← Ch.0741 | Ch.0743 → |
- Ngươi lại trở về Lăng Tiêu Điện? Đáng giận! Thần Dạ, hôm nay không đem ngươi bằm thây vạn đoạn, lão phu thề không làm người!
Trong khí thế bao trùm, một đạo thân ảnh bay lên, trên khuôn mặt hiện lên sát ý cực hạn, Thần Dạ dám quay lại Lăng Tiêu Điện, rốt cục làm gì hiện tại hắn không thể biết được, nhưng tiểu tử này dám đi, còn có thể bình an rời khỏi, truyền ra ngoài Lăng Tiêu Điện sẽ càng thêm họa vô đơn chí.
Huống chi vì sao Thần Dạ phải quay về Lăng Tiêu Điện?
Nghĩ đến Tiêu Vô Yểm hiện tại càng thêm suy sút cùng không chịu nổi, mặt của hắn càng thêm dữ tợn, sát ý cơ hồ ngưng tụ thành thực chất!
- Nguyên lai là Tiêu Lang Tuần, chỉ phái một mình ngươi tới sao? Nguyên lai Tiêu gia vẫn cứ tự đại như vậy.
Thần Dạ cười nhạt nói, không thèm để ý khí thế cường đại kia chút nào.
- Chết đã đến nơi còn cứng rắn, Thần Dạ, hôm nay lão phu sẽ không giết ngươi, lão phu sẽ mang ngươi về, làm cho toàn bộ Đông Vực tận mắt nhìn thấy ngươi chết như thế nào.
Ngày đại náo Lăng Tiêu thành, Tiêu gia không đạt được chút chỗ tốt, cực kỳ mất mặt, nhưng người của Tiêu gia đều không cho rằng đó là bổn sự của Thần Dạ.
Nếu như không có Thanh Mộc lão quái cùng Diệp Mang nhúng tay, nếu không có vô số người xen vào quấy rối, Thần Dạ làm sao bỏ chạy thoát?
Cho nên muốn bắt Thần Dạ, Tiêu Lang Tuần mười phần tin tưởng.
- Lão già kia sao lại ở chỗ này?
Đám người Hổ Lực nhìn thấy Tiêu Lang Tuần, sắc mặt ngưng trọng.
- Phải đó, cũng chỉ là một lão già mà thôi, có gì mà phải sợ.
Cao thủ hoàng huyền tuy cường đại, Thần Dạ đã sớm có dự liệu làm sao không hề có chút chuẩn bị, nhờ có vị cao thủ thần bí kia cho nên một ít lá bài tẩy của hắn không bị Lăng Tiêu Điện biết tới, nếu không mà nói, dù muốn đến Khiếu Lôi Tông hắn cũng sẽ không lựa chọn hôm nay.
- Thần Dạ, đem hắn giao cho muội!
Tử Huyên đem Linh nhi giao cho Hổ Lực, bước tới đối mặt Tiêu Lang Tuần.
- Hắn khó đối phó, Tử Huyên, chúng ta cùng nhau.
Thần Dạ nở nụ cười, nghiêng đầu nói:
- Hổ Lực đại ca, chiếu cố tốt Linh nhi, bọn người của Khiếu Lôi Tông luôn vô sỉ, thậm chí còn hơn cả người của Tiêu gia.
- Hắc, ngươi yên tâm, cho dù mang theo Linh nhi ta cũng có thể giết bọn hắn tan tành mây khói!
Nghe lời nói của hai người không hề xem ai ra gì, Tiêu Lang Tuần giận dữ cười to:
- Tử Huyên, hứa cho ngươi vô số ưu đãi ngươi không cần, lại muốn tìm chết, vậy đừng trách lão phu, Lăng Tiêu Điện không chiếm được thì ngươi đừng hòng sống trên thế giới này.
- Lão cẩu, cho dù hôm nay ngươi buông tha ta, ta cũng không buông tha cho ngươi!
Trong đoạn thời gian này bị giày vò cùng bức bách, cơ hồ làm cho nàng thiếu chút nữa phát điên, không nhìn thấy người thì không nghĩ nhiều, vừa thấy người của Tiêu gia cỗ lửa giận không cách nào áp chế.
Tử Huyên chậm rãi tiến lên vài bước, trong cơ thể đột nhiên bắn ra ba đạo quang mang, cùng dung hợp, một đạo tử thanh sắc quang mang lớn vài chục trượng giống như trụ kình thiên xông thẳng lên bầu trời.
Nhìn quang thúc trước mắt, hai mắt Tiêu Lang Tuần híp lại, hiện vẻ ngưng trọng, lúc trước cũng là một chiêu thức này đã phá vỡ bán bộ hồn nguyên chi bảo của Chung Kỳ, uy lực có thể nghĩ.
Hôm nay là cơ hội cuối cùng, có thể giết chết tai họa còn chưa chân chính cường đại, cho nên trong lòng Tiêu Lang Tuần cũng không dám khinh thường, thân hình run rẩy, năng lượng huyền khí khổng lồ cuồn cuộn tràn ra như nước thủy triều.
Hai tay Tiêu Lang Tuần cấp tốc biến ảo thủ ấn, trong huyền khí dao động một thanh trường đao ngưng tụ, nhanh chóng hiện ra, trên trường đao vây quanh chân khí lực lượng hủy diệt lặng lẽ phát ra.
- Liệt Không Bất Diệt Trảm!
Thanh mang bao vây quanh trường đao, phát ra chân khí sắc bén trực tiếp cắt qua không gian phía trước.
Chiêu thức này Tiêu Vô Yểm từng thi triển qua, mà nay từ tay Tiêu Lang Tuần uy lực cường đại hơn rất nhiều, đưa mắt nhìn tới, khi hắn cầm đao chém xuống phạm vi không gian mấy ngàn thước đều chấn động, một cỗ tiếng vang chói tai nhất thời truyền ra ngoài.
Thu liễm tươi cười, bàn tay Thần Dạ lướt qua, một đạo thanh mang từ trong cơ thể hắn bắn ra, lập tức hóa thành một trường cung phong cách cổ xưa.
Từng luồng chân khí bá đạo nhất thời lan tràn, cho dù là Hổ Lực giờ phút này cũng không nhịn được lui ra sau mấy chục thước.
- Tên!
Thần Dạ đưa tay vươn hướng hư không, đột nhiên từ trên bầu trời một đạo thanh mang lướt qua hóa thành một mũi tên nhọn gắn lên dây cung.
- Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn, tam tên phá thương khung!
Hàn Nhật Xạ Nguyệt Tiễn có ba thức, mỗi thức uy lực mạnh hơn một thức, yêu cầu tu vi cũng hạn chế. Thức thứ hai cần tu vi lực huyền cảnh giới, về phần thức thứ ba phải có cảnh giới hoàng huyền mới có thể bình yên vô sự thi triển đi ra.
Mặc dù là vậy hiện tại Thần Dạ cũng vô cùng chật vật, chẳng những đôi tay chảy máu, thất khiếu cũng rỉ máu, toàn thân nhìn lại cực kỳ khủng bố.
- Đại ca ca!
Linh nhi không nhịn được kinh hô.
- Yên tâm, Thần Dạ huynh đệ không có việc gì.
Hổ Lực trầm giọng nói, quen biết với Thần Dạ thời gian thật dài, thanh niên nhân kia làm chuyện gì đều mạo hiểm, nguyện ý đi làm, nhưng đều nằm trong sự khống chế của hắn.
Mũi tên nhọn phá không bay ra, cả bầu trời đều run rẩy lên, những nơi mũi tên đi qua xé rách một khe nứt không gian tối đen rành rành xuất hiện.
- Bồng!
Trường đao xé rách không gian, cùng tử thanh quang thúc ầm ầm va chạm lẫn nhau, trong chốc lát tiếng sấm vang rền, sóng xung kích khủng bố tuôn tràn, áp lực khổng lồ trực tiếp đem một ít người đứng dưới quảng trường đè ép xuống.
Người tu vi tương đối cao như Chu Uyên Nhung cùng vài trưởng lão đều phải dùng năng lượng huyền khí đến hộ thể.
- Tiêu Lang Tuần, lúc này không giống ngày trước, ngươi đừng hòng dùng phương thức ngày xưa đến trấn áp ta!
Tử thanh quang thúc dần dần hỏng mất, nhưng sắc mặt Tử Huyên không nửa điểm biến hóa, tay cầm Lôi Kình Diệt Thế Thương, thân hóa tàn ảnh bắn tới, lại cùng trường đao phá không mà đến va chạm lần nữa.
Vừa va chạm, thân ảnh Tử Huyên bật lui trở về, miệng phun máu tươi. Hiển nhiên đối mặt Tiêu Lang Tuần nàng vẫn chưa phải là đối thủ.
Chấn thương Tử Huyên nhưng Tiêu Lang Tuần không hề có chút cao hứng, chút thành quả chiến đấu với hắn mà nói thật quá ít, hiện tại Tử Huyên mới đạt tới cảnh giới địa huyền tứ trọng!
Nếu để cho nàng phát triển thêm một thời gian, chẳng phải chính hắn cũng không còn là đối thủ?
Càng thêm khiếp sợ, sát ý càng thịnh, nhìn thân ảnh tái nhợt hắn chợt cười hung dữ, nâng trường đao bổ tới lần nữa.
Đúng ngay lúc này một mũi tên đã phá không mà đến, những nơi đi qua không gian chấn động, lưu lại dấu vết tối đen thật chói mắt trên bầu trời.
Tiêu Lang Tuần biến sắc, hắn cảm ứng được mũi tên kia ẩn hàm năng lượng khủng bố đã vượt qua cả một kích của Tử Huyên vừa rồi, điều này sao có thể?
Ngay lập tức, trường đao trong tay hắn thay đổi phương hướng, thanh mang đại thịnh, hóa thành đao mang sắc bén hướng mũi tên kia giận dữ chém xuống!
← Ch. 0741 | Ch. 0743 → |