← Ch.0896 | Ch.0898 → |
Thần Dạ khẽ nhíu mày một cái, người nói chuyện hẳn chính là Tả Phong Phong chủ Nguyễn Tiêm Hủy. Nghĩ không ra đã đạt được Hoàng Huyền cảnh giới. Thảo nào có thể cảm ứng được bản thân mình là người thanh niên.
Cửa phòng đẩy ra cũng không phải một căn phòng quá lớn. Bên trong cũng không có vẻ hôn ám. Mà diện tích gian phòng khi bước vào phát hiện rất là rộng mở. Hoàng Huyền cao thủ đã có thể sử dụng Không Gian Chi Lực. Mặc dù không thể tự lực mở ra một phương không gian, nhưng muốn khiến phiến không gian làm cho bày biện ra cảm giác khác nhau lại vẫn là có thể dễ dàng làm ra được.
Ở trong căn phòng có một gã trung niên nữ tử thoạt nhìn tuổi chừng hơn bốn mươi tuổi, ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn. Dung tư xinh đẹp tuyệt trần, thân thể đẫy đà, nàng đang mỉm cười khiến cho giống bộ dáng trưởng bối hiền lành, đối diện Kiền lão cũng không có chút nào uy thế của một vị cao thủ. Cả người thoạt nhìn liền cùng với bên ngoài căn phòng này giống nhau, cực kỳ điệu thấp.
- Gặp qua Phong chủ đại nhân!
Nguyễn Tiêm Hủy khoát khoát tay thản nhiên nói:
- Lão Kiền ngươi chiếu cố Nhiên nhi nhiều năm, cực kỳ được nàng tín nhiệm. Đồng thời ngươi cũng để nàng coi thành tôn nữ nhi của chính mình. Đối với Nhiên nhi, huynh có thể nói tận tâm, lại tận lực. Nhưng lúc này đây liên quan tới thành tựu cả đời này của Nhiên nhi. Ngươi lại đột nhiên trước đó lặng lẽ xuống núi. Không cho Nhiên nhi biết, nói vậy, chính là nhằm dẫn người thanh niên này mang về Tà Dương Môn ta. Lão Kiền ngươi là có dụng ý gì?
Không hổ là Tả Phong phong chủ cùng tu vi không quan hệ, Nguyễn Tiêm Hủy này xác thực đối với Trưởng Tôn Nhiên hết thảy đều cực kỳ rõ rang. Kẻ làm sư phụ như nàng xác thực rất xứng đáng.
Thần Dạ tiến lên một bước nói:
- Tại hạ Thần Dạ là bằng hữu khi còn nhỏ của Trưởng Tôn cô nương tại Đại Hoa. Ngày hôm nay...
Về việc phát sịnh ở trên người của Trưởng Tôn Nhiên cùng chính mình, Thần Dạ cũng không muốn giấu diếm cái gì. Đã nửa tháng, ngay cả ở trong Nhất Tuyến Thiên, Trưởng Tôn Nhiên còn không có gặp chuyện không may, cũng không thể tiếp tục cứ mãi như vậy được.
Không đợi Thần Dạ đi thẳng vào vấn đề trò chuyện, Nguyễn Tiêm Hủy đã mạnh mẽ nhíu mày nói:
- Ngươi chính là Thần Dạ!
Lời truyền bá của Tà Đế Điện quả nhiên là không đâu không có ở Bắc vực a!
- Đúng vậy!
Nguyễn Tiêm Hủy trầm giọng nói:
- Tuy rằng ta cũng không biết tất cả chuyện này đến tột cùng là có chuyện gì xảy ra. Nhưng nhất định không phải chuyện tốt. Mặc kệ ngươi vì sao, còn mời mau chóng rời khỏi một chút đi! Đừng làm khó ta và Nhiên nhi!
Phản ứng như vậy coi như khách khí, dù sao không có trực tiếp động thủ bắt người.
Thần Dạ nhàn nhạt cười một tiếng nói:
- Ta lần này đến là vì an nguy của Trưởng Tôn cô nương. Không biết tiền bối có đuổi ta rời khỏi Tà Dương Môn hay không đây?
- Có ý tứ gì!
Nguyễn Tiêm Hủy nhìn về phía Kiền lão lạnh giọng nói.
Thần Dạ nói:
- Nói ngắn gọn chút, Trưởng Tôn cô nương Băng Tâm Tố Nữ Công hiện tại đã mất, đến muộn cứu nàng, vậy nàng sẽ chết!
- Cái gì?
Nguyễn Tiêm Hủy chân chính thất kinh còn hơn Kiền lão, còn hơn rất nhiều người trong Tà Dương Môn. Nàng càng thêm minh bạch lời này của Thần dạ đại biểu cho hàm nghĩ đặc biệt cỡ nào.
Nếu như hắn không có nói đối, như vậy đã không chỉ có Trưởng Tôn Nhiên phải chết.
- Lão Kiền rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Lấy thân phận và tu vi của Nguyễn Tiêm Hủy hiện tại đều không thể lãnh tĩnh. Chuyện đến nước này đã quá nghiêm trọng rồi.
Thần Dạ đáp:
- Năm đó là ta trọng thường vì cứu ta, Trưởng Tôn cô nương mới làm như vậy...Tiền bối hiện tại không phải là lúc để nói những chuyện này, thỉnh tiền bối lại mở ra Nhất Tuyến Thiên lần nữa, để ta đi cứu Trưởng Tôn cô nương đi ra!
- Ngươi cứu!
Nguyễn Tiêm Hủy giận dữ cười to:
- Thần Dạ ngươi nào biết Nhất Tuyến Thiên cố nhiên có thể lại mở ra lần nữa, nhưng cần tập hợp bản tọa, Hữu Phong Phong chủ cùng với Tà Dương Môn môn chủ ta ba người mới có thể làm được. Mà như vậy trong thời gian ngắn liên tiếp mở ra Nhất Tuyến Thiên hai lần, độ khó tương ứng sẽ gia tăng hơn gấp bội.
- Nhiên nhi đã đi được nửa tháng, bằng vào thực lực của nàng đã thâm nhập Nhất Tuyến Thiên, Thần Dạ ngươi đối với Nhất Tuyến Thiên chưa từng quen thuộc qua. Trở ra ngươi làm sao trong khoảng thời gian ngắn tìm được Nhiên nhi mất đi Băng Tâm Tố Nữ Công, lại muốn đối mặt uy lực tăng gấp bội, khiêu chiến Nhiên nhi nàng...
Nguyễn Tiêm Hủy căm hận nói:
- Không có gì ngoài những chuyện này. Ngoài Tà Dương Môn ta mỗi lần bồi dưỡng tân môn chủ tương lai đều là hao hết tâm huyết, mới có thể cho Nhiên nhi cũng đủ thực lực để đi tiếp nhận truyền thừa cuối cùng.
- Hiện tại Băng Tâm Tố Nữ Công của Nhiên nhi không còn, cũng liền ý nghãi chí ít trong hơn mười năm, Tà Dương Môn ta đều không có khả năng tài bồi ra Trưởng Tôn Nhiên thứ hai, cho dù gặp được người so với Nhiên nhi càng thêm xuất sắc hơn!
- Thần Dạ ngươi đáng chết a!
Nguyễn Tiêm Hủy bỗng nhiên đứng dậy, khí tức kinh khủng nhất thời cuốn theo tất cả. Cả gian phòng phất phất như là ở trong cuồng phong bạo vũ. Cho dù là mặt hướng Thần Dạ, Kiền lão cùng ở trong phòng lấy thực lực của hắn lúc này đã nằm úp sấp ở trên mặt đất.
Mi tâm của Thần Dạ hơi căng thẳng, chậm rãi bước ra một bước. Không thấy hắn có bất luận cử động nào. Khắp bầu trời này, khí tức kinh khủng phảng phất là đã bị dẫn dắt, hết thảy đều hướng về phía hắn hội tụ đến.
- Tiền bối mặc kệ ngươi là nóng giận cỡ nào với ta. Lúc này tính mệnh của Trưởng Tôn cô nương là quan trọng nhất. Cho dù ngươi muốn giết gờ khắc này đều phải cứu ra Trưởng Tôn cô nương trước.
Thần Dạ đạm mạc nói:
- Lẽ nào ở trong lòng ngươi, Trưởng Tôn cô nương nàng chỉ là một người kế thừa môn chủ tương lai đời này của Tà Dương Môn. Ngoại trừ chuyện đó ra, nếu không có nửa điểm giá trị lợi dụng liền có thể không để ý tính mệnh của nàng sao?
- Làm càn!
Tiếng quát chói tai của Nguyễn Tiêm Hủy khí tức cường đại lại đột nhiên bắt đầu ngưng tụ, lan tràn cả căn phòng. Cuồng phong sau một cái chớp mắt hóa thành Long Quyển chi phong mà ở vị trí chính trung tâm kia chính là Thần Dạ.
- Phong chủ đại nhân, ngài thủ hạ lưu tình a. Hôm nay cũng chỉ có Thần tiểu thiếu gia mới có thể đủ cứu ra tiểu thư...
Thần Dạ phất phất tay, cắt đứt Kiền lão cầu tình, đối mặt với vô tận áp bách quan thân, sắc mặt của hắn chưa từng biến hóa. Xem qua cùng ở sây trong đã có sát ý nhàn nhạt lại đang bắt đầu khởi động.
Nếu như cả Tà Dương Môn bao gồm Nguyễn Tiêm Hủy ở bên trong đối với Trưởng Tôn Nhiên chỉ là có thể tài bồi, chưa tới Môn chủ ngoại trừ chuyện đó ra, vẫn như trước cùng địa phương khác không có bật luận tình cảm gì đáng nói. Như vậy cái gọi là cầu tình đều không có nửa điểm ý nghĩa, mà Thần Dạ hắn...
Dùng hết tự thân cũng muốn làm cho bọn họ mở lại Nhất Tuyến Thiên cứu ra Trưởng Tôn Nhiên.
← Ch. 0896 | Ch. 0898 → |