham gia năm ngày sau.
"Nghe nói thành nhân đại điển năm ngày sau, nếu ai thắng lợi đứng vào ba thứ hạng đâu, sẽ được thưởng cho một khoả hạ giai bát phẩm tăng nguyên đan.
"Đúng a, dường như đúng là liễm khí hoàn."
"Cái này có thể so sánh với tăng nguyên đan hạ giai thất phẩm a, phục dụng một khoả chí ít có thể tăng lên 70 độ giá trị nguyên lực a."
"Đáng tiếc chỉ cho phép người có độ tuổi từ mười lăm đến hai mươi tham gia!"
"Đó là đương nhiên, lần này thành nhân đại điển không chỉ có mục đích đơn giản là chọn lựa nhân tài cho gia tộc, kỳ thực là để cho các đại môn phái chọn lựa đệ tử, nếu có biểu hiện không tồi trong thành nhân đại điển, sẽ được các môn phái đến đó tham quan nhìn trúng, thu làm môn nhân đệ tử, tiền đồ không thể hạn lượng."
Tộc nhân Lâm gia cười nói trò chuyện qua lại rất náo nhiệt, đối với tình trạng kinh tế đang trì trệ hiện nay của gia tộc, có thể tìm được chỗ dựa vững chắc mà nói, không hề nghi ngờ là một kết quả rất không tồi.
Ngoại trừ khán giả, mấy người trong một đời tuổi trẻ nổi bật của Lâm gia đã sớm đứng dưới đài chuẩn bị, chư vị trưởng lão Lâm gia cũng đã an vị, Lâm Vũ Tuyền cũng đã sớm ngồi vào vị trí chủ vị trên tầng hai, lúc này hai đầu lông mày nhíu lại.
Tiểu tử kia như thế nào lại chưa thấy đến? Ngày hôm qua không phải đặc biệt bảo Lâm Bình đến thông báo cho hắn rồi hay sao?
"Tộc trưởng, nghe nói ngày hôm nay có tăng thêm một vị trí trong danh sách, không biết là nội tộc đệ tử nhà ai a, lão phu thật hiếu kì?" Nhị trưởng lão tủm tỉm cười nói.
← Ch. 055 | Ch. 057 → |