← Ch.0090 | Ch.0092 → |
Thần Dạ cười lạnh nói:
- Có nhớ ngày đó ta đã từng nói qua, nếu ngươi thua, cả Tiêu gia bao gồm cả ngươi ở trong đó, sẽ không có một người nào còn có thể tồn tại!
- Ngươi là muốn tự mình kết thúc hay là muốn ta xuất thủ?
Lớn lối, cuồng vọng, không xem ai ra gì cả! trong lòng hoàng đế nhanh chóng hiện ra cái ý nghĩ này, chợt lại lạnh lùng cười một tiếng, càng như vậy lại càng tốt, có thể mang đến cho Thần gia càng nhiều địch nhân.
Hoàng đế nào biết được đây là Thần Dạ cố ý làm thế, những người là bằng hữu của Thần gia sẽ vì hành động của hắn mà trầm trồ khen ngợi, về phần địch nhân của Thần Dạ, hôm nay Thần Dạ muốn cho bọn họ một chấn động lớn nhất.
Mà nhân vật chính trong trận rung động kia chính là Tiêu Một, không làm như vậy thì sao có thể ép Tiêu Một thực hiện được kế hoạch của mình chứ?
- Muốn cho ta chết, muốn diệt Tiêu gia ta sao, Thần Dạ ngươi không thể làm được đâu!
Tiêu Một nổi giận, mà khi hắn nổi giận, chỉ chốc lát sau, trong cơ thể có một luồng khí tức cường đại mà ngay cả chính hắn cũng không thể áp chế được, đang điên cuồng khuếch trương ra ngoài.
Lấy Tiêu Một làm trung tâm, thình lình, một luồng khí tức tương tự với tử khí nhất thời tràn ngập ra ngoài.
Bỗng nhiên có biến hóa khiến toàn trường đều cả kinh xôn xao, người có tu vi cao cường như Diệp Thước cùng Thiết Dịch Thiên, hay như đám người Lý Chí cùng với hoàng đế dưới đài và những hộ vệ đứng bên cạnh hắn đều cảm ứng được rất rõ ràng, hiện tại tu vi của Tiêu Một đã đạt tới cảnh giới Sơ Huyền lục đoạn rồi!
Đây là mật pháp gì, hay là đan dược phục dụng gì mà lại có thể giúp cho một người trong nháy mắt liền tăng lên tới ba cấp độ?
Một lát sau, những người đối địch với Thần gia lập tức biểu hiện ra nụ cười có chút hả hê, có thể đánh bại Tiêu Một cảnh giới Sơ Huyền tam đoạn, không có nghĩa là Thần Dạ cũng có thể đánh bại Tiêu Một cảnh giới Sơ Huyền lục đoạn.
Thần Dạ sắp gặp xui xẻo rồi, mà xui xẻo này rất có thể chính là chết!
Về phần sau khi giết chết Thần Dạ, Tiêu Một sẽ có kết quả như thế nào lại không có một người nào để ý, người ở sau lưng hắn lại sẽ không quản việc hắn sống hay chết, bởi vì đến lúc đó sẽ không có ai có thể ngăn chặn được lửa giận của Thần lão gia tử!
Trái với suy nghĩ đắc ý đoán trước của mọi người, khi đối mặt với tu vi của Tiêu Một tăng vọt, Thần Dạ không chỉ không có chút bối rối, mà ngược lại trong thân sắc lại tràn ngập hưng phấn, phảng phất như hắn đang chờ đợi giờ khắc này vậy.
Tiểu Đao chậm rãi được năng lên, một giây sau bạch quang đại thịnh, giống như nắng gắt ở trên không trung, làm cho người khác không thể nào nhìn thấy rõ ràng thân ảnh của Thần Dạ.
- Chém!
Theo một tiếng hét dài kia, một đạo thân ảnh lộ vẻ gầy yếu lướt ra từ trong bạch quang, đao mang dài hơn một trượng giống như vào chỗ không người, xuyên thấu vào tử khí tràn ngập đất, năng nề đánh xuống hướng Tiêu Một có tu vi đại tăng!
Đao mang cuồng bạo chém xuống dưới, khí lưu trong không gian phảng phất như bị tháo nước trong nháy mắt, một luồng cảm giác áp bách cực đoan nhanh chóng lan truyền ra....
Lực này Tiêu Một tựa như dã thú dữ tợn, trong tiếng cười dữ tợn, trường kiếm trong tay lướt động, một đạo còn cường đại hơn so với Kiếm Cương vừa rồi gấp mấy lần, hóa thành Cửu Thiên Thần lôi hung hăng nện xuống.
Trong sân bộc phát ra động tĩnh như thế, ngay cả Diệp Thước cùng Thiết Dịch Thiên cũng không thể xem nhẹ được nữa, nhưng hai người bọn họ vẫn chưa từng lui về phía sau nửa bước.
Sau khi liếc nhìn hai đạo công kích cường đại, ánh mắt của Diệp Thước nhanh chóng lướt qua trên người bọn lc, sau đó quang xuống phía dưới lôi đài.
Một lát sau, Diệp Thước bỗng nhiên nhẹ giọng cười một tiếng, tựa như lầm bầm lầu bầu, nhưng thanh âm kia lại vô cùng rõ ràng truyền vào trong tay của mỗi người ở đây.
- Một cuộc tỷ thí công bằng, không nghĩ tới Tiêu Một lại có thể chơi ăn gian, như vậy xem ra có lẽ lúc đầu hắn có thể không chết, nhưng hôm nay thật sự là không thể không chết được.
Lời nói đó làm cho tất cả mọi người đều thất thần không hiểu, đây không phải là nói nhảm sao, một cuộc đại chiến, mà Tiêu Một đã thua rồi, dựa theo ước định lúc trước của hai người, Tiêu Một chỉ có thể chết, hắn còn có thể có con đường thứ hai sao?
Nhưng lời này chỉ có trong lòng hoàng đế là rõ ràng nhất.
Đế đô ở đây chính là đế đô Đại Hoa, mà hoàng triều Đại Hoa lại nằm ở trong tay của đương kim hoàng đế.
Những nơi khác quá xa, uy phong của hoàng đế bệ hạ, có lẽ những người ở nơi đó sẽ không để trong lòng quá nhiều. Nhưng nơi này là hoàng thành đế đô, há có thể tùy ý giết người được, cho dù là có ước định cùng hiệp nghị, ở trong mắt của hoàng đế, nếu như hắn không đồng ý mà còn dùng sức mạnh, đó chính là đại nghịch bất đạo.
Chỉ cần Tiêu Một không có hành động như bây giờ, như vậy hoàng đế chỉ cần nói một câu, Thần Dạ cho dù không phục cũng chỉ có thể chịu đựng, nếu như hắn kháng chỉ bất tuân, Tiêu Một có lẽ sẽ chết, nhưng như vậy sẽ cho hoàng đế có một cái cớ để xuất thủ.
Hiện tại.... Tiêu Một thật sự là không thể không chết rồi.
Với tư chất và tu vi của Tiêu Một, chính là nhân tài hoàng đế cần có, mà Tiêu Một chết không có gì đáng tiếc, nhưng lại làm cho hoàng đế mất đi một cơ hội thích hợp để động thủ với Thần gia.
Thanh âm của Diệp Thước tiếp tục vang dôi:
- Chẳng những Tiêu Một muốn chết, mà chuyện này e rằng cũng sẽ không chấm dứt tại đây, thực lực của Tiêu gia vẫn chưa có thể có một mật pháp quỷ dị như thế, lại càng không có được đan dược thần kỳ, cái này nên để cho lão Vương Gia đi điều tra một chút mới được.
Lời này truyền ra, trong lòng mọi người bao gồm cả hoàng đế đều biến đổi.
Chuyện đã xảy ra, Thần lão gia tử tuyệt đối có lý do để tiến hành điều tra, mà đối tượng điều tra là ai? Không có ai không rõ ràng, đơn giản chính là những đại hào môn địch thủ của Thần gia, ngược lại bọn họ chỉ có thể thuận theo để lão gia tử đi thăm dò mà thôi.
Không ai có thể biết Thần lão gia tử sẽ điều tra như thế nào, ai có thể đảm bảo trong quá trình điều tra Thần lão gia tử sẽ không làm loạn chứ? Phải biết rằng chuyện phát sinh lần này chính là liên quan tới tính mạng của Thần Dạ.
Chỉ cần lão gia tử động tay động chân một chút, vậy cũng đủ để khiến các đại hào môn bị thương gân động cốt rồi.... mà hoàng đế không chỉ không thể ngăn cản, trái lại còn phải phối hợp rất tốt...
- Tiêu Một chết tiệt!
Trong lòng hoàng đế không khỏi thầm mắng, nếu như Thần lão gia tử coi đây là cơ hội, làm một ít cử động nào đó trên phạm vi lớn, hắn sẽ không thể làm gì được.
- Thần Dạ!
Hoàng đế khẽ than, hắn chợt phát hiện, bốn năm sau người thiếu niên này lại một lần nữa xuất hiện, tất cả chuyện tình đã xảy ra khiến cho một Cửu Ngũ Chí Tôn như hắn cũng không thể tùy tâm sở dục nắm ở trong tay, hết thảy mọi chuyện đều đã thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.
← Ch. 0090 | Ch. 0092 → |