← Ch.1004 | Ch.1006 → |
- Đại thế giới, không thiếu cái lạ, trong Vọng Tiên Đài rõ ràng còn có sinh vật khủng bố bực này!
Giang Nam nhìn khắp bốn phía, chứng kiến cao thủ trẻ tuổi khác bị ngăn cản tại đây, thầm nghĩ:
- Những người này không đi, chắc hẳn cũng là lo lắng không cách nào xuyên qua rừng cây, ngược lại bị quái thụ thôn phệ đồng hóa, treo thi tại đây.
Mấy vạn lịch đại cao thủ tiến vào Vọng Tiên Đài, hôm nay biến thành huyền thi trên cây, hơn nữa những người này mặc dù chết, nhưng như cũ bảo lưu lấy pháp lực cùng thần thông khi còn sống, bởi vậy muốn xuyên qua phiến rừng cây này, chỉ sợ cũng không dễ dàng.
- Muốn xuyên qua rừng cây, chỉ có một biện pháp, một là có được Bích Du Thần Hỏa hoặc là thần hỏa cấp bậc rất cao, thần hỏa khiến cho quái thụ sợ hãi, không dám công kích. Bất quá có thần hỏa vẫn chưa được, huyền thi trên cây vẫn sẽ phát động thần thông, hướng chúng ta tiến công!
Mấy vị đệ tử Huyền Hoàng Học cung đứng ở bên cạnh rừng cây, nhìn chung quanh một vòng, một người trong đó tế lên một đoàn hỏa diễm, cất cao giọng nói:
- Ta có Bích Du Thần Hỏa, nếu chư vị muốn vượt qua phiến rừng cây này, vậy thì gia nhập chúng ta, trở thành đệ tử Học cung ta.
Mọi người do dự thoáng một phát, lúc này có hơn hai mươi người đi ra, tự nói nguyện ý gia nhập Huyền Hoàng Học cung, bất quá vẫn có năm sáu người đứng ở nơi đó không nhúc nhích.
Có người thấp giọng cười lạnh nói:
- Bích Du Thần Hỏa rất kỳ lạ quý hiếm sao? Loại thần vật này, ta cũng có.
Bọn hắn dù sao cũng là nhân vật thiên tài đến từ Chư Thiên vạn giới, mỗi người đều gặp gỡ phi phàm, cũng có không ít người đã từng đạt được các loại bảo vật như Bích Du Thần Hỏa, Ngọc Hư thần hỏa, bởi vậy đối với đề nghị của đệ tử Huyền Hoàng Học cung căn bản không để trong lòng.
Một vị đệ tử Huyền Hoàng Học cung nhìn về phía Giang Nam, lại cười nói:
- Giang giáo chủ, không bằng ngươi cũng gia nhập Huyền Hoàng Học cung ta như thế nào? Học cung thánh nhân ta, đối với giáo chủ có phần coi trọng, nếu giáo chủ có thể trở thành một thành viên của Học cung, Đa Văn thánh nhân nhất định rất là vui mừng.
Giang Nam lắc đầu, cười nói:
- Đa tạ sư huynh hảo ý, ta muốn tự mình đi lên phía trước. Đúng rồi sư huynh, Huyền Hoàng Học cung giám thị thiên hạ quần hùng, xin hỏi phải chăng có người không dựa vào thần hỏa, một mình đi ra phiến rừng cây này hay không?
Vị đệ tử Học cung kia nao nao, cười nói:
- Tự nhiên từng có, mỗi một thời đại đều có người lẻ loi một mình giết ra phiến rừng cây này, những người này về sau thành tựu phi phàm, đã thành Thần giới Cự Đầu, thậm chí trong đó còn có người trở thành Thần Đế! Giang giáo chủ, hẳn là ngươi cũng muốn thử xem xem.
Giang Nam gật đầu, cười nói:
- Người khác có thể giết ra rừng cây, vì sao ta không thể? Hẳn là sư huynh ngươi không muốn thử xem xem?
Trong mắt vị đệ tử Học cung kia lóe lên tinh quang, có chút rục rịch, rồi lại dằn xuống, đem người đi vào trong rừng cây, bọn hắn vừa bước vào rừng cây, liền lập tức lọt vào huyền thi trên cây tiến công.
Tuy những huyền thi kia sớm đã tử vong, nhưng mà nhánh cây cùng rễ cây lại cung cấp cho bọn hắn dinh dưỡng, để cho những thi thể này cùng quái thụ liên hệ làm một chỉnh thể, như trước bảo trì thi thể tươi sống.
Tuy những huyền thi này không cách nào thúc dục pháp bảo, nhưng mà đủ loại thần thông bộc phát ra vẫn là cực kỳ khủng bố, như là biển lớn mênh mông bao phủ đệ tử Huyền Hoàng Học cung.
- Chúng ta cũng đi!
Cao thủ khác ngoài bìa rừng lập tức theo sát lấy nhảy vào trong rừng cây, trước tế lên thần hỏa, sau đó từng người đem pháp bảo tế lên, đỉnh lấy công kích trùng trùng điệp điệp hướng trong rừng cây mà đi.
Tu vi thực lực những người này cũng không phải chuyện đùa, giờ phút này lại kết bạn mà đi, đủ loại Thần Minh chi bảo treo cao, tùy ý gió táp sóng xô, như trước đâu vào đấy về phía trước rảo bước tiến lên!
Mà mấy vị đệ tử Huyền Hoàng Học cung kia thì càng kinh người, chỉ có một người cầm đầu tế lên một tòa bảo đỉnh, Thiên Đạo chi uy tràn ngập, trong đỉnh có Thiên Địa Huyền Hoàng chi khí mờ mịt, thanh linh chi khí bốc lên hóa thành vòm trời, hoàng chi khí chìm xuống, hóa thành đại địa, đem vô số công kích hết thảy ngăn lại.
- Đệ tử của Huyền Hoàng lão tổ!
Giang Nam cũng bước vào trong rừng cây, nhìn về phía vị đệ tử Huyền Hoàng Học cung cầm đầu kia, trong nội tâm rùng mình, chỉ cảm thấy pháp lực người này hạo hạo đãng đãng, giống như Thiên Địa rộng rãi, thật là kinh người đến cực điểm, so với Liên Nguyệt Thánh nữ cũng không kém chút nào, thậm chí còn có siêu việt!
- Công pháp của Huyền Hoàng lão tổ, tất nhiên là Huyền Hoàng mở Thiên Địa, trong lồng ngực giấu Thiên Địa Huyền Hoàng! Công pháp bực này ngưng tụ pháp lực, không chút nào kém hơn vũ trụ tinh không của Tinh Quang đại đế!
Hắn thầm nghĩ trong lòng.
Hàng tỉ cành cùng rễ cây múa, đột nhiên ối chao ô hay phóng tới, xuy xuy rung động, trong chớp mắt liền xuyên thủng một cao thủ tế lên Thần Ma chi bảo.
Bành...
Vị cao thủ tế lên Thần Ma chi bảo kia bị xé thành trăm ngàn khối, mọi nơi ngã xuống.
Vị cao thủ trẻ tuổi kia gầm lên, vội vàng thúc dục Bích Du Thần Hỏa trôi nổi ở trước mặt mình, ánh lửa ngập trời, đem vô số cành bức lui. Hắn còn chưa kịp nhả ra khí, đột nhiên chỉ thấy trên nhánh cây, lần lượt từng cái gương mặt đồng thời hướng hắn xem ra, sau đó vô số huyền thi đồng thời mở cái miệng rộng, một hơi thổi tới!
Hô...
Gió lạnh cuồn cuộn, gào thét bành trướng, Bích Du Thần Hỏa trước người cao thủ trẻ tuổi kia lại bị những huyền thi này dùng pháp lực thổi tắt!
Một nhánh cây từ bên trên rủ xuống, ba một tiếng xuyên thủng cái ót người nọ, cắm vào trong não hắn, vị cao thủ trẻ tuổi này hoa chân múa tay vui sướng, thân bất do kỷ bay lên, treo ở đầu cây, hướng bọn người Giang Nam cười khanh khách nói:
- Chư vị sư huynh, cảm giác cùng cơ thể mẹ dung hợp thật sự rất mỹ diệu, các ngươi cũng tới gia nhập chúng ta a!
- Đi mau!
Có người cao giọng quát:
- Pháp lực mấy vạn huyền thi đủ sức để có thể dập tắt thần hỏa, ở trong rừng cây trì hoãn thời gian càng dài, chúng ta liền càng nguy hiểm!
Hắn lời còn chưa dứt, mấy vạn huyền thi há miệng nhao nhao hướng thần hỏa trôi nổi trước người bọn hắn thổi đi, lại có mấy thần hỏa bị sinh sinh thổi tắt.
Thần hỏa trước người vị cao thủ này cũng lọt vào thổi tắt, sau đó bị nhánh cây đâm đầu, cười khanh khách nói:
- Ta sai rồi, nguyên lai dung nhập cơ thể mẹ là mỹ diệu như thế, chư vị, các ngươi cũng không cần đi, mau tới cùng chúng ta dung hợp a!
Những người khác trong nội tâm không khỏi sợ hãi, vội vàng vùi đầu về phía trước điên cuồng phóng đi.
Hô...
Thỉnh thoảng có người chịu khổ độc thủ, hoa chân múa tay vui sướng bay lên, treo cao trên cây.
Mà mọi người Huyền Hoàng Học cung cũng lọt vào công kích thật lớn, đệ tử cầm đầu Học cung tế lên thần hỏa cũng bị thổi tắt, hơn nữa bọn hắn ở phía trước nhất, đại bộ phận công kích đều tập trung ở trên người bọn họ, để cho bọn hắn đi lại gian nan.
← Ch. 1004 | Ch. 1006 → |