← Ch.0813 | Ch.0815 → |
Chỉ bất quá nhìn thân thể đang không ngừng run rẩy của lão có thể thấy được, ngay cả lão giả khỏe mạnh bình thường, lão hiện tại cũng thua kém.
- Tại sao lại như vậy, tại sao lại giết không chết hắn? Lấy thực lực của hắn sao có thể ngăn cản được công kích vừa rồi của ta? Tiểu vương bát đản, ngươi đến tột cùng là ai?
Sau khi vô lực lẩm bẩm, Từ Lăng lão quái hướng về phía trước lớn tiếng hỏi.
Tử sắc quang hao cũng là tản đi rất nhanh, từ trong đó thân ảnh của Thần Dạ đi ra, hắn cũng là có vết máu mới mẻ ở bên khóe miệng, hiển nhiên công kích mới vừa rồi kia không lấy được tính mạng của hắn nhưng cũng là bị thương không nhẹ.
Phòng ngự của Cổ Đế điện thiên hạ vô song, nhưng là cũng phải theo tu vi của chủ nhân mà tiến dần lên, Cổ Đế điện vốn cũng chưa hoàn toàn khôi phục, có thể làm đến loại tình trạng này, Thần Dạ đã là rất hài lòng.
Nhìn Từ Lăng lão quái cơ hồ giống như sơn dương đợi làm thịt, Thần Dạ mở miệng cười một tiếng, cũng là không dừng lại nửa khắc, lắc mình vừa động lướt về phía lão.
- Muốn biết ta là ai? Có thể, đến Sâm La điện đi hỏi Diêm Vương gia đi!
Từ Lăng lão quái sắp chết, cho dù nói cho lão biết tên của mình cũng sẽ không có phiền toái. Khuya hôm nay chẳng những lão phải chết, Vân Đông Lưu cũng phải chết, tất cả đệ tử của Yêu động thiên ở Tinh Vân thành đều phải chết, trảm thảo trừ căn sẽ không có người liên tưởng tới cái chết của bọn họ là bút tích của mình.
Bất quá Thần Dạ liên tương tới Lý Nhất Hành trước khi chết, cùng với Tôn Vĩ sau khi biết tên của mình liền khẽ biến hóa, đã là để cho Thần Dạ có chút bất an cùng ngưng trọng.
Có lẽ nói cho Từ Lăng lão quái sẽ nhận được tin tức càng thêm xác thực, nhưng Thần Dạ thực sự không muốn ở trước mắt lúc này mang cho mình áp lực quá lớn.
Vậy cũng là một loại an ủi chính mình đi! Thần Dạ không còn biện pháp, chỉ có thể như vậy.
- Đừng, đừng giết ta, van xin ngươi ngàn vạn lần đừng giết ta!
Cảm nhận được sát ý chân thật, Từ Lăng lão quái đã biết sợ.
- Không giết ngươi, chẳng lẽ chờ ngươi ngày sau tìm người tới giết ta sao?
Thần Dạ xuất hiện ở trước mặt Từ Lăng lão quái, trong tiếng cười tàn nhẫn, bàn tay lập tức hóa đao, nộ phách xuống.
Người nào đều không nghĩ tới, đường đường là cao thủ Địa Huyền đỉnh phong liền bị chết uất ức như vậy, bị chết thê lương như vậy...
Chém giết Từ Lăng lão quái, Thần Dạ chợt lướt sang một cái chiến trường khác, Vân Đông Lưu mới là mục tiêu chân chính của chuyến đi này.
- Ngươi, ngươi tại sao lại ở chỗ này, Từ lão, Từ lão bị ngươi giết?
Thần Dạ vừa tới, Vân Đông Lưu bứt ra lùi lại, nhìn thấy Thần Dạ phảng phất như là nhìn thấy quỷ.
Cho dù ở thời điểm vừa mới bắt đầu, gia hỏa này không biết dùng âm mưu quỷ kế gì trọng thương Từ Lăng lão quái, nhưng thực lực của lão, hơn nữa ở dưới liều mạng làm sao có khả năng bị gia hỏa này giết chết?
Vân Đông Lưu cảm giác đầu óc của mình đều không đủ dùng, trước đây hắn nếu như nói cao thủ Địa Huyền đỉnh phong bị chết ở trong tay một cái Lực Huyền võ giả, sợ là sẽ lập tức đem người đó trở thành kẻ điên đi?
Niệm Thần cũng là vẻ mặt cổ quái nhìn Thần Dạ, nàng biết trên người Thần Dạ có rất nhiều cổ quái, cao thủ Địa Huyền đỉnh phong tuy cường đại nhưng còn không làm gì được Thần Dạ.
Cho nên mới có hành động đêm khuya hôm nay, nếu không mà nó nàng như thế nào để cho Thần Dạ tới đây mạo hiểm? Nhưng nàng như thế nào cũng không nghĩ tới Thần Dạ cứ như vậy giết Từ Lăng lão quái.
- Từ Lăng lão quái chết rồi, hiện tại đến lượt ngươi!
Thần Dạ cười hắc hắc, cước bộ khẽ nhúc nhích đem đường lui của Vân Đông Lưu chặn lại, mà nhìn ánh mắt của hắn cơ hồ là giống như dã thú gặp thức ăn ngon miệng nhất.
Tâm của Vân Đông Lưu đột nhiên run lên, thân là thiếu chủ của Yêu động thiên, hắn tự nhiên là bằng vào bản lĩnh của chính mình ngồi lên, nhiều năm lịch lãm như vậy cũng không phải là không gặp gỡ qua nguy cơ sinh tử, đối mặt tuyệt cảnh liền là để cho hắn không thể nào bị sợ đến hai chân mềm nhũn.
Nhưng mà ánh mắt của Thần Dạ để cho hắn thật sự tâm hàn.
Gia hỏa kia không chỉ đem mình làm thành thức ăn, càng giống như chính mình ở trong mắt của hắn liền là một loại bổ phẩm siêu cấp... Cho nên Vân Đông Lưu không hề nghĩ ngợi, thân hình vừa động hóa thành lưu tinh lập tức chạy trốn, hắn đã biết lưu lại mà nói, có thể liền không chỉ là chết đơn giản như vậy.
- Bá!
Không thể không nói, dưới sự kích thích của ý niệm cầu sinh mãnh liệt, tốc độ của Vân Đông Lưu vô cùng nhanh, chỉ là mấy giây liền muons biến mất ở trong bóng tối xa xôi.
Nhưng Vân Đông Lưu còn chưa kịp lại hiện ra bất kỳ mừng rỡ nào ở trong lòng, liền là phát hiện mình đã không thể động, không gian chung quanh giống như là bị đống kết lại.
- Hoàng Huyền cao thủ?
Vân Đông Lưu kinh hãi, chợt thần sắc dữ tợn, ám thanh sắc quang mang phô thiên cái địa dữ dội tuôn ra, nếu như tên kia thật sự là Hoàng Huyền cao thủ, trong Tinh Vân thành mình đã mất mạng rồi, đối phó với Từ Lăng lão quái cũng căn bản không cần đánh lén.
Hoàng Huyền cao thủ tự có kiêu ngạo, há sẽ không tự trọng như thế?
Ám thanh sắc quang mang dữ dội tuôn ra, trong phút chốc tràn ngập cả phiến hư không, cảm giác chói mắt để cho hai mắt của Thần Dạ khẽ híp lại một chút, bên khóe miệng hiện lên nụ cười hiểu ý.
- Thần Dạ, ta đi giết hắn!
- Chờ một chút, ta đã nói qua giữ hắn lại, đối với ta có chút dùng, cũng không thể đơn giản giết hắn như thế.
Thần Dạ kéo Niệm Thần lại, nếu như không để cho Vân Đông Lưu cơ hội phát huy, hắn sợ rằng chết không nhắm mắt, mình cũng không chiếm được cái mà mình muốn, mà nay Vân Đông Lưu đang chuẩn bị hóa yêu, đây là một cơ hội thật tốt a!
Niệm Thần hơi sững sờ, vội nói:
- Thì ra là ngươi coi trọng thủ đoạn hóa yêu của hắn? Cái đồ vật này nhưng là thủ đoạn độc nhất vô nhị của Yêu động thiên, những người khác không có tu luyện qua tâm pháp đặc thù của Yêu động thiên thì là không học được.
Thần Dạ cười lắc đầu, thủ đoạn hóa yêu? So với mình chân chính dung hợp long khí, cái gọi là hóa yêu căn bản là trò con nít.
Cũng không lâu lắm, trong ám thanh sắc quang mang, kỳ thú mà Thần Dạ đã từng thấy qua lại một lần nữa hóa hình mà ra.
Đại chiến trên không ở Tinh Vân thành, Vân Đông Lưu tự tin bằng vào một thức này đủ để kích sát đối thủ, mà giờ khắc này một thức đó là lá bài tẩy cuối cùng giữ cho hắn còn sống rời đi, cho nên yêu khí càng nồng đậm!
- Thần cô nương, đây có phải là Thanh Văn Hổ Lân thú mà ngươi đã nói?
Chỉ vào phía trước, Thần Dạ cười hỏi.
- Mục tiêu cuối cùng của ngươi thế nhưng là Thanh Văn Hổ Lân thú? Ta nói ngươi cũng qáu to gan đi?
Niệm Thần mở to mắt ra nhìn Thần Dạ, một lát sau bất đắc dĩ lắc đầu, nàng đã thấy được kiên quyết ẩn hàm ở bên trong đồng tử của Thần Dạ rồi, ngừng lại chốc lát, Niệm Thần nghiêm mặt nói:
← Ch. 0813 | Ch. 0815 → |