← Ch.0287 | Ch.0289 → |
Nàng nghiêm mặt nói:
- Giang đạo hữu, hai vị Thiên Thần kia rốt cuộc là người nào, xin thứ cho Mị Nguyệt không thể nói rõ, nếu không vô luận đối với ngươi hay là đối với Bách Hiểu Lâu ta, đều là tai họa ngập đầu. Thậm chí, Huyền Thiên Thánh Tông cũng khó giữ được! Đạo hữu vẫn là đổi lại một vấn đề thôi!
Giang Nam có chút thất vọng, tìm được hai vị Thiên Thần hủy diệt Trung Châu kia, hướng Thiên Thần báo thù, là động lực chống đở hắn không ngừng tu luyện không ngừng đi tới, nhưng nếu không biết hai vị thần minh này đến tột cùng là người nào, báo thù là báo như thế nào?
Mị Nguyệt lâu chủ cố ý không nói, hắn cũng không thể trách được.
- Đã như vậy, ta cũng không miễn cưỡng lâu chủ.
Giang Nam tinh thần rung lên, cười hỏi:
- Xin hỏi lâu chủ, có biết Bách Dục Thí Thần Cốc cốc chủ, thân phận chân thật của hắn là gì?
Sắc mặt Mị Nguyệt cứng đờ, có chút lúng túng cùng giận dỗi nói:
- Đạo hữu, ngươi đây là muốn làm khó Mị Nguyệt, hỏi vấn đề không phải là Thiên Thần, chính là vấn đề không người nào có thể giải!
Giang Nam cười nói:
- Chẳng lẽ ngay cả lâu chủ cũng không biết?
Mị Nguyệt lắc đầu nói:
- Bách Dục Thí Thần Cốc Đại Ma, thân phận cụ thể ta cũng không biết, bất quá Bách Hiểu Lâu ta sưu tập qua rất nhiều tin tức của hắn, đem thân phận khóa ở thân người hai trên. Đại Ma ở trăm mười năm trước quật khởi, xây dựng Thí Thần Cốc, thứ nhất đáng giá hoài nghi chính là quý tông tông chủ Tịch Ứng Tình, Tịch Ứng Tình tài hoa tuyệt thế, cùng Thái Hoàng có cừu oán. Mà Thái Hoàng lão tổ được xưng người gần với thần nhất, Thí Thần Cốc thí thần, liền có thể là ý muốn thí hắn, người gần với thần nhất này. Bất quá, trừ Tịch Ứng Tình ra, còn có một người cũng có thể là chân diện mục của Đại Ma.
Nàng nhẹ giọng nói:
- Người nọ là Thái Hoàng đại đệ tử, tên là Tuyên Vô Tà, tư chất tài tình không thể thua kém Tịch Ứng Tình, người này bỏ mạng ở Ma Vương Lĩnh, đệ tử Thái Huyền Thánh Tông cùng đi với hắn lịch lãm có tất cả bảy mươi ba người, không ai sống sót. Thái Hoàng lão tổ tự mình đi Ma Vương Lĩnh xem xét, tuyên bố Tuyên Vô Tà đã chết, sau mới thu Cận Đông Lưu làm quan môn đệ tử. Bất quá ta hoài nghi, Tuyên Vô Tà chẳng qua là giả chết. Thái Hoàng lão tổ Vô Địch khắp thiên hạ, hắn ở dưới một vị cường giả áp bách cuộc sống không tốt, muốn trò giỏi hơn thầy mà thắng vu lam, muốn đánh bại sư tôn hắn, cho nên giả chết thoát thân, cùng Thái Hoàng đối nghịch.
- Nói như vậy, lâu chủ cũng không biết người này đến tột cùng là người nào, chẳng qua là hoài nghi mà thôi?
Giang Nam cau mày nói.
Mị Nguyệt lâu chủ bất đắc dĩ, gật đầu nói:
- Đúng là như thế, Giang đạo hữu, ngươi có thể hỏi một vấn đề khác.
Giang Nam đột nhiên một đạo pháp lực xông ra, hóa thành hình ảnh một vị nữ tử, thần sắc có chút khẩn trương nói:
- Xin hỏi lâu chủ có có tin tức nữ tử này hay không?
Pháp lực biến ảo ra, là hình ảnh của Giang Tuyết tỷ tỷ, trông rất sống động, tựa như tiên tử từ hư vô đi tới, để cho Thiên Yêu Thánh Nữ, Thải Dực cùng Mị Nguyệt một trận thất thần.
- Thế gian lại có nữ tử như vậy...
Thiên Yêu Thánh Nữ lẩm bẩm nói.
Nàng cũng là tuyệt sắc giai nhân, nhưng so sánh với nữ tử mà pháp lực của Giang Nam biến ảo kia, vẫn là muốn thua kém một bậc, cũng không phải là dung mạo không bằng, mà là thiếu khí chất nào đó.
Mị Nguyệt giận dữ, hướng Thiên Yêu Thánh Nữ nói:
- Muội muội, tiểu tử này là cố ý muốn tới đập chiêu bài của Bách Hiểu Lâu a?
Giang Nam có chút thất vọng nói:
- Lâu chủ nếu là không biết, vậy coi như xong...
- Chậm!
Mị Nguyệt cười lạnh một tiếng nói:
- Chiêu bài của Bách Hiểu Lâu, cũng không phải là dễ dàng đập như vậy, nữ tử này trong Bách Hiểu Lâu ta có tin tức của nàng! Yêu Thần Tông ta có một vị tiền bối từng đi qua Trung Thiên thế giới, gặp qua vị nữ tử mà ngươi nói này, để lại một bức họa giống như vậy.
Giang Nam tinh thần rung lên, vội vàng nói:
- Vị tiền bối kia của quý tông ở đâu? Là chuyện tình khi nào?
- Vị tiền bối kia đã tọa hóa bốn năm vạn năm.
Mị Nguyệt lắc đầu nói:
- Hơn nữa hắn chứng kiến cũng không phải là người thật, mà là một pho tượng trong Trung Thiên thế giới. Giang đạo hữu, lần này chiêu bài của Bách Hiểu Lâu ta sẽ không đập phá a?
- Trung Thiên thế giới? Pho tượng của tỷ tỷ?
Giang Nam cau mày, theo lời của Mị Nguyệt, chuyện đã phát sinh ở bốn năm vạn năm trước, tương đối xa xưa, cũng không phải là tin tức hắn muốn lấy được.
Ở bốn năm vạn năm trước, Trung Thiên thế giới đã có pho tượng của Giang Tuyết, hẳn là khi đó Giang Tuyết là thần minh, có thể nàng xuất thân từ Trung Thiên thế giới, để lại đạo thống của bản thân.
- Tỷ tỷ từng không chỉ một lần nói, Kiến Vũ quốc cùng vị trí cái thế giới hiện tại này của ta quá nhỏ, ao nhỏ nuôi không ra đại long, vì vậy nàng mới rời đi.
Giang Nam trong lòng lẳng lặng nói:
- Chẳng lẽ nói, tỷ tỷ rời cái thế giới này, chính là đi Trung Thiên thế giới kia?
Trái tim của hắn kịch liệt nhảy lên mấy cái, liền khôi phục lại bình tĩnh, mặc dù thời gian chung đụng không lâu, nhưng nữ tử kia để lại cho hắn ấn tượng từ lúc sanh ra cũng khó ma diệt, tư niệm của hắn đối với Giang Tuyết tỷ tỷ giống như là một viên mầm móng, đã nẩy mầm, sinh trưởng, càng ngày càng tăng.
- Xin hỏi lâu chủ, Trung Thiên thế giới là địa phương nào?
Giang Nam cung kính nói.
Mị Nguyệt cười ha ha nói:
- Giang đạo hữu, đây là một vấn đề khác, mới vừa rồi vấn đề kia ta có thể miễn phí, nhưng cái vấn đề này Bách Hiểu Lâu ta liền muốn lấy tiền.
Thiên Yêu Thánh Nữ cười nói:
- Sư tỷ, Giang đạo hữu cùng ta có ân tình, cứu hộ ta cùng sư muội, thoát khỏi Vô Tướng Thiền Sư kia, hơn nữa còn đáp ứng cho ta mượn Kim Ô tới thôi diễn Yêu Tộc thánh pháp. Ta từng đáp ứng hắn, nếu hắn có nhờ vả, Liên Hương nhất định không chối từ, nếu hắn muốn biết Trung Thiên thế giới ở nơi nào, ngươi liền nói cho hắn biết đi.
Mị Nguyệt thật sâu liếc nhìn nàng một cái, truyền âm nói:
- Muội muội, Huyền Thiên Thánh Tông cũng là hạng người không tình không nghĩa, ngươi nhìn tỷ tỷ liền biết, khó được gặp phải người ngưỡng mộ trong lòng, nào biết cũng là nữ, bị Lạc Hoa Âm kia lừa tài gạt sắc, chỉ kém không có lên giường. Tiểu tử này là đệ tử của Lạc Hoa Âm, ngươi cũng không nên tâm tư giắt lên người hắn, tránh cho thân thể cũng mất.
Thiên Yêu Thánh Nữ đỏ ửng cả khuôn mặt, vội vàng truyền âm giải thích:
- Sư tỷ yên tâm, ta chỉ là báo ân mà thôi.
- Chỉ hy vọng như thế.
Mị Nguyệt vỗ tay nhè nhẹ, đột nhiên một huyền y lão giả xuất hiện, khom người đứng hầu ở sau lưng nàng, Mị Nguyệt thấp giọng phân phó mấy câu, lão giả kia lắc mình rời đi, cũng không lâu lắm tay cầm một cuốn lụa xuất hiện.
- Giang đạo hữu, đây cũng sau khi vị tiền bối Thần Tông kia từ Trung Thiên thế giới trở về, ghi lại chuyện cũ, nghĩ đến có thể giải khai một chút nghi ngờ của ngươi.
← Ch. 0287 | Ch. 0289 → |