Vay nóng Tima

Truyện:Đế Quân - Chương 0194

Đế Quân
Trọn bộ 1432 chương
Chương 0194: Quỷ Mộ thần kỳ (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1432)

Siêu sale Shopee


- Một khi kinh động người ở trấn Thanh Dương, nhất là người Thu gia, vậy thì phiền toái có thể không nhỏ.

Thần Dạ nhướng mày, kinh động những người khác, Thần Dạ trái lại cảm giác không sao cả. Cùng lắm thì, không bắt được Hoạt Tử Nhân, chính mình rời khỏi đây là xong. Nhưng xảy ra một chuyến như vậy, liền sẽ dẫn đến một phiền toái đích thực cho Phong Tam Nương.

Những người khác không biết, nhưng trong lòng Thu Chấn nhất định là có chỗ hoài nghi. Bí mật của Quỷ Mộ, hiển nhiên Phong Tam Nương đã sớm có xem qua. Nếu như là bị quá nhiều người biết được, vậy Phong Tam Nương liền đi một bước cũng khó!

Nàng nói một câu không sai, chỉ cần là người, lại không thể không có lòng tham!

Thần Dạ còn không phải một người không chừa thủ đoạn nào, người cực kỳ vô sỉ.... Suy nghĩ một lát, Thần Dạ nói:

- Quên đi, trở về đi!

Thiên Đao khẽ động thân đao, nó dẫn dắt Cổ Đế Điện quay về cực kì nhanh chóng.

Chưa từng nghĩ, luồng khí tức hỗn loạn xuất hiện từ trong phần mộ vào lúc này lại cũng không ngừng tăng vọt. Nhìn bộ dáng kia, quả là nó không muốn thu tay lại.

- Chủ nhân, hiện tại, coi như chúng ta dừng tay thì gia hỏa bên trong phần mộ cũng không muốn.

Đao Linh cười khổ một tiếng, rồi nói.

- Như vậy a!

Thần Dạ cũng không phải là người không quả quyết, hắn lập tức quát nhẹ:

- Dẫn hắn ra đi!

- Ông ông! Ông ông! Ông ông!

Cùng với năng lượng của Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện được tăng cường, một đạo dao động lập tức quanh quẩn trong không gian. Tựa hồ cảm nhận được ở trong dao động này có ẩn chứa năng lượng, khí tức hỗn loạn ở trong phần mộ càng ngày càng thịnh....

Tới cuối cùng, rõ ràng cảm ứng được, kết giới bên ngoài phần mộ lần thứ hai có dấu hiệu tan đi.

Đối với điều này, nỗi kinh ngạc trong lòng Thần Dạ đã lớn hơn rất nhiều. Hắn không thể không bội phục chủ nhân đã kiến tạo ra phiến Quỷ Mộ này. Vậy đây rốt cuộc là một loại thần thông như thế nào, một loại thực lực như thế nào mới có thể đủ sức làm được tình trạng như vậy!

Ước chừng thời gian tính bằng phút đồng hồ trôi qua. Một đạo kết giới cho đến thời khắc này vẫn không tan đi, lúc này như chiếc ô xòe ra. Mộ bia khẽ động để lộ ra một hố sâu, có một bóng người từ bên trong chậm rãi xuất hiện.

Mặc dù đêm qua đã thấy tất cả Hoạt Tử Nhân. Nhưng trước mắt, khi đối diện chính diện thì khối Khôi Lỗi trước mắt này vẫn làm cho Thần Dạ có chỗ rung động.

Bề ngoài so với nhân loại thì không có gì khác nhau. Nếu không có khí tức không giống thì không có người tin tưởng, đây là một Hoạt Tử Nhân.

Toàn thân của hắn trên dưới không mang theo chút xíu tình cảm nhân loại. Chỉ có điều là vào lúc này, trong ánh mắt có hơi đùng đục kia chỉ có khát vọng cùng tham lam tột đỉnh.

Dáng dấp như vậy khiến cho Thần Dạ tin tưởng, năng lượng của Thiên Đao cùng Cổ Đế Điện đã làm cho Hoạt Tử Nhân này cực kì mong muốn có được. Ít nhất, ánh mắt như thế, ở trong đêm trăng tròn tối ngày hôm qua thì Thần Dạ không hề nhìn thấy.

Đó cũng không phải nói, năng lượng của Thiên Đao và Cổ Đế Điện so sánh với tinh hoa thiên địa thì còn phải quý giá hơn. Mà chỉ là nói tinh hoa thiên địa quá mức tạp nham, sau khi cần một lần luyện hóa mới có thể đủ hấp thu đích thực. Mà năng lượng hai người trước mắt này có được, chính là thuần thuần khiết khiết. Sự khác nhau giữa chúng là vô phương so sánh.

Nhìn Thiên Đao và Cổ Đế Điện, giờ phút này một tả một hữu canh giữ ở bên cạnh Thần Dạ, trong con ngươi Khôi Lỗi lập tức toát ra một sự quyết đoán nhân tính hóa. Xem ra, hắn cũng đã biết, muốn thu được điều hắn mong muốn, thì đầu tiên, trước hết phải giải quyết người thiếu niên này.

- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!

Đây là Thần Dạ lần đầu tiên, từ trong miệng Khôi Lỗi, đã nghe được tiếng kêu lớn của nó. Nghe như loại dã thú hung ác, cực kỳ hung ác!

Chỉ trong nháy mắt, Khôi Lỗi đã di động nhanh như tia chớp. Hai chân nó đạp lên mặt đất làm rung chuyển, tạo ra một vết nứt rõ ràng. Bay vút đến cùng với nó, còn có một cơn cuồng phong bắt đầu khởi động cùng nhau. Uy thế như vậy, quả nhiên rất không giống bình thường.

Khôi Lỗi hung hãn, khiến cho dưới đáy lòng Thần Dạ tự nhiên cũng tuôn ra ra chiến ý vô tận. Mắt nhìn Khôi Lỗi lao đến, hắn tà tà cười nói:

- Đại gia hỏa, đến đây, để cho ta thử xem, rốt cuộc là ngươi có thực lực như thế nào.

Tựa hồ nghe hiểu sự khiêu khích của Thần Dạ, Khôi Lỗi liên tục rống lên giận dữ. Nắm đấm dần phủ kín các đốm sáng, một lát sau nó nhằm vào Thần Dạ mà hung hăng nện xuống!

- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Kình đạo dũng mãnh trực tiếp xuyên thủng hư không. Một quyền này, quả thực phát huy lực lượng thân thể đến một tình trạng khó có thể tưởng tượng!

Một quyền nện xuống, âm thanh gay gắt chói tai đến muốn làm thủng màng nhĩ của người ta, có loại đau đớn đến tê dại. Còn tốc độ của quyền kia càng là nhanh đến kinh người. Ngay cả Thần Dạ cũng chỉ có thể kịp nhìn thấy một đạo tàn ảnh, tức thì thiết quyền đã đến trước người hắn.

Một loại cảm giác bị đè nén khó có thể hình dung lập tức từ trong thiết quyền kia bao phủ khắp toàn thân. Vẻn vẹn là một quyền mà thật giống như là toàn bộ cả một sườn núi đổ sụp xuống. Lực lượng cường đại trong quyền là có thể nghĩ.

Khó trách, vào lúc những Khôi Lỗi này đại chiến cùng người của Thu gia, chỉ cần bị bọn chúng đánh trúng, như vậy nhất định là sẽ lấy đi một tính mạng!

Trước mắt, Giao Long Thể của Thần Dạ đã có chỗ thành. Thêm vào đó là tu vi Huyền Khí cảnh giới Sơ Huyền Ngũ Trọng, vậy mà tu vi của một quyền này đều khiến cho hắn có loại cảm giác muốn chạy trối chết.

Trốn, tự nhiên là không hay rồi. Thần Dạ không hề có ý nghĩ định chạy trốn. Không đánh mà chạy, trừ phi tu vi của đối phương mạnh mẽ đến mức vô biên vô tận, chính mình căn bản không có bất cứ sức phản kháng gì!

Nếu không, không đánh mà chạy, ở một mức độ rất lớn sẽ làm tiêu hao lực ý chí của bản thân!

- Bịch!

Thần Dạ tức thì tung ra một quyền, nặng nề nghênh đón!

Trong âm thanh va đập nặng trình trịch, một cỗ kình phong tức thì hình thành. Nó nhanh chóng thổi quét đi về bốn phương tám hướng. Nơi nào nó lướt qua, liền giống như lưỡi dao sắc bén cứ thế chia cắt không gian thành vô số mảnh nhỏ.

Sắc mặt Thần Dạ, trong nháy mắt tái nhợt đi. Bước chân không nhịn được roẹt roẹt lui về phía sau, xương cốt trên nắm tay của hắn liền tại khoảnh khắc này đã có dấu hiệu vỡ vụn. Chỉ một quyền mà lập tức hắn đã bị chảy máu đầm đìa.

- Lực lượng cơ thể thật mạnh mẽ!

Thần Dạ rõ ràng cảm giác được. Khôi Lỗi vừa rồi tiến công, hoàn toàn chính là dựa vào sức lực của thân thể, cũng không chút xíu dấu hiệu Huyền Khí dao động. Hơn nữa.... thân thể của nó phảng phất là kim loại chế thành, làm cho người ta không thể phá vỡ.

Mắt nhìn Khôi Lỗi lần thứ hai lao đầu mà đến, bàn chân Thần Dạ dận mạnh xuống mặt đất. Hắn búng người bắn lên giữa không trung, tức thì song quyền nặng nề đánh xuống!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1432)