← Ch.1145 | Ch.1147 → |
Coi như là mạnh như Thái Hoàng, ở lúc chém giết thê tử của mình, chặt đứt tình duyên trói buộc mình, cũng là mỉm cười rơi lệ.
Coi như là Tịch Ứng Tình, ở lúc hẳn phải chết, cũng muốn gấp trở về đi nhìn nhi tử trong tã lót, cùng thê tử nói lời từ biệt.
Tình cảm, không phải là dễ dàng có thể dứt bỏ như vậy.
- Hiên Vi, làm ra sự lựa chọn của nàng a...
Trong Thi phủ, Thi Hiên Vi làm bạn ở bên cạnh Ngọc phu nhân, xem cảnh trí trong hoa viên, lộ ra vẻ rất là biết điều, phía sau đi theo một chút tỳ nữ, di chuyển bước chân, nhắm mắt theo đuôi.
Ngọc phu nhân dừng lại, đứng ở trước một bụi mai vàng, bây giờ còn không phải là mùa mai vàng hoa nở, nhưng ngón tay ngọc của nàng còn chưa chạm đến mai vàng, liền thấy hoa tươi giận phóng, thiên hình vạn trạng.
- Mẹ, nếu thái nãi nãi quả thật thuyết phục Lão thái gia, không đồng ý hôn sự này, nữ nhi nên làm cái gì bây giờ?
Đôi mắt đẹp của Thi Hiên Vi mắt động, đột nhiên cười hỏi.
- Ngươi nói làm sao bây giờ?
Ngọc phu nhân vân vê đóa mai vàng, cười dài nhìn nàng.
- Người ta tự nhiên là không lấy chồng, cả ngày theo ở bên mẹ, đau khổ đến già...
Thi Hiên Vi điềm đạm đáng yêu, nức nở nói.
Ngọc phu nhân cười mà như không cười nói:
- Nói thật đi.
Thi Hiên Vi con ngươi đổi tới đổi lui, khoác ở tay nàng lúc ẩn lúc hiện, ha ha cười nói:
- Mẹ, ngươi cùng cha ban đầu là làm sao thành thân, lại bảo ta nói dứt lời.
Ngọc phu nhân tức cười, bỗng nhiên biết ý nghĩa, cười nói:
- Ta và cha ngươi là bỏ trốn, sau đó cha ngươi thành tựu một phen sự nghiệp, lúc này mới có thể trở về Thi gia. Ngươi hỏi chuyện này, chẳng lẻ cũng muốn bỏ trốn?
Thi Hiên Vi lắc đầu nói:
- Người ta không bỏ được cha cùng mẹ, làm sao vứt bỏ các ngươi? Tự nhiên vẫn là cô độc sống quãng đời còn lại...
- Hiểu nữ không bằng mẫu, ngươi đừng có tới đây khẩu thị tâm phi!
Ngọc phu nhân cười lạnh nói:
- Thái nãi nãi từ trước ăn một hố, tự nhiên là ghi hận, trước kia ta có thể cùng cha ngươi bỏ trốn, là bởi vì cha ngươi khi đó thoạt nhìn sỏa hồ hồ, ở Thi gia cũng không xuất chúng. Thi gia đối với hắn cũng không coi trọng thế nào, cho nên mới có thể chạy đi ra ngoài. Mà hôm nay thái nãi nãi đối với ngươi coi trọng gấp trăm lần, đã sớm bày thiên la địa võng, ngươi muốn chạy đi, chỉ sợ không có dễ dàng như vậy.
Thi Hiên Vi biết chuyện này, năm đó tư chất của Thi Huyền Công cũng không phải là xuất chúng như thế nào. Thi gia còn có nhiều trẻ tuổi tài tuấn, vì vậy Thi gia mặc dù tức giận Thi Huyền Công cùng Ngọc phu nhân bỏ trốn, nhưng không có để ở trong lòng, đem chuyện Thi Huyền Công Ngọc phu nhân bỏ trốn coi là sỉ nhục.
Không ngờ, Thi Huyền Công đại tài trưởng thành trễ, cái sau vượt cái trước, đầu tiên là đột phá Thần Ma cảnh giới, danh chấn nhất phương, sau lại đột phá trở thành Thiên Thần, càng về sau trở thành Chân Thần, Thi gia liền ngồi không yên, chủ động mời hắn trở lại, thậm chí ngay cả Ngọc phu nhân cũng danh chính ngôn thuận trở thành gia chủ phu nhân.
- Tiểu Giang giáo chủ xuất chúng như vậy, lực áp cũng rất lớn.
Ngọc phu nhân lắc đầu nói:
- Nhưng chính bởi vì như thế, thái nãi nãi biết bản lãnh của hắn, liền phòng bị càng chặc, các ngươi muốn chạy đi, quả quyết không có khả năng này.
Thi Hiên Vi thanh như muỗi kêu, nhỏ giọng thầm nói:
- Cho nên cần nội gian tương trợ mới có thể chạy đi...
Ngọc phu nhân trắng mắt nhìn nàng một cái, di chuyển bước đi về phía trước từ từ đi tới, Thi Hiên Vi vội vàng đuổi theo, Ngọc phu nhân nhẹ giọng nói:
- Trước khi ý chỉ của Lão thái gia không có hạ đến, ngươi không nên vọng động, nếu như Lão thái gia cũng không đồng ý hôn sự này, ngươi muốn bỏ trốn, ta và cha ngươi làm nội gian cho ngươi.
- Mẹ, ngươi thật tốt!
Thi Hiên Vi tâm hoa nộ phóng, ôm nàng hung hăng hôn hai cái, như gió lốc chạy mất.
Ngọc phu nhân lắc đầu cười nói:
- Nha đầu ngốc...
Thi Hiên Vi tìm được Giang Nam, cười nói:
- Giang đại giáo chủ, nếu Lão thái gia không đồng ý chuyện chung thân của chúng ta, ngươi làm như thế nào?
Giang Nam trù trừ chốc lát nói:
- Còn có thể như thế nào? Chỉ có thể rời đi...
Thi Hiên Vi thầm giận, cười lạnh nói:
- Đường đường Giang đại giáo chủ, hán tử chém giết trên trận, một người đánh tan một mảng lớn Thần Ma, chẳng lẽ cũng không dám từ Bắc Mạc Thi gia cướp đi một nữ nhân của mình sao?
Giang Nam cười ha ha, đưa tay đem nàng ôm vào lòng nói:
- Ta chính là chờ những lời này của nàng! Nếu Lão thái gia không cho, ta dẫn ngươi đi, ta muốn đi mà nói, Bắc Mạc Thi gia cũng ngăn không được ta!
Thi Hiên Vi nghe được hắn nói như vậy, trong lòng vừa thư sướng vừa cảm giác hưng phấn nói:
- Ngươi không thể khinh thường Thi gia ta. Thái nãi nãi đã sớm bày thiên la địa võng, bằng ta và ngươi hai người là giết không đi ra. Ta đã cùng mẹ ta kể, nàng cùng cha ta sẽ âm thầm giúp ta chạy trốn...
- Giết ra Thi gia sao? Này thật không cần.
Giang Nam thấy buồn cười, ngắt đầu mũi của nàng nói:
- Ta tân tân khổ khổ giúp ngươi luyện thành ngụy Đế Hoàng Thần Thể là làm cái gì là? Hạo Thiếu Quân ở Thiên Cung nhị trọng cảnh giới là có thể tránh được Thần Chủ đuổi giết, dựa vào chính là Đế Hoàng Thần Thể thiên biến vạn hóa! Cho nên chúng ta muốn đi mà nói, căn bản không cần chém giết, làm trò trước mặt thái nãi nãi của ngươi cũng có thể bất cứ lúc nào rời đi!
Thi Hiên Vi trong lòng chấn động, thất thanh nói:
- Thì ra ngươi đã sớm nghĩ kỹ đường lui, trước thời hạn chuẩn bị đem người ta bắt cóc! Bất quá, ngươi vì sao không nói sớm? Làm hại người ta mặt dầy đi hỏi mẹ ta, không duyên cớ chọc cho nàng nhạo báng!
- Ta không có thể xác định ngươi là thật muốn đi theo ta hay không, có thật có thể làm được không bỏ không rời hay không.
Giang Nam cúi đầu nhìn nàng, trong mắt lại cười nói.
- Cuộc đời này, không bỏ không rời?
Thi Hiên Vi trong lòng run lên, thấp giọng nói.
- Cuộc đời này...
Giang Nam đem nàng ôm chặt, nhớ tới Tịch Ứng Tình cùng Mộ Vãn Tình câu Quân không phụ ta ta không phụ Quân kia, lòng mang kích động, trọng trọng gật đầu nói:
- Không bỏ, không rời!
Trong chớp mắt lại là mấy chục ngày đi qua, Bắc Mạc Thi gia như cũ là không có chút tin tức nào truyền đến, nội bộ Cổ lão thế gia này chia làm hai thế lực, một thế lực lấy Thi Huyền Công Ngọc phu nhân cầm đầu, lại có mấy vị tộc lão, cùng với rất nhiều Thần Ma tân sinh ủng hộ, đồng ý hôn sự này.
Mà một cổ thế lực khác là Thi gia thái nãi nãi nhất mạch, Thi gia thái nãi nãi quyền thế rất nặng, nàng là Thi gia Thần Chủ phu nhân, chưởng khống đại quyền của Thi gia đã có hơn mười vạn năm, nhân mạch khổng lồ, cũng là không thể khinh thường.
Trong khoảng thời gian này, Giang Nam tứ đại hóa thân rốt cục có tiến bộ, khoảng cách Thiên Cung bát trọng viên mãn cảnh giới càng ngày càng gần, tứ đại hóa thân của hắn, đạo văn đã bắt đầu diễn biến thành đạo tắc, đã dần dần đụng chạm đến Thần cảnh!
← Ch. 1145 | Ch. 1147 → |